Cô Vợ Gả Thay Của Tổng Giám Đốc

Chương 33: Chương 33: Giao dịch (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Tần Lục Nguyệt trợn tròn mắt, nhìn Tông Minh Hạo với vẻ khó hiểu.

Đôi mắt của Tông Mịnh Hạo không hiện lên bất cứ cảm xúc gì, chỉ bình tĩnh nhìn Tần Lục Nguyệt.

Khi anh nói ra những lời này, chính anh cũng cảm thấy hoảng sợ.

Tại sao anh lại nói như vậy?

Đúng rồi, anh muốn báo thù!

Anh muốn cô phải trả một cái giá lớn cho chuyện năm đó!

Thực ra anh có rất nhiều cách có thể làm cho cô sống không bằng chết, nhưng anh cố tình chọn phương pháp này. Anh muốn làm cho Tần Lục Nguyệt yêu mình, sau đó sẽ bỏ rơi cô.

Đúng vậy, theo bản năng, anh đã lựa chọn phương thức này mà không phải những cách khác.

Tần Lục Nguyệt dường như hiểu lầm cái gì đó, xoay người cầm túi xách của mình lại, đổ ra bàn, rồi nói: “Tất cả tài sản của tôi chỉ có như vậy thôi. Tôi không có tiền.”

Tông Minh Hạo im lặng nở nụ cười.

Anh cũng không định giải thích cho cô, từ một đống đồ linh tinh trong túi, rút ra tiền lương của cô, nhìn một cái rồi ném lại chỗ cũ.

Tông Minh Hạo khẽ phất tay, Tiểu Triệu lập tức xuất hiện, cung kính đưa cho anh một cái thẻ đen.

Tông Minh Hạo đưa cái thẻ tín dụng vô thời hạn cho Tần Lục Nguyệt, nói: “Đây là thẻ phụ, cô tùy ý dùng như thế nào cũng được. Điều kiện là: trong vòng một năm, làm tốt bổn phận của Tông gia thiếu phu nhân.”

Nói xong câu đó, Tông Minh Hạo nói thêm một câu: “Cô làm bất cứ chuyện gì, tôi cũng sẽ không quan tâm. Nhưng điều kiện tiên quyết là: không được làm tổn hại đến danh dự của Tông gia”

Tần Lục Nguyệt vẫn không thể tin được hỏi Tông Minh Hạo: “Đơn giản thế thôi?”

Làm sao có thể đơn giản như vậy chứ? Chắc chắn không thể đơn giản như vậy được, chắc chắn anh ta còn phải có âm mưu gì đó? Người đàn ông này có bao giờ tốt như vậy đâu? Làm sao có thể đồng ý dễ dàng như vậy được?

Tần Lục Nguyệt nói thêm một câu: “Tôi muốn điều tra chuyện năm đó của gia đình tôi, cũng có thể sao?”

“Tiểu Triệu, sắp xếp một người giúp Thiếu phu nhân.” Tông Minh Hạo hơi nghiêng đầu nói với trợ thủ của mình: “Giúp Thiếu phu nhân điều tra chuyện năm đó.”

“Vâng, chủ tịch.”Tiểu Triệu cung kính đáp lại, sau đó nói với Tần Lục Nguyệt: “Thiếu phu nhân, tôi sẽ sắp xếp cho cô một người đặc biệt để điều tra giúp cô.”

Tần Lục Nguyệt đến bây giờ vẫn cảm thấy bản thân như đang nằm mơ vậy!

Anh lại có thể tốt như vậy sao?

Không thể tin được!

Đôi mặt của Tông Minh Hạo lóe lên ý cười, đương nhiên không đơn giản như vậy.

Anh sẽ để cho Tần Lục Nguyệt quen với cảm giác thuận lợi mà vị trí Tông gia Thiếu phu nhân mang lại, sau đó nhanh gọn lấy lại nó.

Nói đơn giản là thật chiều chuộng cô ấy, sau đó vô tình rời bỏ.

Để cô cảm nhận cảm giác từ thiên đường rơi xuống địa ngục.

Chỉ có sự tra tấn như vậy, mới có thể giải được nỗi hận năm đó của anh.

Tần Lục Nguyệt thấy mình có thể sự dụng năng lực của Tông gia, thiếu chút nữa nhảy lên vỗ tay, hưng phấn cầm tay Tông Minh Hạo, kích động đến nỗi nói cũng không hoàn chỉnh: “Thật sao? Tốt quá! Thật tốt qua, cảm ơn anh! Anh thật tốt! Tôi sẽ biết ơn anh cả đời! À, không phải, không phải, tôi nhất định sẽ trả ơn anh! Tôi thật sự rất biết ơn anh đấy!”

Ánh mắt Tông Minh Hạo lập tức nhìn vào bàn tay đang bị cô nắm của mình, nhưng cũng không đẩy cô ra.

Mắt Tiểu Triệu lập tức mở to!

Chủ tịch thế mà lại không hất cô ấy ra!

Phải biết rằng Ngài ấy cực kì không thích phụ nữ động vào mình.

Đấy cũng là lý do tại sao bao nhiêu năm qua bên cạnh anh không có người phụ nữ nào.

Từ hành động vừa rồi, có thể thấy rằng, Thiếu phu nhân đối với Ngài ấy thật sự rất đặc biệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.