Đặc Công Tà Phi

Chương 126: Chương 126: Huyết Bàng Vương *




(* Huyết BÀng Vương: Đại bàng có bộ lông màu đỏ nhé....nếu sai gì mọi người góp ý cho)

Khi máu của Thượng Quan Ngưng Nguyệt rơi trúng dây đàn, một ánh sáng đỏ như mũi nhọn bắn ra tứ phía. Huyết sắc tản ra ngăn sương trắng bên ngoài, hình thành một vòng tròn đỏ chói giống như ánh mặt trời muốn thiêu đốt tất cả.

Nhìn vòng ánh sáng như lửa, Thánh Tôn bất giác nắm thành quả đấm mạnh đến nổi móng tay đâm vào da thịt, nghiếng răng nói: "Tại sao có thể như vậy? Chuyện này là không có khả năng xảy ra.”

Khi linh lực ngưng tụ thành một vòng tròn như lửa, đó là chính là thời điểm gọi linh thú.

Trừ phi người đó đột phá đến giai đoạn thứ ba, lúc này linh lực sẽ có màu đen như mực, khi ánh sáng đen có thể ngưng tụ thành một vòng tròn màu đen như mặt trời đó là lúc gọi linh thú.

Vả lại trong cơ thể của Thượng Quan Ngưng Nguyệt hiện giờ chỉ có một nữa linh lực của Thánh chủ, dù nàng sở hữu một nữa linh lực, cũng chỉ có thể đột phá đến giai đoạn thứ hai.

Cho dù Thượng Quan Ngưng Nguyệt có đột phá đến giai đoạn thứ hai, cũng tuyệt đối không có khả năng gọi linh thú có năng lực cường đại được. Nhưng…..vì sao khi máu của Thượng Quan Ngưng Nguyệt vô tình rơi trúng dây đàn, lại có thể tạo thành một quả cầu đỏ rực?

Nam Cung Tuyết Y cũng giống Thánh Tôn, trợn mắt há hốc mồm nhìn quả cầu lửa đang di chuyển kia, vất vả lấm mới khắc chế nội tâm đang kích động, đôi con ngươi đen như mực ẩn chứa vui mừng nhìn về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

Lục Dao Cầm có linh khí cường đại nhất Linh cung, mà Huyết Tỳ Bà nối nghiệp linh khí của Lục Dao Cầm.

Nhưng mấy ngàn năm nay, Lục Dao Cầm và Huyết Tỳ Bà không phải tự động nhận chủ, mà là dựa theo quy củ của Linh Cung, đều được truyền lại cho Thánh đế.

Mười sáu năm trước, ở Linh Cung có một thánh linh châu có thể tuyên đoán tương lai, đã từng hiện lên một số hình ảnh thay lời tiên đoán.

Hình ảnh đó lúc ẩn có hiện hiện lên một bóng hình xinh đẹp, bóng hình xinh đẹp đó hiện ra một khuôn mặt đẹp như tiên giáng trần. Linh châu không chỉ hiện ra bóng dáng xinh đẹp, còn hiện ra một hàng chữ rất dài, trên đó viết: Nếu Huyết Tỳ Bà tự động nhận nàng làm chủ, Huyết Tỳ Bà sẽ phát huy hết uy lực của nó, hỗ trợ nàng đột phá đến tầng cao nhất.

Lúc linh châu tiên đoán, chỉ có Thánh đế ở đó. Nhìn thấy lời tiên đoán cùng hình ảnh của nàng, phải nói là Thánh đế mừng như phát điện, bởi vì hình dáng xinh đẹp như tiên giáng trần đó, chính là con gái của Thánh đế.

Thánh đế liền đem Huyết Tỳ Bà giao cho con của mình, phong nàng làm Thánh chủ, rồi cho Huyết Tỳ Bà nhận chủ. Nhưng tiếc là, Huyết Tỳ Bà vẫn không tự động nhận chủ, đem linh lực đột phá đến tầng cao nhất.

Lời tiên đoán của Linh Châu tuyệt đối không sai, cho nên Thánh đế nghỉ rằng, Huyết Tỳ Bà không nhận chủ, vì linh lực của Thánh chủ chưa đủ cao.

Có một lần ngẫu nhiên lật xem sách sử của Linh cung do Thánh đế ghi lại, trong lúc xem vô tình phát hiện ra có thể tim ra Huyết Bàng Vương, nếu như trong cơ thể có Huyết Vương linh châu, trong nháy mắt linh lực tăng lên mấy chục lần.

Căn cứ vào sách sử ghi lại, Huyết Bàng Vương chính là linh thú giúp Thánh đế đảm nhận chức vụ bảo vệ Thần Điểu. Đến khi Thánh đế qua đời, Huyết Bàng Vương liền bay khỏi Linh cung, từ đó đến nay vẫn không có tâm tích.

Bắt đầu từ đời thứ hai đến đời thứ hai mươi Thánh đế đã từng xuất cung tìm kiếm Huyết Bàng Vương, hy vọng có thể nhờ vào nó kích hoạt Huyết Vương Thần Châu, đột phá lên một tầng. Nhưng, cho dù bọn họ có cố gắng tìm kiếm như thế nào, đều giống nhau, đều không có một chút tung tích nào.

Đến sau này, Thánh đế cũng không có ra ngoài tìm nữa. Bởi vì bọn họ hiểu được, trừ khi họ với Huyết Bàng Vương có duyên, nó mới chủ động xuất hiện, nếu không bọn họ cũng không tìm được Huyết Bàng Vương.

Thánh đế đương nhiêm cũng rõ đều này, cũng vì muốn gia tăng linh lực, đem linh lực kia đột phá lên một tầng cao mới, nên Thánh đế đương nhiệm vẫn ôm một tia hy vọng nhỏ nhoi nhanh vì thế đã hạ lệnh cho Thánh chủ đi tìm. Hai năm trước Thánh chủ nhận nhiệm vụ, rời cung tìm kiếm Huyết Bàng Vương.

Thánh chủ rời cung năm mười bảy tuổi, trước lúc Thánh chủ rời đi, Thánh đế luôn nhắc Thánh chủ, hai năm sau nếu không tìm ra Huyết Bàng Vương hay không, cũng phải trở về linh cung.

Nhưng mà trăm tính ngàn tính Thánh đế cũng không nghĩ đến, tới kỳ định hai năm, Thánh chủ cũng không về báo cáo, giống như chưa từng xuất hiện trên nhân gian biến mất biệt tâm biệt tích.

Người linh cung, không thể ở bên ngoài lâu được, nếu không trở về chết chính là kết cuộc khó tránh. Đến nay nguyên nhân vì sao người Linh cung ở bên ngoài quá lâu mà chết bất đắc kỳ tử, người biết bí mật này cũng chỉ có Thánh đế.

Đến khi Thánh chủ hai mươi tuổi vẫn chưa trở về Linh cung, nàng chắc chắn không thể tránh khỏi cái chết. Vì không tin Thánh chủ đã chết, Thánh đế vẫn tìm kiếm Thánh chủ. Thánh đế biết cho dù Thánh chủ có giấu kín thế nào, cũng không thể trách khỏi cái chết.

Mười sáu năm sau, Thánh Linh châu một lần nữa hiện ra một bóng sáng xinh đẹp. Mà lời tiên đoán này cùng với mười sáu năm trước giống nhau như đúc.

Rõ ràng Thánh chủ đã chết, vì sao Thánh Linh châu vẫn hiện ra hình ảnh của Thánh chủ, chẳng lẽ là Thánh chủ sao?

Thánh đế vẫn nghi hoặc về đều này, thì lại biết được sự tồn tại của Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Lúc này mới hiểu, nguyên nhân vì sao Thánh chủ biến mất, là vì cùng người bên ngoài mến nhau, thậm trí còn sinh ra một đứa bé có dung mạo giống hệt nàng.

Chẳng lẽ….Linh châu muốn nói: Nếu nàng được Huyết Tỳ Bà nhận chủ, Huyết Tỳ Bà sẽ phát huy ra một uy lực, hỗ trợ nàng đột phá đến tầng cao nhất.

Lúc linh châu tiên đoán, không phải chỉ Thánh chủ, mà là muốn Thánh chủ xuất môn ra ngoài sẽ gặp cha của Thượng Quan Ngưng Nguyệt và hạ sinh ra nàng.

Huyết thống cao quý của Linh cung tuyết đối không thể vấy bẩn, sự tồn tại của Thượng Quan Ngưng Nguyệt chính là khiêu khích lớn nhất đối với huyết thống cao quý của Linh cung. Chiếu theo cung quy, Thánh đế phải giết người không mang huyết thống cao quy của Linh cung Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

Nếu đúng như lời Linh châu tiên đoán, Thượng Quan Ngưng Nguyệt không chỉ không phải chết, còn tiếp nhận chức vụ Thánh đế, bởi vì…..chỉ có nàng mới có thể cứu vớt toàn bộ Linh cung.

Vì thế, Thánh đế mới phái vô số sứ giả đi đón Thượng Quan Ngưng Nguyệt hồi cung, nhưng lúc Thánh đế hành động, lại gặp sự cản trở của Thánh tôn.

Cũng vì chuyện này, mà Thánh đế phải đem chuyện đại sự nói cho Nam Cung Tuyết Y. Nên Nam Cung Tuyết Y mới biết: Nếu không đón được Thượng Quan Ngưng Nguyệt trở về, không chỉ riêng Thượng Quan Ngưng Nguyệt sẽ chết, mà toàn bộ người Linh cung sẽ chết không còn một ai.

Lời tiên đoán của Linh châu quả không sai, Thượng Quan Ngưng Nguyệt nàng….chính xác là người duy nhất có thể cứu vớt Linh cung.

Huyết Tỳ Bà nhận nàng làm chủ, tuy trong người nàng chỉ có một nữa linh lực, máu của nàng có thể ra lệnh cho Huyết Tỳ Bà gọi Linh thú có uy lực cường đại. Xem ra, chỉ cần Thượng Quan Ngưng Nguyệt dung hợp với linh lực của Thánh chủ, nhất định nàng sẽ đột phá đến tầng cao nhất.

Đầu ngón tay cầm những lá cây vung lên, thành công chém chết mấy con mãn xà đang tập kích, Nam Cung Tuyết Y nhanh chóng truyền âm: “Thượng Quan Ngưng Nguyệt, mau lấy máu của ngươi nhiễm hết tất cả dây đàn, kích thích Huyết Tỳ Bà, chặn Thánh Tôn gọi Ma Xà.”

Nghe thấy lời nói của Nam Cung Tuyết Y, Thượng Quan Ngưng Nguyệt lập tức cắn ngón tay, lấy máu của mình nhiễm đỏ mỗi dây đàn.

Trong phút chốc, mỗi dây đàn bị Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhiễm máu lên, từng đạo ánh sáng hồng quang chói mắt. Phá tan sương mù dày đặc, lưu chuyển xung quanh giống như ánh mắt trời chiếu sáng bốn phía.

Ánh sáng chói ló chiếu xuống, toàn bộ sương mù đều tan hết. Đồng thời, Thượng Quan Ngưng Nguyệt khẩy lên dây Huyết Tỳ Bà.

Tức khắc, âm thanh tự nhiên của Huyết Tỳ Bà vang lên trong rừng cây. Âm thanh mềm mại nhẹ nhàng kỳ ảo, giống như một cơn gió mát ngấm vào da thịt, làm tâm hồn con người bay múa theo tiếng nhạc.

Vô số con Ma Xà, đang điên cuồng công kích, bỗng nhiên chúng nó dừng lại lười biếng cuộn mình, mắt của chúng nó tỏa ra ánh nhìn như say mê mắt từ từ nhắm lại.

Thấy tình hình không ồn, Thánh Tôn vội vàng khép hai tay thành hình chữ thập, xung quanh ngón tay hiện lên hào quang màu đen để lên trán Ma Xà, âm thanh lãnh như bang ra lệnh: Ma Xà nghe lệnh, không được ngủ, phải giết chúng.”

Thánh Tôn vừa nói dứt lời, Ma Xà vừa muốn ngủ nhanh chóng thanh tỉnh lại. Tê tê tê góng lên đồng thời phun ra nộc độc, ánh mắt say mê của Ma Xà nhanh chóng chuyển thành hung tàn.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt lập tức khảy đàn nhanh hơn, âm thanh mềm mại như suối nhẹ nhàng như mây kỳ ảo như tranh chuyển thành thanh âm hung hậu. Gió trong rừng, điên cuồng xoay chuyển, cuồn cuộn nổi lên khắp rừng cây.

Ma Xà phun ra độc, đều bị thanh âm của Huyết Tỳ Bà hóa giải, bất quá một số con Ma Xà khác, được Thánh Tôn bảo vệ, mà những con Ma Xà vì quá hoảng nên chiu vào trong khe.

Dù sao linh lực trong người của Thượng Quan Ngưng Nguyệt có hạn, nàng không thể vàoo đều khiển chúng tập kích lại Thánh Tôn, chỉ có thể thôi mien một nữa Ma Xà.

Nam Cung Tuyết Y âm thầm quan sát, nhiếu chặt khuôn mặt tuấn tú, chăm chú nhìn Ma XÀ, ngón tay thon dài kẹp lá cây chuẩn bị phóng tới mấy con Ma Xà.

Nhưng,……vừa lúc đó —

Cách đó không xa trên không trung bỗng nhiên vang lên một tiếng kêu vô cùng to, Ngay sau đó, có một con quái quật màu đỏ rất lớn nhanh như tia chớp bay lại.

Nam Cung Tuyết Y nhìn quái vật to lớn màu đỏ kia, kinh động thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi, khóe miệng run rẩy hô lên: Trời ạ, không phải là mất tích mấy ngàn năm nay………”

Thánh Tôn nhìn con quái vật màu đỏ, thân hình lung lay vài cái, trừng mắt hết cỡ thất thanh kêu lên: “Huyết Bàng Vương!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.