Cuộc Sống Muôn Màu Của Anh Chàng Mặt Than

Chương 5: Chương 5: Cắn




Edit: Qiezi

Khi Lý Tôn ngẩng đầu khỏi ngực Trần Thải, thấy hai mắt cậu ầng ậc nước, khẽ nhếch môi không ngừng thở gấp, hai viên đậu đỏ đứng thẳng trên lồng ngực trắng nõn, bên trên dính đầy nước bọt, xuống chút nữa nhìn dương vật cao ngất giữa háng… Lý Tôn không nhịn được nữa, lập tức thẳng lưng cởi áo choàng tắm vứt sang một bên.

Lý Tôn toàn thân trần trụi đứng trước mặt Trần Thải.

Sau đó… Trần Thải mặc cảm.

A a a! Lý Tôn không chỉ đẹp trai, ngay cả dáng người cũng rất hoàn hảo! Cơ ngực, cơ bụng, cơ đùi… Nhiều một phần quá mức cường tráng, thiếu một phần có vẻ gầy yếu, tỉ lệ vóc dáng có thể nói là hoàn mỹ! Hơn nữa… Trần Thải cúi đầu nhìn mình rồi lại ngẩng đầu nhìn vật giữa hai chân Lý Tôn, cùng là đàn ông, vì sao độ dài cùng phẩm chất lại kém nhiều như vậy! Nhất định là vì mình còn quá nhỏ chưa phát triển hết, đợi đến khi mình 30 tuổi tuyệt đối sẽ dài hơn thô hơn Lý Tôn! Trần Thải âm thầm an ủi bản thân.

“Trần Thải.” Lý Tôn thân thể trần truồng đi tới trước mặt Trần Thải đang ngớ ra, dễ dàng tuột áo choàng tắm đã sớm mở rộng trên người cậu.

Lý Tôn từ từ ngã xuống giường, đè lên người Trần Thải.

“A…” Trần Thải bị Lý Tôn đặt dưới thân, hai thân thể hôi hổi dán chặt, cậu hơi bất an giật giật.

“Ưm…” Trần Thải khẽ động, ma sát thân thể trướng đầy dục vọng của Lý Tôn. Hắn khó chịu kêu lên một tiếng đau đớn.

Trần Thải lập tức nằm im, mở to mắt cẩn thận nhìn sắc mặt Lý Tôn, nhưng Lý Tôn mặt liệt rất khó nhìn ra hỉ nộ ái ố.

Lý Tôn cúi đầu hôn môi Trần Thải, cậu ngoan ngoãn hé miệng để Lý Tôn vươn lưỡi vào miệng. Mọi việc đều là một hồi bỡ ngỡ, hai hồi thành thục, huống chi bây giờ đã là nụ hôn thứ ba của họ. Lý Tôn liếm lộng xung quanh Trần Thải, cuốn lấy đầu lưỡi mềm mại cố hút vào…

Trần Thải lại mau chóng bị Lý Tôn hôn đến mơ màng, nhắm mắt hưởng thụ đôi môi triền miên.

Lý Tôn thấy dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời của Trần Thải, trong lòng thật sự thích tới điên, hôn một lát mới rời khỏi môi Trần Thải, dọc theo thân thể một đường hôn xuống hạ thân. Trần Thải da thịt trắng trắng mềm mềm, mút một chút sẽ để lại dấu đỏ nhợt nhạt. Lý Tôn cũng không nỡ mút mạnh, cánh môi cọ xát qua lại, thỉnh thoảng vươn lưỡi khẽ liếm một cái, để lại chút nước bọt trên người cậu.

“Tôn… Tôn…” Trần Thải nhắm nghiền không ngừng lẩm bẩm, vừa nãy chỉ có đầu vú bị hút rất thoải mái, bây giờ cả người đều cảm thấy tê tê dại dại, thoải mái đến mức đầu ngón chân cũng co quắp, cong lưng để thân thể càng sát cánh môi Lý Tôn.

Lý Tôn hôn hôn, môi dần xê dịch đến giữa hai chân Trần Thải. Hắn ngẩng đầu, say sưa ngắm nhìn dương vật cao ngất.

Nói thật, kích cỡ của Trần Thải rất bình thường, ngay cả lông bao quanh dương vật cũng thưa thớt, màu sắc không đỏ sẫm hay đỏ tím như đàn ông bình thường mà là màu hồng nhạt. Nhưng Lý Tôn lại cho rằng dương vật của cậu non non nớt nớt, vừa sạch vừa đẹp, không nhịn được muốn hôn một cái. Lý Tôn quả thật làm như vậy, cúi đầu khẽ hôn đỉnh dương vật.

“A!” Trần Thải đột nhiên bật dậy.

“Sao vậy!?” Lý Tôn ngẩng đầu, khó hiểu nhìn Trần Thải.

“Tôi… Tôi… Tôi… Chỗ đó… Bẩn…” Trần Thải đỏ mặt, lắp bắp nửa ngày mới thốt được một câu.

Lý Tôn không đáp lời, cúi đầu há miệng ngậm dương vật vào miệng.

“A a! Không được… Không được… Mau phun ra… Ưm… Thật thoải mái.” Trần Thải vừa la vừa hoảng hốt vươn tay muốn đẩy đầu Lý Tôn, nhưng lại bị Lý Tôn nắm chặt hai tay đặt bên người. Sau đó Lý Tôn ngậm dương vật phun ra nuốt vào, cảm giác sảng khoái nhanh chóng làm cậu từ tiếng thét chói tai thành rên rỉ mềm nhũn.

Lý Tôn nghe giọng Trần Thải thay đổi, biết cậu thoải mái thì càng chuyên tâm khẩu giao. Tuy nói trước đây chưa từng làm loại chuyện này, nhưng hai người đều là đàn ông, đương nhiên Lý Tôn biết nên làm thế nào để Trần Thải sung sướng hơn. Miệng bao chặt dương vật nhanh chóng phun nuốt, lúc lướt qua đỉnh thì hút một hơi, đầu lưỡi liếm liếm lỗ sáo tràn tinh dịch…

“Tôn… Tôn… Đừng hút đừng hút… Hức hức… Muốn bắn…” Trên mặt Trần Thải đầy nước mắt, tay bị Lý Tôn nắm không rút ra được nên đành lắc lắc mông muốn Lý Tôn nhả dương vật ra. Cũng không thể trách cậu muốn bắn nhanh như thế, chủ yếu là vì thân thể quá nhạy cảm, lại là trải nghiệm lần đầu, hơn nữa Lý Tôn còn đổi phương pháp muốn cậu sung sướng, Trần Thải sao có thể kiên trì.

Lý Tôn nghe Trần Thải khóc lóc cầu xin nhưng không nhả ra, trái lại phun ra nuốt vào nhanh hơn, hút càng lúc càng mạnh…

Trần Thải không nhịn được nữa, nức nở bắn trong miệng Lý Tôn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.