Chúa Tể Vũ Trụ

Chương 84: Chương 84: Học tập, dự cảm xấu




Không khí càng lúc càng âm u, sương mù càng lúc càng dầy đặc

Vũ Minh cảm giác giống như đã lạc vào địa bàn của ma thú nào đó, nếu không cũng sẽ không có chuyện trên đường không đụng chạm ma thú hay động vật biến dị nào. Thậm chí hắn còn cảm giác có đôi mắt đang nhìn chằm chằm lấy họ, nhưng tìm mãi vẫn không biết nó xuất phát từ đâu hắn liền không để ý nữa, có lẽ hắn nghĩ nhiều

Lúc này, phía xa có mấy âm thanh ken két vang lên làm đám người Vũ Minh giật mình dừng lại

Âm thanh càng lúc càng lớn, mấy người Vũ Minh chậm rãi đi ra. Đi qua khỏi đám rừng cây, xuất hiên trước mặt họ là 1 cái gò đất nhỏ, đâm người chậm rãi đi lên trên, âm thanh ken két xuất hiện ở phía trước

Leo lên gò đất, nhìn xuống dưới, không nhìn không biết, vừa nhìn liền giật mình

Trước mặt họ là 1 đàn biến dị chó rừng đang vây công 1 con cấp 2 ma, hình thù của mấy con chó rừng biến dị kia có chút kỳ quái, cái mõm dài bất thường, cơ thể không có 1 chút lông nào mà được bao phủ lấy bằng 1 lớp da đen tuyền, hàm răng sắc bén nhe ra đe doạ con cấp 2 ma thú kia

Nhìn kỹ mới biết đó là 1 con Ikran, có 1 đôi cánh như cánh dơi, cái đầu giống đầu khủng long bay, tuy nhiên mỏ ngắn hơn rất nhiều, hàm răng đầy răng nhọn như hàm cá mập, có 1 chiếc đuôi dài làm vật giữ thang bằng trong quá trình bay

Âm thanh ken két là phát ra từ miệng nó, bởi vì trong miệng nó đang nhai ngấu nghiến 1 con chó rừng biến dị

Về mặt hình thể, con Ikran to gấp 3-4 lần chó rừng biến dị dù cho chó rừng to bằng 1 người trưởng thành. Con ma thú Ikran ngang bằng với con Thanator vừa rồi thậm chí còn hơn

Hơn 20 con chó rừng biến dị đang điên cuồng tấn công Ikran, nhưng là về cả mặt sức mạnh lẫn hình thể chúng đều không sánh được Ikran

Dần dần chó rừng biến dị nhân số càng ngày càng ít, tuy nhiên Ikran cũng xuất hiện nhiều vết thương trên người, tuy chỉ là 1 chút vết thương ngoài da nhưng có 1 vết thương ở cánh khiến nó không thể bay được

Mấy người Vũ Minh núp trên đồi tọa sơn quan hổ đấu

Về mọi mặt cho rừng biến dị đều không bằng Ikran, nhưng về nhân số, chúng vượt trội hơn hẳn

Chỉ qua 1 lúc, Ikran đã xuất hiện những vết thương chí mạng như ở gần cổ, dưới cánh. Hiện tại nó đã không có cách nào thoát đi, chỉ có thể liều mạng xử lí hết đám chó rừng biến dị

“Xem ra đêm nay có thịt ăn rồi” Vũ Minh cười nhỏ giọng nói

Nghe Vũ Minh nói thế đám người liền hơi sửng sốt, sau đó đều nở nụ cười

Thoáng cái đám người Vũ Minh liền chậm rãi tiến lại cách chúng chỉ có mười mấy mét, nhưng do chúng đánh nhau quá hăng nên không để ý tới tình hình xung quanh

Rất nhanh họ liền bao vây lấy con ma thú cùng chó rừng biến dị

Đột nhiên xuất hiện người khác làm chúng giật mình, nhưng chưa kịp phản ứng thì mấy người Vũ Minh đã động

Vũ Minh cùng Lâm Dũng đồng loạt lao lên đánh về phía con ma thú Ikran, những người khác thì tấn công những con chó rừng biến dị kia

Tuy rằng vũ khí ít, nhưng đối phó với những con chó rừng biến dị chỉ ngang bằng với cấp 1 ma thú kia, tuy không thể ngay lập tức giết chết nhưng muốn cản chúng rời đi rất đơn giản

Nhìn Vũ Minh lao tới, Ikran dùng cái mồm đầy răng nhọn của mình cắn về phía hắn, Vũ Minh nhẹ nhàng nghiêng người né tránh, chủy thủ trên tay 1 phát đâm thẳng vào cổ nó

Lâm Dũng nhảy ra 1 đao chém xuống xuống muốn chặt đứt đầu của Ikran, tuy nhiên nó phản ứng rất nhanh, cái cánh dơi dưa nó giơ lên đón đỡ

Xẹt

Cả 1 bên cánh của nó bị Lâm Dũng cắt đứt

Lúc này đám chó rừng biến dị cũng bị những người khác giải quyết sạch sẽ, họ đứng tại chỗ quan sát 2 người Vũ Minh chiến đấu

Ikran chậm rãi lùi lại, nhìn 2 người Vũ Minh hướng mình đi tới, nó ngửa đầu lên trời kêu lớn 1 tiếng, sau đó lao về phía Vũ Minh

Lần này nó không được may mắn như trước, trong chớp mắt nó liền bị 2 người Vũ Minh giải quyết

“Chủ nhân, mau chóng rút lui, vừa rồi Ikran hét lớn là hấp dẫn đồng bạn đến, rất nhanh chúng sẽ đến đây, bây giờ phải lập tức đi ngay” Hi Hi đột nhiên lên tiếng

“Cái gì” Vũ Minh ngẩn người hỏi

“Chủ nhân, Ikran là sống theo bày đàn, không như Thanator đơn độc 1 mình, Ikran là loại ma thú đi săn theo bầy, tuy ta không biết tại sao lại có đơn độc Ikran tại đây, nhưng tiếng hét kia của nó chắc chắn sẽ hấp dẫn tới không ít những con Ikran khác” Hi Hi nói

“Chết tiệt” Vũ Minh thầm mắng 1 tiếng

“Mỗi người mang đi 1 con chó rừng biến dị, sau đó lập tức rút lui, đừng động Ikran” Vũ Minh hét lớn

Nói xong hắn liền 2 tay nắm lấy 2 cái xác chết của chó rừng biến dị sau đó chạy tới phía trước. Đám người thấy thế tuy không hiểu nhưng cũng làm theo. Thoáng cái trên bãi đất trống này chỉ còn lại 1 cái xác duy nhất của Ikran

Chạy không tới 100 mét Vũ Minh đột nhiên biến sắc, sau đó hét lớn

“Dừng lại, núp vào bụi cây”

Đám người nghe thế liền lập tức tìm chỗ trốn

Ngay sau đó, trên bãi đất trống kia xuất hiện mười mấy hai mươi con Ikran, chúng đi tới ngửi ngửi xác đồng bạn rồi đưa mắt nhìn xung quanh, không phát hiện được gì chúng liền giận giữ hét lớn 1 tiếng rồi bay lên bầu trời biến mất vào sau tầng sương mù

Thấy chúng bay đi, mấy người khác thở phào 1 hơi, nhưng khi họ muốn đứng lên liền bị Vũ Minh cản lại

“Đừng động” Vũ Minh quát

“Sao thế? Chúng đi hết rồi mà” Lâm Dũng ngẩn người hỏi

Vũ Minh không nói gì, đưa tay chỉ lên bầu trời tầng sương mù

Những người khác nhìn lên

Chỉ thấy bên trên có nhiều đôi mắt sáng lóa bay qua bay lại. Nhìn thấy cảnh này bên dưới không ai dám nói tiếng nào, những đôi mắt biết bay đó cứ đảo qua đảo lại

Qua 10 phút những đôi mắt đó mới biến mất, ngay sau đó, nơi con Ikran kia chết, có 2 con Ikran khác hạ xuống, sau đó dùng cái chân đầy móng vuốt của nó cắp lấy nó bay đi

“Những đôi mắt kia… là Ikran?” 1 tên nữ sinh trong đám người kinh dị nói

“Phải” Vũ Minh trầm giọng nói

Nghe thế những người khác chỉ cảm thấy sống lưng lạnh buốt

“Đôi mắt của chúng…”

“Ikran có đôi mắt rất đặc biệt, chúng không ảnh hưởng bởi bóng tối tầng mây hay là sương mù. Đôi mắt của nó có tầm nhìn thị giác động thái thị giác vô cùng kinh khủng, nhưng trạng thái tĩnh thị giác lại chỉ ngang bằng với chúng ta”

“Khứu giác của nó cũng không mấy phát triển, dù cho phát hiện mùi máu tươi cũng khó phán đoán ra là ở nơi nào. Nếu như thực lực ngang bằng cùng chân nguyên lực đủ để chiến đấu thì không sao, nhưng nếu gặp trường hợp như này, ngươi chỉ có thể trốn. Cho nên vừa rồi nếu ngươi đứng dậy cao thêm 1 chút nữa, chúng ta sẽ chết hết” Vũ Minh nhìn tên nữ sinh kia nói

Vũ Minh vừa nói xong, nữ sinh kia liền ngồi bịch 1 phát xuống đất, bàn tay nàng xuất đầy mồ hôi lạnh, nàng bây giờ mới biết, mình cách quỷ môn quan có bao nhiêu gần

Những người khác không nói gì, không ai cho rằng Vũ Minh đang nói chuyện giật gân, cũng không ai đi oán trách vị nữ sinh kia. Họ biết oán trách cũng không có tác dụng gì, chi bằng thêm chút tâm, cẩn thận thêm 1 chút sẽ sống lâu hơn. Dù sao nơi này thuộc cai quản của võ giả liên minh, trước khi đi viện trưởng cũng từng đưa ra câu hỏi cho người đàn ông Tôn Kiên kia

Tuy rằng ông ta không trả lời, nhưng họ biết, nếu sơ ý, thật sự sẽ chết

“Được rồi, sau này cẩn thận 1 chút, không hiểu gì thì hỏi, đừng có manh động, nếu không sẽ hại chết tất cả mọi người, mọi người nghe cả rồi chứ?” Lâm Dũng thấy không khí có chút cổ quái, hắn nhịn không được liền lên tiếng

Đám người kia nghe thế gật đầu 1 cái

“Đi thôi, tranh thủ thời gian tìm nơi ở, trời sắp tối rồi” Vũ Minh nói xong liền cầm lên “thức ăn” của mình lên đường

Những người khác cũng trầm mặc đi theo sau

Tuy Vũ Minh không nói gì, nhưng ngay cả hắn cũng cảm giác có chút không thích ứng được. Năm xưa dù cho khắp nơi gặp nguy hiểm nhưng với kiến thức của hắn với các chủng tộc, hắn cũng có thể ung dung đối mặt

Trước kia hắn dù cho đối mặt với bất kỳ khó khăn nào, bất kỳ trở ngại nào, đối đầu với đối thủ ra sao, dù cho gặp những chủng tộc lạ lẫm hắn cũng có thể tỉnh táo tìm cách đối phó. Nhưng lần này thì khác, hắn không chỉ có 1 mình, chưa nói tới lời hứa với Mạc lão sẽ đưa những người này an toàn trở về, chỉ việc Tô Ánh Tuyết bên cạnh cũng đủ làm hắn phải thận trọng đối đãi

Không phải lần nào Hi Hi cũng có thể giúp đỡ hắn, lần này chỉ cần chậm thêm 1 chút là họ sẽ có thể bị đoàn diệt, thực lực của hắn hiện tại không đủ, linh hồn công kích lại không dùng được, cho nên hắn cảm thấy việc cấp bạch hiện giờ là cần phải hiểu rõ về toàn bộ ma thú trên trái đất rồi tìm biện pháp đối phó

“Có đó chứ Hi Hi”

“Hi Hi tại, chủ nhân” Hi Hi đáp

“Đưa toàn bộ danh sách các loại ma thú cho ta” Vũ Minh nói

“Biết ngay chủ nhân sẽ cần, cho nên trước đó ta đã làm xong cho chủ nhân rồi” Hi Hi cười nói

Ngay sau đó, trong đầu Vũ Minh xuất hiện 1 đống lớn danh sách, nào là ma thú lục, tập quán các loại ma thú, thời gian sinh sản, điểm yếu, điểm mạnh… có đủ cả

“Ngươi chuẩn bị thật đầy đủ a” Vũ Minh cười nói

“Chủ nhân, đây chỉ là 1 phần thôi, rất nhiều ma thú trong đại dương chưa được khám phá hết, nhiều loại ma thú còn chưa tìm hiểu rõ ràng, nhưng có lẽ nó sẽ giúp ích cho chủ nhân phần nào” Hi Hi nói

“Như vậy là đủ rồi, nói chuyện sau, ta trước mắt cần hấp thu tin tức đã”

“Vâng thưa chủ nhân”

Vũ Minh vừa đi vừa xem lấy thông tin trong đầu, công việc quan sát hắn giao lại cho Lâm Dũng, nhưng dù thế Vũ Minh hắn vẫn dành 1 chút tinh lực quan sát xung quanh, với cấp độ linh hồn của hắn hiện tại muốn làm chuyện này rất dễ dàng

Thoáng cái đám người Vũ Minh liền đi được hơn 2 giờ, trong thời gian đó, Vũ Minh cũng đã tiếp thu xong toàn bộ thông tin mà Hi Hi tổng kết. Thậm chí hắn còn học thêm 1 chút về địa lý, nơi phân bố các loại ma thú, các loại động vật biến dị, côn trùng biến dị…

Những người khác không biết rằng chỉ trong 2 giờ qua, bên cạnh họ Vũ Minh từ 1 tên kiến thức đối với ma thú, các loại động vật côn trùng biến dị gà mờ đã thành 1 tên đại sư cấp bậc

Đi thêm mười mấy phút nữa, cái ngôi biệt thụ mà Vũ Na nói đã xuất hiện

Nhìn cái kích cỡ của nó cũng không phải rất lớn

Vũ Minh đột nhiên nhìn giáo giác xung quanh, bởi vì không thể nào với quãng đường xa như thế mà Vũ Na lại nhìn xa như thế được. Vũ Minh đột nhiên nhớ tới cái cảm giác bị người theo dõi kia, hắn có dự cảm chẳng lành, trong đầu điên cuồng tìm kiếm lấy những ma thú hay biến dị động vật có khả năng theo dõi con mồi mà không bị phát hiện

Thoáng chốc 1 cái tên trong đầu hắn xuất hiện

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.