Cầu Ma

Chương 766: Chương 766: Cơ hội




Tô Minh lúc này so với trước khi lần tâm biến thứ ba thì càng lạnh lùng hơn.

“Không biết tô đạo hữu có cảm thấy hứng thú với lực vị giới không?” Điền Lâm cười tủm tỉm ngồi xếp bằng, nhìn Tô Minh, bỗng hỏi.

“Nói rõ hơn đi.” Tô Minh biểu tình như cũ, lạnh nhạt nói.

“Ta biết một nơi có thể cung cấp lực vị giới cực kỳ đậm đặc, nhưng chỗ đó rất nguy hiểm...” Điền Lâm vẫn giữ nụ cười trên môi.

“Tu vi của Tô ta còn chưa đến cảnh giới chủ vị giới, không có hứng thú với lực vị giới này.” Tô Minh lắc đầu từ chối.

Điền Lâm ngẩn ra, gã không ngờ Tô Minh đáp lại dứt khoát như vậy. Gã nhướng mày đánh giá Tô Minh, nói tiếp.

“Tô đạo hữu khiêm tốn rồi, ngươi có rất nhiều chỗ bí ẩn, ta không tin ngươi không tới giới tôn cảnh.” Điền Lâm cười cười, mắt lóe tia sáng.

“Nhưng nếu Tô đạo hữu đã không có hứng thú với lực vị giới, vậy thì đối với có được hỏa xích thạch chứa lực máu thịt càng cường đại hơn thì sẽ có hứng thú chứ?"

Tô Minh liếc Điền Lâm.

“Tô đạo hữu trước tiên đừng nóng vội từ chối, hãy nghe Điền ta nói đã. Trên Hỏa Xích Tinh có rất nhiều đá xanh, mỗi khu vực đều có rải rác, tuy nhiên, trong đá xanh ẩn chứa lực thịt so với chỗ mà Điền ta nói thì kém quá xa. Nhưng bốn chân giới ẩn chứa lực thịt bao nhiêu năm qua không ai có thể hấp thu nó được, ta quan sát Tô đạo hữu, phát hiện Tô đạo hữu rất...có hứng thú với những tảng đá này. Đây là điều thứ nhất!” Điền Lâm mắt sáng ngời nhìn Tô Minh, biểu tình nghiêm túc, nói tiếp.

“Thứ hai, mỗi mười năm thì sẽ có chân vệ đến tuần tra Hỏa Xích Tinh, khi đó sẽ cẩn thận xem xét mỗi phong ấn trên Hỏa Xích Tinh có hoàn chỉnh không, một khi xuất hiện dù là tổn hại chút xíu cũng sẽ bị chân vệ giáng xuống điều tra. Tô đạo hữu mở ra phong ấn Xích Mãng Phượng, cho dù lại phong ấn nó thì vẫn sẽ tồn tại manh mối, rất có khả năng bị chân vệ phát hiện. Một khi phát hiện việc đối với bốn chân giới ở Thần Nguyên Phế Địa có thể nói là rất nghiêm trọng, vậy thì dù Tô đạo hữu có bỏ đi xa thì chắc chắn sẽ bị chân vệ truy sát, truy nã, thậm chí là treo giải thưởng giết chóc. Bây giờ thời gian còn chưa đến tám năm.” Điền Lâm nhìn Tô Minh, nói đến đây thì ngừng, gã biết Tô Minh là người thông minh, tất nhiên có thể đoán ra mấy lời gã nói là thật là giả, cùng với hậu quả.

"Xin Điền đạo hữu nói thẳng tỏ tường.” Điền Lâm không thấy manh mối gì từ biểu tình của Tô Minh, đang trầm ngâm thì vang lên giọng lạnh lùng.

Nghe Tô Minh nói câu này, Điền Lâm mỉm cười.

“Được, vậy thì Điền ta nói thẳng suy nghĩ. Chắc Tô đạo hữu cũng biết ở trong Thần Nguyên Phế Địa này mỗi một tu chân tinh bỏ đi đều tồn tại một dị tộc bị phong ấn từ mấy năm trước? Những dị tộc mà ngay cả cường giả bốn chân giới cũng khó thể hoàn toàn giết chết, cho nên chỉ đành phong ấn lại, có lẽ còn kèm theo nguyên nhân nào khác nhưng Điền ta không thể biết được. Hỏa Xích Tinh dưới chân chúng ta phong ấn dị tộc, trong truyền thuyết năm đó dị tộc đấu với bốn chân giới, người này có danh tiếng lẫy lừng, là một đại tu bốn chân giới, tên gọi Xích Hỏa Hầu! Người này vẫn luôn bị phong ấn trên Hỏa Xích Tinh, tu vi tản ra hình thành nhiều núi lửa, sinh mệnh khuếch tán khiến tinh này ban sơ thì những mãnh thú dị tộc bị bốn chân giới giam cầm, bị xóa đi linh trí chúng hấp thu sức sống của Xích Hỏa Hầu mà bất hủ, như là Xích Mãng Phượng của đạo hữu chính là một trong mãnh thú dị tộc. Đại tu dị tộc này máu thịt bị phong ấn ăn mòn, mấy năm qua hình thành tảng đá xanh tràn ngập mặt đất, cũng chính là hỏa xích thạch mà Điền ta vừa nói."

Giọng Điền Lâm vang vọng, Tô Minh biểu tình như thường nhưng lòng rung động. Mặc dù hắn không biết lời đối phương nói là thật hay giả nhưng việc này không khó chứng minh. Nếu đối phương nói dối chuyện này, thật tình không cần thiết.

"Dưới lòng đất, khu vực phong ấn Xích Hỏa Hầu tồn tại rất nhiều lực vị giới thậm chí là vị kiếp. Nếu chúng ta có thể hấp thu nó thì tu vi chắc chắn sẽ tăng vọt! Nếu Tô đạo hữu đi vào đó hấp thu lực thịt toàn thân Xích Hỏa Hầu, đến lúc đó e rằng lực thịt của Tô đạo hữu đạt đến mức độ cực kỳ mạnh mẽ. Ta biết trong lòng Tô đạo hữu chắc có nghi ngờ, nếu Hỏa Xích Tinh, còn có tất cả tu chân tinh ở Thần Nguyên Phế Địa đều có dị tộc bị phong ấn thì tại sao Điền ta vẫn không hành động mà phải chờ đến hôm nay mới nói lời như vậy?” Mắt Điền Lâm lóe tia sáng, cất tiếng nói, chỉ và Xích Mãng Phượng dưới chân núi.

“Nếu Tô đạo hữu có thể khiến một mãnh thú dị tộc rời khỏi phong ấn thì chắc có thể khiến tất cả mãnh thú Hỏa Xích Tinh đi ra hết. Nếu Tô đạo hữu có thể làm được điều này, vậy thì ta có năm phần tin chắc có thể bước vào đất phong ấn Xích Hỏa Hầu! Đến khi đó ngươi và ta đều có được ích lợi cả. Đại tu như Xích Hỏa Hầu cho dù có yếu đến đâu cũng sẽ không chết, tính đúng thời gian chờ chân vệ đến thì chúng ta giúp hắn thoát khốn, chân vệ sẽ thấy Xích Hỏa Hầu mới là trọng điểm, chúng ta chỉ là cá nhỏ mà thôi, chuyện trăm lợi không một hại này Tô đạo hữu có muốn làm không? Một khi sức mạnh thân thể của ngươi càng cường, khi mấy chúng ta đều được đến ích lợi, vậy thì dù có bị chân vệ truy sát có ngại gì? Nếu đã không thể tránh cho bị truy nã, vậy sao không tranh thủ trước đó đạt được ích lợi lớn nhất của mình?” Điền Lâm nói một phen suy nghĩ rõ ràng, lời nói rất dễ động lòng người. Gã nói xong yên lặng chờ Tô Minh trả lời.

“Nghe ý của Điền đạo hữu chắc là không chỉ hai chúng ta làm việc này?” Tô Minh trầm ngâm giây lát, nhìn Điền Lâm, từ từ nói.

“Không sai, chỉ cần Tô đạo hữu có nắm chắc mở phong ấn, đồng ý việc này thì Điền ta lập tức ra ngoài kêu gọi mấy bạn tốt cùng làm đại sự!” Điền Lâm hít sâu, đứng dậy cúi đầu với Tô Minh, biểu tình chân thành.

“Tô đạo hữu có năng lực mở phong ấn, đây là may mắn cho Thần Nguyên Phế Địa, phúc của tu sĩ chúng ta, xin Tô đạo hữu hãy hỗ trợ cho!"

“Chuyện này liên quan rất lớn, Tô ta phải suy tính một hai đã, không thể trả lời ngay được.” Tô Minh suy tư không lâu sau nhìn Điền Lâm, nói.

“Đương nhiên rồi.” Nếu Tô Minh đồng ý ngay thì Điền Lâm sẽ nghi ngờ, gã thấy chuyện này vốn không thể khiến đối phương lập tức chấp thuận, dù gì chuyện quá lớn.

Gã thấy Tô Minh suy tư không lâu sau nói ra lời như vậy, biết hắn đã động tâm nên không khuyên nữa, nâng tay phải hư không chộp, lập tức trong tay xuất hiện một túi trữ vật, đưa cho Tô Minh.

"Dù cuối cùng Tô huynh lựa chọn thế nào, Điền ta có chút quà mọn xin tặng cho, trong túi trữ vật là một năm nay Điền ta đi ở Hỏa Xích Tinh trừ khu bắc bộ, tất cả hỏa xích thạch màu xanh ở khu vực khác đều nằm trong đây. Chuyện này chỉ cần Tô huynh có lòng thì dễ dàng đạt được, đây là chút tấm lòng của Điền ta.” Điền Lâm chắp tay hướng Tô Minh.

“Không biết một năm thì Tô huynh cho đáp ấn được chưa?"

"Một năm sau, Tô ta chắc chắn sẽ cho biết!” Tô Minh đứng dậy, cũng chắp tay hướng Điền Lâm.

“Điền ta sẽ chờ tin tốt của Tô huynh, vật này là ngọc giản truyền âm, một năm sau dù Tô huynh lựa chọn ra sau, xin dùng nó thông báo.” Điền Lâm cười to, đưa tặng ngọc giản rồi xoay người, nhoáng lên một cái đã biến mất.

Tô Minh nhìn Điền Lâm đi xa, đứng đó trầm ngâm một lúc, cầm túi trữ vật mở nó ra, thần thức ý hồn quét một vòng, thấy ra vài ngọn núi đá xanh to lớn bên trong.

Chỉ là túi trữ vật dung lượng to lớn này hiển nhiên không phải vật bình thường, chút quà của Điền Lâm không mọn chút nào!

Tô Minh biểu tình lạnh lùng, cầm túi trữ vật đi vào động phủ đỉnh Cửu Phong, không ra ngoài nữa. Thời gian chớp mắt đã qua một năm, ngày hôm nay, trong động phủ, ở trước mặt Tô Minh có nhiều đá xanh đang nhanh chóng vỡ vụn ra, hắn hấp thu lực thịt trong những tảng đá, mắt chớp lóe.

“Điền Lâm nói lời đó bên trong chắc chắn còn giấu cái gì, chuyện này không đơn giản như vậy, nhưng mà...” Tô Minh nhìn những tảng đá xanh vỡ vụn, mắt dần khép kín.

“Trong Thần Nguyên Phế Địa tu vi mới là tất cả, nếu tu vi của mình khó nhanh chóng tăng lên, bây giờ có cơ hội tăng sức mạnh thân thể, dù nguy hiểm cũng phải xông một lần!” Tô Minh mở mắt ra lộ quyết đoán.

Cả đời hắn gặp nguy hiểm, sớm biết đạo lý phải liều mới giàu nổi, nếu cứ né ránh, do dự không quyét định thì không có khả năng đạt được tạo hóa lớn. Lát sau một ngọc giản từ trong động phủ bay ra, đốt cháy, bùng phát ánh sáng rực rỡ, chớp mắt lao về phía chân trời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.