Đàn Ông Đích Thực Không Giả Gay

Chương 19: Chương 19: Anh là yêu nghiệt phương nào hả?




————————————

Sắc mặt Lộc Minh Trạch lập tức xấu đi, cười đến là dữ tợn, hắn khó chịu ném khoai lang vào ngực Alpha, hỏi: "Anh là yêu nghiệt phương nào hả?"

Alpha bị củ khoai đập vào sửng sốt một chút, đôi mắt xám của y hơi chuyển, nâng hai củ khoai lang nhẹ nhàng để qua một bên: "Yêu nghiệt?"

"Hừ."

Lộc Minh Trạch không để ý tới y, ngồi xuống đất đưa lưng về phía Alpha, sau đó hướng phía cửa phất tay một cái: "Thượng Tá, lại đây!"

Thượng Tá nghe lời nhanh nhảu chạy lại, hắn chỉ chỉ tay lên mặt đất, bé ngoan Thượng Tá ngồi xuống, Lộc Minh Trạch nắm hai cái chân trước của nó lên, nghiêm trang nói: "Mày không ngoan tí nào hết biết không, hôm nay biểu hiện của mày rất không tốt, điểm tâm ngày mai sẽ chỉ có một củ khoai tây thôi."

Thượng Tá nghe không hiểu, cho là Lộc Minh Trạch đang chơi với nó, liền hè hè lè lưỡi liếm hắn.

Lộc Minh Trạch ngẩng mặt ngửa ra sau: "Chậc, con chó ngu xuẩn... Lúc nói chuyện phải nghiêm túc chứ!"

Alpha đứng một bên nhìn rất thú vị, nhịn không được cười khẽ một tiếng: "Nó cũng không ngu xuẩn đâu."

"Hả?"

Lộc Minh Trạch không hiểu sao cứ tức giận, cũng không cho Alpha sắc mặt tốt, nheo mắt nhìn y.

Alpha như nhìn thấu suy nghĩ của Lộc Minh Trạch, tốt tính cười cười: "Nó có lẽ có huyết thống với loài sói nguyên thủy, có thể nhận biết pheromone, bản năng luôn thần phục alpha, cho nên mới gần gũi với tôi."

Lộc Minh Trạch trừng hai mắt nhìn y —— Cái đạo lí gì đây?! Ngay cả chó cũng kỳ thị hắn không có pheromone?!

"Cho nên không phải nó phản bội cậu đâu, đừng nóng giận."

Lộc Minh Trạch xoay mặt đưa gáy về phía Alpha dùng sức đẩy Thượng Tá: "Đi đi đi, ngồi ngốc một bên đi!"

Thượng Tá hoàn toàn không biết Lộc Minh Trạch tức cái gì, do dự liếm mấy lần lên tay hắn, lần này không bị cự tuyệt, liền vui vẻ chạy về rúc vào cái ổ của mình.

Alpha cũng không vội nói chuyện, thử mấy lần mới thành công dùng hai đầu ngón tay kẹp lấy vỏ khoai lang xé ra một chút, sau đó đưa lên cắn —— mùi vị rất ngon.

Một lát sau, Lộc Minh Trạch rốt cục không nhịn được cau mày hỏi: "Anh nói nó sẽ thần phục với pheromone của alpha sao? Là tất cả alpha?"

Alpha bỏ khoai lang xuống kiên nhẫn giải thích: "Không phải, chỉ với Alpha huyết thống thuần khiết nhất thôi, những người khác...sẽ không có tác dụng. Nhưng tôi cũng không rõ lắm, có lẽ là bản năng."

Chậc, lại là bản năng.

"Nói đến, tôi rất mơ hồ với cái thiết lập mấy cấp bậc giới tính, anh mới vừa nói cái gì huyết thống sói nguyên thủy, có nghĩa là gì?"

"Về cái này, thật ra là truyền thuyết, ừm... Nói thế nào đây..."

Alpha lấy tay khẽ che miệng, rũ mắt như đang trầm tư, mỗi lần y làm ra vẻ mặt này, Lộc Minh Trạch đều sẽ không nhịn được tập trung vào y, dáng vẻ này của y quá quyến rũ. Lộc Minh Trạch không biết có phải Alpha phóng pheromone hay không, nhưng hắn tin chắc đang có hàng tấn hormone phả vào mặt mình.

"Tương truyền rằng, sói và người từng ở cùng nhau, à, cũng không phải sói theo nghĩa thông thường, mà là sói nguyên thủy. Sói nguyên thủy sở hữu trí khôn của loài người và cơ thể cường tráng, ở chung với nhân loại một thời gian liền bắt đầu thông hôn, sinh ra đời sau, cũng chính là alpha, beta và opmega ngày nay. Những hậu duệ ban đầu không mang hình người, mà là bán hình thú, bởi vì sự kết hợp của sói nguyên thủy và nhân loại, cho nên... Cậu biết đó, thậm chí còn có lông nữa. Về sau các thế hệ luôn cạnh tranh, những người thiếu hụt gen sói và sói nguyên thủy thuần chủng bị đào thải khỏi cuộc cạnh tranh, chỉ còn lại những hậu duệ..."

Lộc Minh Trạch cảm thấy bản thân đang nghe một câu chuyện huyền huyễn, biểu cảm phức tạp nói: "Ưu thế lai... Cái này tôi hiểu."

Alpha gật đầu: "Có thể nói như vậy. Sau đó trải qua mấy trăm triệu năm tiến hóa và sinh sản, huyết thống sói nguyên thủy trong cơ thể đời sau càng mỏng manh hơn, ngoại hình tiến hóa hoàn toàn thành hình người. Nhưng trên người chúng ta vẫn có bằng chứng của huyết thống sói nguyên thủy, ví dụ như pheromone và cấu tạo cơ thể."

Lộc Minh Trạch vội vàng kêu ngừng: "Chờ đã, tôi sắp bị hồ đồ rồi, không phải anh nói sói nguyên thủy sở hữu cơ thể cường tráng và trí tuệ sao? Dựa theo quy luật sống còn của tự nhiên, hẳn là gen người trong quá trình tiến hóa phải biến mất mới đúng, tại sao cuối cùng biến mất lại là huyết thống sói nguyên thủy?"

Alpha cười cười: "Trông có vẻ là vậy, nhưng trên thực tế gen người lại mạnh mẽ hơn, có đôi khi mạnh mẽ nhất thời không phải là sức mạnh thật sự, sức mạnh chân chính sẽ được lịch sử chứng minh."

Lộc Minh Trạch cảm thấy trong lời nói của Alpha có ý khác, liền nhìn y không lên tiếng.

Alpha dừng một chút: "Theo suy đoán của tôi, alpha, beta, omega hẳn là ba chi kế thừa gen sói nguyên thủy —— đại diện cho những người đứng đầu, công lang và giống cái phụ trách sinh sản. Cấu tạo cơ thể giống con người nhất lại là beta, họ là chi tiến hóa hoàn thiện nhất, số lượng alpha và omega ngày càng ít ỏi, cũng có liên quan với đó."

Lộc Minh Trạch nhìn chằm chằm Alpha: "Anh nói chỉ có alpha sở hữu huyết thống sói nguyên thủy thuần chủng nhất mới có thể khiến cho Thượng Tá kính sợ."

"Không sai."

Sắc mặt Lộc Minh Trạch trở nên nghiêm túc: "Vậy anh... Anh rốt cuộc là ai?"

Alpha hơi gợi khóe môi, đưa tay về phía hắn: "Có thể dựa gần vào tôi một chút không?"

Lộc Minh Trạch ngẩn người, Alpha khẽ cười một tiếng thu tay về: "Cậu ngồi xa như vậy, tôi làm sao nói cho cậu được."

Lộc Minh Trạch do dự ngồi ở mép giường, Alpha liền vươn tay cởi nút áo trên người ra. Lộc Minh Trạch vèo một phát đứng lên, lui hai bước: "Anh... Anh làm gì vậy!"

Khi sáng mới vừa xem phim 3D nhạy cảm, giờ thì người trong phim kia liền ở trước mặt hắn cởi quần áo, kích thích quá rồi nha!

Alpha mỉm cười không lên tiếng, tự mình cởi hai cái nút áo ra, vừa vặn lộ ra toàn bộ lồng ngực. Y kéo áo sang một bên, ra hiệu cho Lộc Minh Trạch tiến lên: "Nói cho cậu thân phận của tôi."

Lộc Minh Trạch đảo mắt qua lồng ngực của y, nhìn thấy một hoa văn mơ hồ, hắn một lần nữa ngồi trở lại bên giường, lần này hắn thấy được, trước ngực Alpha, có một cái hình đầu sói lớn được xăm ở đó, Lộc Minh Trạch kinh ngạc kéo áo y xuống, đầu sói ấy màu trắng, không chỉ giới hạn ở ngực, mà là từ trước ngực kéo dài đến vòng eo thon. Đầu sói trông rất sống động, ngay cả răng nanh và bộ lông cũng hiện rõ từng đường nét.

Lộc Minh Trạch kinh ngạc hỏi: "Sao giờ lại xuất hiện, trước đó rõ ràng không có."

Hắn không thấy Alpha lên tiếng, vừa ngẩng đầu liền phát hiện mình sắp dính sát vào người ta rồi, đối phương đang cúi đầu nhìn hắn, trên mặt vẫn là nụ cười ôn hoà.

Lộc Minh Trạch bất động thanh sắc lùi về phía sau một chút, Alpha mới mở miệng: "Bởi vì có thể ẩn đi, đây là thiên phú, hình xăm này lúc tôi vừa ra đời chỉ to bằng nắm đấm, tuổi tác tăng thì nó cũng lớn lên. Đây có lẽ là một loại bằng chứng rõ ràng cho việc kế thừa huyết thống sói nguyên thủy thuần chủng đi."

Lộc Minh Trạch bắt được trọng điểm: "Có lẽ?"

"Bởi vì tôi cũng không dám khẳng định trăm phần trăm."

Y vừa mới dứt lời, Lộc Minh Trạch liền thấy đầu sói nổi bật trên da kia từ từ biến mất, làn da của y lại trở về vẻ nhẵn nhụi mịn màng.

Alpha nói: "Có rất nhiều câu nói liên quan đến mối quan hệ giữa các cấp bậc giới tính và sói nguyên thủy, nhưng tất cả đều là truyền thuyết, thậm chí sinh vật sói nguyên thủy này rốt cuộc có tồn tại thật hay không cũng khó nói, bởi vì không thể tìm thấy bằng chứng gien chân thực —— trên thế giới cũng không hề có mẫu gen của loài sói nguyên thủy hay người cổ đại. Cậu có nhớ tôi từng nói về những việc Milocy đã làm không?"

Lộc Minh Trạch gật đầu: "Anh ta cấy gien sói vào cơ thể con người..."

"Không sai, cho nên tôi đoán, anh ta chắc cũng đang tìm hiểu về tổ tiên và nguồn gốc."

Alpha nói xong nhìn Lộc Minh Trạch: "Anh ta sở dĩ cảm thấy hứng thú với cậu như vậy, là bởi vì cậu hoàn toàn thoát khỏi huyết thống sói nguyên thủy, cậu không có pheromone, cũng không cảm nhận được pheromone. Mà cấu tạo cơ thể..."

Alpha dừng một chút, rồi tiếp tục nói: "Tôi nghĩ, nếu như hai người không chia tay, bước kế tiếp của anh ta có thể sẽ dựa vào quan hệ người yêu, nghiên cứu cấu tạo cơ thể của cậu."

Lộc Minh Trạch: "..."

Sao y có thể dùng cái biểu tình đàng hoàng trịnh trọng nói ra những lời hạ lưu như vậy chứ.

"Đặc điểm không có pheromone ở cậu rất giống người cổ đại, không giao phối với sói nguyên thủy... Đương nhiên, cũng có thể là đã đạt đến đỉnh của sự tiến hóa, đạt đến giai đoạn ưu thế tuyệt đối, là hai thái cực hoàn toàn trái ngược với tổ tiên. Xét cho cùng, sự tồn tại của pheromone rốt cuộc là một kiểu tiến hóa hay thoái hóa, không ai nói rõ được."

Thế nhưng Alpha nhớ kỹ, Lộc Minh Trạch thường nhiều lần nhắc về quê hương của hắn, có thể nhìn ra nó hoàn toàn khác với thế giới của họ, cho nên, ngay cả khi Lộc Minh Trạch là chủng tộc tiến hóa sau này, thì không thể cùng thời đại được, cũng như những người đến từ tương lai hay quá khứ.

Bước nhảy thời gian hay không gian, trong thời đại khoa học kỹ thuật phát triển cao ngày nay cũng không phải là nói mơ giữa ban ngày.

Alpha không nói ra chuyện này, y cảm thấy đây không phải lúc thích hợp: "Sự hoài nghi Milocy có khi còn nhạy bén và chuyên nghiệp hơn cả tôi, tôi đoán, cho đến khi anh ta biết rõ chân tướng, sẽ không giảm bớt hứng thú với cậu đâu."

Lộc Minh Trạch nhắm mắt lại để mình bình tĩnh một chút, giọng điệu của hắn hơi trầm xuống: "Tại sao lại nói cho tôi những điều này?"

Có câu biết càng nhiều chết càng nhanh, Alpha hiển nhiên không phải loại người thích đem bí mật nói lung tung khắp nơi, y nói với mình nhiều như vậy... Chẳng lẽ là có mục đích gì?

Alpha hỏi ngược lại: "Vậy tại sao cậu lại đối xử tốt với tôi như vậy? Thậm chí vì cho trị thương cho tôi mà phải thỏa hiệp với Milocy."

"..."

Lộc Minh Trạch không đáp được, hắn đâu thể nói là vì muốn được làm tình chứ. Nhưng hắn cũng khá hiểu suy nghĩ của Alpha, hai người họ mỗi người đều có mục đích riêng, cũng tự nắm chắc ranh giới cuối cùng, trên thế giới có vài trò chơi không thiết lập quy tắc rõ ràng, mập mờ không rõ, tiếp tục chơi hay không, phải xem ý muốn của bản thân.

Lộc Minh Trạch không thích mạo hiểm, nhưng lại là dân cờ bạc từ trong máu, bằng không sao hắn có thể dính líu quan hệ với những kẻ ở Bắc thành kia, hắn phản ứng thụ động với những trở ngại mà bản thân gặp phải, tích cực tìm cớ... Lộc Minh Trạch là một kẻ mâu thuẫn, dù cho vận mệnh đánh bóng nhuệ khí của hắn, nhưng cũng sẽ không thay đổi tính cách bản thân, sau khi gặp Alpha, lúc Lộc Minh Trạch cảm giác được nguy hiểm, cũng cảm giác được, nhuệ khí của mình đang hồi sinh từng chút —— sự thay đổi này khiến hắn cảm thấy hưng phấn.

Lộc Minh Trạch đột nhiên cười cười: "Được được được, coi như tôi lắm miệng."

Alpha cũng mỉm cười: "Những tin tức này kỳ thực không tính là bí mật gì, có rất nhiều người trên thế giới đã nghiêm túc truy tìm nguồn gốc của họ, ví dụ như Milocy, anh ta cũng đang nghiên cứu những thứ này. Còn thân phận của tôi, tôi tin cậu sẽ không nói cho người khác."

Lộc Minh Trạch nói: "Tôi đương nhiên không biết."

Hắn dùng tay chống lên giường, đổi chân ngẩng đầu, ngửa đầu ra sau hừ nói: "Vậy giờ anh có thể nói cho tôi tên thật của anh chưa?"

Đối với việc Lộc Minh Trạch nhìn thấu lời nói dối của mình Alpha cũng không cảm thấy bất ngờ, nhưng y vẫn nói: "Lộc, cậu nhạy cảm như vậy làm tôi cảm thấy rất kinh ngạc."

Lộc Minh Trạch cười lạnh: "Trong mắt anh ông đây là một kẻ ngu si à?"

Hắn ban đầu tin tưởng Alpha, lại còn xem cái tên hết sức tùy tiện này là thật, nhưng kể từ khi biết tên biến thái Milocy cũng có "tên cũ", hắn liền tin chắc cái tên này của Alpha nhất định được lấy sau khi đến tinh cầu Snow.

"Đương nhiên không, đây là kinh hỉ."

Alpha đột nhiên nghiêng người tới gần Lộc Minh Trạch, đôi môi nhẹ nhàng chạm vào tai hắn: "Tên đầy đủ của tôi là Auston · Hertia · Nicolas, tôi hiện tại dùng danh nghĩa gia tộc Nicolas, vì phán đoán sai lầm của bản thân trịnh trọng gửi lời xin lỗi đến cậu."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.