Cầu Ma

Chương 1062: Chương 1062: Không có diệt, làm sao có sinh




Con mắt Thánh Điện chia năm xẻ bảy, con ngươi ở trong đó co rút lại, tan rã trong tích tắc, sau đó cùng nhau tản đi, chỉ còn thân thể khổng lồ của con mắt Thánh Điện nổ vang trong tinh không.

Tu sĩ liên minh Tiên tộc ở trong biển lửa màu tím này đã trở thành bụi bay. Mười mấy người kịch chiến với Hỏa Khôi lão tổ vào lúc hắn tán xuất tu vi cũng đều táng thân bên trong biển lửa.

Tu vi chênh lệch khiến cho tất cả bọn họ đều không phản kháng được.

Trận chiến này nhìn như Đạo Thần Tông thắng lợi, nhưng trên thực tế, trừ đoàn người Tô Minh ra, đệ tử Đạo Thần Tông ở đây chỉ có mấy ngàn người. Mọi người ngơ ngác nhìn bốn phía, dần dần đem ánh mắt hướng về Hỏa Khôi lão tổ, lộ ra vẻ hoảng sợ mãnh liệt. Sau đó họ lại nhìn Tô Minh, luồng hoảng sợ này hóa thành kinh sợ mãnh liệt. Mọi người cũng không biết là ai kịp phản ứng trước, hướng về phía Tô Minh ôm quyền một xá thật sâu.

- Bái kiến Đạo Không Điện hạ.

- Chúng thần bái kiến Đạo Không Điện hạ.

Tiếng nói này bắt đầu từ một người, rất nhanh liền hóa thành âm sóng của mấy ngàn người vang vọng trong tinh không, thật lâu không tiêu tan.

Trong đám người đó, có những tu sĩ Kiếp Nguyệt lúc trước giao chiến cùng cường giả Tiên tộc, cũng có Trưởng Lão đường Âu Dương Không. Toàn bộ bọn họ đều ôm quyền tham bái. Bất kể là có tu vi gì, vào giờ khắc này, tâm thần đều bị rung động mãnh liệt, đối với Tô Minh đã kính sợ đến cực hạn.

Tô Minh nhìn tinh không nơi xa, hai mắt lộ ra u mang, cúi đầu, giơ tay phải lên. Lập tức trong tay xuất hiện hai túi trữ vật, thần thức đảo qua, từ trong đó lấy ra hai quả Diệt Nhật Lôi.

Bên trong hai túi trữ vật này là Diệt Nhật Lôi còn sống.

Hắn không hấp thu mà sau khi thu hồi lại, liền xoay người trở lại chiến thuyền ở bên ngoài điểm truyền tống.

Dù sao, điểm truyền tống ở nơi đây cũng có một vài vấn đề, khó có thể lập tức mở ra. Vấn đề này liên quan đến nơi này cùng tin tức mấy điểm truyền tống khác bị công kích. Ước chừng hơn ba ngày sau, từ truyền tống trận lại phát ra tia sáng. Lúc này Đạo Thần Tông mới biết được các điểm truyền tống, sau khi liên lạc với nhau mới khôi phục lại.

- Lần này liên minh Tiên tộc tổng cộng đã phát khởi tiến công vào chín điểm truyền tống. Trừ chỗ chúng ta ra, những chỗ khác bởi vì không có cách nào liên lạc được với bên ngoài, cho nên không có cách nào truyền tin, không có viện quân đến, ứng phó không kịp liên minh Tiên tộc, cho nên toàn bộ đều đã diệt vong.

Tô Minh đứng trên chiến thuyền, Âu Dương Không ở phía trước Tô Minh thấp giọng nói.

- Nhiều năm qua, đại quân liên minh Tiên tộc không ngừng công hãm các khu vực. Đi tới đâu thì đại đa số tộc quần ở đó đều sẽ trở thành một phần liên minh kia, rất có ý muốn một lần hành động cắn nuốt Đạo Thần Tông ta. Mà dường như cứ cách một thời gian ngắn, tại liên minh Tiên tộc cũng sẽ xuất hiện bảo vật tại Đạo Thần Chân Giới mà trước nay chưa từng có, ví dụ như Diệt Nhật Lôi này. Thậm chí lão phu có thể khẳng định rằng, trải qua mấy chục năm, nhất định ở trong liên minh Tiên tộc sẽ lại xuất hiện những thứ chí bảo khác.

Âu Dương Không trầm giọng nói. Hắn nói ra tất cả hiểu biết của mình cho Tô Minh.

- Liên minh Tiên tộc có ba thế lực lớn. Thứ nhất là Tiên Tộc, thứ hai là Phượng Môn.

Nói tới đây, Âu Dương Không theo bản năng nhìn thoáng qua Hứa Tuệ bên cạnh Tô Minh.

- Thứ ba là các tộc quần còn lại. Đây là đông đảo tộc quần tạo thành liên minh tạm thời, lớn hơn so với hai thế lực lớn kia, gọi chung là liên minh Tiên tộc.

Trong đó, Thánh Điện giống như Tông Lão Hội của Đạo Thần Tông chúng ta, trù tính chung tất cả chiến sự, kế hoạch, tất cả tài nguyên cùng phân phối là do Phượng Môn sáng chế ra. Mỗi một chiến dịch đều không có con mắt Thánh Điện, mà thường do chiến ý người chỉ huy. Tất cả đều là người đến từ Phượng Môn.

Thánh nữ Thánh Điện hôm nay là Thánh nữ Bạch Linh của Phương Môn năm đó.

Tộc quần khác thì tương tự như chiến đường của chúng ta. Mỗi một lần phát động chiến tranh, bọn họ chính là người xuất động nhiều nhất. Về phần Tiên tộc, đây một liên minh cực kỳ thần bí, không giống như trong ấn tượng của chúng ta về Tiên tộc năm đó. Hiện này, khu vực Tiên tộc đã hoàn toàn bị phong tỏa, người ngoài không thể bước vào chút nào. Nhưng mỗi một lần chiến dịch, đại đa số cường giả xuất động ra đều đến từ Tiên tộc. Dường như bọn họ nắm giữ một loại phương thức tu hành khác, tu vi đột nhiên tăng mạnh, cũng sử dụng những thần thông mà ta chưa bao giờ nghe thấy. Ví dụ như ba trăm năm trước, một cuộc chiến với hơn trăm vạn người trên chiến trường, Tiên tộc xuất động một vị mặc áo bào màu đen. Rõ ràng người này không có tu vi đại năng, nhưng lại triển khai một loại thần thông hóa tinh không làm hư vô, hóa chiến trường làm hắc động, lấy máu làm nước, khiến cho tinh không chiến trường này như trở thành một cái giếng.

Tu sĩ Đạo Thần Tông ta ở trong thần thông này, ở mi tâm mỗi người đều có một dấu ấn hình mặt trăng, thân thể mấy chục vạn người vặn vẹo, bị mạnh mẽ hợp thành một mặt trăng cực lớn. Người mặc áo bào đen này nhẹ nhàng nâng tay lên, thoáng cái đã lấy đi nguyên thần của mấy vạn người. Nếu không phải là Thai Sơn lão tổ chạy tới chiến trường, lấy tu vi đại năng đả thương nặng người mặc áo bào đen này, thì e rằng trận chiến ấy chưa triển khai đã thất bại. Nhưng không chỉ có mỗi người mặc áo bào đen này bị trọng thương, mà ngay cả Thai Sơn Lão tổ cũng bị trọng thương, phải trở lại Đạo Thần Tông bế quan tu dưỡng.

Ví dụ nữa là trong một cuộc chiến quy mô nhỏ diễn ra vào năm trăm năm trước. Vốn là Đạo Thần Tông ta đã chiếm được ưu thế lớn, dường như liên minh Tiên tộc sẽ phải chết thì bỗng nhiên, trong nháy mắt, liên minh Tiên tộc phái ra một cự nhân khiến cho tất cả chúng sinh đều khó quên. Thân thể cự nhân này vô cùng to lớn, cao tầm vài chục vạn trượng, mi tâm có bảy tinh thần vờn quanh.

Trong mắt Âu Dương Không lộ ra vẻ kiêng kỵ.

- Rõ ràng tu vi của cự nhân này chỉ là Vị Giới hậu kỳ, nhưng lại bộc phát ra lực rất kinh khủng, giống như người mặc áo báo đen, đều làm cho không người nào tin tưởng được. Phải dùng người có tu vi vượt xa người kia mới có thể kiềm chế, muốn dùng người có cấp tu vi cao hơn mới có thể áp chế.

Tô Minh nghe xong lời nói của Âu Dương Không, hai mắt đã trở nên sắc bén.

-Nói vậy thì Điện hạ cũng có thể đoán được đáp án rồi. Trải qua nhiều cảnh quỷ dị như thế, chúng ta đã biết được rõ ràng, ở trong liên minh Tiên tộc tồn tại một nguồn lực không thuộc về Đạo Thần Chân Giới, thậm chí không thuộc về thế lực Tứ Đại Chân Giới. Nguồn lực này phủ xuống khiến cho liên minh Tiên tộc có lực đối kháng cùng Đạo Thần Tông ta. Nếu không thì vì sao một liên minh Tiên tộc lại có thể tồn tại ngàn năm qua, mà chiếm cứ tinh không một nửa chân giới chứ?

Âu Dương Không cười khổ nói.

- Chân tổ đâu?

Đột nhiên Tô Minh hỏi.

- Thân phận Chân tổ đại nhân thần bí, biến hóa hàng vạn hàng nghìn, không người nào biết được cụ thể đó là ai. Nhưng từ khi khai chiến đến nay, đều không thấy người này xuất hiện. Chuyện này đừng nói là Điện hạ, tất cả người các tộc quần chúng tôi đều thấp thỏm lo âu. Cộng thêm việc Đạo Thần lão tổ thủy chung bế quan không ra, những đại năng cùng với những tiền bối tu vi cường hãn bên trong Đạo Thần Tông cũng không xuất hiện, khiến cho người ta cảm thấy nơi này có lẽ tồn tại bí ẩn mà chúng tôi không biết được.

Âu Dương Không vừa nói vừa nhìn về phía Tô Minh, như muốn nhận được đáp án từ Tô Minh.

Tô Minh nheo hai mắt lại. Hắn nghĩ tới con muỗi màu vàng tương khắc, cắn nuốt Diệt Sinh Chủng ở bên trong thân thể mình. Diệt Sinh đến từ Ám Thần, tử địch như vậy, dĩ nhiên phải là Nghịch Thánh!

Nếu quả thật như vậy thì rất nhiều vấn đề ở trong lòng Tô Minh đã có đáp án.

Người có tinh thần xoay tròn ở mi tâm, con muỗi màu vàng khổng lồ kia, còn có người mặc áo bào màu đen thần thông kỳ dị này, thậm chí còn vài lực lượng chưa hiện ra, nhưng nhất định là tồn tại. Nguyên nhân thế lực ẩn tàng sau lưng kia phủ xuống Đạo Thần Chân Giới, khiến cho liên minh Tiên tộc phát khởi chiến tranh đến từ một trăm tám mươi đại giới Nghịch Thánh.

Một trăm tám mươi đại giới Ám Thần, một trăm tám mươi đại giới Nghịch Thánh, tranh đoạt Thiên Nguyên Tam Hoang Giới đã tới mức kịch liệt. Hôm nay Nghịch Thánh phủ xuống trấn áp, như vậy trận địa phía Ám Thần… có lẽ cũng đã đến, chỉ có điều người ngoài không biết mà thôi.

Đối mặt với hai thế lực khổng lồ này, Tam Hoang Giới làm sao có thể chống cự được? Mà Đạo Thần Chân GIới trong đó đối mặt như thế nào? Như vậy thì chuyện Đạo Thần chân tổ không xuất hiện, đại năng của Đạo Thần Tông đều trầm mặc cả cũng có liên quan rất lớn tới việc này.

- Ám Thần đã xuất hiện. Ý chỉ cổ xưa tại Âm Tử Chi Địa, nhân quả phát sinh trước sau tại Đệ Ngũ Hải. Chuyện này không phải đã nói rõ lực lượng của Ám Thần sao?

Hai mắt Tô Minh co rụt lại, nghĩ tới vấn đề này.

Mắt hắn nhắm nghiền, có cảm giác rất mãnh liệt là trận chiến ngàn năm trước mới chỉ là một sự khởi đầu, chỉ là khởi điểm cho trận tranh đoạt Tam Hoang Giới.

Trận giới chiến chân chính sẽ triển khai càng mênh mông hơn, cho tới khi chiến hỏa lan khắp Tứ đại chân giới, thiêu đốt hai cổ quốc còn lại, đốt cháy Tam Hoang Giới. Cuối cùng nó sẽ quyết định Tam Hoang Thiên Nguyên thuộc về Ám Thần hay Nghịch Thánh.

Tô Minh mở mắt ra, trong mắt ẩn tàng ngọn lửa dã tâm. Ngọn lửa này vô hình nhưng lại thiêu đốt thân thể Tô Minh, thiêu đốt hồn hắn. Dã tâm này có lẽ là rất trẻ con, có lẽ là có chút ít không tự lượng sức. Nhưng trong lòng Tô Minh hôm nay là một luồng chấp nhất.

- Có lẽ không thuộc về Ám Thần, cũng không thuộc về Nghịch Thánh, mà là thuộc về. . .

Tô Minh không tiếp tục suy nghĩ nữa nhưng ngọn lửa trong chấp nhất trong lòng hắn lại thiêu đốt mãnh liệt hơn.

- Lần này liên minh Tiên tộc ra tay khiến cho các điểm truyền tống mất đi lực truyền tin, Đạo Thần Tông không nhanh chóng nghĩ ra phương pháp, như vậy lão phu có thể khẳng định, một hồi chiến tranh sắp triển khai bên trong chân giới. Lần này Điện hạ trở lại tông môn, lấy thân phận của ngài, kính xin báo nỗi lo lắng của lão phu cho Tông Lão Hội. Tộc quần của lão phu ở trong thế lực Đạo Thần. Lão phu không muốn có một ngày, liên minh Tiên tộc công hãm thế lực Đạo Thần, lấy tộc quần huyết tế.

Âu Dương Không hướng Tô Minh ôm quyền, lại một xá thật sâu.

- Ta sẽ làm được.

Tô Minh nhìn Âu Dương Không sau đó nhìn về tinh không. Hắn lạnh lùng lẩm bẩm ở trong lòng:

- Không có hủy diệt, làm sao có sinh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.