Cô Ấy Là Gia Sư Của Con Tôi

Chương 8: Chương 8




Hoài sinh con lần đầu, là con so nên hơi khó sinh. Nằm trên bàn đẻ, những cơn đau kéo đến làm cô vã mồ hôi, hai tay bám chặt lấy song sắt, hai hàm răng xít lại, đôi lúc lại rên lên khe khẽ. Cô nhút nhát lắm, cô sợ bác sỹ mắng chửi vì cô chứng kiến mấy sản phụ khác kêu gào bị bác sỹ mắng cho mấy lần. Bởi vậy dù đang rất đau nhưng Hoài vẫn cắn răng chịu, có 1 cô y tá hai mắt trắng nhã khẽ lườm nguýt bệnh nhân rồi xì xào:

Lúc sướng thì không thấy gào khóc gì... giờ đau đẻ kêu như bố chết vậy!

Thực ra không phải bác sỹ họ khó tính như vậy, cô chưa đi bệnh viện thế này bao giờ... nhưng khi nãy cô thấy có người nhà bệnh nhân vào hỏi thăm tình hình rồi dúi vào túi áo bác sỹ cái phong bì. Quả nhiên sản phụ kia kêu khóc bác sỹ liền đến an ủi và động viên, tuyệt nhiên ko có 1 lời mắng chửi. Thì ra là tiền, tiền đã chi phối mọi thứ.

Hoài đau đớn nhìn lên trần nhà, cô thầm nhủ: anh Trình ơi, em đau lắm. Em sắp được gặp con rồi... em vừa đau vừa sợ... anh ở trên trời có linh thiêng hãy phù hộ cho mẹ con em vượt cạn thành công, anh nhé!!!

Cô cứ lẩm bẩm mãi câu đó để cố quên đi cái cơn đau đớn thể xác lúc này. Nhưng không ăn thua vì quả thực nó đau lắm, mỗi người đau 1 kiểu khác nhau, Hoài ko biết những sản phụ khác họ đau thế nào, riêng cô, cô thấy đau như gãy từng chiếc xương vậy. Nhưng cửa mình mãi mãi mới nhích lên đc chút ít. Đau đớn vật vã cả ngày trên bàn đẻ Hoài vẫn ko đẻ được.

Bác sỹ có nói khả năng Hoài khó sinh, phải mổ. Nghe vậy cô sợ lắm, vì cô ko có tiền, toàn bộ viện phí lúc này đều là Vũ đứng ra chi trả cho cô. Cô sợ nợ anh nhiều quá sẽ ko trả đc nên Hoài vẫn kiên quyết đẻ thường. 12h đêm Hoài đẻ được, nhưng cô khó sinh quá phải can thiệp móc xép để lôi em bé ra, cô gần như dùng hết sức lực mình có để rặn.

Em bé chào đời bình an, là một bé trai bụ bẫm khỏe mạnh. Hoài vui mừng ôm con 1 cái rồi ngất lịm đi ngay khi bác sỹ khâu vá, nhưng rồi máu ở trong cứ chảy ra không ngừng khiến bác sỹ hoảng hốt. Hoài có dấu hiệu bị băng huyết, huyết áp tăng chóng mặt, nhịp tim không ổn định, máu ko cầm được. Mặc dù các bác sỹ đã cấp cứu kịp thời nhưng cô vẫn không qua khỏi.

3h sáng hôm ấy Cô tắt hơi thở cuối cùng, để lại đứa con bé bỏng cõi trần gian, Hoài về với Trình, cô cùng anh hội ngộ trên thiên đàng. Nhưng tội thân cho đứa bé, vừa sinh ra mới được nằm trên lồng ngực mẹ mấy giây ngắn ngủi đã phải xa lìa mãi mãi. Từ nay trên cõi trần gian này, một mình cu cậu sẽ phải chiến đấu những ngày tháng còn lại mà bố mẹ đã ban tặng....

Vũ là người thân duy nhất của Hoài tại bệnh viện. Khi hay tin Hoài đã mất sau ca sinh khó, tay chân anh rụng rời, bác sỹ trao đứa bé cho anh vì nghĩ anh là chồng của Hoài. Anh không phải bố đứa trẻ, nhưng lúc này đứa bé thực sự cần có anh. Một lần nữa Vũ lại đứng ra lo hậu sự cho Hoài, chỉ trong một thời gian ngắn ngủi anh đã tiễn biệt hai con người không quen biết lên cõi thiên đàng. Và giờ đây trong tay lại ôm ấp một đứa trẻ non nớt... mà anh lại chưa từng làm cha, anh thực sự lo lắng không biết sẽ phải làm thế nào vào những ngày tiếp theo.

Vũ thuê một bà vú về chăm sóc đứa bé, bỗng nhiên lại mất một khoản tiền khá lớn, nhưng không hiểu sao mỗi lần nhìn vào ánh mắt của đứa nhỏ anh không đành lòng gửi nó vào trại trẻ mồ côi. Đứa bé đáng thương quá, mồ côi cả cha lẫn mẹ, nếu bây giờ anh không dang rộng vòng tay đón nhận nó thì cuộc đời sau này hẳn nó sẽ khốn khổ không thua kém gì bố mẹ nó trước đây.

Đứa trẻ đặc biệt ngoan ngoãn, không quấy khóc hay bệnh tật gì cả. Bà vú cho ăn cho ngủ cũng thấy nhẹ nhàng, cu cậu cứ bú no sữa lại lăn ra ngủ... nhưng chính vì đứa bé này mà Vũ và bố mẹ anh đã nảy sinh mâu thuẫn. Nguyên nhân là anh chưa có gia đình, họ khuyên anh không nên mua phiền phức vào bản thân. Giờ anh nuôi một đứa trẻ sẽ không hề đơn giản, chưa kể lúc nó ốm đau bệnh tật...

Thậm chí, còn khó lấy vợ. Vì ai người ta quan tâm đến anh đều soi xét đứa nhỏ và đặt ra một câu hỏi: đứa bé có quan hệ gì với anh?? Nếu nói là anh tốt bụng nhận nuôi thì 10 người, 9 người sẽ bảo anh bị khùng. Chẳng ai khùng hơn thế cả. Còn nếu nói là con anh thì họ lại xem xét xem có nên tiếp tục hay không, bởi chồng có con riêng thì sẽ phức tạp lắm. Vì hai chữ con riêng, hai vợ chồng đương nhiên sẽ hay cãi vã chuyện tình cảm trước đây... sinh ra ghen tuông, khó ở... nói chung là vô vàn lý do ko nên nhận đứa bé này làm con nuôi mà bố mẹ Vũ đề cập đến.

Song anh nhất định làm theo ý mình, giống như có gì đó thôi thúc anh phải làm vậy. Anh vẫn kiên quyết giữ lại đứa bé, làm giấy khai sinh cho nó mang họ của mình. Và thế là Vũ từ người đàn ông độc thân, chưa có vợ. Giờ đây có thêm 1 đứa con trai, trở thành chủ đề bàn tán sôi nổi cho mọi người ở cơ quan cũng như bà con xóm phố. Có người ác mồm còn bảo anh đi lại với người phụ nữ nghèo hèn thuở ấy và giờ người ta bỏ lại đứa trẻ cho anh...

Quả đúng như lời bố mẹ anh nói, hễ Vũ có quen biết hay tán tỉnh cô gái nào, yêu đương bình thường thì ko sao... nhưng hễ nhắc tới chuyện hôn nhân lâu dài là y rằng tan vỡ. Lý do là vì anh có 1 đứa con trai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.