Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ

Chương 97: Chương 97: Vua Zombie, đừng làm loạn (10)




Edit: Nũ Nũ - Beta: Há Cảo

Ách, cô bị ngốc hả, hiện tại lại không phải là lúc Mạch Khê Ngạn xuất hiện.....

Đúng lúc Vân Y nhấc chân chuẩn bị rời đi, có một bàn tay bỗng chìa ra bắt lấy cổ chân của cô. Cô sợ tới mức vội vàng dậm chân, “A a a.”

Đây là thế giới zombie.... Chẳng lẽ ban ngày ban mặt, còn có quỷ xuất hiện sao?

Cô quay đầu lại nhìn, là zombie, không phải quỷ. Vân Y nổi giận, phóng một tia lôi điện qua, đờ mờ, này thì làm ta sợ, này thì làm ta sợ.

Sau một hồi phát tiết, Vân Y mới phát hiện ra......

Ấy, zombie trước mắt này, nhìn sao kỳ lạ thế.

Những zombie khác, cả cơ thể đều là thối rữa đầy máu me, mà zombie này, trên người lại mặc quần áo?

Chẳng qua là, sau khi lôi điện của cô đánh xuống, ừ hử, đừng nói là quần áo, ngay cả thịt cũng muốn rớt một tầng.

Cô vung chân đá văng ra, hừ lạnh một tiếng, chuẩn bị rời đi.

Đột nhiên, trong đầu cô nảy ra một suy nghĩ.

Đừng nói zombie trước mắt này, là Mạch Khê Ngạn đấy?

Vân Y giật giật khóe miệng, cô không thể tin được, nhưng mà, lại không thể không tin, không phải cốt truyện đã nói thế sao?

Mạch Khê Ngạn cuối cùng sẽ trở thành vua zombie, hiện tại là lúc hắn vừa mới bị nhiễm virus không lâu, không phải nên trở thành zombie pháo hôi sao?

Cô đi lên phía trước, cẩn thận quan sát, hic... Nói thật, Vân Y thật sự không nhìn ra được, zombie trước mắt này, rốt cuộc có phải là Mạch Khê Ngạn không nữa.

Mặt mũi thay đổi hoàn toàn rồi, sao cô nhìn ra được chứ?

“Hệ thống, hệ thống, “cái” ở trước mắt này có phải là “cái” cần công lược - Mạch Khê Ngạn không?” Đừng quên cô còn có một máy gian lận nha.

Hệ thống kun tiếp tục cao quý lạnh lùng, không thèm trả lời cô.

“Đờ mờ, tại sao ngươi không biết cái gì hết vậy, có thể có tí “trứng” để dùng không?” Vân Y giơ ngón tay giữa lên, cô lại không muốn mang theo chất nổ bên người đâu.

Hệ thống kun quyết định, cấm ngôn Vân Y lần nữa, thời hạn một ngày.

Vân Y không nhận được câu trả lời, chỉ đành tự mình phán đoán, có điều, cô thấy zombie này tương đối đặc biệt hơn so với những zombie cô đã thấy qua.

Boss lớn sau màn đều là thế này, có được khí phách mà người khác không có, được rồi, chính là hắn.

Mang theo một zombie, cô cũng chẳng biết phải đi nơi nào nữa. Cô đến đây, không phải là để tìm Mạch Khê Ngạn, sau đó công lược hắn, gia tăng độ hảo cảm sao.

Mặt đối mặt với nhau, Vân Y nói một tràng dài, còn bạn zombie chỉ “Ngao” vài tiếng, đờ mờ, cô cuối cùng cũng biết được.

Bạn zombie này căn bản là không nghe được, cũng không có cảm xúc gì cả, thế này thì công lược kiểu gì đây?

Cô nghiến răng nghiến lợi, siết chặt hai bàn tay, ngăn chặn lại cảm giác muốn lật bàn.

Chỉ còn cách giúp bạn zombie này tiến hóa thành Boss lớn, để hắn có ý thức và giác quan như con người, rồi mới có thể tiếp tục công lược độ hảo cảm.

Thế là, hai người..... Một người một zombie, bắt đầu cuộc hành trình tiến hóa của zombie.

Dựa theo hiểu biết của cô về cốt truyện, cắn nuốt zombie cũng có thể khiến cho zombie tiến hóa.

Nửa tháng sau.

Vân Y đứng thở hồng hộc, dưới chân cô là một đống thi thể của zombie, sau lưng cô là một con zombie còn sống.

So với các con zombie khác, bạn zombie này ngoại trừ hành động cứng đờ và không biết nói chuyện, thì không khác gì con người cả.

Trải qua nửa tháng chém giết và thăng cấp, cuối cùng Vân Y cũng đào ra được tinh hạch từ não của zombie, để vị Boss sau màn trong tương lai Mạch Khê Ngạn cắn nuốt.

Có điều.... Nói đến cũng kỳ lạ thật, zombie sau khi thăng cấp rồi, thứ thay đổi trước tiên lại là ngoại hình à?

Cô vẫn luôn cho rằng, là năng lực.

Vì thế, suốt dọc đường đi, người phụ trách thu phục zombie, là cô đấy. Cô giống như một vú em ấy, thật là.... Những ngày tháng mệt mỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.