Chỉ Trách Lúc Trước Mắt Bị Mù

Chương 62: Chương 62: Chương 62: ngoại truyện 1




Hai buổi hôn lễ của Bùi Anh và Tống Nam Xuyên kết thúc, trước và sau tốn gần nửa tháng, cuối cùng mới hạ màn.

Bởi vì hai buổi hôn lễ ở hai quốc gia khác nhau, mời tân khách mỗi lần cũng riêng biệt, nhưng Nhậm San San là dâu phụ, ngược lại liên tục từ Cổ Bảo theo cô ra đến biển.

Hai buổi hôn lễ cũng không có ý định mời truyền thông đến, nhưng ảnh chụp hiện trường hôn lễ vẫn bị truyền ra ngoài không ít, khiến nhiều bạn bè trên mạng cực kỳ hâm mộ. Bởi vì cử hành tổng cộng hai buổi hôn lễ, Bùi Anh phải mặc hai bộ áo cưới, sau khi hôn lễ kết thúc, cô đăng vài tấm ảnh cưới lên weibo, lần nữa lan rộng quy mô ngược chó.

“Tống tổng đối với chị là thật lòng[ bye bye ] hai bộ áo cưới của hai buổi hôn lễ, em mặc kệ em cũng muốn qaq “

“Nhìn thấy mà em cũng muốn kết hôn, nhưng mà người đàn ông bên cạnh em vẫn chưa chịu mở miệng [ bye bye ] em vẫn còn phải ăn thức ăn cho chó đây...”

“Hai bộ áo cưới đều siêu đẹp! Bùi Bùi chân dài của em mặc gì đẹp nấy !”

“Đẹp quá đi t^t có thể in lên làm giấy dán tường được rồi t^t “

“Em cũng muốn kết hôn như vậy, anh xem rồi làm đi [ mỉm cười ] bạn trai “

“Lần trước nhìn thấy tình trạng ngược chó thê thảm lần này cặp đôi ấy lại tiếp tục hành hạ trên Weibo [ bye bye ] hoan nghênh Bùi của em gia nhập vào món ăn ngược chó xa hoa [ mỉm cười ] “

“Kế tiếp không phải nên đi tuần trăng mật sao? Đến đây đi, em không sợ đâu, mong phát trực tuyến!”

Đương nhiên, Bùi Anh sẽ không phát trực tuyến, bởi vì mỗi ngày cô đều vui chơi ăn uống bên ngoài xong, buổi tối còn phải ứng phó với tinh lực tràn đầy của Tống Nam Xuyên, đã không còn dư thừa tinh lực phát Weibo để ngược chó.

Tống Nam Xuyên không có on Weibo, chỉ ngẫu nhiên gửi cho vòng bạn bè mấy tấm ảnh, còn đặc biệt thêm định vị.

Anh ba: Được rồi anh biết em đang đi tuần trăng mật trên khắp thế giới, không cần mỗi một nơi đều gắn vị trí, anh không muốn biết đâu [ tạm biệt ]

Xuyên phản hồi lời của anh ba: Hâm mộ sao? [ tàn khốc ] nếu thật không muốn xem anh có thểgiấu em đi : )

Anh ba trả lời Xuyên: Cảm ơn đã nhắc nhở, anh sẽ đi giấu ngay bây giờ: )

Xuyên trả lời anh ba: Được rồi, em biết anh không bỏ được, dù sao khó khi có thức ăn cho chó chất lượng như thế.

Anh ba trả lời Xuyên: ... ... Cút đi.

Xuyên trả lời anh ba: Nếu đã hâm mộ như thế, có thể đi tìm bạn thân của Bùi Anh là Nhậm San San[ mỉm cười ] em nhớ hình như trong hôn lễ hai người nói chuyện rất hòa hợp: )

Anh ba trả lời Xuyên: Cô ấy là một nữ lái xe dơ bẩn, vậy mà em lại dung từ đó để hình dung à?

Xuyên trả lời anh ba: Vậy mà hai người đã phát triển đến trình độ dơ bẩn rồi? [ hoảng sợ ]

Ba ba: Ai là Nhậm San San? Là dâu phụ trong hôn lễ sao?

...

Vòng bạn bè bắt đầu im lặng trở lại.

Chỉ mình anh ba đơn độc đi đến thư phòng, cùng ba Tống tham thảo vấn đề dơ bẩn.

Chuyến đi tuần trăng mật này của Bùi Anh, diễn ra gần một tháng, mới quay về thành phố A.

Đã đến tháng 5, giải Kim Ngưu năm nay được tổ chức vào tháng 7, đoàn phim <Diễn Viên> cố gắng bắt kịp giải Kim Ngưu này, cố ý đem điện ảnh định đương ở ngày năm tháng nămkhởi chiếu phim ngày 5 tháng 5, đây cũng là sinh nhật Hạnh Tâm.

Hồi tháng tư đoàn phim tung áp phíc tuyên truyền phim, khi đó Bùi Anh đang ở chuyên đi trăng mật, chỉ có thể phát weibo, hiện tại tính toán thời gian trở lại, đúng lúc tham dựbuổi ra mắt phim.

Buổi ra mắt phim trừ nhân viên, thì chỉ mời bộ phận truyền thông cùng minh tinh, còn có số ít người xem.

Hoàn Vũlần đầu tổ chức nên làm cực kỳ long trọng, thậm chí còn có bước phân đoạn thảm đỏ. Bùi Anh và Tống Nam Xuyên cùng nhau tham gia lần đầu, hai người bọn họ vừa xuất hiện ở hiện trường, dẫn tới chú ý của truyền thông.

Đây là lần đầu tiên sau khi kết hôn họ cùng nhau xuất hiện trước công chúng, tất nhiên phóng viên không muốn buông tha cơ hội tốt này, không chỉ đèn flash hiện trườngliên tục nhấp nháy, mà câu hỏi được đưa ra cũng cùng bắn liên hồi như không có điểm dừng.

Sau khi Tống Nam Xuyên nghe phóng viên nói vấn đề thật nhanh xong, thì hỏi một câu từ tận đáy lòng mình: “Anh không cắn trúng lưỡi chứ?”

Phóng viên: “...”

Trọng điểm không phải là cái này, Tống tổng!

Cuối cùng vẫn là MC thành công hấp dẫn chú ý, lại khiến mọi người chú ý đến bộ phim sắp ra mắt. Mà đạo diễn đang ngồi một bên, toàn bộ quá trình đều đang suy tư, hôm nay bước lên thảm đỏ, đến cùng có mấy cặp vợ chồngra ngược chó vậy.

Ông đếm ngón tay, Mạc Trăn và cô vợ trợ lý, Hạnh Tâm và cô vợ biên tập, Tống Nam Xuyên và Bùi Anh, Kiều Dĩ Thần và Đinh Mông...

Ha ha, đây là buổi ra mắt phim, lại trở thành hiện trường tàn sát chó!

Trong lúc đạo diễn đang đau lòng, phân đoạn phỏng vấn cuối cùng cũng chấm dứt, tiếp theo. Đến phân đoạn chiếu phim.

Tống Nam Xuyên và Bùi Anh ngồi cùng một chỗ, đèn phòng chiếu dần tắt, anh mới chợt nghĩ đến: “Hình như đây là lần đầu tiên chúng ta cùng ngồi rạp xem phim.”

Bùi Anh nói: “Đúng vậy, người khác hẹn nhau theo trình tự ăn cơm dạo phố rồi xem phim, còn anh hẹn thì theo trình tự là ăn cơm đi dạo và lên giường.”

Tống Nam Xuyên: “...”

Mặc dù bên trong rất tối, nhưng lại hết sức yên tĩnh, nói nói vậy không sợ người khác nghe thấy sao?

Không lâu sau đó màn ảnh chiếu phim lên, hai người không nói chuyện với nhau nữa. Phim chiếu tổng cộng chin mươi phút, người xem đều rất tập trung cao độ, mới bắt đầu Mạc Trăn cùng Bùi Anh xuất hiện, còn có nhóm Fan nhỏ hét lên.

Chiếu phim kết thúc, mỗi một phóng viên đều không nhịn được mà phát tin tức ngay, sợ bị người khác đoạt trước. Phim hay kịch bản tốt cùng với chọn lựa diễn viên kỹ càng, được truyền thông cùng người xem đánh giá cao.

Quảng bá ra mắt phim, chỉ ngày đầu công chiếu, mấy giờ đầu mà vé xem phim đã hơn trăm triệu. Bùi Anh không lúc nào là không chú ý đến phòng bán vé, người hâm mộ trên Weibo của cô liên tiếp kéo đến phòng vé, ắt hẳn sắp đến mấy triệu người rồi.

Nhớ ngày được vài chục nghìn còn giống như rõ vẫn còn roc mồn một trước mắt, không đoán được bản lĩnh thay đổi, sẽ đạt mốc triệu, Bùi Anh cảm giác khó tả.

Fan trên Weibo của cô hò hét đòi phúc lợi, Bùi Anh nghĩ lần trước cô mới tung lên ảnh chụp, lần này... Hay là ảnh Tống Nam Xuyên đi!

Ngày mà phòng vé vượt mốc mười triệu, fan của cô cũng đạt mức vài triệu.

Fan hò hét đồi phúc lợi cao chưa từng có, Bùi Anh cười xấu xa lấy tấm ảnh mà mẹ Tống Nam Xuyên cho lúc trước ra, dùng di động chụp lại rồi đăng lên Weibo.

Bùi Anh : Cảm ơn mọi người đối ủng hộ bộ phim [ Diễn Viên ] của tôi, hôm nay phòng vé vượt mức mười triệu, Fan của tôi cũng đạt vài triệu, hay là đăng ảnh Tống tổng lúc nhỏ cho mọi người xem nhé[ thẹn thùng ] nếu như sau này tôi có con gái, cũng hy vọng bé có thể dễ thương như vậy [ đáng yêu ]

Bởi vì Tống Nam Xuyên không có Weibo, cho nên anh không thể ngăn cản sự truyền bá này ngay được, chờ Tiểu Trương nói cho anh biết tin này, thì đề tài “Tống Nam Xuyên bán manh từ nhỏ” đã lên đứng đầu.

“Mẹ ơi! ! Đây là Tống tổng sao! ! ! ! Ông trời ơi sao đáng yêu thế này! ! ! !”

“Ông trời ơi Tống tổng có thể là nam cũng có thể nữ, Bùi Bùi chị quá hời rồi [ cười cry] “

“A a a Bùi Bùi v qaq có cảm giác nàng dâu biến thành bà mẹ qaq mặt khác dựa vào nốt ruồi giọt lệ dưới mí mắt kia, cuối cùng cũng thuyết phục mình đây là Tống tổng, không phải là chị...”

“Nhìn ảnh trước đây của Tống tổng, em lại yên lặng nhìn ảnh còn bé của em... [ bái bái ] em là nữ [ mỉm cười ] “

“Tống tổng mặc váy công chúa nhỏ và bím tóc nhỏ trông thật ríu rít ríu rít! ! ! ! Đáng yêu như vậy nhất định là bé trai!”

“... Đột nhiên em nghĩ đến lúc trước Mông chủ phát Weibo về bài thi môn Toán trường cấp hai cho Kiều Đại, kết quả là... Ừ thì, em đi tìm cho chị xem: )[ websites liên tiếp ] ← dũng cảm đi tìm đí chỉ “

“Ha ha ha ha ha cảm giác đêm nay Bùi Bùi sẽ bị a ha ha ha ha ha hắc Tống tổng không cần sợ hãi, cứ thế mà làm!”

“Trước tiên để Bùi Bùi thoadng yên tâm [ ngọn nến ] sau đó Tống tổng có thể trực tiếp cảnh sau đó không (*/w\* ) “

“Phúc lợi này em thích ha ha ha ha ha ha ha ha ha! Bùi Bùi, tự mình làm mình chết cũng phải làm hhhhhhh “

...

Tống Nam Xuyên vốn rất tức giận, nhưng hiện giờ bạn bè trên mạng đã nghĩ ra biện pháp tốt. Ừ, anh cực kỳ thích.

Bùi Anh nhìn bình luận, cảm thấy dự cảm xấu, đặc biệt là sự kiện của Kiều Dĩ Thần và Đinh Mông, toàn bộ quá trình khi ấy cô cũng rất quan tâm.

... Tại sao cô cảm thấy mình đang đi vào vết xe đổ, cùng một kiểu chết đây?

Vốn cô muốn xóa đi bài đăng Weibo, nhưng giờ chuyện đã ầm ĩ đến thế, nếu xóa thì cô lại cảm thấy chột dạ, nhưng không xóa, nếu như Tống Nam Xuyên mượn chuyện này mà triển?

Trong lúc cô vẫn đang do dự, Tống Nam Xuyên đã tan làm về.

Trong lòng Bùi Anh lộp bộp một tiếng, cô tắt máy tính cực nhanh, quay đầu lại nhìn Tống Nam Xuyên: “Xuyên Xuyên, anh về sớm thế?”

Tống Nam Xuyên đứng một bên cởi áo khoác, vừa nhìn cô cười nói: “Đúng vậy.”

Hắn cười khiến sau lưng Bùi Anh tỏa ra khí lạnh, cô khẽ lùi ra sau, dự định xuống lầu: “À, lúc chiều em tự mình làm ít bánh quy, anh muốn ăn không?”

“Không vội.” Tống Nam Xuyên nói rồi cởi cà vạt ra, “Anh nghe tiểu Trương nói hôm nay trên Weibo rất đông vui?”

Bùi Anh: “...”

Đúng là Tiểu Trương chuyên nghiệp đâm thọc ba trăm năm!

Trong khi Tống Nam Xuyên từng bước đến gần, Bùi Anh đã lui đến góc tường. Cô dùng tay chống vai Tống Nam Xuyên, nhíu mày nói: “Bây giờ là ban ngày anh đừng làm loạn.”

“Đến bây giờ, anh mà làm loạn thì không phân biệt ban ngày hay ban đêm.”

Bùi Anh: “...”

Cảm giác thân thể Tống Nam Xuyên lửa nóng hừng hực đang dí sát vào, Bùi Anh đáng thương nói: “Xuyên Xuyên, là em sai.”

“Lúc em đăng tấm ảnh của anh em có nghĩ đến mình sai không?” Tống Nam Xuyên nói, lè lưỡi liếm môi cô, “Nhưng không sao, không phải em nói muốn có con gái đáng yêu như vậy sao? Đừng nghĩ không, phải làm mới có.”

Bùi Anh: “... ...”

Sau khi kết hôn Xuyên Xuyên càng thêm phóng túng không kiềm chế được, mỉm cười.

Trên người Bùi Anh chỉ mặc váy liền mùa hè, tay Tống Nam Xuyên nhẹ nhàng dưới làn váy cô trượt vào, dọc theo đường cong chân của cô lướt một đường.

Đụng chạm nhẹ nhàng khiến da Bùi Anh ngưa ngứa, cho đến khi đụng đến chỗ mềm mại nào đó, cô mới nhịn không được than nhẹ một tiếng.

Giọng của cô chính là kích thích tốt nhất với Tống Nam Xuyên. Tình đến, cặp mắt sắc của anh khẽ trầm xuống, lật người hôn lên.

Không biết có phải do đang muốn trừng phạt cô hay không, hôm nay Tống Nam Xuyên phá lệ cường ngạnh, biện pháp an toàn cũng không them dìng: “Không phải em nói muốn sinh con gái à? Như thế này mới sinh con gái được.”

“...” Mắt Bùi Anh hiện ra hơi nước đôi nhìn anh, cầu xin nói, “Xuyên Xuyên, không nên lấy con cái ra đùa giỡn, chúng ta đều chưachuẩn bị sẵn sàng đâu.”

“Chuẩn bị gì?”

Tống Nam Xuyên cúi đầu hôn lên người cô, Bùi Anh bị hôn đến tim mềm nhũn, nói đứt quãng: “Có lẽ nào... Thật tốt, chuẩn bị mang thai...”

Tống Nam Xuyên lại hôn cô một trận, mới từ bi lấy cái hộp dưới gối ra.

Đến tối hai người đều mệt mỏi, Tống Nam Xuyên trực tiếp kêu người đưa đồ ăn, lúc trở về phòng ngủ, Bùi Anh đã ngồi trước máy vi tính.

Anh bước đến, có vài phần tò mò hỏi: “Emđang làm gì?” Không phải lại có ý nghĩ bạo phát gì về anh chứ? Xem ra dạy dỗ vừa rồi còn chưa đủ, ha ha.

Bùi Anh nhìn chằm chằm máy tính, mệt mỏi nói: “Xóa badi đăng trên Weibo.”

Tống Nam Xuyên ngẩn người, bước lên từ phía sau ôm lấy cô: “Thật ra Weibo này, em có thể phát thêm mấy cái.”

Bùi Anh: “...”

Nghĩ hay lắm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.