Đại Sắc Đang Nồng

Chương 7: Chương 7: Thiếu






Edit: Tuyen83~ Diễn đàn.

Từ Hàng muốn biết Thẩm Đại đã vào Đông Ảnh chưa, cũng không trực tiếp hỏi, ngược lại dùng để tìm kiếm phim điện ảnh.

Thẩm Đại cười đến nghẹn, cố ý im lặng một hồi, vô cùng chán nản hướng về phía điện thoại di động nhỏ giọng nói: "Em muốn ngủ."

Trước bàn làm việc, nghe giọng nói của bạn gái sắp khóc lên, Từ Hàng dừng lại động tác di chuyển con chuột. Giơ điện thoại di động đi tới trước cửa sổ, vài bước chân cũng không đủ để cho anh nghĩ ra lời quan tâm an ủi nhất, sốt ruột là bởi vì đau lòng, Từ Hàng vụng về mà dụ dỗ cô: "Ngủ đi, buổi chiều anh mua đồ ăn qua, làm sandwich cho em ăn bồi dưỡng."

Giọng nói của anh vốn dĩ dễ nghe, trầm ấm như vậy, thận trọng dịu dàng, Thẩm Đại đều không đành lòng lừa anh rồi, từ trên ghế salon lật người, chu mỏ ghét bỏ nói: "Lấy một cái bánh sandwich theo đuổi em à?"

Giọng nói của cô nhẹ nhàng, trái tim u ám của Từ Hàng đột nhiên quang đãng hơn, giống như trút bỏ được hàng ngàn gánh nặng, một tay nhét vào trong túi, cười nhìn ra xa nhà cao tầng gần đây, "Vậy chúng ta đi ăn bữa tiệc lớn trước, ăn xong anh lại cùng nhà thiết kế Thẩm Đại xem phim."

Bạn trai phản ứng rất nhanh, Thẩm Đại cười ha ha: "Cũng không còn gì nữa, được rồi, anh đi làm việc đi, tan việc tới đón em sớm một chút!"

"Được, em suy nghĩ trước chút nữa ăn cái gì."

Thẩm Đại cúp điện thoại, lòng tràn đầy hưng phấn, đem laptop ôm đến trên giường, chuẩn bị sửa đổi thông tin nghề nghiệp trên Weibo.

Đăng nhập vào trang Weibo quen thuộc, Thẩm Đại đã quen nhìn trước chủ đề nóng ở phía bên phải, không ngờ đề tài thứ ba thế nhưng cũng có liên quan đến Đông Ảnh:

# Đảm nhiệm chức vụ CEO mới của Đông Ảnh#.

Đây không phải là ông chủ lớn của cô sao?

Làm nhân viên mới của Đông Ảnh, Thẩm Đại lập tức nhấn vào, trước hết nhìn thấy chính là một bộ ảnh chụp.

Từng tấm từng tấm, tất cả đều là Lục Trì, cả người anh mặc tây trang màu đen, hoặc ngồi hoặc đứng, hoặc chính diện hoặc quay mặt, giơ tay nhấc chân, nghiễm nhiên như siêu sao quốc tế. Còn có một đoạn video, cả người Thẩm Đại cứng đờ mở ra, trong video, Lục Trì đang bình tĩnh trả lời câu hỏi của phóng viên, ra vẻ đạo mạo, "Làm tốt mỗi một bộ phim......"

Thật sự là anh!

Lục Trì thật sự là CEO mới nhậm chức của Đông Ảnh!

Nhưng điều này làm sao có thể, anh cùng với Lục Diệu Hoa quả thật cũng họ Lục, nhưng Lục Diệu Hoa là người Bắc kinh, Lục Trì sinh ở Hàng Châu, Thẩm Đại quen biết anh ở tiểu học, còn làm hàng xóm với anh hơn hai năm......

Thẩm Đại dường như chợt hiểu. Phát hiện báo Trường Thiên có một bài viết về Lục Trì, chi chít từng chữ nhỏ, Thẩm Đại đọc từng chữ từng câu.

Lục Trì là con riêng nhà họ Lục.

Lục Diệu Hoa không có anh em trai, sau khi cưới sinh hai đứa con trai, Người con đầu Lục Chấn Danh thích những môn vận động mạo hiểm, khi đó hai mươi lăm tuổi xảy ra tai nạn và chưa cưới vợ. Con thứ Lục Khải Danh thừa kế gia nghiệp, bảy năm trước cùng vợ và hai người con gái sinh đôi đi nghỉ phép ở nước ngoài, cùng con trai xảy ra tai nạn xe cộ, bỏ mạng tại chỗ. Lục Diệu Hoa làm điện ảnh rất lớn mật, dám đổi mới, nhưng ông vẫn kiên trì một chút tư tưởng cũ, cho là sản nghiệp gia tộc để lại cho con cháu thừa kế. Hai đứa con trai cũng bị mất, Lục Diệu Hoa mời thám tử tư, điều tra lịch sử tình cảm của hai đứa con trai.

Điều tra nửa năm, phát hiện Lục Trì.

Lục Trì chính là con trai của Lục Chấn Danh con trai trưởng của Lục Diệu Hoa, Lục Chấn Danh và mẹ Lục Trì yêu nhau, chưa công khai đã xảy ra tai nạn, mẹ của Lục Trì chẳng biết tại sao che giấu đi, một mình sinh hạ con trai......

Trên bài viết có hình của Lục Chấn Danh, cùng Lục Trì đặt ở một chỗ, hai cha con thật sự rất giống.

Đối diện hai tấm hình ngẩn người, điện thoại di động vang lên.

Là chị gái Thẩm Tố.

"Biết chuyện của Lục Trì sao?"

Thẩm Đại thẩn thờ gật đầu một cái, "Mới vừa nhìn thấy, chị, trước kia chị có nghe nói qua chuyện này sao?"

Thẩm Tố mới vừa về khách sạn, vừa cởi giày cao gót vừa nói chuyên điện thoại với em gái, "Ngay mẹ cũng không biết, chị có thể nghe ai nói? Đúng rồi, mẹ chị biết được tin tức sớm hơn chị, mới vừa gọi điện thoại cho em không được, hỏi chị gặp qua Lục Trì chưa, chị đưa số điện thoại của Lục Trì cho mẹ rồi, đoán chừng hiện tại hai người đã trò chuyện rồi...... Em nha, trước kia chị nói em ngốc, ba mẹ luôn nói người ngốc có phúc của người ngốc, hiện tại chị xem như là hoàn toàn tin, có Lục Trì che chở cho em, em hơi cố gắng một chút, trước đừng nghĩ đến Oscar, cầm mấy giải thưởng trong nước tuyệt đối không thành vấn đề."

Lục Trì là người lạnh lùng, người ngoài không dễ dàng đi vào tim của anh, nhưng Thẩm gia bọn họ không giống nhau. Lục Trì kính trọng ba mẹ mình, không gọi cô là chị nhưng cũng coi cô như là chị gái, về phần em gái, Thẩm Tố nhớ mẹ đã đề cập tới,


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.