Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 52: Chương 52: Chương 36: Khám thai 2




Cố Hề Hề khẩn trương đi theo, trong lòng càng không nắm chắc.

Hôm nay Doãn Tư Thần nổi điên cái gì vậy? đúng là thái độ thay đổi thất thường, hoàn toàn không phải là Doãn Tư Thần mà mình quen rồi.

Chẳng lẽ nói hôm nay anh ta động kinh là vì đứa bé này sao?

Nếu giống như lời giải thích này, ngược lại có thể hiểu được.

Dù sao đố cũng là đứa bé đầu tiên của anh ta, anh ta để ý một chút cũng là thường tình.

Cố Hề Hề tìm lý do cho mình xong lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.

“Hôm nay phải xét nghiệm máu, cho nên cần phải để bụng đói.” Cố Hề Hề giải thích.

Doãn Tư Thần gật đầu, trực tiếp để thím Trương chuẩn bị xe cho mình, tự mình đưa Cố Hề Hề đi khám thai.

“Thím Trương, gọi điện cho bà nội, nói với bên kia một tiếng, khám thai xong chúng tôi sẽ đến chỗ bà nội ăn cơm. Bữa sáng không ăn nên báo cho bên kia chuẩn bị đồ ăn sớm một chút.” Doãn Tư Thần ra đến cửa liền phân phó cho thím Trương.

“Vâng, thiếu gia.” Thím Trương nhìn thấy thiếu gia đau lòng cho thiếu phu nhân, nụ cười trên mặt càng rõ.

“Phiền toái bà rồi thím Trương.” Cố Hề Hề cũng mỉm cười với bà.

“Thiếu phu nhân khách khí rồi.” Thìm Trương thấy Cố Hề Hề như vậy càng vừa lòng.

Quả nhiên, khắp thiên hạ này cũng chỉ có thiếu phu nhân mới làm cho thiếu gia thay đổi như vậy. Lão phu nhân đúng là quá anh minh!

Doãn Tư Thần lái xe đưa Cố Hề Hề tới bệnh viện.

Bởi vì biết Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần sẽ tới khám thai cho nên tất các bác sĩ và y tá đã chuẩn bị kĩ càng từ sớm.

Cố Hề Hề xuống xe liền thây được ý tá trưởng cười rạng rỡ mang theo một đám y tá chào hỏi mình:

“Chào buổi sáng, thiếu phu nhân!”

Tuy Cố Hề Hề đã tới bệnh viện mấy lần nhưng lần này quay lại làm kiểm tra đúng là bị dọa sợ vô cùng.

“Chào buổi sáng, Tổng giám đốc!” Các ý tá lại chào hỏi với Doãn Tư Thần.

Doãn Tư Thần gật đầu: “Đã chuẩn bị xong chưa?”

“Tất cả đã chuẩn bị xong rồi.” Y tá trưởng cung kính nói: “Tổng giám đốc, thiếu phu nhân, mời.”

Doãn Tư Thần cùng Cố Hề Hề đi đầu, phía sau một đám người đi theo.

Vừa vào phòng kiểm tra, viện trưởng và bác sĩ ra chào hỏi: “Tổng giám đốc, thiếu phu nhân.”

Doãn Tư Thần gật đầu: “Nên kiểm tra như thế nào thì làm nhanh đi, buổi sáng không ăn cơm nên phải nhanh một chút.”

Nghe thấy Tổng giám đốc chu đáo với thiếu phu nhân như vậy, viện trưởng và bác sĩ làm sao dám thất lễ, nhanh chóng rút máu cho Cố Hề Hề, sau đó nhanh chóng làm các kiểm tra.

Bởi vì toàn bộ các khoa đều phục vụ cho Cố Hề Hề cho nên mới chỉ một tiếng đã làm xong hết thảy các kiểm tra.

Doãn Tư Thần biết Cố Hề Hề và đứa nhỏ không sao nhưng theo bản năng vẫn rất khẩn trương.

Nhưng anh chưa bao giờ ở trước mặt người khác lộ ra cảm xúc của bản thân, chỉ đứng bên cạnh yên lặng chờ đợi.

Khi anh nghe được tiếng tim thai đập, đôi mắt thâm sâu không thể nào che dấu được nhu hòa.

Kiểm tra nhanh chóng hoàn thành, Doãn lão phu nhân đương nhiên cũng rất vừa ý.

Buổi sáng cháu trai gọi qua bảo trưa này về ăn cơm cho nên đại trạch của Doãn gia từ sáng đã bắt đầu bận rộn.

Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần đến đại trạch Doãn gia, Cố Hề Hề đã thấy Doãn gia hết sức bận rộn.

Doãn Tư Thần đứng bên cạnh Cố Hề Hề, co khủy tay lại.

Hiện tại Cố Hề Hề đã quen động tác này, ngay lúc Doãn Tư Thần co tay lên thì sẽ khoác vào tay anh, nếu khoác tay muộn anh sẽ tức giận.

Cho nên Cố Hề Hề ngoan ngoãn khoác tay anh, muốn nghe lời bao nhiêu có nghe lời bấy nhiêu.

Nhìn Cố Hề Hề ngoan ngoãn như vậy, lúc nãy Doãn Tư Thần mới vừa ý mang cô đi vào.

“Thiếu gia, thiếu phu nhân.” Quản gia đón tại cửa: “Lão phu nhân đã chuẩn bị xong cơm trưa, lão phu nhân nói buổi sáng thiếu phu nhân không ăn nên cơm trưa không nên ăn gì đó quá nhiều mỡ, vì thế đã chuẩn bị đồ ăn nhẹ, nếu thiếu phu nhân cần gì khác thì có thể bảo.”

“Không cần, thanh đạm một chút cũng tốt.” Tuy Cố Hề Hề mang thai đứa nhỏ thế hệ thứ 4 của Doãn gia nhưng cô không dám ở trước mặt quản gia Doãn gia bày ra thân phận của mình.

Quản gia lập tức lui xuống.

Từ xa Cố Hề Hề đã thấy được Lão phu nhân, lập tức cung kính chào: “Bà nội, chúng cháu đã trở lại.”

Doãn Lão phu nhân rất vừa lòng nhìn Cố Hề Hề, tuy mới kết hôn được mấy ngày nhưng giường như bọn họ ở chung không tệ.

Cháu trai mình mỗi ngày trừ bận rộn công việc thì vẫn là bận rộn, ít khi về nhà ăn cơm.

Hiện tại có vợ có con, quả nhiên là khác rồi.

Xem ra mình để cho nó sớm kết hôn là lựa chọn quá chính xác rồi.

“Được, có thời gian thì thường xuyên về, một mình bà lão như ta ở trong nhà cũng rất cô đơn.” Doãn lão phu nhân mỉm cười gật đầu: “Đi, đi vào ăn cơm.”

Cố Hề Hề hơi bất an đi theo Doãn Tư Thần vào phòng ăn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.