Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 17: Chương 17: Lực chiến Hắc Tháp (1)




Thể chất của nhân tộc Cổ Hoa hoàng triều đều là phi thường không tồi, dân chúng bình thường cho dù là không tu luyện cũng đều là có thể có lực lượng hơn một ngàn cân, mà đạt tới cảnh giới luyện lực cửu giai ở Cổ Hoa hoàng triều cũng chỉ là binh lính bình thường thôi, ngay cả Ngũ trưởng cũng không được làm.

Cho nên Tần Thiếu Phong cũng không cảm thấy cao hứng vì tiến bộ như vậy, mục tiêu của hắn không chỉ là đạt tới mức trước mắt là được, vì báo thù, vì nguyện vọng của Tiêu Diêu Ma Tôn, Tần Thiếu Phong phải tiếp tục cố gắng.

Hắc Tháp nhìn Tần Thiếu Phong không ngờ ngày hôm qua có thể nhấc được tạ đá hai mươi cân, hôm nay có thể nhấc được tạ đá năm trăm cân, trong lòng cũng chấn động không thôi, hắn hiện tại cũng lo lắng tỷ thí một tháng sau, dựa theo xu thế tiến bộ như vậy của Tần Thiếu Phong này tỷ thí vào một tháng sau rất khó nói là ai thắng ai bại?

Nhìn bóng dáng cắn răng kiên trì ở đó, Hắc Tháp bỗng nhiên xoay người, lại cố gắng tu luyện Liệt Kình Quyền, hắn không thể bại, nhất là không thể bại người chỉ tu luyện một tháng!

Đợi khi song chưởng và thân thể đạt đến cực hạn, Tần Thiếu Phong thả tạ đá năm trăm cân, bắt đầu tu luyện Liệt Kình Quyền, tu luyện được năm sáu canh giờ thì lại đi theo mọi người tới ngâm suối nước nóng, mà bắt đầu từ hôm nay Tần Thiếu Phong đã có thể tới ngâm suối nước nóng trong khu vực cùng chỗ với Hắc Tháp.

Điều này khiến cho mọi người lại kinh ngạc một trận, đương nhiên, kinh ngạc nhất là đến lúc ăn cơm tối, bởi vì hôm nay Tần Thiếu Phong không ngờ là ăn cũng nhiều như Hắc Tháp.

Mà đêm đó sau khi về thạch thất của mình, Tần Thiếu Phong đến đêm khuya lại bắt đầu tu luyện Đại Thiên Ma Chưởng, cứ như vậy ngày đêm không ngừng tu luyện, tốc độ tiến bộ của Tần Thiếu Phong rất nhanh, cơ hồ cứ qua vài ngày liền có thể đột phá một giai, mà đến ngày hai mươi ngày, Tần Thiếu Phong tu luyện tu luyện đến cảnh giới luyện lực thất giai, mà lúc này Tần Thiếu Phong đã có thể nhấc tạ đá tám ngàn cân, thực lực như vậy đã tương đương với Hắc Tháp rồi.

Tu luyện hơn hai mươi ngày, Tần Thiếu Phong không chỉ có lực lượng đã đột phá đến luyện lực thất giai, có cự lực tám ngàn cân, thân thể cũng rắn chắc hơn nhiều, không còn bộ dáng suy nhược khi xưa, cũng cao hơn nhiều, hiện giờ ít nhất cũng cao tới một mét bảy lắm, có điều da vẫn trắng nõn, hơn nữa cũng không cả người đầy cơ bắp như Hắc Tháp.

Lúc này Tần Thiếu Phong thoạt nhìn thì trông vẫn không cường tráng bằng những người khác, nhưng đại bộ phận người trong Huyết Sát các cũng đều là đã công nhận sự tồn tại của Tần Thiếu Phong, dù sao hiện giờ thực lực của Tần Thiếu Phong đã vượt qua đại đa số người. Trong cái thế giới lấy thực lực vi tôn này, ngươi có thực lực thì sẽ nhận được sự tôn trọng nên có.

“Hắc Tháp, thế nào, tiểu tử đó có thể đã đuổi kịp ngươi rồi đó, còn mười ngày nữa, ngươi nói hắn có thể vượt qua ngươi trên lực lượng không?” Đại hồ tử nhìn Tần Thiếu Phong đang tu luyện, liền nói với Hắc Tháp cũng đang cố gắng tu luyện.

Nghe vậy, Hắc Tháp ngẩng đầu nhìn Tần Thiếu Phong, nhưng không nói gì, hai tay vẫn không ngừng tu luyện Liệt Kình Quyền, tiếng ầm ầm từ trong hai nắm tay hắn bộc phát ra, khiến cho trong vòng mười trượng chung quanh hắn, trừ đại hồ tử ra thì không ai dám tới gần.

Đại hồ tử nhìn Hắc Tháp ở đó cố gắng tu luyện, khóe miệng lộ ra nụ cười, hắn cũng không ngờ Tần Thiếu Phong có thể mang đến kinh hỉ lớn như vậy cho hắn, trong giai đoạn này có thể có cự lực tám ngàn cân, điều này khiến cho đại hồ tử phi thường chờ mong khi Tần Thiếu Phong đạt tới luyện lực cửu giai, sẽ đột phá cự lực vạn cân.

Tần Thiếu Phong khi tu luyện Liệt Kình Quyền, vô thanh vô tức, không ấm không nóng, nhất chiêu nhất thức giống như không có lực lượng vậy, nhưng tất cả người nhìn chăm chú vào Tần Thiếu Phong đều có thể cảm giác được rõ ràng Tần Thiếu Phong giống như là một con cự kình ẩn núp ở đó chờ con mồi xuất hiện.

Tu luyện đến buổi tối thì Tần Thiếu Phong đi theo mọi người tới suối nước nóng, lúc này, một người bên cạnh cười cười nói với Tần Thiếu Phong: “Phong tử, hôm nay ngươi chuẩn bị ngâm suối nướng nóng nào? Chúng ta đều rất chờ mong ngươi tới đó thử.”

Bởi vì biểu hiện biến thái của Tần Thiếu Phong lúc tu luyện cùng với tốc độ tiến bộ của Tần Thiếu Phong, cho nên người trên sân tu luyện đều gọi hắn là Phong tử, Tần Thiếu Phong Tần Thiếu Phong cũng chấp nhận cách xưng hô này.

Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của người kia thì cười cười, sau đó trả lời: “Ta cũng đang mà tới suối nước nóng đó thử xem.” Nói xong thì đi tới cái suối nước nóng bên trong cùng, mọi người ở đây nhìn thấy Tần Thiếu Phong như vậy thì đều lớn tiếng hò hét.

Mà Hắc Tháp và đại hồ tử nhìn về phía Tần Thiếu Phong, cùng đợi biểu hiện của Tần Thiếu Phong, suối nước nóng cuối cùng đó, bọn họ cũng không có ai dám thử, hiện giờ Tần Thiếu Phong không ngờ lại là dám.

Đi tới suối nước nóng cuối cùng, Tần Thiếu Phong không do dự, trực tiếp cởi quần áo, lộ ra thân hình không là quá cường tráng nhưng lại thon dài cân xứng, lập tức đi xuống suối nước nóng đang bốc hơi ngùn ngụt, vào lúc Tần Thiếu Phong đi vào suối nước nóng đó, tất cả mọi người ở đây đều hút một hơi lạnh.

Đại hồ tử cách đó không xa kinh hô ra tiếng, hỏi Tần Thiếu Phong: “Phong tử, ngươi rảnh quá à? Đừng để bị nướng chín.”

Suối nước nóng bốc hơi ngùn ngụt này, nếu thả một miếng thịt xuống, tuyệt đối là không bao lâu sâu sẽ chín. Tần Thiếu Phong cũng biết chuyện này, nhưng Tần Thiếu Phong cũng hiểu thân thể của mình, biết thân thể của mình vẫn có thể chịu đựng được một đoạn thời gian. Chịu được nước suối nóng bỏng kích thích, Tần Thiếu Phong đột nhiên ngồi xuống, ngâm cả người vào nước.

Thất tình lục dục ma đầu cắn nuốt tất cả cảm giác đau đớn, kiến dục ma đầu lại từng thời từng khắc quan sát thân thể Tần Thiếu Phong, một khi thân thể của Tần Thiếu Phong không chịu nổi, hắn sẽ lập tức ra ngoài. Mà nhìn thấy Tần Thiếu Phong ngồi trong suối nước nóng cuối cùng đó, Hắc Tháp cũng không khỏi mắng một câu: “Con mẹ nó đúng là thằng điên.”

Tuy rằng Hắc Tháp cũng không nói gì, nhưng Hắc Tháp vẫn rất bội phục Tần Thiếu Phong, hơn hai mươi ngày thời gian có thể tu luyện được đến mức này, cơ hồ đã có thể cùng so sánh với lực lượng của mình hiện tại, thành tích như vậy tuyệt đối là đáng để kiêu ngạo, hơn nữa Tần Thiếu Phong tu luyện điên cuồng như vậy, cũng khiến Hắc Tháp rất bội phục, có điều Hắc Tháp cũng không chịu thua, chưa đến lúc thực sự giao thủ thì hắn sẽ không nhận thua.

Khi kiên trì được một khắc trong suối nước nóng cuối cùng đó, Tần Thiếu Phong rốt cục thì cũng kiên trì không nổi, lập tức vội vàng đi ra, bằng không sẽ tạo thành phá hư đối với thân thể. Chỉ có điều ngầm trong một khắc đã có được hiệu quả cao hơn hản hai mươi ngày trước, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong phi thường hài lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.