Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 6: Chương 6: Thân ca ở trong này à!




... Ồ... Là ảo giác sao, Simba hình như đang nhìn lén hắn? ? ?

... Không phải ảo giác, Simba nho nhỏ đang nằm ở trong lòng bàn tay Vương Trọng cười trộm...

... Thằng cha này thế mà đem mình lừa khóc! ! !

“Ngươi...” Vương Trọng nước mắt lưng tròng lẩm bẩm.

Thấy Vương Trọng phát hiện, Simba vội vàng ngồi dậy, “Khụ khụ, Vương Trọng à, đừng, đừng, đùa chút thôi mà, ngươi xem ta đã đủ thê thảm rồi,... Này, này, chúng ta giảng đạo lý được không, thằng nhãi, đừng véo cái mũi của ta! ! !”

A a a a ~~~~~~~

Sáng sớm hôm sau, mười giờ, Vương Trọng sửng sốt một chút, hắn trước kia đều là sáu giờ đã tỉnh, đêm nay ngủ đặc biệt đặc biệt say, từ trước tới giờ chưa từng cảm thấy như vậy.

Simba, Simba đâu?

Vương Trọng gãi gãi đầu, Simba cuối cùng vẫn khởi động cái bàn xoay quỷ quái kia, bên cạnh hồn hải, chú hề chơi đùa số mệnh chỉ còn to bằng bàn tay, cố gắng khởi động Hi Mệnh Luân Bàn làm hắn trả giá không nhỏ đã lâm vào ngủ say, thêm một lần nữa nói không chừng sẽ thật sự lấy mạng của gã, kế tiếp phải trông vào hắn rồi.

Khe hở phong ấn bị mạnh mẽ phóng to lên một chút, tuy giá trị đỉnh chỉ là đề cao đến 50 Glasso, nhưng đối với Vương Trọng mà nói, ý nghĩa đã hoàn toàn khác!

... Đây là mùi gì? ? ?

Trong phòng này có một mùi lạ, thiếu chút nữa làm bản thân Vương Trọng cũng sặc chết, giường đây là màu sắc quỷ gì, như là bị nước bùn thấm đẫm, Vương Trọng vội vàng mở cửa sổ, đây tuyệt đối không phải mình đái dầm đâu.

Thần thanh khí sảng, tuy nói hồn lực vẫn không quá ổn định, nhưng Vương Trọng có thể cảm giác được trong thân thể trào ra sinh cơ bừng bừng.

Hưng phấn cửa, ngửi thấy mùi cơm, bụng lập tức kêu lên óc ách, trên bàn đã bày sẵn bữa sáng phong phú, còn có một tờ ghi chú.

“Tiểu Trọng, từ hôm nay trở đi con đã là một người đàn ông đích thực, làm việc mình muốn làm, thế giới này mỗi một con đường đều là người ta đi mà có... Ta mang dì Tuyết Lỵ của con đi tuần trăng mật bù. Con hiểu mà, dì Tuyết Lỵ của con nhiều người theo đuổi lắm, gần đây tay nghề làm bếp của ta sắp không thỏa mãn được nàng rồi. Lão bà lớn nhất, chiến đấu đi, thiếu niên, con cool nhất.”

Vương Trọng cũng không nhịn được cười, Vương thúc nhi giá trị nhan sắc không đủ, là cần hậu thiên bổ sung một chút, mấy năm nay, thật sự vất vả hai người rồi, hắn cũng sẽ cố gắng, chuẩn bị một phần giải bài thi cho hai người hài lòng.

Ăn xong bữa sáng, Vương Trọng chạy như điên về trường học, đây cũng là loại rèn luyện, dù sao hôm nay cũng không có lớp, phải nghĩ cách đem Kỳ Ba xã chiêu mộ đủ người. Dọc theo đường đi, Vương Trọng cảm giác được thế giới hoàn toàn khác, bước chân nhẹ nhàng như vậy, tất cả chung quanh là rõ ràng như vậy, tựa như có thể cảm nhận được thực vật hít thở.

Đáng tiếc Vương Trọng chưa soi gương, ánh mắt đục ngầu suy yếu của hắn trước kia đã trở nên thâm thúy như biển.

Mới vừa đến nơi, đã thấy Mã Đông cùng một tráng hán ở nơi đó liều mạng hô quát, xem ra đây là đứa nhỏ đáng thương bị Mã Đông lừa dối kia.

“Barron, thần tượng của ngươi đến rồi, đây là Kỳ Ba xã phó xã trưởng Vương Trọng của chúng ta.” Mã Đông nói.

Barron lập tức đi tới, vội vàng cúi đầu, chỉ là cái đầu này của hắn, khí thế có chút bức người, “Chào học trưởng, ta là Barron Gesta, xã viên mới của Kỳ Ba xã, xin học trưởng chỉ giáo nhiều hơn.”

Vương Trọng dở khóc dở cười, ai chỉ giáo ai còn không nhất định đâu. Xem dáng người Barron, chỉ sợ đặt ở trong học viện chiến sĩ cũng thuộc loại ưu tú, ở bên Mã Đông mặt mày gian giảo, tựa hồ muốn nói, anh đây có phải rất trâu bò hay không.

Tuy có thêm Barron, cũng chưa thay đổi tình trạng xấu hổ của Kỳ Ba xã, so với bọn hắn đơn sơ, xã đoàn khác lại trăm hoa đua nở, sư huynh đẹp trai, sư tỷ xinh xắn, xã đoàn giới thiệu đẹp đẽ, cùng với từng hàng thành tích xã đoàn phía dưới, triệt để đè đầu Kỳ Ba xã, cũng chỉ có Barron như vậy mới có thể bị lừa dối.

Bỗng nhiên các học sinh náo nhiệt hẳn lên, một đám người hướng tới phía đông tràn đi, “Natasha học tỷ!”

“Đúng là Natasha học tỷ, Natasha học tỷ và Mirami học tỷ của Hoa Hồng Đen đến rồi!”

Vương Trọng và Mã Đông nhìn nhau, chỉ có thể cười khổ lắc đầu, phen này không có biện pháp nào rồi. Natasha thời điểm năm thứ nhất nhập học đã là nhân vật phong vân, cô gái thiên tài của phân viện chỉ huy, đồn đãi còn là cháu gái hiệu trưởng, Hoa Hồng Đen là một trong bốn đại xã đoàn của học viện, năm thứ nhất nhập xã đã đảm nhiệm phó xã trưởng, năm nay bởi vì nguyên xã trưởng tốt nghiệp, Natasha nhậm chức xã trưởng. Hiện tại khí thế của Hoa Hồng Đen càng tăng lên.

Chỉ luận nhân khí, trong học viện thật sự không có bất cứ người nào có thể so sánh với Hoa Hồng Đen.

“Sát, có gì ghê gớm chứ, một ngày nào đó, Kỳ Ba xã sẽ trở thành đại xã đoàn thứ năm!” Bạn học Mã Đông Đông mạo hiểm ganh ghét nói, nghe nói hắn là vì muốn tiến vào Hoa Hồng Đen liên tiếp bị từ chối, mới bắt đầu sinh ra ý tưởng sáng tạo Kỳ Ba xã.

“Này, này, người Kỳ Ba xã đâu, bản đại tiểu thư muốn nhập xã!” Một thanh âm thanh thúy vang lên.

Ba người bọn Vương Trọng quay đầu, một cô bé xinh đẹp tóc ngắn màu vàng xuất hiện ở trước mắt, vóc dáng không cao, nhưng tỉ lệ phi thường cân xứng, con mắt to chớp chớp linh động phi thường, Mã Đông há hốc mồm,... Cô ấy sao có thể xuất hiện ở nơi này?

Cô gái cười đi tới, Mã Đông kinh hỉ dang đôi tay, sau đó cô gái trực tiếp từ bên người Mã Đông Đông đi qua, ôm một cái nhiệt tình với Vương Trọng, “Vương Trọng ca ca, đã lâu không gặp, còn nhớ Emily không!”

Vương Trọng xấu hổ vươn cánh tay, “Ai có thể quên Emily đáng yêu chứ, chỉ là em sao có thể tới nơi này?”

Ở bên, Mã Đông phi thường bất mãn túm túm áo Emily, “Con nhỏ, nhìn cho rõ, anh mới là biểu ca của em, thân!”

Emily lườm Mã Đông một cái, “Mã Đông Đông không làm việc đàng hoàng, cậu của em nói, bảo em đừng học theo anh!”

Nhắc tới ông già nhà mình, Mã Đông liền chột dạ, bỗng nhiên nhớ tới một vấn đề, “A, em sao lại tới nơi này?”

“Bổn ồ, bản nhân là tân sinh Học viện Thiên Kinh Anh Hồn, đặc biệt chiêu mộ!” Emily kiêu ngạo ưỡn ưỡn bộ ngực nhỏ cơ bản chưa phát dục ra làm sao của mình, bộ dáng đó cực kỳ đáng yêu.

“Trời ạ, em 9. 2 hồn lực tính trưởng thành, cộng thêm hỏa diễm dị năng thế mà đến chỗ bọn anh, thành phố St. Montgomery so với bọn anh thứ hạng cao hơn không ít, hiệu trưởng St. Montgomery bọn em phải khóc ngất ở WC.” Mã Đông cười nói, cái này gọi là trời giúp, Emily là thiên tài bất cứ học viện Anh Hồn nào cũng phải liều mạng tranh đoạt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.