Đế Bá

Chương 104: Chương 104: Chiến Thần Quyết. (4)




- Khách khanh…

Đệ tử Tẩy Thạch Cốc đều kinh hãi, có đệ tử nghẹn ngào kêu lên.

Khách khanh Đổng Thánh Long, danh xưng Tẩy Nhan Cổ Phái đệ nhất nhân, Vương Hầu thâm niên, thời điểm hắn vừa ra, không biết bao nhiêu người hít một hơi lãnh khí. Tại Tẩy Nhan Cổ Phái mà nói, Vương Hầu quả thực liền là vô địch, huống chi Đổng Thánh Long loại Vương Hầu tư thâm này, nhận qua Nhân Hoàng phong ban Vương Hầu! Vậy thì càng khó lường.

Đổng Thánh Long vừa ra, bước ra một bước, đại đạo tường hòa, dưới chân hắn xen lẫn thành đại đạo kết cấu, thôi động xu thế sơn hà, mượn thiên địa tinh khí bàng bạc dưới mặt đất Tẩy Nhan Cổ Phái hướng Lý Sương Nhan bức tới, một thức như mênh mông lăn lộn, địa ngưu xoay người, thanh thế kinh động cả Tẩy Nhan Cổ Phái.

Lý Sương Nhan tú mục phát lạnh, tay thanh tú khẽ đẩy, tựa như đồ long, dưới một kích, đã ngăn được kết cấu của Đổng Thánh Long, "Oanh" một tiếng, dưới một kích, đánh thẳng vào toàn bộ Tẩy Thạch Cốc, dưới mặt đất nứt ra khe hở.

Đổng Thánh Long cũng không khỏi ánh mắt phát lạnh, vừa ra tay hắn liền biết gặp đối thủ. Khiến trong lòng của hắn khiếp sợ, lấy tuổi như Lý Sương Nhan, vậy mà vấn đỉnh Vương Hầu, thiên phú như vậy thật là đáng sợ. Phải biết, thời đại Đạo trung mới kết thúc không lâu, vậy mà Lý Sương Nhan vấn đỉnh Vương Hầu, thiên phú như vậy đích thật là đáng sợ đến làm cho người phát lạnh.

- Đổng huynh, chuyện gì đáng giá làm phiền ngươi!

Lúc này, nhất thanh trầm túc vang lên, vừa dứt lời, năm người từ trên trời giáng xuống, đây chính là Đại trưởng lão cùng bốn vị trưởng lão khác!

Đại trưởng lão chạy đến, Đổng Thánh Long cũng thu hồi bước ra một cước, chậm rãi nói:

- Cổ huynh, phản đồ quý phái hung ác, ta chỉ là cố ý tương trợ quý phái mà thôi.

Tào Hùng có thể chạy đến, Đại trưởng lão cũng có thể nhận được đệ tử báo cáo, hắn biết phát sinh đại sự, mới có thể dắt tay những trưởng lão khác chạy đến.

Lúc này, Lý Sương Nhan thu hồi thể thế, hoa sen biến mất, Tào Hùng lệ quát lên:

- Phản đồ, nhận lấy cái chết!

Vừa dứt lời, thẳng trảm Lý Thất Dạ.

Nhưng mà, đối với Tào Hùng ra tay, Lý Thất Dạ ngay cả mí mắt cũng không có vẩy một lần.

Nhưng mà, Đại trưởng lão lại lập tức chặn Tào Hùng, trầm giọng nói ra:

- Tào sư đệ, đừng vội nóng nảy, nghe Thất Dạ có lời gì để nói một chút.

- Sư huynh, dĩ hạ phạm thượng, giết đường chủ, diệt hộ pháp, đây là tội lớn khi sư diệt tổ, còn cần nói cái gì? Loại nghịch súc này đáng chém, vì tông phái thanh lý môn hộ.

Tào Hùng phẫn nộ quát.

Đại trưởng lão y nguyên trầm giọng nói ra:

- Tào sư đệ, đúng sai, tông môn sẽ có một lời giải thích, hắn đã phạm vào tội lớn, sư đệ cần gì phải vội vã lấy tính mệnh của hắn, chờ sau đó kết luận, lại trảm hắn cũng không muộn.

- Cổ huynh, kẻ này hung ác, không chỉ là lãnh huyết vô tình, giết hại đồng môn, hơn nữa, vẫn là cấu kết ngoại nhân, phản bội sư môn, mưu đồ làm loạn, kẻ này lưu thêm một ngày, đối với Tẩy Nhan Cổ Phái mà nói, liền là nhiều một phần phong hiểm.

Bên cạnh Đổng Thánh Long cũng là trợ giúp.

- Sự tình Tẩy Nhan Cổ Phái, lúc nào đến phiên ngoại nhân đến chỉ trỏ! Chuyện của Tẩy Nhan Cổ Phái, còn chưa tới phiên một ngoại nhân đến lắm miệng.

Thời điểm phong bạo muốn tới, Lý Thất Dạ làm nhân vật chính chuyện này lại là rảnh rỗi dật chí, lúc này, mới chậm rãi nói ra:

- Sự tình của Tẩy Nhan Cổ Phái, còn chưa tới phiên ngươi nói này nói kia, thức thời liền câm miệng!

Ánh mắt của Lý Thất Dạ nhìn thẳng Đổng Thánh Long, không hề nghi ngờ, đây là trắng trợn khiêu khích Đổng Thánh Long.

Lý Thất Dạ nói như vậy, đem lá gan của bọn người Lạc Phong Hoa đều dọa phá, đây là phá xuyên trời, trước hết giết đường chủ hộ pháp, hiện tại lại khiêu khích Vương Hầu khách khanh, đây là tự tìm đường chết a! Bọn người Lạc Phong Hoa đều bị dọa đến ngẩn người, Đại sư huynh còn ngại sự tình không đủ lớn sao? Ngay cả Đổng Thánh Long cũng đắc tội.

- Ta nếu là ngoại nhân, vậy Lý công chúa bên người ngươi thì sao?

Lúc này, ánh mắt Đổng Thánh Long phát lạnh, khí thế bức người, lạnh lùng nói ra:

- Tiểu bối, ngươi cấu kết ngoại nhân, muốn mưu đồ làm loạn, còn dám dõng dạc!

- Ở đâu ra con rùa già dám ở trước mặt ta kỷ kỷ oai oai!

Lý Thất Dạ vô cùng chán ngán bộ dáng của Đổng Thánh Long, nói ra:

- Tẩy Nhan Cổ Phái cùng Cửu Thánh Yêu Môn quan hệ thông gia, đây cũng không phải bí mật gì, Lý công chúa cũng coi là người Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta! Thế nào, Tẩy Nhan Cổ Phái ta cùng Cửu Thánh Yêu Môn quan hệ thông gia, để Thánh Thiên Giáo cảm thấy khẩn trương, cho nên, phái lão già chết tiệt ngươi đến phá quan hệ của hai phái chúng ta? Như vậy, cái này nhất định là ngươi sai sử phản đồ Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta, muốn mưu hại ta, lấy phá hư hai phái quan hệ thông gia.

- Nói bậy nói bạ, nói hươu nói vượn, ngậm máu phun người!

Đối với Lý Thất Dạ nói, Đổng Thánh Long hai mắt mãnh liệt, quát khẽ nói.

Lý Thất Dạ bình chân như vại, đối với Đại trưởng lão cùng với bốn vị trưởng lão khác nói ra:

- Trưởng lão, ta nói, đây chính là sự thật. Nếu Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta cùng Cửu Thánh Yêu Môn quan hệ thông gia, không nguyện ý nhất nhìn thấy kết quả như vậy là ai? Nếu muốn phá hư hai phái quan hệ thông gia, phương pháp trực tiếp hữu hiệu nhất, liền là lấy tội danh chém giết ta, cái gì khi sư diệt tổ, cái gì phạm thượng, cái kia đều chỉ là vu hãm mà thôi, mục đích chính là phá hư hai phái quan hệ thông gia.

Loại thủ đoạn nhỏ này, đối với Lý Thất Dạ sống vô số năm tháng mà nói, căn bản không đủ thành đạo, Đổng Thánh Long không đến, hắn còn cần phí chút ít miệng lưỡi, Đổng Thánh Long vừa chạy ra, cái kia chính là cho hắn cái bia sống.

- Trưởng lão, hộ pháp, xem ra muốn phản bội Tẩy Nhan Cổ Phái, chỉ sợ không phải ta, mà là một người khác hoàn toàn, có người muốn đầu nhập vào Thánh Thiên Giáo, muốn trong ngoài cấu kết, hãm hại tàn sát đệ tử.

Lý Thất Dạ tự nhiên tự tại nói.

Lúc này, phát sinh chuyện lớn như vậy, những hộ pháp khác đều nhao nhao chạy đến, trong lúc nhất thời, cao tầng Tẩy Nhan Cổ Phái đều tụ tập tại Tẩy Thạch Cốc.

- Phản đồ, ngậm máu phun người, tội không thể tha, muôn lần chết khó chuộc!

Tào Hùng sắc mặt đỏ lên, rống to nói, muốn vọt qua, nhưng lại bị Cổ trưởng lão chặn.

- Sư huynh, chẳng lẽ ngươi muốn che chở phản đồ giết hại đồng môn này sao!

Tào Hùng phẫn nộ quát.

Lúc này sắc mặt Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ lạnh lẽo, lạnh lùng nói ra:

- Sư đệ, tông môn chư lão cùng hộ pháp đều ở đây, việc này thị phi đen trắng mọi người sẽ có kết luận! Sư đệ cần gì phải nóng lòng nhất thời!

Đại trưởng lão lại không phải người ngu, chuyện này kỳ quặc, xem xét liền không đơn giản, Đổng Thánh Long cũng sẽ không tự dưng mà đem chuyện này hướng trên người của mình ôm! Ở thời điểm này, Đại trưởng lão là sắc mặt lạnh xuống.

Mà ở lúc này, Lý Thất Dạ lại khoan thai xen vào nói..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.