Đại Ma Đầu Hệ Thống

Chương 15: Chương 15: Thanh Tẩy!




Khi Vương Bá Ngưu giơ đôi tay tà ác chuẩn bị luồng vào áo của Lý Mộ Uyển thì một luồng cảm giác nguy cơ xuất hiện trước mặt hắn, không chút động tác dư thừa, Vương Bá Ngưu mặc vào Hắc ám áo choàng, hóa thân hắc ám tránh đi luồng sát cơ ấy.

Không chút bất ngờ, một thanh niên nam tử xuất hiện bên cạnh Lý Mộ Uyển, thình lình chính là Vương Lâm, lão cố tổ của hắn.

Vương Bá Ngưu chăm chú quan sát Vương Lâm, chỉ thấy một nam tử dung mạo thường thường, nhưng ánh mắt lại rất hữu thần, sắc mặt điên cuồng, bên trong đôi mắt lấp lóe vô tận sát ý, dáo dác nhìn xung quanh, tìm kiếm thân ảnh Vương Bá Ngưu.

Vương Lâm liếc sang đoạn ý chí của Diệp Phá Thiên, sắc mặt thoáng âm trầm, lên tiếng hỏi:

“”Ta bản thể trao ngươi tuyệt thế cơ duyên, thế mà ngươi chỉ bằng vào tia ý chí thủ hộ nàng, hừ, cánh cứng rồi, tưởng nghịch bản tôn sao?””

“”Lâm tiền bối bớt giận, bản thể ta bị kẻ thù sinh tử truy sát, không dám đặt nàng bên cạnh, sợ nếu xảy ra sơ xuất gì sẽ không có mặt mũi sau này gặp tiền bối..”” Diệp Phá Thiên ý chí không dám nghịch, vội vàng biện giải.

“”Hừ, tên tiểu tử kia tu vi võ quân kẻ hèn, sao ngươi lại bị tổn thương đến nỗi này?”” Vương Lâm khó hiểu, hỏi.

Dù sao một tia ý chí võ đế không phải kẻ hèn võ quân có thể chống lại.

Võ đế, võ trong đế quân, Lập võ thành Đế, một quyền toàn lực đánh nổ tinh cầu là bình thường, mà Diệp Phá Thiên càng là thanh niên chí tôn, trong Võ Đế cảnh là tồn tại đứng đầu, thế mà Diệp Phá Thiên lại rơi vào nông nổi này, sắp hấp hối tan biến.

“”Lâm tiền bối, hắn giống như nắm giữ một trong Chí Tôn đại đạo bí thuật, Đại Cướp Đoạt Thuật, cùng với một môn gì đó có thể hóa thân hư ảo, dù ta dùng Võ Đế lĩnh vực cũng không tìm thấy hắn, giống như hoàn toàn tiêu tán ở thiên địa, hắn lén lút tìm hành sau lưng ta, ra tay bất ngờ, khiến ta không kịp trở tay, hắn mạnh mẽ cướp đi ý chí của ta, cùng với cảm ngộ của ta, chỉ chừa một chút ý chí như thế này, hắn nói để ta nhìn hắn cường bạo Mộ Uyển tiền bối a.”” Diệp Phá Thiên căm hận nói.

“”Ngay cả ta cũng không thể tìm thấy hắn, quả thật kỳ môn, chẳng lẽ là Đại không gian chi thuật, không đúng, môn đại đạo thuật ấy là môn bí truyền của Thiên Đạo gia tộc, tiểu tử này không thể nào có được, nếu thật sự thế thì dù ta cũng phải chịu tai ương, không được! “” Vương Lâm nhíu mày, sắc mặt âm trầm, dường như hạ quyết tâm, hắn đánh một luồng năng lượng vào ý chí của Diệp Phá Thiên, hét lớn: “” Mang nàng rời đi, ta cản đường!””

Diệp Phá Thiên không dám chần chờ, ý chí cuỗm đi Lý Mộ Uyển, xé rách không gian rời khỏi.

“”Hắc hắc, quả thật quyết đoán đâu?”” Vương Bá Ngưu thình lình xuất hiện sau lưng Vương Lâm, thi triển Đại Phong Ấn Thuật giam cầm hắn, Bàn tay nhanh chóng dùng Đại Cướp Đoạt thuật lên đoàn ý chí của Vương Lâm.

“”Sinh Tử ý cảnh, cho ta chuyển!”” Vương Lâm gầm lên, đem sinh chi lực gia trình lên ý chí của mình, xong rồi hắn gia trì Tử chi lực lên người Vương Bá Ngưu, hòng giết chết hắn.

|

Vương Bá Ngưu cảm giác thân thể sinh cơ đang biến mất dần dần, hắn cười lạnh, tay phải thi triển Phong ấn thuật đánh lên người mình, luồng tử vong chi lực nhanh chóng bị giam cầm không nhúc nhích.

Vương Bá Ngưu cười khẽ, rất vô lại dùng bàn chân thi triển Đại Cướp Đoạt thuật lên người Vương Lâm, dù sao đại cướp đoạt thuật chỉ cần tiếp xúc với kẻ địch là có thể hấp thụ, Vương Lâm bất đắc dĩ phải lấy bàn tay trái thi triển Đại Phong Ấn Thuật lên người Vương Bá Ngưu, Đại Phong Ấn thuật là Vương lâm truyền cho Diệp Phá Thiên cho nên hắn thi triển Vương Bá Ngưu cũng không kinh ngạc, hắn cảm giác bản thân mình bị giam cầm không thể nhúc nhích.

Giờ khắc này cả hai đều trong trạng thái người này khắc chế người kia, không ai làm gì được ai, tay trái Vương Bá Ngưu giam cầm ý Chí của Vương Lâm, tay phải lại áp chế Tử Vong chi lực, mà Vương Lâm thì tay trái giam cầm Vương Bá Ngưu, tay phải liên tục gia trì Tử Vong chi lực lên người hắn.

“”Tiểu tử, linh hồn ngươi vẫn chỉ là sơ cấp Nguyên Thần, cường độ linh hồn chỉ là Hoàng Hồn đỉnh phong, hiển nhiên linh hồn không thể thi triển thuật pháp quá dài, còn ta chính là ý chí Võ Đế, thiên địa này sẽ cung cấp cho ta hồi phục linh hồn, giờ chúng ta buông ra, mỗi người về một nơi, chuyện này coi như chấm dứt, thế nào?”” Vương Lâm mở miệng nói.

(Linh hồn tu vi phân biệt là: Phàm Hồn đối ứng Đại Võ tông trở xuống, Hoàng Hồn đối ứng võ quân cảnh, Huyền Hồ đối ứng võ vương cảnh, Địa Hồn đối ứng Võ Hoàng cảnh, Thiên Hồn đối ứng Võ Tôn, Vũ Hồn đối ứng Võ đế, Trụ Hồn đối ứng Võ Tiên, Hồng Hồn đối ứng Tiểu thánh cảnh, Hoang Hồn đối ứng Đại Thánh cảnh, Thần Hồn đối ứng Võ Thần cảnh, Chí Tôn hồn đối ứng chí tôn cảnh....)

Tính cách Vương Lâm là nhai tý tất báo, đụng đến người thân hắn là trăm tộc cũng diệt, tuy nhiên Vương Bá Ngưu không phải kẻ dể trêu, cộng với hắn sợ đoàn ý chí của Diệp Phá Thiên không thể bảo vệ được Lý Mộ Uyển, cho nên đành buông tha cơ hội chém giết tiểu tử này.

“”Hừ, lão cố tổ, ngươi nghĩ nếu kết thù thì sau khi ta rời đi, bản thể của ngươi sẽ buông tha cho ta sao?”” Vương Bá Ngưu khinh miệt, nói.

Hắn cũng không sợ, vì bản thân vẫn còn ý chí võ đế chưa thi triển, hưu chết về tay ai còn không biết.

“”Tiểu tử ngươi là đồ tôn của Tuyết Kỳ muội muội? Là cháu ta?”” Vương Lâm kinh ngạc thốt lên.

“”Hảo tiểu tử, biết rõ ta là lão cố tổ của ngươi, còn muốn cường chiếm nữ nhân của ta, lúc này còn muốn giết ta, thật đại nghịch bất đạo! Lòng lang dạ thú!!”” Vương Lâm phẫn nộ hét lên. Giờ khắc này, hắn chân chính phẫn nộ, lúc trước hắn chỉ muốn sát Vương Bá Ngưu, như muốn giết một con kiến vậy, nên không phẫn nộ cho lắm, nhưng giờ nghe hắn chính là cháu mình mà dám làm chuyện như vậy, Vương Lâm hận không sát tên trời đánh này, bóp chết hắn không cho vào luân hồi.

“”Keng...Võ Đế vô địch Vương Lâm ý chí đối với ký chủ phẫn nộ giận dữ, ác ma điểm 500000, Ma Đầu đẳng cấp-cấp năm-Ma Tướng. Ký chủ được một lần quay thưởng trong túi đồ, thỉnh kiểm tra!””

“”Keng..ngay cả tổ tiên mình còn muốn giết, ngay cả nữ nhân của tổ tiên còn muốn đoạt rồi xxx, đại nghịch bất đạo, lòng lang dạ thú, quả không hổ là một tên Ma đầu xấu xa, biến thái đến cực điểm, hệ thống đánh giá cao hành động của ký chủ, ban thưởng thành tựu: Độc Nhãn Lang-Lang trung chi thủ lĩnh, bất kể Lang yêu tu vi cao cỡ nào cũng đối với ký chủ thân mật phục tùng.””

Vương Bá Ngưu mừng rỡ, vội vàng đưa một phần tinh thần vào túi chứa đồ hệ thống, tiến hành quay thưởng.

“”Keng...chúc mừng kỷ chủ nhận được Thần Thoại cấp kỹ năng-Thanh Tẩy.””

Vật Phẩm: Thanh Tẩy

Giới Thiệu: Xuất xứ từ Liên Minh Huyền Thoại đại lục, Do Riot Chí Tôn sáng tạo.

Công Dụng: Loại bỏ bất kỳ trạng thái áp chế, khống chế, hay năng lượng Gây hại trên người, Thời gian làm lạnh:Mười phút!

“”Hay lắm, kạc kạc, lão tổ tông, ngay cả hệ thống ba ba cũng nhìn ngươi không được, muốn ta giết ngươi.”” Vương Bá Ngưu đắc ý cười, nói.

“”Hệ thống ba ba?”” Vương Lâm nhíu mày, không hiểu nổi Vương Bá Ngưu nói gì.

“”Thanh Tẩy!”” Vương Bá Ngưu mặc kệ Vương Lâm suy nghĩ, nhanh chóng sử dụng Thanh tẩy.

Trong nháy mắt, tử vong chi lực hay Phong Ấn chi lực không thể tổn hại và giam cầm hắn, Vương Bá Ngưu cười lạnh, tay phải chụp vào ý chí của Vương Lâm, trong lòng mặc niệm: “”Cướp Đoạt!””

Lần này cướp đoạt, Vương Bá Ngưu cướp đoạt hết thảy, từ ý chí, Võ Đế cảm ngộ, Ký Ức không sót một chút gì.

“Hắc hắc, ta tên Vương Bá Ngưu, nhớ kỹ! “” Vương Bá Ngưu kiêu ngạo nói.

“”Bản Thể ta đã biết hết thảy tình huống, tiểu tử ngươi chờ chết đi!”” Vương Lâm ý chí cười lạnh, mặc kệ Vương Bá Ngưu cướp đoạt, trong nháy mắt, hắn hoàn toàn tan biến khỏi thiên địa.

Vương Bá Ngưu không để ý, bắt đầu ngưng thần cảm ngộ thu hoạch.

Trong linh hồn hắn xuất hiện luồng thứ hai võ đế ấn ký, thuộc về Sinh Tử ý chí, khác với Diệp Phá Thiên Lôi chi ý chí.

Vương Bá Ngưu cảm giác Sinh Tử chi Đạo mà Vương Lâm lĩnh ngộ và Lôi chi Đạo mà Diệp Phá Thiên lĩnh ngộ đã được hắn dần dần hấp thu, chỉ cần lắng động một thời gian, hắn chắc chắn nắm giữ Sinh tử lực lượng cùng Lôi lực lượng.

Lục tìm ký ức của Vương Lâm, hắn loại bỏ đi những ký ức không cần thiết, chăm chú tìm Đại Sinh Tử thuật cùng các bí thuật khác.

Ngoài Đại Sinh Tử Thuật, Đại Phong Ấn thuật, Đại Dịch Chuyển Thuật, Vương Bá Ngưu không phát hiện được thứ gì tốt, bèn tâm thần tập Chung vào Đại Sinh Tử Thuật, tiến hành hấp thu đoạn ký ức cảm ngộ này.

Đại Sinh Tử Thuật quả là mạnh mẽ, Sinh chi lực gia thân sinh cơ dào dạt, trọng thương cũng không thể chết, Đứt tay đứt chân, đứt đầu cũng tạm thời không chết, Sinh chi lực cướp đoạt thiên địa vạn vật Sinh mệnh gia trình bản thân, càng đánh càng mạnh, là phiên bản lỗi của bất tử chi thân, nếu trốn đi tĩnh dưỡng đủ thời gian, Sinh chi lực cướp đoạt Thiên Địa sinh cơ còn có thể mọc lại thân thể thiếu hụt, quả nhiên cường hãn.

Còn Tử Vong chi thuật thi triển ra, nếu kẻ địch dính vào, tuổi thọ, sinh cơ, linh hồn, thân thể nếu không có thủ đoạn trục xuất hay phong ấn tử vong chi lực, chắn chắn bị tử vong chi lực cắn nuốt, chết không thể chết lại. Tử Vong chi lực là phiên bản lỗi của Hủy Diệt chi lực.

“”Thu hoạch đầy đủ, giờ nên đi phá hủy hết phần mộ của Diệp gia tổ tiên, ngày mai dâng lên đại lễ này cùng với xác Diệp Sinh, Phạm Băng Băng, tiến hành đả kích Diệp gia.”” Vương Bá Ngưu cảm thấy mỹ mãn, bắt đầu đi ra phần mộ khác tàn phá, hủy diệt.

~~~

Giờ khắc này, Trong Chân Tiên giới...

Vương Lâm ngồi trên thi cốt vương tọa, dưới chân hắn trải dài ngàn vạn thi cốt, Có Tiên Nhân thi cốt, có Thánh nhân thi cốt chất chồng, hắn hai tay bấm quyết, Sinh Tử chi lực xung quanh chui vào thân thể hắn, sinh chi lực chui vào nữa thân thể bên trái của hắn, Tử chi lực chui vào nữa thân thể bên phải của hắn, phân biệt chui vào hai trái tim khác biệt.

Vương Lâm mang hai trái tim, một là Sinh cơ trái tim màu đỏ, hai là tử vong trái tim, màu đen.

Dường như cảm nhận được gì đó, Vương Lâm mở mắt ra, Mắt trái Sinh chi nhãn thiêu đốt, mắt phải Tử Vong chi nhãn luân chuyển không ngừng, một cỗ khí cơ cường đại đè ép đống thi cốt Võ Tiên, Võ Thánh phía dưới.

Được xưng là Vạn Kiếp không diệt Võ Thánh thi cốt cũng bị cường đại khí cơ của Vương Lâm đè ép thành phấn bụi, đủ thấy tu vi của Vương Lâm mạnh mẽ cỡ nào.

“”Vương Bá Ngưu.....”” Vương Lâm khẽ nói, sát ý nháy mắt xông thẳng cửu tiêu, như muốn xuyên qua Chân Tiên kết giới, nhưng bị lực lượng nào đó đè ép, không thể nhúc nhích.

“”Một đường tàn sát, đã hơn trăm năm rồi, vẫn chưa chạm tới cảnh giới đó sao?”” Vương Lâm lắc đầu, nhắm mắt lại tu luyện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.