Đặc Điển Về Xà Quý Phi

Chương 7: Chương 7




Xà Tị khống chế đuôi rắn từ bên giường lấy ra thuốc bôi trơn, đuôi rắn vòng quanh khéo léo mở cái nắp nhưng nửa ngày cũng chưa mở ra được, Xà Tị nôn nóng đánh mấy cái xuống ga trải giường rồi dùng cái đuôi cứng rắn thẳng thắn đâm thủng hộp thuốc bôi trơn, cuốn đuôi lấy thuốc bôi trơn màu nhũ bạch hướng về cái mông của Miêu Hoàng thượng.

Đã bị khoái cảm phía trước bắt tù binh mà chính Miêu Hoàng thượng cũng không biết chuyện này, hai tay Xà Tị xoa nắn cái mômg vểnh cao hai tay trái phải lôi kéo cái mông tràn ngập co dãn, cuối đuôi đụng vào miệng hậu huyệt nhăn nheo màu sắc khá nhạt, đem thuốc bôi trơn bôi lên miệng hậu huyệt nhăn nheo, sau đó tinh tế dùng đuôi thăm dò đâm vào bên trong hậu huyệt.

Khi bị dị vật đâm vào tràng đạo thì Miêu Hoàng thượng phát ra tiếng mèo kêu ngắn ngủi, lưỡi rắn kích thích làm cho nhục đạo vẫn nằm ở trạng thái co rút lại mặc kệ y làm mọi cách thả lỏng nhục đạo đều không thể thả lỏng, dẫn đến hậu huyệt không thể thả lỏng để đuôi rắn tiến vào.

Xà Tị không gấp gáp một bên nhẹ nhàng xoa xoa cái mông của Miêu Hoàng thượng một bên dùng đuôi rắn đem thuốc bôi trơn vào tràng đạo, lưỡi rắn thì lại tiếp tục kích thích hoa huyệt.

Tính khí cứng đến đau đớn, nhưng hai huyệt được kích thích còn chưa đủ để Miêu Hoàng thượng bắn ra, y hưởng thụ Xà Tị hầu hạ, này điều chứng tỏ dâm xà lạnh lùng kỳ thực tính tình ôn nhu nhất, cũng tối gàn bướng, cứ tự cho là mình chỉ là ám vệ của y. Nếu như Xà Tị ở trong lòng của y thật sự vẻn vẹn chỉ là một ám vệ, y làm sao có thể để Xà Tị leo lên long sàng của y.

Y đường đường là Đại Miêu quốc Hoàng Đế bệ hạ không thiếu ám vệ trung tâm cũng không thiếu người làm ấm giường chỉ thiếu một người yêu. Nhưng mà điều này thì Xà Tị đần độn không hiểu, nó chỉ biết lên giường chính là người làm ấm giường xuống giường chính là ám vệ, Miêu Hoàng thượng cảm giác mình sắp bị Xà Tị làm tức đến chết rồi.

Hiện tại Xà Tị bị y dụ dỗ dần dần mất khống chế, còn chủ động dùng đuôi đùa bỡn hậu huyệt của mình khiến Miêu Hoàng thượng vừa hưng phấn lại khó nhịn, dâm thủy chảy ra càng ngày càng nhiều.

Có thuốc bôi trơn nên hậu huyệt chỉ chốc lát trở nên ướt át, đuôi rắn cứng rắn như sắt vặn vẹo tiến vào bên trong hậu huyệt, theo cuối đuôi tinh tế đi vào nhưng phía sau cái đuôi càng ngày càng thô to, từng chút một làm hậu huyệt căng ra. Miệng huyệt màu hồng nhăn nheo bị đuôi rắn chống đỡ trở nên bằng phẳng mãi đến tận khi biến thành một vòng da thịt bao vây lấy đuôi rắn, thuốc bôi trơn dư thừa từ lâu chảy ra khỏi miệng huyệt làm hậu huyệt và cả đuôi rắn màu đen trở nên trơn nhẵn.

Miêu Hoàng thượng có thể tưởng tượng được hậu huyệt của mình đã biến thành lỗ tròn, vảy rắn lạnh lẽo bóng loáng theo đuôi rắn tiến vào, nghịch hướng ma sát miệng huyệt cùng tràng bích.

“Miêu ô...” Đuôi rắn đem hậu huyệt nhồi đến chặt chẽ, mà cái đuôi thâm nhập đến cuối tràng đạo tựa hồ như đang tìm kiếm chỗ mẫn cảm nhất.

Miêu Hoàng thượng xưa nay không nghĩ tới hậu huyệt chính mình cũng mẫn cảm như vậy, chỉ là bị chóp đuôi của Xà Tị ma sát ra vào thì có từng trận khoái cảm truyền đến, tràng đạo càng không kìm được kẹp chặt đuôi rắn giống như một cái miệng nhỏ tham lam cắn vào đuôi rắn.

Sau đó, Xà Tị rút ra một đoạn nhỏ đuôi rắn, lại tàn nhẫn mà đâm vào, Miêu Hoàng thượng nhất thời trợn mắt lên, “miêu ô” kêu to, lần thứ hai bị đuôi rắn đâm mạnh vào hậu huyệt, vảy rắn nghịch hướng ma sát qua tràng bích, thuốc bôi trơn hoàn toàn hòa tan “Xì xì” một tiếng phun ra làm ướt bắp đùi trong của Miêu Hoàng thượng cùng với thân rắn.

Ẩm ướt hoạt hoạt làm tràng bích liên tục nhận được khoái cảm thì hai chân Miêu Hoàng thượng mềm nhũn, cả người ngã ngồi lên nữa người dưới của Xà Tị đã hoàn toàn biến thành thân rắn. Xà Tị thân thể mềm mại đến có thể ung dung ôm gọn Miêu Hoàng thượng nhẹ nhàng nâng mông y lên vùi đầu ở hai chân Miêu Hoàng thượng động tác không thay đổi tiếp tục dùng lưỡi rắn liếm láp dâm thủy tuôn ra từ hoa huyệt.

Lưỡi rắn rốt cục liếm đến cái miệng nhỏ thần bí dưới đáy nhục đạo, hai đầu lưỡi chẻ đôi xoa gảy cái miệng nhỏ, nhợt nhạt đâm vào bên trong cái miệng nhỏ.

“Không... Không thể liếm... A a...” Hoa huyệt hết sức mẫn cảm không chịu nổi kích thích mãnh liệt như thế, khi hai đầu lưỡi nhỏ đâm vào bên trong cái miệng nhỏ yếu đuối thì khoái cảm đáng sợ vọt thẳng tiến vào đại não của Miêu Hoàng thượng khiến cho đầu óc của Miêu Hoàng thượng trống không, thân thể dưới sự kích thích mãnh liệt làm y theo bản năng nắm chặt tính khí, trên dưới tuốt động tính khí cứng rắn để làm giảm bớt khi hậu huyệt sản sinh ra khoái cảm đáng sợ.

Muốn đem Miêu Hoàng thượng liếm đến cao trào, muốn đem Miêu Hoàng thượng liếm đến phun tinh, muốn dùng tinh dịch của chính mình ô nhiễm toàn bộ thân thể này, trong đầu óc Xà Tị chỉ còn dư lại những ý niệm này, nó đẩy hai tay của Miêu Hoàng thượng đang nắm tính khí ra, dùng pháp lực đem hai tay Miêu Hoàng thượng trói lại để ra phía sau.

Không có cách nào tự cứu mình Miêu Hoàng thượng chỉ có thể nhìn tính khí cứng rắn lẽ loi, hoa huyệt bị lưỡi rắn tùy ý xâm phạm, hậu huyệt bị đuôi rắn liên tục thao.

“Ái phi... A a... Ái phi... Không muốn liếm... Ô meowu meoww...” Miêu Hoàng thượng vừa lên tiếng là mang theo tiếng khóc nức nở cầu xin: “Trẫm... Trẫm không xong rồi... A a... Muốn bắn.. Meow ô... Ái phi...”

Nước bọt mang theo mị độc theo lưỡi rắn chảy vào bên trong hoa huyệt, hai cái đầu lưỡi rắn theo hai phương hướng khác nhau liếm nhục đạo sau đó đồng thời cắm vào trong cái miệng nhỏ, rút ra rồi lại cắm vào, một lần lại một lần thao cái miệng nhỏ, xâm phạm lối vào duy nhất của sào huyệt.

“Meow--” Miêu hoàng thượng phát ra tiếng rên dài thê thảm, đầu ngưỡng cao cao, cả người kịch liệt co giật, đầu ngón chân cuộn lại, bắp đùi không ngừng co giật, hoa huyệt càng co giật không ngừng phun ra lượng lớn dâm thủy, cho dù Xà Tị dùng miệng ngăn chặn hoa huyệt, dâm thủy vẫn văng lên mặt Xà Tị.

Cái miệng nhỏ co giật, toàn bộ nhục đạo cũng co giật, Xà Tị lưu luyến liếm nhục đạo một hồi, đang trong cao trào Miêu Hoàng thượng lại một lần nữa phun ra dâm thủy.

Xà Tị rút lưỡi rắn ra, hai tay đẩy ra hoa môi hoàn toàn sung huyết, hoa huyệt trở nên càng mở lớn hơn, màu sắc đỏ tươi, miệng hoa huyệt ướt đẫm cũng sung huyết tỏa ra thủy quang dâm mỹ, trong nhục đạo còn ngọ nguậy tiết ra dâm thủy trong suốt.

Hoa huyệt vừa qua cao trào nhưng hậu huyệt bị đuôi rắn thao cũng càng trở nên dâm đãng, hai tay bị khóa sau lưng nên Miêu Hoàng thượng không thể động đậy, hoa huyệt bị liếm đến cao trào căn bản vẫn không có thỏa mãn, trái lại càng ngày càng trống vắng khát khao.

“Hoàng thượng đến như vậy cũng không có bắn sao?” Xà Tị tê tê phun ra lưỡi rắn yêu thương liếm hoa hạch nhưng không động vào tính khí cần phát tiết.

“A...” Hoa huyệt phun ra một cỗ dâm thủy làm ướt nhẹp ngón tay của Xà Tị, phía sau hậu huyệt bị thao mang tới khoái cảm nhưng không đủ để tính khí bắn tinh, Miêu Hoàng thượng khàn giọng nói:“Ái phi... Dùng xà hành của khanh thao cho trẫm bắn... A... Mau mau... Trẫm không chịu được...”

Xà Tị nửa người trên là hình người nửa người dưới hóa thành thân rắn dán lên hoa huyệt của Miêu Hoàng thượng, đột nhiên dưới bụng xà đang dán vào hoa huyệt xuất hiện biến hóa, vài miếng vẩy không đáng chú ý lật lên, duỗi ra hai cái xà hành, xà hành giống như hai đóa hoa, nhưng cái gọi là cánh hoa kỳ thực là từng cây từng cây thịt gai.

Xà hành dài đến mức dị thường đáng sợ ở giữa hai chân của Miêu hoàng thượng, một cái xà hành đỉnh mở ra hoa môi, xà hành không chỉ ngăn chặn hoa huyệt, hơn nữa ngăn chặn hoa hạch mà một cái xà hành khác thì lại kẹt ở bắp đùi của y.

Miêu Hoàng thượng cúi đầu xuống liền nhìn thấy một hình ảnh đáng sợ, y tưởng tượng vô số lần Xà Tị lộ ra hai bộ phận sinh dục, nhưng không có nghĩ ra tình huống như hiện nay.

“Hoàng thượng sợ sao?” Xà Tị nhẹ nhàng thở dốc nói, trong giọng nói tràn ngập dục vọng nồng đậm, dùng lý trí còn sót lại khắc chế dục vọng không thao mạnh mẽ vào trong cơ thể của Miêu Hoàng thượng, nhưng thân rắn đã vặn vẹo, để xà hành làm phiền hoa huyệt.

Xà hành có từng cây thịt chỉa ra làm phiền hoa môi, hoa hạch cùng với huyệt khẩu, dâm thủy theo miệng huyệt chảy ra trên từng cây gai thịt lại chảy tới trên xà hành. Rõ ràng là dâm thủy rất ấm áp nhưng khiến Xà Tị sinh ra cảm giác đau đớn.

Miêu Hoàng thượng đem Xà Tị đang trên người quay mặt đối diện với mình con mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm hai mắt của Xà Tị, y kẹp chặt thân rắn, hai lỗ tai trắng như tuyết dường như bất an lại đứng lên, đuôi mèo cũng trắng như tuyết muốn cuốn lấy đuôi rắn của Xà Tị, nhưng đuôi rắn còn cắm ở trong cơ thể y nên y chỉ có thể coi như thôi.

“Xà Tị, trẫm yêu khanh nên khanh mới có thể bò lên trên giường của trẫm.. A...” Chóp đuôi không biết là tình hình căng thẳng vẫn là cố ý nhúc nhích một chút. Tràng bích của Miêu Hoàng thượng mẫn cảm không tự chủ được co rút lại làm y phải kêu rên lên một tiếng, sau đó y tiếp tục nói: “Trẫm yêu khanh đồng ý bị hai cái xà hành của khanh đồng thời thao, cũng đồng ý bị tinh dịch của khanh ô nhiễm thân thể.”

Nói xong Miêu Hoàng thượng ưỡn thẳng lưng lên chủ động dùng hạ thân ma sát xà hành, những gai thịt làm hoa huyệt có cảm giác không như vẻ ngoài đáng sợ nên Miêu Hoàng thượng thoải mái hơi híp mắt lại nói: “Xà Tị, thật thoải mái, trẫm yêu khanh như vậy, khanh phải cố gắng hầu hạ trẫm mới có thể báo đáp tình yêu của trẫm đối với khanh.. A...”

Miêu hoàng thượng dâm đãng rên rỉ, Xà Tị kinh ngạc mà nhìn vẻ mặt thoải mái của Miêu Hoàng thượng, có chút không phản ứng kịp. Đột nhiên, Miêu Hoàng thượng bất mãn mà đem hoa huyệt chặn lại đỉnh xà hành muốn đem đỉnh xà hành đầy gai thịt nuốt vào trong cơ thể, Xà Tị vào lúc này mới lấy lại tinh thần, trong đôi mắt từ trước đến giờ lạnh nhạt lộ ra vẻ không thể tin tưởng, tựa hồ không thể tin được Miêu Hoàng thượng sẽ yêu nó.

Nó vội vã vặn vẹo thân rắn, xà hành lúc này cũng không có thật sự tiến vào hoa huyệt của Miêu Hoàng thượng, nhiễm phải nước bọt có mị độc của dâm xà hoa huyệt không vừa lòng co rút lại, dâm thủy tí tách chảy ra rơi vào trên xà hành.

“Xà Tị, cho trẫm.” Nếu như tay có thể cử động, Miêu Hoàng thượng đã sớm ngay ở trước mặt Xà Tị tự an ủi, tính khí không thể phát tiết, hoa huyệt trống vắng mà tự co giật bên trong hậu huyệt bị đuôi rắn cũng dừng lại không thao nữa, Miêu Hoàng thượng cả người đều không vừa lòng, chỉ có thể dựa vào ma sát xà hành an ủi mình.

“Hoàng thượng không vội, thuộc hạ sẽ đưa cho người.” Xà Tị hé miệng hôn lên đôi môi của Miêu Hoàng thượng, Miêu Hoàng thượng không nhịn nổi vội vã há mồm nghênh tiếp lưỡi rắn xâm nhập vào trong miệng.

Răng nọc phân bố một chút nọc độc vào nước bọt đồng thời đưa vào trong miệng của Miêu Hoàng Thượng, nọc độc đó là mị độc mạnh nhất chỉ cần một chút cũng đủ làm cho Miêu Hoàng thượng động dục. Toàn thân y hết mức dị thường mẫn cảm, chỉ biết là mở ra hai chân tiếp thu xà hành xâm phạm, từ đây thân thể này chỉ có thể cùng nó giao cấu mới có thể thỏa mãn.

Hết phần 7.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.