Cầu Ma

Chương 1141: Chương 1141: Lại đoạt xá




Cơn lốc giới lực lấy khu vực từng là liên minh tiên tộc làm trung tâm hướng về bốn phía quét ngang, quay cuồng phát ra tiếng rít sắc nhọn, tốc độ cực nhanh hướng bốn phương.

Nói ‘Từng' là bởi vì chỗ này đã trở thành phế tích, vô số tiên tộc tu sĩ diệt vong, vô số tinh thần dập nát, vô số tông môn ngay lập tức diệt môn, tất cả hủy diệt. Cứ việc chưa tới mức hủy diệt khung trời mọt chân giới nhưng dù sao đây không phải là mười triệu thi hồn cấm tự bạo, nó là phát tiết giới lực giữa Nghịch Thánh và tam hoang đại giới.

Cho dù là vậy thì với Đạo Thần chân giới xem như là tai kiếp rất lớn, tai kiếp hơn hơn nữa là tam hoang đại giới bị giới mười triệu thi hồn cấm thuật có lực lượng phá hủy một chân giới đã đâm thủng cái lỗ hổng to.

Lỗ hổng xuất hiện như cái trứng đang uấn dưỡng bị người mở ra cái khe, khiến lực uấn dưỡng vốn có thể sinh ra cửu thiên long bắt đầu xói mòn, cùng lúc đó bởi vì hơi thở bên ngoài ùa vào ồ ạt khiến quanh lỗ hổng, hư vô có dấu hiệu bị ăn mòn. Mặc dù dấu hiệu khá chậm nhưng không có lúc nào là không tiến hành. Có lẽ quá trình này đến thời gian nhất định, trải qua năm tháng nhất định là sẽ khiến tam hoang đại giới từ nay mất đi tư cách trưởng thành trận doanh thứ ba ngoài Nghịch Thánh, Nghịch Thánh.

Nếu tam hoang đại giới có sinh mệnh, nếu như nó có thể cảm giác được đau, như vậy tại giây phút này nó sẽ cảm giác đau đớn khó tả, sinh mệnh trôi đi. Nó chia đau đớn này cho các sinh mệnh sinh ra từ tam hoang đại giới, khiến trong giây phút này dạo hãi trong Đạo Thần Tông quay cuồng, phát ra tiếng rít đau đớn.

Cùng lúc đó, ở Đạo Thần chân giới, trời sao còn không bị giới lực lốc xoáy lan đến, vô số tinh cầu đang run lên, vô số sinh linh thống khổ rống gầm. Chúng nó bản năng cảm nhận sinh mệnh của mình xói mòn, thân thể, thậm chí linh hồn đều truyền ra đau đớn như thiếu đi một phần thân thể. Các loại sinh mệnh đều là như thế, bao gồm tu sĩ. Dù là tu sĩ đến từ liên minh tiên tộc, hay đệ tử Đạo Thần Tông trong chớp mắt này họ cảm giác thân thể đau đớn, cảm nhận được sinh mệnh trôi qua. Lại cảm nhận được một loại sợ hãi khó có thể hình dung.

Giống như là khung trời này khác với trước, có vòng chụp phòng hộ to lớn trong một giây vỡ vụn.

Không chỉ Đạo Thần chân giới, Âm Thánh chân giới, tình cảnh tương tự cũng xuất hiện trên người các sinh linh, trong tinh thần mỗi tu sĩ. Loại đau nhức linh hồn khiến các tinh cầu run rẩy, khiến Âm Thánh chân giới ngắn ngủi hỗn loạn.

Cùng lúc đó, các cường giả trong Âm Thánh chân giới, nhất là tu vi đã ngoài duyên cảnh, thậm chí là kiếp chủ của Âm Thánh chân giới, còn có Bạch Phượng của Âm Thánh chân giới trong giây phút này rõ ràng cảm nhận mọi thứ.

Trong trời sao, năm ngọn núi cao bềnh bồng trong hư vô. Năm ngọn núi có năm màu sắc chớp lóe chói mắt, trên ngọn núi chính giữa, một người đàn ông trung niên yên lặng đứng trên đỉnh núi, ngẩng đầu nhìn hư vô khung trời vô tận, biểu tình buồn bã.

“Ta có thể cảm giác được... Trong tam hoang đại giới, trong Đạo Thần chân giới bị mở ra lỗ hổng to lớn, lực lượng bảo vệ tam hoang đại giới không tồn tại trong lỗ hổng kia."

“Ngươi có thể cảm nhận được điểm này, là vì cùng Âm Thánh chân giới dung hợp, ngươi cảm nhận được là Âm Thánh chân giới hiểu ra.” Một thanh âm thản nhiên vang lên từ bốn phía.

Hư vô vặn vẹo, bên cạnh người đàn ông trung niên bước ra một đồng tử mặc áo đỏ. Trông đồng tử rất non nớt, nhưng cố tình trong mắt ẩn chứa tang thương không thể tưởng tượng, có thể khiến người đầy hy vọng bị hút đi.

"Hiên tôn đại nhân.” Người đàn ông trung niên liếc đồng tử, chắp tay, hơi cúi đầu.

“Nhièu năm trước ta đã cảm nhận được hiên tôn của Đạo Thần chân giới suy yếu đến cực hạn, rồi sau đó liền mất tích, hiển nhiên là ẩn dấu đi. Cho đến mới vừa rồi, ta lại cảm nhận được hơi thở của hắn. Nhưng trong giây lát hơi thở lại biến mất, cùng lúc đó, từ Đạo Thần chân giới ta cảm giác lực lượng hủy diệt cho dù là ta cũng không dám đụng chạm, thậm chí là sợ hãi. Lực lượng này có thể dễ dàng hủy diệt hiên tôn như ta, có thể hủy diệt một chân giới!” Đồng tử nhìn hướng Đạo Thần chân giới, bình tĩnh nói.

Lời của đồng tử khiến người đàn ông trung niên biến sắc mặt.

“Lực lượng khiến ta sợ hãi, nó không pháh ủy Đạo Thần chân giới mà mở ra lỗ hổng tam hoang đại giới.” Đồng tử biểu tình lộ ra phức tạp, thậm chí lấy tu vi như gã cũng khó ức chế biểu tình lộ vẻ lo âu.

"Hãy thông báo đi, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu cao nhất, làm cho toàn bộ tu sĩ Âm Thánh chân giới sẵn sàng chuẩn bị đại chiến chưa từng có. Chiến tranh, sẽ bắt đầu, chiến tranh này sẽ kịch liệt hơn bao giờ hơn, chiến tranh này là tam hoang đại giới ta đấu với bên ngoài! Ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng có lẽ sẽ ngã xuống, dù là ta cũng phải chuẩn bị tâm lý chứ đừng nói là tu sĩ khác. Ngươi phải chuẩn bị có lẽ Âm Thánh chân giới ta hoàn toàn hủy diệt. Chiến tranh...” Đồng tử nhẹ giọng mở miệng.

Người đàn ông trung niên đứng bên cạnh thở dồn dập, con ngươi co rút. Nếu không phải người đàn ông trung niên cực kỳ tôn trọng đồng tử thì gã tuyệt đối không tin lời đồng tử nói.

Nhưng hôm nay, lời hiên tôn của Âm Thánh chân giới nói, đối phương thậm chí sẵn sàng sẽ ngã xuống, khiến người đàn ông trung niên, kiếp chủ của Âm Thánh chân giới cảm thấy sợ hãi khó tả.

Tình cảnh tương tự cũng xuất hiện trong Minh Hoàng chân giới, chẳng qua Minh Hoàng chân giới trừ bỏ tinh thần chấn động, trừ bỏ tu sĩ hoảng sợ cùng đau nhức, Minh Hòng, người có ý chí cao nhất trừ bỏ hiên tôn tại Minh Hoàng chân giới lại rất im lặng.

Trong Minh Hoàng chân giới, không biết ở thế giới khu vực nào có cung điện xa hoa cao ngất trong mây. Trong cung điện, bên cửa sổ có một bóng người đứng. Y chắp tay sau lưng, nhìn ngoài cửa sổ, ánh nắng rơi rụng khiến người ta không thấy rõ bộ dạng của y, chỉ có thể nhìn đến bóng dáng.

Y yên lặng đứng ở nơi đó, nhìn khung trời gầm gừ, nhìn tu sĩ trong chân giới khủng hoảng, nhưng hình như khóe môi y cong lên nụ cười.

"Hiên tôn đại nhân sắp trở về, chắc cũng đến lúc mở ra kế hoạch giai đoạn hai.” Thanh âm thì thào nhẹ đến không thể nghe thấy phát ra từ miệng người đàn ông, biến mất trong ánh nắng rơi vào cửa sổ.

Chân giới thứ bốn, bí ẩn nhất trong bốn chân giới, thậm chí ít có ai có tư cách biết tên của nó, Linh Ngục chân giới. Hiện tại khi lỗ hổng đi thông Đạo Thần chân giới tới Nghịch Thánh chân giới bị xé rách, trong Linh Ngục chân giới vang tiếng hú thê lương nhiều vô số kể. Tiếng hú như đến từ các khu vực trong chân giới thứ bốn, từng tiếng rống liền cùng một chỗ khiến chân giới thứ bốn run bần bật. Tiếng rống có sự thống khổ và điên cuồng.

Cùng lúc đó, trong tiếng rống vang vọng, các khu vực trong Linh Ngục chân giới giờ phút này không ra thanh âm nào. Một đám tu sĩ mặt trắng bệch vẫn giữ sự lạnh lùng.

Tu sĩ có rất nhiều, tồn tại trong mỗi một khu vực, bọn họ mặc quần áo giống nhau. Nhưng hôm nay, khi tiếng rống vang vọng, đám người run rẩy, biểu tình nghiêm túc chưa từng có.

“Tam hoang có thiếu, còn không thả ta đi ra ngoài? Thả ta, ta nguyện chiến đấu vì tam hoang đại giới!"

"Ha ha, tam hoang xuất hiện chỗ hổng, ta có thể cảm nhận được tam hoang đại giới thống khổ, các ngươi đều phải chết, phải chết..."

"Đây là hơi thở của giới lực, còn có hơi thở tu sĩ ngoại giới chết tiệt, đám hậu bối tội đáng chết vạn lần các ngươi, đây là chúng ta yên tâm giao cho các ngươi thế giới sao, các ngươi còn không mở ra linh ngục, làm cho chúng ta đi ra ngoài!!!"

Các loại rống gầm vang vọng, khủng bố là mỗi thanh âm ẩn chứa tu vi cực kỳ mạnh mẽ, mức độ đáng sợ. Đa số tu sĩ thủ hộ thế giới này tinh thần rung động, hộc máu.

"Xin các vị tiền bối bớt giận, không có mệnh lệnh của hiên tôn, kiếp chủ của ba giới khác, mệnh lệnh của chí tôn hai giới thì vãn bối không có khả năng mở ra linh ngục cho các ngươi ra ngoài. Mặc dù là tam hoang đại giới xuất hiện tai kiếp không thể chống cự nhưng không liên quan đến linh ngục. Các vị tiền bối, xin im lặng.” Thanh âm già nua lạnh lùng bỗng vang khắp chân giới thứ bốn, nhưng đổi lấy là tiếng rống còn mãnh liệt hơn trước.

Nhưng mặc cho những người này gào la, tu sĩ thủ hộ nơi đây không nói tiếng nào, bao gồm thanh âm tang thương chút đó cũng không lên tiếng nữa.

Cùng lúc đó, Đạo Thần chân giới, giới lực cơn lốc không ngừng quét ngang bốn phía, ở chỗ từng là cột sáng thông thiên, khu vực trung tâm truyền đến lốc xoáy, Bạch Phượng biến thành kén đang tầng tầng bị gió giới lực suy yếu, xem tình hình chỉ chống đỡ khoảng mấy chục giây là sẽ biến mất.

Cách kén của Bạch Phượng không xa, trong cơn lốc có mũi nhọn lóng lánh, là chiếc nhẫn màu trắng báu vật của Nghịch Thánh. Chiếc nhẫn màu trắng chậm rãi bay lên trời, xem tình hình là muốn đón giới lực, mạnh mẽ theo theo chỗ hổng trở lại Nghịch Thánh chân giới.

“Chưởng Cực Đạo, chúng ta phải mau chóng rời khỏi chỗ chết tiệt này, báo cáo cho ba vị Nghịch Thánh. Chỗ chết tiệt này lại có Ám Thần chuẩn bị. Ngươi phải giúp ta một tay, chúng ta... Quyết không thể ở tại chỗ này, không lâu sau nơi đây sẽ dẫn tới nhiều tu sĩ tam hoang đại giới. Ngươi và ta, hai chúng ta quyết không thể để báu vật của Nghịch Thánh bị cướp đi!” Trong chiếc nhẫn màu trắng, Tinh Cực Đạo rống to nói.

Mắt Tinh Cực Đạo nguyên thần đỏ rực, định thúc giục hết sức mạnh khống chế chiếc nhẫn màu trắng.

Bên cạnh Tinh Cực Đạo, ông lão mặc áo đen đã bị Tô Minh đoạt xá mắt chợt lóe, gật đầu, giơ hai tay lên đẩy ra tu vi tiến vào trong chiếc nhẫn màu trắng.

Tinh Cực Đạo cảm giác áp lực thả lỏng, nhưng khoảnh khắc nguy hiểm mãnh liệt khiến gã hoàn toàn biến sắc mặt.

“Chưởng Đạo... Ngươi... Ngươi muốn làm gì!!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.