Đế Bá

Chương 406: Chương 406: Cổ đầm kim quy. (2)




- Cái này cũng không trách ngươi!

Lý Thất Dạ cười nói:

- Đổi lại là ta cũng sẽ đề phòng.

Lúc này hai người bọn họ lại đi tới cổ đầm, cho dù nói Trì Tiểu Đao đối với Lý Thất Dạ không khỏi có điều đề phòng, nhưng mà hắn vẫn là chưa từ bỏ ý định, không nhịn được hỏi:

- Vấn đề của ta thật có thể giải quyết sao?

- Ngươi tin tưởng ta không?

Lý Thất Dạ cười nói.

- Cái này...

Trì Tiểu Đao không khỏi do dự mà nhìn Lý Thất Dạ, cuối cùng nói:

- Thẳng thắn mà nói, chúng ta lần đầu gặp nha, nói có tin tưởng thì có chút dối trá rồi.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, sau đó nhìn Trì Tiểu Đao, nói:

- Như vậy đi, ngươi phát thệ cho ta một cái, ta cho ngươi biết một cái bí mật, ngươi vĩnh viễn đều không thể nói cho người khác biết, ngay cả người thân nhất cũng không thể nói cho hắn biết, lấy chân mệnh của ngươi phát thệ!

- Cái này, cái này không thể nào!

Trì Tiểu Đao lắc đầu nói:

- Lấy chân mệnh thề, loại chuyện này quá nghiêm trọng.

Chân mệnh thề, cái này là chuyện không bình thường, quan hệ cả đời, hai người bọn họ bèo nước gặp nhau, hắn lại làm sao có thể thề được!

- Ta biết, chờ một lát, ngươi tin tưởng ta rồi, ngơi phải lấy chân mệnh phát thề thì như thế nào? nếu không, ta chỉ có thể rời đi!

Lý Thất Dạ cười cười, nói.

- Chuyện gì mà nghiêm trọng như thế?

Trì Tiểu Đao thấy thần thái của Lý Thất Dạ không giống như nói giỡn, không khỏi kỳ quái nói.

Lúc này Lý Thất Dạ nhìn cổ đầm trước mắt, tự nhiên nói:

- Cái đầm này ngươi đã đi xuống chưa vậy?

- Đã xuống qua!

Nhắc tới cái cổ đầm ở trước mắt này, Trì Tiểu Đao không khỏi tinh thần rung lên, lập tức nói:

- Đầm này nhìn không lớn, nhưng mà phía dưới lớn đến bất khả tư nghị, phía dưới tựa như cái động không đáy, hơn nữa có vô số đường rẽ dưới đất, một khi đi vào giống như là vào mê cung, ta đi vào một lần thiếu chút ữa đã chết ở trong đó.

Lúc này Lý Thất Dạ đứng ở bờ đầm, ở một cái vị trí đặc biệt đứng vững, nói:

- Ngươi từ nơi này nhảy xuống, sau khi lặn xuống nước, nhìn thấy ngã ba hà động, tay phải mà tính, tiến vào cái hà động thứ mười ba, sau đó một mực rẽ theo hướng phải, sau khi lọt vào đường sông dưới lòng đất ở tầng thứ ba mươi hai, ngươi tĩnh tâm lại, thần du thái hư, vong ngã mà nghe, sau khi nghe được một cái thanh âm liền đi theo thanh âm đó, ta tin tưởng ngươi sẽ có thu hoạch.

- Đây....

Lời này của Lý Thất Dạ nghe lên để cho người ta không dám tin tưởng, đây đơn giản giống như là đang nói chuyện xưa.

- Nhảy xuống đi!

Lúc này Lý Thất Dạ thần thái nghiêm túc trang trọng, thần thái của hắn không cho người ta hoài nghi, uy nghiêm vô cùng.

Trong lòng Trì Tiểu Đao chấn động, hít vào một hơi thật sâu, sau đó liền nhảy xuống cổ đầm, thoáng cái tiềm nhập vào trong nước.

Lý Thất Dạ lẳng lặng đứng ở bờ đầm, thần thái trở nên tự nhiên, tựa như là đang thưởng thức phong cảnh, hắn lựa chọn Trì Tiểu Đao là có đạo lý của hắn, Trì Tiểu Đao tính tình không tệ, đáng giá đề bạt một hai, càng trọng yếu hơn là tổ tiên Trì gia năm đó đối với hắn trung thành cảnh cảnh, lập được công lao hiển hách, đồng thời ở thời điểm thiên cổ thi địa, hắn đã từng đáp ứng Phách Tiên Sư Vương cho đời sau của hắn một đoạn nhân quả!

Hai cái hợp nhất, đây đối với Lý Thất Dạ mà nói đó là kết quả tốt rồi, chính là bởi vì như thế, hắn lựa chọn Trì Tiểu Đao, bồi dưỡng Trì Tiểu Đao một phen, có thể có đại tạo hóa hay không liền nhìn nỗ lực của chính cá nhân Trì Tiểu Đao!

Cũng không biết qua bao lâu, "Hoa lạp" một tiếng, Trì Tiểu Đao thoáng cái từ trong đầm ló đầu ra, hắn hưng phấn vô cùng nói:

- Tìm được rồi, tìm được rồi, ngươi nhìn, đây là cái gì?

Vừa nói, tay phải của hắn giơ lên cao, trong tay nắm một kiện đồ vật.

Trong tay Trì Tiểu Đao dĩ nhiên là nắm một con kim quy, kim quy không lớn, xem ra giống như đang sống, trên thực tế nó không phải là kim quy còn sống, chính xác mà nói, nó là một con kim sắc thạch quy.

Trì Tiểu Đao từ trong đầm nhảy lên, mở bàn tay ra, hưng phấn mà nói:

- Quá thần kỳ, thời điểm ta nắm kim quy này vào trong tay, ta cảm giác huyết khí đình trệ lại giống như được khơi thông rồi, thật giống như kim quy này trời sinh cho ta!

So sánh với hưng phấn của Trì Tiểu Đao, Lý Thất Dạ lại ung dung tự tại, đây là trong dự liệu của hắn, bí mật trong đó trừ tổ tiên Trì gia chết đi cũng chỉ có hắn biết.

- Đây là bảo vật gì?

Trì Tiểu Đao đưa kim quy cho Lý Thất Dạ, không thể tưởng tượng được mà nhìn Lý Thất Dạ, nói.

Song, Lý Thất Dạ cũng không cầm lấy đầu kim quy này, chỉ là cười cười nói:

- Đây là của ngươi mà, bảo vật này quy về ngươi, nó họ Trì.

Trong lòng Trì Tiểu Đao không khỏi vì thế mà chấn động, trong khoảng thời gian ngắn không khỏi động dung, hết thảy đây tựa hồ quá xảo hợp rồi, tựa hồ thật không thể tin được.

Trì Tiểu Đao hít vào một hơi thật sâu, nói:

- Đây, đây, đây là bảo vật gì?

Thời điểm nắm kim quy vào trong tay, hắn có một loại cảm giác nói không ra lời, vừa vặn giống như lời mà Lý Thất Dạ nói, tựa hồ kim quy này thật sự là họ Trì!

- Ngươi như thế nào lấy được nó?

Lý Thất Dạ không đáp mà hỏi ngược lại, cười nói.

Trì Tiểu Đao nghiêm túc nói:

- Ta dựa theo phương pháp mà ngươi đã nói, bơi tới cuối, cuối cùng ở đó ta thấy được một cái thạch căn nguy nga khổng lồ, ở nơi đó chính là có một đầu kim quy đang nằm úp lại, nó thật giống như là sinh trưởng ở đó, ta thoáng cái liền chụp lấy nó.

Trong lòng Lý Thất Dạ nhẹ nhàng thở dài một tiếng, sau đó bất động thanh sắc nói:

- Nơi này là chỗ khởi nguyên của Trì gia ngươi, ở dưới lòng đất này có một điều kim quy địa mạch, cửa vào chính là cái cổ đầm này! Kim quy địa mạch có thể kết xuất ra thiên thạch kim quy! Thiên thạch kim quy này đói với người ngoài mà nói có lẽ là không dùng được, nhưng đối với tử tôn Trì gia ngươi mà nói liền không giống, đặc biệt là ngươi!

Nói tới đây, hắn lại nói với Trì Tiểu Đao:

- Ngươi liên tục đeo thiên thạch kim quy ở trên ngươi, cái này có thể cải mệnh, một ngày trong tương lia có thể để cho quy mệnh của ngươi tấn thăng thành thiên quy mệnh.

- Thật sao?

Nghe được lời nói của Lý Thất Dạ, Trì Tiểu Đao không khỏi mừng rỡ! Vừa kích động vừa hưng phấn.

Lý Thất Dạ gật đầu nói:

- Bất quá muốn chân chính tấn thăng thành thiên quy mệnh, nhanh thì cần ngàn năm, lâu thì cần năm ngàn năm, bất luận như thế nào, con thiên thạch kim quy này ngươi mang theo bên người, trong tương lai đối với ngươi có rất nhiều chỗ tốt.

Nghe được cần ngàn năm, năm ngàn năm, Trì Tiểu Đao cũng không khỏi nhụt chí rồi, đến lúc đã hắn đã già đến nỗi không đi được nữa, nói không chừng đã không còn ở nhân thế này nữa.

- Cho nên, ngươi còn phải cải mệnh!

Đối với Trì Tiểu Đao nhụt chí, Lý Thất Dạ cười nói.

Trì Tiểu Đao phục hồi tinh thần lại, động dung nhìn Lý Thất Dạ, nói:

- Những thứ này ngươi làm sao mà biết được! Đây, đây ngay cả Trì gia ta cũng không biết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.