Chó Sói Nhỏ Từng Bị Chọc Đã Sống Lại

Chương 22: Chương 22: Nóng giận tuổi dậy thì 2




Quý Viên Viên cực kỳ sợ, lại cực kỳ buồn.

Buổi tối lăn qua lăn lại không ngủ được, nghĩ đến lúc Chu Diễn hôn lên vành tai anh trong thang máy, cả người giống như muốn bốc cháy, trên mặt từng đợt khí nóng tỏa ra từ bên trong ra bên ngoài.

Một bên anh sợ Chu Diễn sẽ phát triển thành Đại Biến Thái, một bên lại không khống chế được cảm giác động lòng với Chu Diễn. Trẻ hơn rất nhiều, lại hết sức nghe lời, hình như Chu Diễn có nét riêng khiến Quý Nguyên không có cách nào chống cự. Lý trí mách bảo anh không được, nhưng cảm xúc không tự chủ được lại không có cách nào giữ lại được.

Quý Nguyên không khỏi có chút hoài nghi có phải bây giờ mình trở lại trong cơ thể của thanh niên, cũng có nóng giận tuổi dậy thì sao? Bằng không làm sao lại không khống chế được như vậy.

Vốn kế hoạch là muốn cách xa Chu Diễn bây giờ đều bị rối loạn, Chu Diễn đã từ nhà cậu đến đây. Quý Nguyên lật người, dùng gối đầu che kín đầu, cảm giác mình ê chề thảm hại lại không tiền đồ.

Loại tâm tình này vẫn kéo dài, dẫn đến việc tâm trạng của Quý Nguyên vẫn không được tốt khi quay quảng cáo chính thức vào hai ngày sau đó. Từ việc anh rất ít khi bị Danae mắng đến liên tiếp dính cẩu huyết, khiến trong lòng Allen và Bren¬da ở bên cạnh thăng bằng không ít, rồi nhìn về phía Quý Nguyên một hồi lâu.

Thời gian nghỉ giữa các cảnh quay quảng cáo, mặc dù là thời gian cơm trưa, nhưng vì để giữ vóc dáng nên ba người cũng không thể ăn nhiều, hơn phân nửa thời gian là dùng để nghỉ ngơi và nói chuyện phiếm. Mỗi khi đến thời gian này, Chu Diễn giống như là mở ra Thiên Nhãn, nhất định sẽ gửi tin nhắn tới đây dính người.

Hôn Viên Viên mặt non nớt: rất muốn nhìn thấy anh. 【 hôn 】

Hôn Viên Viên mặt non nớt: quay quảng cáo có mệt không ạ?

Mẹ! Cái con tiểu cẩu (chó nhỏ) biến thái này là ai? Lúc trước cũng đã nói Quý Nguyên là một người thích mềm không thích cứng, hơn nữa Chu Diễn nắm chắc được điểm này, khác cái người đời trước áp anh trong nhà vệ sinh thì thôi đi, đường này ngay cả thiếu niên bất lương đi học còn đánh nhau cũng khác lúc trước.

Quả thực giống như có một cô bạn gái đáng yêu, khiến Quý Nguyên không biết làm sao, không thể chống đỡ được, mặt hồng tim đập.

Allen nắm cái cốc, xúm lại nhỏ giọng bát quái với Bren¬da về Quý Nguyên đang cúi đầu gõ chữ trên điện thoại di động ở bên cạnh.

“Nhất định là đang nói chuyện với bạn gái hoặc là bạn trai, nét mặt kia tôi nhìn là biết.” Allen ra vẻ là người từng trải.

Về phần vẻ mặt của Quý Nguyên khi nhìn điện thoại di động là thế nào, một lời khó có thể nói hết. Có lúc anh trợn mắt, có lúc hình như là buồn cười, đổi tới đổi lui vô cùng kỳ quặc.

Một tay Bren¬da giữ lấy cái ót, nhíu mày nhìn Quý Nguyên, cười nhạo: “Vậy thì có thể giải thích tại sao hai ngày nay sắc mặt của Quý không tốt rồi.”

“Ha ha ha, khổ cực, cực khổ.” Allen cười thành một đóa hoa, không hề cứng nhắc theo hình tượng nam thần lạnh lùng trên màn ảnh.

“Này, “ nghe hết toàn bộ cậu chuyện Quý Nguyên không thể nhịn được nữa ngẩng đầu lên, cười mắng: “Mấy người nói chuyện tôi có thể nghe được đó.”

“Vậy không phải là anh đang nói chuyện với người yêu của mình sao?” Bren-da bát quái cười hề hề.

“Không phải.” Quý Nguyên bày ra mặt chắc chắn.

“Nhưng mà tôi cảm nhận được” Allen không nghe khuyên bảo, thiếu chút nữa chọc thủng sự chột dạ của Quý Nguyên, cũng may thời gian nghỉ ngơi không bao lâu đã kết thúc, khiến Quý Nguyên có một chút thời gian thở dốc.

Thừa dịp bọn họ đi quay quảng cáo, Quý Nguyên len lén đăng một bài viết lên diễn đàn nhỏ mà bình thường mình hay lăn lộn.

【Hốc cây】 làm thế nào để chống cự lời ngon tiếng ngọt của bạn bè.

Quý Nguyên ngắt đầu bỏ đuôi print screen tên của Chu Diễn gõ rồi đăng lên Mosaic, trong chốc lát đã có rất nhiều người bình luận.

1L: oa, ngọt như vậy sao? Anh chắc chắn cái này chỉ là bạn bè bình thường? Có phải lâu chủ tự lừa mình dối người rồi không.

2L: cùng cảm thấy lâu chủ có chút lừa mình dối người rồi, nhất định là anh cũng thích người ta rồi nếu không sẽ không cùng người ta nói chuyện như vậy. Nhìn ngôn ngữ miêu tả của lâu chủ ngươi cũng không phải là loại hình trà xanh (?), cho nên không bằng sớm ở chung một chỗ là được rồi.

Còn không bằng không hỏi, nhìn xong mấy câu trả lời này Quý Nguyên còn luống cuống hơn nữa.

Trong lòng có suy nghĩ, khiến Quý Nguyên bắt đầu để ý mọi thứ xung quanh.

Thời gian này Chu Diễn thật sự rất ngoan, nhưng mà có chút kỳ lạ. Có một hôm anh trở về thấy laptop của cậu không có khóa, Quý Nguyên liếc một cái, là đang tìm thông tin của Allen.

Trang truyền hình lấy một hình ảnh quyến rũ khác của Allen để đăng lên quảng cáo, trong màn hình gần như cả người anh ta đều trần trụi, cả người tản ra hơi thở chứa đầy Hormone. Ngoài mặt Quý Nguyên không có chú ý, nhưng trên thực tế là đang yên lặng giám sát ở bên cạnh.

Phát hiện kết quả là sau khi Chu Diễn đi vệ sinh trở lại đã xem đi xem lại ba lần cái quảng cáo ngắn ngủn ước chùng chỉ có ba mươi giây này.

Ba lần, chắc trên cằm có mấy sợi râu cũng đếm ra rồi chứ? Quý Nguyên len lén nhìn của nét mặt Chu Diễn, rốt cuộc lát sau không nhịn được hỏi: “Em đang xem cái gì vậy?”

Vừa nghe anh hỏi, Chu Diễn rút tai nghe ra, lập tức đóng máy tính lại.

“Tìm một vài thông tin.”

Đây không phải là giấu đầu hở đuôi sao? Giống như có con kiến nhỏ đang bò trong lòng Quý Nguyên, tốn hơi thừa sức sèn soẹt không biết nên cắn người nào.

Mà một bên khác trong thực tế, mặc dù chuyện Trần Hách Anh bị người ta đánh không lên báo, nhưng cũng không biết tại sao lại bị lọt ra ngoài, ít nhất trong giới cũng có một số người biết.

Nhưng mà chuyện này cũng là chuyện của mấy ngày sau, vào lúc này Quý Nguyên ở bên này cũng nhanh chóng quay xong bản quảng cáo quốc tế.

Vừa lúc Vũ Dật Phi và Trần Hách Anh cùng hợp tác một bộ phim mới, nghe tin tức này thiếu chút nhữa nhịn không được cười ra tiếng.

“Tôi nói tại sao lâu như vậy anh ta còn không có động tĩnh, còn tưởng rằng đổi tính, thì ra là bị người ta thu thập.”

Tiểu Lý ở bên cạnh bát quái với anh ta: “Hiện tại cũng đang đoán là ai làm, nghe nói một chút chứng cứ cũng không tìm được, sống sờ sờ mà bị người ta đánh cho một trận.”

“Hừ, đáng đời.” Vũ Dật Phi cầm miếng dưa hấu, ngồi xếp bằng, suy nghĩ một chút lại hỏi Tiểu Lý, “Có phải bộ phim này tôi diễn không được tốt? Ít nhất cũng có tiến bộ chứ.”

Phải nói Vũ Dật Phi, và Quý Nguyên là điển hình của hai thái cực. Mặc dù cả hai người đều được ông trời ban cho khuôn mặt dùng để kiếm cơm, nhưng một người là xuất thân chính quy kỹ thuật diễn bình thường, một người khác không có xuất thân chính quy nhưng lại có kỹ thuật diễn bùng nổ tự nhiên.

Tiểu Lý không định nói thật ra thì kỹ thuật diễn của người này trong bộ phim cũng không có tiến bộ lớn, chỉ có thể đưa qua cho Vũ Dật Phi một miếng dưa coi như là phần thưởng. Ví dụ như ít nhất trong một đám vì tiền mà lao vào đánh người, thì suy nghĩ muốn tiến bộ của Vũ Dật Phi làm cho người ta phải kính nể.

“Cũng không biết bản quốc tế lúc nào mới có thể hoàn thành.” Vũ Dật Phi trông mòn con mắt, “Tôi cảm thấy ngay lập tức có thể giết chết bản trong nước.”

Cũng không phải chỉ có một mình Vũ Dật Phi mong đợi, bản quảng cáo trong nước hay ngoài nước của se¬cret đều được chờ đợi từ lâu.

Trong mấy tin đồn như vậy, kéo dài hơn một tuần lễ cuối cùng phim gốc của quảng cáo cũng hoàn thành, nhưng mà cũng mất không ít thời gian cho hậu kỳ chế tác, trước mắt vẫn không có tin tức gì như cũ.

Bởi vì vừa đến nước C đã lập tức lao vào công việc. Quay chụp, buổi tối hôm đó sau khi kết thúc cảnh quay bọn Allen nói thế nào cũng muốn lôi kéo Quý Nguyên đi chơi, kết quả uống rượu uống đến cuối cùng, chỉ có một mình Quý Nguyên với Allen đã say đến ngay cả địa chỉ khách sạn cũng không nói được ở chung chỗ, những người khác hoặc là thay đổi hoặc là rút lui trước rồi.

Thật là muốn thân cái mạng của mình.

Quý Nguyên không còn cách nào khác, tối thế này cũng không thể ném người ở bên ngoài. Anh chỉ đành gọi xe chuẩn bị dẫn người về nhà, dù thế nào cũng phải cho Allen một chỗ ngủ để một giải rượu, không đến nỗi ngày mai sẽ xuất hiện tin tức trên trang đầu các tờ báo ví dụ như “Nam người mẫu nổi danh chết rét trên đường“.

Quý Nguyên ngồi trong xe lại nghĩ rồi lấy điện thoại di động gọi điện thoại cho Chu Diễn, để cho cậu ở trong nhà chuẩn bị trước.

Điện thoại rất nhanh đã có người nhận rồi, nhưng mà rõ ràng đối với chuyện Quý Nguyên muốn dẫn người về Chu Diễn không vui lắm. Thói quen thân thiết trên Cầu Cầu của Chu Diễn với Quý Nguyên mà nói, trên thực tế nóng giận tuổi dậy thì của Chu Diễn đáng sợ hơn nhiều so với người trên điện thoại.

“Nhà chúng ta nhỏ như vậy, không ở được ba người.” Chu Diễn lạnh băng nói.

“Làm sao lại ở không được, anh và anh ta ngủ chung giường lớn là được.” Quý Nguyên nghĩ ra, ngủ cùng với Allen ít nguy hiểm hơn nhiều so với ngủ chung với Chu Diễn.

“Không cho.” Chu Diễn dứt khoát hủy bỏ đề nghị của Quý Nguyên, “Em ngủ với anh, để cho anh ta ngủ ở phòng nhỏ là được.”

“Không được, hoặc là, “ Quý Nguyên lùi một bước, tìm được một phương pháp trung hòa, “Hoặc là em và anh ta ngủ ở phòng anh, anh ngủ phòng nhỏ là được.”

Như vậy hẳn là không có nhân tố nào được xem là không an toàn rồi.

Chu Diễn ở bên cạnh cũng coi như là miễn cưỡng đồng ý.

Lái xe đến dưới lầu của khu nhà, Chu Diễn đã đợi ở dưới, chờ Quý Nguyên từ trong xe đi ra ngoài, cậu lập tức bước vào trong xe kéo Allen ra, vác trên vai giống như vác cái bao.

Quý Nguyên đi theo phía sau.

Vốn anh không uống bao nhiêu rượu, không giải thích được ngồi trên ghế dài mà như vật cách ly khỏi náo nhiệt. Nếu không phải còn có Allen, thiếu chút nữa Quý Nguyên cảm thấy mình là người vô hình.

Tạm thời Quý Nguyên còn chưa có nghĩ đến cái không bình thường này có thể là do người tạo nên.

Ánh mắt của anh rơi vào trên người Chu Diễn và Allen ở trước mặt, cảm giác có con kiến bò trong lòng lại xuất hiện rồi.

Chu Diễn không chỉ quan tâm tiến độ quay quảng cáo của anh, mà còn bị anh bắt gặp tìm kiếm thông tin của Allen, kết hợp lại vừa nhìn thế nào cũng thấy đều có mờ ám. Quý Nguyên cũng không rõ rốt cuộc là bỗng nhiên Chu Diễn thông suốt tự nhiên tìm được bến đậu hay vẫn là song tính luyến ái, quả thực Allen là một người rất có sức quyến rũ.

Nghĩ như vậy, Quý Nguyên càng quan sát tỉ mỉ hơn.

Chu Diễn nhận thấy được ánh mắt của người sau lưng vẫn rơi trên người mình, bản thân cậu cũng tá hỏa, bị Quý Nguyên nhìn chằm chằm cũng có chút nóng lên, nóng đến không chịu được. mắt thấy thang máy sắp lên tới lầu năm, Quý Nguyên vẫn còn ở chăm chú nhìn.

Nhịp tim của Chu Diễn dồn dập, nhịn không cởi áo khoác của mình xuống, tiện tay khoác lên người Allen giống như bùn đất nghiêng người tựa vào tường.

Ở bên này cậu trở thành một cái cọc treo đồ miễn phí, nhưng tình cảnh này rơi vào trong mắt Quý Viên Viên chính là Chu Diễn quan tâm Allen, trực tiếp cởi áo khoác của mình ra đắp trên người người ta!

Lập tức con kiến nhỏ trong đầu tiết ra ra vô số axit formic, đùng đùng một trận đại bác nổi lên trong lòng Quý Nguyên.

Chỉ uống một vài hớp rượu cùng với ghen tuông ngất trời nhảy tót lên đầu Quý Nguyên, được lắm, rất tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.