Cục Cưng Kiêu Ngạo Pk Tổng Tài Papa

Chương 254: Chương 254: Bắt gian tại trận




Edit: Mộ Phong

Beta: Mộc

Nhan Nghiên tỉnh dậy thì thấy đầu rất đau, cô nhíu mày mở mắt, chỉ cảm thấy mọi thứ trước mắt đều rất lạ lẫm. Chuyện gì đã xảy ra? Nhan Nghiên chỉ nhớ ngay hôm qua cô chạy khỏi lâu đài của Âu Dạ, cùng Jess đến sông Seine hóng gió. Sau đó bọn họ ngồi xuống, Jess cho cô uống rượu! Nhan Nghiên bỗng bừng tỉnh, cô nhận ra dưới chăn mình không mặc cái gì. Cô thật sự luống cuống, chuyện gì đã xảy ra? Y phục của cô rơi đầy đất, Nhan Nghiên sợ hãi không biết làm sao. Cô cố gắng tự nói với bản thân phải tỉnh táo, phải tỉnh táo! Hẳn là không có việc gì, không có sự tình gì phát sinh cả!

Nhưng chính lúc đó, cửa phòng tắm mở ra, Jess chỉ quấn một cái khăn tắm bên hông đi tới. Nhan Nghiên lập tức choáng váng, đêm qua bọn họ đã làm cái gì? Đây là đâu? Cô nhìn Jess như một con mãnh thú: “Ông… sao ông lại ở đây? Tước sĩ tiên sinh, trước tiên hãy mặc quần áo vào đi đã.”

“Sao vậy, thẹn thùng ư?” Bộ mặt Jess vẫn dịu dàng: “Tôi đi thay quần áo!”

Đây rốt cuộc là tình huống gì? Nhan Nghiên không dám suy nghĩ, càng nghĩ lại càng khủng bố! Trong lúc này cô nhìn quanh căn phòng khách sạn, bọn họ đến đây lúc nào, cô cùng Jess chẳng lẽ đã thật sự xảy ra chuyện gì sao? Nhan Nghiên không dám nghĩ tới nữa, toàn thân cô run rẩy, ôm ga giường đi nhặt quần áo, đúng lúc này cửa phòng cũng mở ra.

Tư Kình Vũ cùng Âu Dạ đang đứng trước cửa, Tư Kình Vũ cũng chưa bao giờ nghĩ sẽ gặp phải cảnh này, Nhan Nghiên thân thể trần truồng bị bọc bởi ga giường, mà Jess thì một thân khoan khoái từ nhà tắm bước ra. Trên sàn vương vãi quần áo, có cả quần lót cùng áo lót của Nhan Nghiên. Mắt hắn lập tức bốc hoả, hắn xông lên đấm Jess vài quyền: “Ông bảo giúp đỡ vợ tôi, là giúp đỡ như thế này sao? Jess, thật chẳng ngờ tôi lại tin tưởng ông, mà ông lại dám làm trò này.”

“Vũ, Vũ!” Jess căn bản không né kịp, đã trúng vài nắm đấm của Kình Vũ “Cậu tỉnh táo lại đã, chuyện tối qua tôi cũng không muốn, chỉ là nhất thời xúc động thôi”

“Đi chết đi nhất thời xúc động!” Tư Kình Vũ nghe xong lại đấm một quyền vào giữa sống mũi Jess “Tôi muốn giết ông, dám làm thế với người phụ nữ của tôi hả?”

Nhan Nghiên cảm thấy chẳng còn chút sức lực nào, cô chỉ cảm thấy mình thật nhơ nhớp! Cô còn thấy Âu Dạ nhếch mép cười mình, cô bắt đầu không thở nổi, cũng không dám động đậy, trước mặt là một mảng đen tối! Tại sao, tại sao lại phát sinh chuyện này! Cô hận sao mình không chết luôn bây giờ đi, cô không đối mặt được với chính mình, cũng không thể đối mặt với Tư Kình Vũ và Tử Hằng.

Âu Dạ thấy Tư Kình Vũ sắp đánh Jess đên chết, liền bước lên ngăn hắn lại “Vũ, có sự tình gì thì ra khỏi phòng rồi nói”

Tư Kình Vũ vẫn chưa nguôi cơn giận, nếu trong tay hắn có một thanh thương, hắn sẽ đâm chết gã đàn ông kia. Hắn nhìn Âu Dạ, lại chậm rãi nhìn về phía Nhan Nghiên rồi nói: “Mấy người đi ra trước đi!”

Âu Dạ gật gật đầu, dìu tên Jess bị đánh đến sắp hấp hối đi ra ngoài, đóng cửa lại. Tư Kình Vũ nhặt từng y phục của cô, không nói gì, chỉ giúp cô mặc lại quần áo, sau đó lại cởi áo khoác của mình khoác lên cho cô.

“Vũ!” Nhan Nghiên thật không ngờ Tư Kình Vũ lại phản ứng như vậy, không phải hắn nên chửi cô, hận cô hay sao? Vì sao vẫn còn dịu dàng giúp cô mặc quần áo như vậy, sắc mặt hắn không biểu lộ gì, cô không đoán được hắn đang nghĩ gì. Cô uỷ khuất gọi hắn, thà rằng hắn cứ chửi cô, cô còn thấy dễ chịu

“Ngoan nào,bảo bối!” Tư Kình Vũ ôm cô vào lồng ngực, nhìn bộ dạng sợ đến tái nhợt của cô mà lòng càng đau đớn. Môi hắn rơi xuống trên môi cô “Không sao cả, bảo bối, không có chuyện gì cả!” Nói xong hắn hôn cô thật sâu, sau đó lại hôn nhẹ và nói: “Chúng ta đi!” Sau đó, hắn ôm cô lên

Nhan Nghiên cảm động đến khóc lên, đã xảy ra chuyện như vậy, hắn đã không trách, lại còn bao bọc cô như trân bảo, Nhan Nghiên nhất thời chua xót rơi nước mắt. Mặt cô chôn chặt trên ngực hắn, co lại rầu rĩ, thực sự hối hận về sự tuỳ hứng đêm qua của bản thân. Nếu như cô không chạy đi thì cũng không phát sinh chuyện như vậy.

Âu Dạ hiển nhiên không ngờ Tư Kình Vũ là có thái độ như vậy với Nhan Nghiên, hắn cho rằng trải qua chuyện này Tư Kình Vũ sẽ rất thất vọng về Nhan Nghiên. Nhưng Tư Kình Vũ lại ôm cô đi ra, trên người cô còn khoác áo của hắn, mặt chôn bên cổ hắn. Mà Jess lúc này đã được đưa đi, tránh để Tư Kình Vũ nhìn thấy lại xảy ra xung đột

Trên đường đi, Nhan Nghiên vẫn dán chặt trong ngực Tư Kình Vũ, mà hắn một mực thâm trầm, một tay ôm Nhan Nghiên. Âu Dạ cũng nghi hoặc, không đoán được thái độ của Tư Kình Vũ, rốt cuộc là bình tĩnh đến cực hạn hay tha thứ? Với tính cách của hắn, chỉ có thể là phương án đầu.

Trở lại lâu đài, Tư Kình Vũ đặt cô trên giường, mở nước phòng tắm rồi giúp cô cởi y phục, bế cô vào bồn tắm, nói: “Trước tiên em hãy tắm rửa, rồi ngủ một giấc, đừng nghĩ ngợi gì cả!”

“Kình Vũ!” Nhan Nghiên ôm chặt ống tay hắn “Em, em cũng không biết sự việc hết thảy phát sinh như thế nào!” Hiện tại cô không thể hiểu người đàn ông trước mặt, nếu là người khác, nhìn thấy người phụ nữ của mình trần truồng trên giường của người đàn ông khác thì không thể phản ứng như hắn được. Hẳn là hẳn phải tức giận, phải hận cô mới phải.

“Đừng nói nữa! Anh đi ra ngoài trước!” Tư Kình Vũ nhẹ nhàng gỡ tay cô, đặt một nụ hôn lên trán cô “Anh ở bên ngoài, có gì cứ gọi anh!”

Nhan Nghiên gật gật đầu, đưa mắt nhìn hắn bước ra ngoài. Trong nội tâm cô thực sự rất sợ hãi, thựcsự hắn không để ý thật sao? Hay là chỉ đang cố chống chọi? Đây là địa bàn của người khác, hắn không thể không làm như vậy. Trong lúc nhất thời, Nhan Nghiên cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.

Âu Dạ đã đứng bên ngoài chờ hắn, hiện tại đã là đêm khuya, tất cả mọi người đều ngủ. Tư Kình Vũ trước tiên đi ra, hắn không muốn nói chuyện ở đây, vì vậy đi đến thư phòng của Âu Dạ “Cậu nghĩ xử trí chuyện này thế nào, dù sao cũng là chú của tôi, ông ấy làm chuyện như vậy tôi cũng không thể đánh giá được.”

“Cậu lại có thể xử trí sao?” Tư Kình Vũ lạnh lùng hỏi lại: “Chú của cậu là người giới thượng lưu ở Pháp, tuy có làm chuyện xấu nhưng dù gì cũng là người có tước vị. Âu Dạ, cậu có thể giúp tôi xử trí sao? Chẳng lẽ nếu tôi nói muốn giết hắn, cậu cũng sẽ giết hắn sao?”

“Vì cậu, cái gì tôi cũng có thể làm, Vũ!” Âu Dạ đi tới trước mặt hắn, tay không khỏi xoa mặt Tư Kình Vũ: “Vũ, tôi thực sự rất khó xử, không ngờ lại xảy ra chuyện này. Mới ngắn ngủi vài ngày mà Nhan Nghiên đã cùng chú tôi ở chung một chỗ. Đáng lẽ tôi phải sớm nghĩ ra, chú tôi nhìn hoa đẹp đều muốn hái, mà Nhan Nghiên lại là một phụ nữ Trung Quốc rất xinh đẹp”

“Âu Dạ cậu cái gì chẳng tinh tường, sao lại không nghĩ đến?” Tư Kình Vũ lạnh lùng phản kích, nhưng không đẩy tay Âu Dạ ra, “Hiện tại tôi chỉ muốn biết cậu xử lý Jess như thế nào?”

“Nếu như đêm qua, là Jess cưỡng ép Nhan Nghiên, tôi nhất định sẽ cho cậu một câu trả lời thoả đáng.” Âu Dạ nói ra: “Có điều tôi biết rất rõ tính cách của chú tôi, ông ấy chưa bao giờ bắt buộc người phụ nữ nào cả, có lẽ cậu nên hỏi Nhan Nghiên đêm qua đã xảy ra chuyện gì. Cậu cũng biết, có những chuyện đôi khi do uống rượu mà ra, trước nghĩ không dám làm, nhưng uống vào lại dám làm”

“Tôi sẽ đi hỏi Nhan Nghiên, nhưng nếu Jess giở thủ đoạn gì, mặc kệ hắn là Tước sĩ, có địa vị đến đâu, tôi cũng sẽ không bỏ qua!” Tư Kình Vũ nói xong đã xoay người, hắn đang lo lắng Nhan Nghiên còn ở trong phòng tắm “Tôi trở về trước, mọi việc để ngày mai nói sau.”

“Vũ, tôi hi vọng lúc này cậu có thể nhìn rõ, ai mới là người thật sự yêu cậu. Phụ nữ thật ra không đáng tin cậy, lần này là bị chúng ta bắt gặp, ai biết được có bao nhiêu lần khác cậu không biết. Đặc biệt cậu còn có thể bị lây bệnh nữa.” Âu Dạ nói rất thâm tình.

Tư Kình Vũ không trả lời mà âm trầm đi ra ngoài, khi hắn trở về phòng, Nhan Nghiên đã đang ngồi ôm đầu gối trên salon phòng khách. Thấy hắn đi đến, cô giật mình đứng lên. Sắc mặt cô rất yếu ớt, rất bất lực. Tư Kình Vũ thấy cô không đi dép, lập tức ấn cô ngồi xuống “Mặt đất lạnh lắm, sao em không mang dép vào?”

“Thảm ấm mà, không việc gì!” Nhan Nghiên nhìn hắn, hắn nói đợi cô ở ngoài, nhưng khi cô đi ra lại không thấy ai. Trong lúc nhất thời, cô không biết làm sao đối mặt với hắn, thậm chí cô đã nghĩ đến việc tự tử.

Tư Kình Vũ lấy khăn lau tóc cho cô, hắn không nói một lời, chỉ có động tác rất ôn nhu. Nhan Nghiên thấy sống mũi chua xót, cô muốn khóc lên. Kình Vũ rốt cuộc đang nghĩ gì? Có phải hắn rất hận cô? Sao lại đối xử tốt với cô như vậy?

“Kình Vũ, sau khi trở về chúng ta chia tay đi!” Cô nghĩ trái lo phải, đã xảy ra chuyện này rồi, hắn và cô đều khó có khả năng xem như không có gì. Mà chính cô cũng xem thường mình, thống hận chính mình, cô dựa vào cái gì để ở bên cạnh hắn nữa

Tư Kình Vũ thật lâu không trả lời, khi tóc cô đã gần khồ, hắn nhẹ ôm cô đặt lên giường nói: “Nhan Nghiên, em nghe này! Anh tuyệt đối không buông em ra! Không cần phải suy nghĩ đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ có hay không có chuyện phát sinh, em cũng không rõ hay sao?”

Nhan Nghiên cũng cảm thấy hỗn loạn, sự việc phát sinh nhưng một chút cảm giác cô cũng không có, tỉnh lại chỉ thấy đau đầu, những cái khác đều không rõ. Tất cả đều mơ hồ một mảnh.

Nhan Nghiên rất thông minh, lúc này lại ngây người. Tư Kình Vũ thở dài, hắn hôn lên môi cô nói: “Bảo bối, chớ suy nghĩ lung tung, em là của anh, mãi mãi chỉ là của anh!”

Nhan Nghiên si ngốc tiếp nhận Tư Kình Vũ, lại không rõ ý tứ trong lời nói của hắn? Mà lúc này người hắn càng lúc càng nóng, cô vốn loạn lại càng thêm loạn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.