Đại Đạo Triêu Thiên

Chương 51: Chương 51: Lai lịch của Tỉnh Cửu




Khi trên đài đón khách phát sinh chút tiểu nhạc đệm thú vị này, trong đại điện trên Tích Lai phong cũng có một cuộc tranh chấp.

Hôm nay bởi vì muốn thảo luận một vài vấn đề vô cùng trọng yếu, chư phong phải tự mình trình diện, không thể như bình thời lấy kiếm truyền âm.

Tham dự hội nghị không phải Phong chủ các phong, mà là các nhân vật trọng yếu trên các phong, tỷ như Thượng Đức phong phái ra chính là Trì Yến, Thanh Dung phong là Mai Lý, Thiên Quang phong là Bạch Như Kính, Bích Hồ phong, Vân Hành phong cùng Thích Việt phong phái tới cũng là mấy vị trưởng lão thâm niên, chỉ có chủ trì hội nghị chính là bản thân Tích Lai phong chủ.

Những năm qua Chưởng môn cùng Nguyên Kỵ Kình đã rất ít hiện thân trong trường hợp tương tự, nhưng vì sao Thanh Dung phong chủ luôn thích náo nhiệt cùng với Vân Hành phong chủ không có lúc nào không muốn chứng minh sự tồn tại của mình cũng không có trình diện? Đó là bởi vì sáng nay Thần Mạt phong tái hiện nhân gian, các đại nhân vật Thanh Sơn Tông này chợt phát hiện ra một cái vấn đề rất lúng túng.

Có hai gã tam đại đệ tử hiện tại bỗng nhiên biến thành cùng thế hệ với bọn họ.

Nếu như là Phong chủ nghị sự, có muốn gọi tiểu cô nương Triệu Tịch Nguyệt kia tới hay không?

Thấy tiểu cô nương kia, chẳng lẽ thật sự phải cùng đối phương bình kiếm làm lễ?

Cảm giác như vậy quá cổ quái.

Cho nên bọn họ dứt khoát không đến.

Nhìn từ điểm này, Thanh Sơn Tông sư trưởng so sánh với đám đệ tử như Cố Hàn cao minh hơn không biết bao nhiêu lần.

“Đề tài thảo luận đầu tiên.” Trì Yến ngồi ở trên bồ đoàn, nói với mọi người: “Hôm qua thừa kiếm đại hội, Cố Thanh dùng Thích Việt phong kiếm pháp, Lục Long Hồi Nhật cao tiêu... Chuyện này là chính bản thân hắn học trộm, hay là ai dạy? Chuyện này ta sẽ tra xét rõ ràng.”

Trong điện rất an tĩnh, không ai nói tiếp.

Cố Thanh thuở nhỏ đã lớn lên ở Lưỡng Vong phong, là thân đệ đệ của Cố Hàn, lại là kiếm đồng của Quá Nam Sơn... Nếu nói học trộm, tự nhiên không người nào tin tưởng.

Vấn đề là, Quá Nam Sơn cùng Cố Hàn đều xuất thân Thiên Quang phong đệ tử, người trước lại càng là thủ đồ của Chưởng môn.

Thượng Đức phong muốn tra xét chuyện này, rất rõ ràng là muốn mượn chuyện này để lập uy, kiếm phong nhắm thẳng vào Thiên Quang phong. Nguyên Sư huynh lại muốn cùng Chưởng môn khai chiến hay sao?

Các trưởng lão biết được bí ẩn năm đó trầm mặc không nói, hai vị đại vật Thanh Sơn tranh đấu, cho dù là bọn họ cũng không dám dễ dàng lên tiếng.

Tầm mắt của Trì Yến rơi vào trên người Thích Việt phong trưởng lão.

Vị trưởng lão kia cười khổ một tiếng, nghĩ thầm loại chuyện này rất thường gặp, trong ngày thường có ai đem ra truy cứu chứ, chỉ trách tên đệ tử gọi Cố Thanh học kiếm pháp gì không được, lại quay ra học kiếm của nhà mình.

“Tra, tự nhiên là muốn tra... Chẳng qua là, đều là đồng chi kiếm tông, chớ làm tổn thương hòa khí.”

Những lời này của Thích Việt phong trưởng lão rõ ràng chính là muốn dàn hòa.

Trì Yến cũng không thèm để ý, chỉ cần Thích Việt phong mở miệng, Thượng Đức phong tiếp tục tra xét là được.

“Học trộm kiếm pháp dĩ nhiên cần tra xét, nhưng chuyện trên ngọn núi của ta thì sao?”

Trình trưởng lão đến từ Bích Hồ phong bỗng nhiên trầm giọng nói.

Vị Trình trưởng lão này cũng giống đại đa số người tu đạo trên Bích Hồ phong, tính tình cũng rất dữ dằn.

Bích Hồ phong tiền nhiệm Phong chủ Lôi Phá Vân đầu tiên là tẩu hỏa nhập ma, sau đó chết bất đắc kỳ tử, chuyện này liên lụy tới quá nhiều ẩn tình, Chưởng môn tự mình lên tiếng, không người dám đề nghị.

Nhưng thầy trò Bích Hồ phong làm sao chịu cam tâm, tự nhiên không phục, nhất là trước đó không lâu, Bích Hồ phong còn xảy ra thảm sự.

Trình trưởng lão quát lên: “Chẳng lẽ Tả sư đệ cũng phải chết không nhắm mắt hay sao!”

Trì Yến chú ý tới chữ cũng trong những lời này của Trình trưởng lão, khẽ cau mày nói: “Vụ án này đã có chút đầu mối, nhưng vẫn không thể xác định.”

Trình trưởng lão quan sát ánh mắt của hắn, nói: “Không thể xác định? Vậy lúc nào thì có thể xác định?”

Trì Yến nói: “Thượng Đức phong tra án, không cần phải trả lời chất vấn của trước bất kỳ ai.”

Mắt thấy không khí trở nên có chút khẩn trương, một đạo thanh âm ôn hòa vang lên.

“Thừa dịp Thần Mạt phong lần này... Không tới, chúng ta nên tranh thủ thời gian nói chuyện sự kiện kia một chút đi.”

Nói chuyện chính là Tích Lai phong chủ ngồi ở chỗ cao nhất.

Tích Lai phong chủ là kiếm đạo cường giả Phá Hải thượng cảnh, hai đạo bạch lông mày rủ xuống, theo gió khẽ động, thật là tiên phong đạo cốt.

Trong điện an tĩnh lại, thời gian rất lâu cũng không có người nào nói chuyện.

Tất cả mọi người biết Tích Lai phong chủ nói chuyện kia là chuyện gì.

Nói đúng ra, chuyện kia chính là thiếu niên kia.

“Không sai, ta cũng muốn hiểu rõ, đệ tử gọi Tỉnh Cửu kia rốt cuộc thế nào.”

Vân Hành phong trưởng lão cau mày nói: “Kiếm bài biểu hiện rất rõ ràng, hắn chỉ đi Kiếm Phong có một lần, sau đó tay không mà về, vậy kiếm của Mạc sư đệ làm sao mang xuống núi được?”

Tỉnh Cửu đi tới Thanh Sơn Tông đã ba năm.

Hắn rất lười, giống như trước rất nổi danh.

Ở trên người hắn phát sinh chút ít quái dị nan giải, đám sư trưởng mắt kiếm như thần làm sao có thể chú ý không tới?

Sư trưởng ngoài kỳ vọng, thưởng thức, tự nhiên cũng sẽ sinh ra rất nhiều hoài nghi.

Tầm mắt rơi vào trên người Trì Yến.

Đây là chuyện Thượng Đức phong hẳn phải tra rõ ràng.

Trì Yến nói: “Tỉnh Cửu đệ tử này lai lịch vô cùng rõ ràng, xuất thân Triều Ca thành, không có bất cứ vấn đề gì.”

Bích Hồ phong Trình trưởng lão quan sát ánh mắt của hắn nói: “Vậy vì sao hắn lại ở lại thôn nhỏ kia một năm, mà trong thôn còn phát hiện trời sinh đạo chủng.”

Du lịch, cầu tiên, vấn đạo, vô luận lý do nào, đều không thể giải thích chuyện này, bởi vì xác suất quá nhỏ.

Rất nhiều người bao gồm Trình trưởng lão ở bên trong, muốn biết nhất chính là vấn đề, nếu như Liễu Thập Tuế là con cờ Chưởng môn đại nhân bố trí, như vậy Tỉnh Cửu thì sao?

Trì Yến nhìn về Bạch Như Kính vẫn không nói gì.

Theo tầm mắt của hắn, Trình trưởng lão đám người cũng nhìn sang.

Bây giờ nhìn lại, có khả năng nhất Tỉnh Cửu cũng là người của Thiên Quang phong.

Hắn tại sơn thôn quan sát Liễu Thập Tuế, hiện tại lại theo Triệu Tịch Nguyệt đi lên Thần Mạt phong.

Nếu như những chuyện này đều là do Thiên Quang phong an bài, chỉ có thể nói Chưởng môn đại nhân tâm tư thật sự là sâu không lường được.

Bạch Như Kính mặt không chút thay đổi nói: “Những nghi ngờ này hoàn toàn vô căn cứ, chuyện này không hề liên quan đến Thiên Quang phong ta.”

Tự nhiên không thể nào hắn nói gì, mọi người liền tin tưởng điều đó, nhưng hiện tại thừa kiếm đại hội đã kết thúc, theo lý mà nói, cho dù Tỉnh Cửu là con cờ Thiên Quang phong sắp đặt, cũng không cần thiết tiếp tục che dấu, trừ phi mục tiêu của Thiên Quang phong chính là Thần Mạt phong...

“Chúng ta đều rõ cấm chế do Tiểu sư thúc lưu lại mạnh bao nhiêu, Triệu Tịch Nguyệt dù thiên tài đến cỡ nào, cũng không thể đi lên đến đỉnh núi.”

Trì Yến nói: “Theo ta thấy, đêm qua Thần Mạt phong tái hiện mặt trời, chỉ sợ phần lớn là công lao của Tỉnh Cửu.”

Nghe lời này, Tích Lai phong chủ khẽ nhíu mày, trưởng lão các phong đều có chút giật mình.

Mai Lý bỗng nhiên mở miệng: “Hôm qua tình hình trên núi, trừ Chưởng môn không người nào biết được, ngươi làm sao có thể xác định?”

Trì Yến ánh mắt yên tĩnh, không đáp lời.

Thấy hình ảnh này, các phong trưởng lão càng thêm khiếp sợ, nghĩ thầm chẳng lẽ tin đồn kia là thật? Nguyên Sư huynh thật sự đã bước vào Thông Thiên cảnh?

Trong điện một mảnh tĩnh mịch.

Nếu quả thật như vậy, chỉ sợ cục diện Thanh Sơn Tông phải đổi.

Loại cục diện biến hóa này, rất nhanh đã chiếm được thể hiện từ việc Vân Hành phong trưởng lão lên tiếng.

Vân Hành phong từ trước đến giờ chỉ nghe lệnh Thiên Quang phong, lại đứng ra phụ họa với cách nhìn của Trì Yến.

“Triệu Tịch Nguyệt cả người đầy vết thương, Tỉnh Cửu trên người ngay cả một vết thương cũng nhìn không thấy. Cửu Phong đệ tử đều đang nói... hắn dựa vào thủ đoạn vô sỉ, đi theo Triệu Tịch Nguyệt mới đi đến đỉnh núi, nhưng làm sao có đạo lý này, cẩn thận suy nghĩ đã biết lộ trình có vấn đề.”

Mai Lý có chút không vui nói: “Các ngươi rốt cuộc đang hoài nghi Tỉnh Cửu điều gì?”

Bích Hồ phong Trình trưởng lão trầm giọng nói: “Trên người tên đệ tử này có quá nhiều điểm đáng giá hoài nghi, từ không có ai từng thấy hắn tu hành, vì sao hắn có thể trong vòng ba năm lien tiếp phá tứ cảnh, ngày hôm qua thậm chí còn thắng Cố Thanh, tốc độ tu hành hẳn là không kém Liễu Thập Tuế trời sinh đạo chủng chút nào, làm sao có thể như thế?”

Mai Lý nói: “Nói thẳng ý nghĩ của ngươi ra xem.”

Trình trưởng lão cười lạnh một tiếng nói: “Ta chỉ biết hắn có vấn đề, về phần vấn đề là gì, đó là chuyện của Thượng Đức phong.”

Trì Yến lần nữa trở thành tiêu điểm của các tầm mắt, hắn do dự đôi chút, nói: “Ta hoài nghi Tỉnh Cửu xuất than từ Quả Thành Tự.”

Nghe lời này, đại điện lần nữa an tĩnh lại, không khí cũng không khẩn trương như lúc trước nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.