Cầu Ma

Chương 851: Chương 851: Ngươi không phải hắn






Bởi vì trước mắt gã xuất hiện hình ảo, bên trong một mảnh tia chớp tím có phạm vi mười vạn dặm, trong tia chớp tím chỉ có...một người!

Một thanh niên tóc tím mặc áo tím.

Đây mới là nguyên nhân khiến Đạo Nhân biến sắc mặt, gã không sợ kẻ địch nhiều, bởi vì càng nhiều người chứng minh tu sĩ mạnh nhất của đối phương không cao.

Nhưng gã không ngờ được phá trận pháp chỉ có một người!

Tám đứa trẻ xung quanh mặt tái nhợt, trong mắt đầy kiêng dè, tinh thần chấn động, tình hình vượt qua điều chúng dự đoán.

Khi Đạo Nhân nhìn thanh niên tóc tím thì gã thấy thanh niên ngẩng đầu lên, ánh mắt dường như xuyên thấu vô tận trời sao đối diện với gã. Dường như...hắn có thể trông thấy Đạo Nhân vậy.

*Ầm!*

“Người là ai!?

Đạo Nhân lảo đảo thụt lùi vài bước, mặt trắng bệch, khóe môi tràn máu. Gã vụt ngẩng đầu, biểu tình kinh hoàng.

“Ngươi... “

Một thanh âm lạnh nhạt truyền ra từ trong hình ảnh, dù chỉ một chữ nhưng khiến đất đai run bần bật.

Bao gồm tám đứa trẻ, Đạo Nhân, họ thấy trong hình ảnh thanh niên tóc tím tiến tới một bước, tia chớp tia ầm vang, đằng trước mấy ngàn tu sĩ lao nhanh đến ngăn cản liền bị tia chớp tím nhấn chìm.

“Không nhận ra... “

Khi ba chữ vang vọng ở Thái A Tinh thì người Đạo Nhân run bần bật, gã thấy thanh niên tóc tím bước ra một bước lại xuyên qua một nửa tinh vực thế lực trấn thủ Âm Thánh chân giới, xung quanh vô số tu chân tinh nổ tung khi đối phương xuất hiện, không ngờ thay đổi quỹ tích vận chuyển, như là cùng tránh đi không muốn tới gần, ầm ầm lùi bốn phía.

Tu vi như thế, thần thông như thế đủ khiến người trông thấy phải sợ hãi.

“Mặc ta rồi sao? “

Bốn chữ thốt ra, người Đạo Nhân lùi lại, tám đứa con nít biểu tình hoàn toàn là sợ hãi, cùng lùi bước, vì trong hình ảnh họ thấy, thanh niên tóc tím lại bước ra một bước, trước mặt thanh niên xuất hiện một ngôi sao!

Đó là nhân tinh vặn vẹo như thang, đó là Thái A Tinh mà họ ở!

Trời đất ầm vang, mặt đất chấn động chưa từng có, trong Thái A Tinh phát ra tiếng nổ điếc tai. Trong thanh âm ầm ĩ, mọi người, bao gồm cả Đạo Nhân trông thấy thanh niên tóc tím trong hình bước ra ngoài!

Một bước đạp trên mảng cỏ.

Hình ảnh quá quái dị, cho nên khiến đám Đạo Nhân có ảo giác là Tô Minh bước ra từ hình ảnh, nhưng sự thật là tốc độ của hắn quá nhanh, thời gian một câu nói, chỉ ba bước đạp xuống, hắn từ trong phong không trận đi thẳng đến chỗ mục tiêu, Thái A Tinh!

Vì tốc độ cho nên tạo thành ảo giác.

Mãi đến khi Tô Minh đạp trên mặt cỏ Thái A Tinh, câu nói hoàn chỉnh cũng vang vọng tám hướng.

“Ngươi, không nhận ra Mặc ta rồi sao? “

Bàn chân Tô Minh đạp xuống mặt cỏ, dưới chân liền có tia chớp tím khuếch tán. Tia chớp lấy Tô Minh làm trung tâm, chớp mắt phủ lên cả đại lục. Trong thời gian ngắn thảo nguyên xanh tất cả cỏ xanh biến thành màu tím, toàn bộ héo rút như là lộ ra bản chất, đó là mũi nhọn vô tận!

Khi tia chớp của Tô Minh bao phủ, nhưng thú tràn ngập linh tính run lẩy bẩy, người đẫm máu, một tiếng gầm thê lương, thân hình chúng nó tan vỡ, từng mãnh thú hung tợn sinh ra từ thân thể chúng. Mỗi một mãnh thú đều cực kỳ xấu xí, có ảo ảnh khổng tước tàn khuyết. Chúng nó rít gào, quỳ rạp xuống đất, bị ý niệm của Tô Minh ức chế không dám nhúc nhích.

Hình như khoảnh khắc này Tô Minh chính là chủ trời sao, phạm vi màu tím của hắn khống chế ý chí, bao gồm trời, đất, trời sao, còn có khung trời vô tận.

Thân thể tám đứa con nít bị tia chớp đen khuếch tán phát ra tiếng nổ. Chỉ thấy trán tám người xuất hiện vệt máu kéo dài toàn thân, như biến thành hai nửa, hòa tan, tựa như bị ăn mòn tầng da, lộ ra mặt quỷ hung tợn dưới lớp da người.

Đó đâu phải là con nít gì, rõ ràng là tám cái như là lệ quỷ. Tám người hiện ra trước mặt Tô Minh thân thể cao ba mét, người dẫm máu, bộ dạng vặn vẹo, sau lưng chúng xuất hiện tám ảo ảnh khổng tước, trán chúng cũng có ấn ký khổng tước giống như Khổng Hoàn.

Tu vi chúng tỏa ra uy nhiếp, toàn bộ là trình độ gần đỉnh trung kỳ vị giới, tám tên này không ra người không ra quỷ, hiện tại người run bần bật cùng gào hướng Tô Minh, lao nhanh hướng hắn. Trong mắt chúng có điên cuồng, không có thứ gì chất chứa ngoài điên ra, như muốn xé nát tất cả kẻ địch.

Nhưng khi tám tên đến gần Tô Minh thì hắn mặt không biểu tình giơ tay phải lên tùy ý ấn.

Ấn một cái, trời đất ầm vang, thân thể tám người bỗng rơi xuống, như có lực lượng vô hình đè ép lên người chúng, ấn chặt xuống đất.

Tám tu sĩ không người không quỷ trong lòng nổi lên sợ hãi, dù chúng mấy lý trí nhưng vẫn còn bản năng, khiến chúng run rẩy sắp tinh thần thác loạn.

Khi Tô Minh giơ tay phải, trong thân thể tám người nổ vang, biến thành lũ khói xanh tan vỡ, ngưng tụ bốn lông chim màu xanh rơi vào lòng bàn tay Tô Minh.

“ Chưởng sinh duyên diệt!! “

Đạo Nhân nhìn chằm chằm Tô Minh, gã nhận ra đối phương, người này chính là ngàn năm trước bị gã dẫn đội truy sát, Mặc Tô!

Khi nhận ra thân phận Tô Minh, trong đầu gã không thể tin nổi, cũng kinh hoàng. Gã không chút do dự khiến ấn ký lửa ở trán chớp lóe mãnh liệt, lập tức phủ lên toàn thân gã, trông như lửa cháy hừng hực.

Cùng lúc đó, có ba ý chí quét trời sao, ý chí bọn họ quét qua thì trời sao có dấu hiệu rạn vỡ, đó là ba...hơi thở kiếp dương đang từ xa lao tới, nhìn tốc độ thì e rằng khoảng hơn mười giây liền tới ngay.

Sau ba ý chí lại có hai ý chí toát ra tang thương, như ẩn chứa năm tháng vô tận, chớp mắt đến gần, ý chí cường đại vượt qua kiếp dương, gần như là...chưởng nguyên sinh diệt.

Bọn họ chỉ cần hai giây để đến!

Nếu chỉ như thế thì thôi, nhưng sau năm ý chí hình như có tiếng thở dài, truyền ra từ Thái A Tinh. Tiếng thở dài như ẩn chứa lực lượng khống chế chúng sinh, khi truyền ra khiến tia chớp tím của Tô Minh khựng lại.

“Đến thật nhanh.” Tô Minh lắc đầu.

Ý chí hắn tỏa ra, tia chớp tím ầm vang phủ lên toàn Ách Thương, khiến tinh cầu chớp mắt hoàn toàn thành màu tím. Khiến thanh niên vốn mặc đồ đỏ, xuất hiện bên ngoài Thái A Tinh, diện mạo tuấn tú chỉ có vị trí ở trán tồn tại nếp nhăn, trông rất quái dị, đặc biệt là trong mắt ẩn chứa tang thương, chúng sinh, không biết tồn tại bao nhiêu năm tháng.

Y đứng ở mười vạn bia đá, xung quanh quy tắc và phép tắc không trung vặn vẹo theo, ảm đạm, dường như vì ý chí của y mà thay đổi hàng loạt.

“Lão phu là Hoành Tang Tử, một trong cung phụng thế lực trấn thủ Âm Thánh chân giới. “

“ Vị đạo hữu này tại sao đến, xin cho biết, giới chưởng nguyên của ngươi chỉ ngăn được lão phu hơn mười giây, cần gì làm vậy? “

Trong Thái A Tinh, Tô Minh thu lại tầm mắt nhìn bầu trời, tiến tới trước. Hắn không để ý Đạo Nhân thân thể vòng quanh ngọn lửa mà đi hướng cái lều.

Nơi này mới là mục tiêu của hắn.

Đạo Nhân thụt lùi, tinh thần rung động, Tô Minh cường đại gần như khiến ý chí gã tan vỡ, bây giờ làm sao dám ngăn cản.

Cũng chính lúc đó, rèm bị vén lên, một cô gái mặc áo dài màu xanh đi ra, nhìn Tô Minh. Ánh mắt cô chất chứa phức tạp, oán hận, nhưng nhìn bộ dạng Tô Minh xong thì ngẩn ra.

“Ngươi không phải hắn! “ Cô gái giọng cao vút nói.

Cô lập tức lùi hai, đôi tay ấn pháp quyết, lập tức trước mặt xuất hiện một vầng mặt trời xanh, trong mặt trời có một khổng tước màu xanh, dường như mặt trời là cái đuôi khổng tưởng xòe ra.

“Ta không phải là hắn, nhưng ta đến tìm, cô.” Tô Minh lạnh lùng nói.

Hắn nhấc chân tiến tới trước, thân thể đụng vào mặt trời xanh. Mặt trời tan thành nhiều mảnh, Tô Minh xuất hiện trước mặt cô gái, giơ lên tay phải, dùng khí thế và tốc độ cô gái không thể chống cự bóp cổ cô, nhấc người lên.

“ Cho ta tất cả lông chim và thân thể thuộc về hắnm à cô có, nếu không...chết. Ta cho cô ba giây suy nghĩ.” Tô Minh nhìn cô gái, bình tĩnh nói.

“Một. “

“Hai. “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.