Cô Vợ Gả Thay Của Tổng Giám Đốc

Chương 31: Chương 31: Biệt viện Tây Trang (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Tông Minh Hạo thấy vậy cười cười, sau đó nhìn sang quản gia, nói: “Đi chuẩn bị một chút cháo với hoa quả đi.”

“Vâng, đại thiếu gia.” Quản gia lập tức đi chuẩn bị.

Mặt Tần Lục Nguyệt đỏ ửng lên, hận không thể tìm cái lỗ chui vào cho đỡ xấu hổ.

Mất mặt quá đi!

Tông Minh Hạo nói với cô: “Phòng ngủ của cô ở tầng hai, là phòng thứ nhất bên tay phải.”

“Ồ! Tôi biết rồi.”Mặt Tần Lục Nguyệt lại đỏ lên, lập tức nhanh chóng kéo váy đi về phòng.

Tông Minh Hạo cũng đi nhanh theo.

Tần Lục Nguyệt đang định nói gì đó, Tông Minh Hạo nói cắt ngang: “Không có dấu vân tay của tôi, cô xác định có thể vào phòng?”

Tần Lục Nguyệt lại ngượng ngùng mở miệng: “Tôi không có ý đó. Chỉ là tôi muốn hỏi, ở Biệt viện Tây Trang này nhiều phòng như vậy, chúng ta có phải... nên tách ra ngủ hay không, tôi bảo đảm sẽ không nói chuyện này ra ngoài!”

Tông Minh Hạo đột nhiên cúi thấp người xuống, thì thầm vào tai Tần Lục Nguyệt: “Cô có biết vì sao bà nội sắp xếp cho chúng ta ở đây không?”

Tần Lục Nguyệt lắc đầu.

“Ngốc!” Tông Minh Hạo đứng thẳng người lên, nhìn chằm chằm Tần Lục Nguyệt, một lúc sau mới phun ra một chữ .

Tông Minh Hạo mở cửa rất nhanh bằng vân tay của mình, đẩy cửa đi vào, quay đầu nhìn thấy Tần Lục Nguyệt vẫn đứng nguyên một chỗ không hiểu gì, mở miệng nói một câu: “Đó là bởi vì người trong Biệt viện Tây Trang này, đều là người của bà. Cô nói chúng ta chia phòng ngủ, bà nội có biết không? Cô định giải thích với bà như thế về việc này?”

Tần Lục Nguyệt nghe anh nói, cảm thấy rất có lý, vì vậy liền bối rối đi vào phòng.

Cả phòng ngủ được bài trí theo phong cách gọn gàng, nhưng từng chi tiết lại lộ ra vẻ hào hoa phú quý.

Mỗi đồ vật ở đây đều vô cùng có giá trị, thậm chí còn có những món đồ vô giá.

Tần Lục Nguyệt đứng ở một chỗ, không biết nên làm gì.

Tông Minh Hạo cũng không quan tâm gì tới cô, mở một chai rượu, rót uống rồi đi vào phòng tắm.

Chờ đến khi Tông Minh Hạo đi rồi, Tần Lục Nguyệt mới thở nhẹ ra.

Nghĩ đến những ngày tháng tiếp theo phải ở cùng với người đàn ông này, Tần Lục Nguyệt đã cảm thấy da đầu run lên.

Có trời mới biết những ngày tháng sau này anh đối xử với cô như thế nào!

Tần Lục Nguyệt thử mở tủ quần áo ra, đúng như cô nghĩ, một nửa tủ treo quần áo của cô.

Phải thừa nhận rằng Tông gia thực sự rất giàu có.

Mới có vài ngày ngắn ngủi, mà quần áo đồ đạc của cô đã được chuẩn bị hết, thậm chí còn đúng với số đo của cô.

Chỉ có những gia tộc như vậy mới có năng lực và tài lực như thế này.

Tần Lục Nguyệt cởi áo khoác của Tông Minh Hạo ra, sau đó cởi bộ lễ phục lộn xộn trên người mình ra.

Ngón tay buông lỏng, lễ phục trên người rơi xuống, lộ ra thân hình đẹp đẽ của cô.

Nhưng mà Tần Lục Nguyệt không biết, đôi mắt của Tông Minh Hạo lúc này đang mở to nhìn cô.

Kính trong phòng tắm là kính một chiều.

Từ trong nhìn ra, có thể thấy rõ ràng.

Nhưng từ ngoài nhìn vào thì sẽ không thấy gì cả.

Tần Lục Nguyệt không ngờ rằng, toàn bộ quá trình cô thay quần áo, đều bị Tông Minh Hạo nhìn thấy không sót chút nào.

Hầu kết của Tông Minh Hạo di chuyển vài lần, nhiệt độ cơ thể nhanh chóng nóng lên!

Chết tiệt!

Người phụ nữ này…

Cô có biết làm như vậy trước mặt đàn ông là có ý gì không?

Cũng may Tần Lục Nguyệt rất nhanh đã mặc vào một bộ quần áo ngủ, nếu không…

Tông Minh Hạo tắm rất nhanh, vừa ra đã nổi giận đùng đùng nói với Tần Lục Nguyệt: “Cô dùng phòng tắm bên ngoài!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.