Cầu Ma

Chương 482: Chương 482: Chúng sinh vì sao tu? Vì sao cường?




Phá rồi lập, quy tắc không thay đổi từ xưa!

Quy tắc này có nhiều lúc đều tồn tại, chậm rãi bị mọi người tổng kết lại mới có bốn chữ đó.

Bên Tô Minh, Chúc Cửu Âm chúc phúc, hắn trải qua một lần biến đổi kỳ lạ có thể nói là trên đời này không ai có. Loại biến đổi này là Tế Cốt cảnh đạt tới đỉnh trùng kích Man Hồn thất bại rồi không chết!

Trong lịch sử Man tộc, chuyện như vậy tuy từng xuất hiện vài lần, nhưng mỗi lần đều vì mất quá nhiều sự sống nên thành người thường. Tuy nhiên Tô Minh vì có Chúc Cửu Âm chúc phúc, dù Man Cốt của hắn tan vỡ nhưng tu vi còn đó, như Man Cốt không còn cực hạn ở lưng mà theo lưng tan biến khuếch tán các góc thân thể. Cứ như vậy khiến tu vi của hắn vẫn cường đại. Loại chuyện này chưa từng xuất hiện, dù là Man Thần đời thứ nhất sáng tạo ra hệ thống tu hành của Man tộc đều không ngờ sẽ có tình huống như vậy!

Mới nãy cái lưng nổ tung, hai mươi sáu khối Man Cốt vỡ nát ở trong người Tô Minh, những Man Cốt vỡ hình thành lực lượng Man tộc có một ít dung nhập vào xương cốt khác trong người hắn, ví dụ như xương sườn, sọ não, đôi xương tay, hông chậu, vân vân. Còn một phần thì dung nhập vào máu thịt Tô Minh, lan tràn toàn thân.

Bây giờ lực lượng Chúc Cửu Âm nhanh chóng ùa vào, Tô Minh cảm nhận rõ ràng trừ khối Man Cốt thứ nhất lại xuất hiện ở lưng tỏa ánh sáng vàng, hấp thu lực Chúc Cửu Âm, xương cốt khác trong người hắn cũng đang hấp thu, thậm chí là máu thịt.

Tế Cốt cảnh, người khác, thậm chí là lúc trước Tô Minh tu luyện chỉ là một sống lưng, nhưng giờ hắn kinh ngạc phát hiện, nếu cứ tiếp tục thế này thì hắn tu luyện không chỉ là sống lưng mà xương cốt toàn thân, bao gồm cả máu thịt!

Tế Cốt cảnh luyện là hai mươi sáu khối tiền Man Cốt, tựa như phản tổ, xuất hiện Man Cốt này mượn đó đạt được lực lượng cường đại. Nhưng bên Tô Minh thì đem xương toàn thân luyện thành Man Cốt, vậy trình độ cường đại...

Tô Minh hít một hơi, toàn thân xương cốt trở thành Man Cốt khủng bố, nếu cộng thêm máu thịt dung hợp lực Man Cốt biến càng cứng cỏi, vậy thân hình hắn sẽ trở thành như thế nào? Điều này Tô Minh không có đáp án, dù là Man Thần đời thứ nhất sáng tạo ra hệ thống Tế Cốt thì cũng không có câu trả lời!

'Nhưng cùng lúc đó, nếu ta thật sự đi con đường khủng bố này, vậy trở thành Man Hồn gian khó đến mức không thể tưởng tượng, gần như không khả năng hoàn thành.' Tô Minh hiểu ra. Hai mươi sáu khối Man Cốt ngưng tụ ra Man Hồn thần tượng mà còn khó như vậy, đổi làm toàn thân đều phản tổ trùng kích Man Hồn, có thể tưởng tượng mức độ khó!

Nhưng sự việc phát triển không cho phép Tô Minh do dự, hoặc là hắn tiếp tục thử trùng kích Man Hồn, thất bại rồi thân thể tan vỡ, lấy nguyên thần đoạt xá tu lại từ đầu. Hoặc là đơn giản đi con đường không ai đi qua, việc Man Hồn thì sau này tính tiếp.

Trừ hai con đường này ra còn có một, đó là thành công Man Hồn! Nhưng loại khả năng này Tô Minh biết tu vi mình không vững vàng, cưỡng ép rót vào thế này có nhiều bất ổn, hắn gần như không khả năng một hơi thành công. Trừ phi cho hắn một ít thời gian chậm rãi dung hợp, đạt đến Tế Cốt đại viên mãn thật sự.

Trong mắt Tô Minh dần bình tĩnh, hắn hít sâu, thả lỏng tinh thần thừa nhận lực lượng ập đến, để nó bị xương cốt, máu thịt hấp thu. Mỗi đốt xương của Tô Minh đều xuất hiện ánh sáng vàng nhạt, lưng hắn mười khối đều chớp lóe ánh vàng. Một loại cường đại, cảm giác Tô Minh chưa từng có hiện ra trong lòng hắn, đây hoàn toàn vượt qua Tế Cốt cảnh nhưng có thể gọi là cường đại Tế Cốt cảnh!

Hắn hấp thu, các vị trí thân thể chớp lóe ánh sáng vàng, đột nhiên, sức sống và hơi thở cưỡng ép rót vào người Tô Minh khựng lại, cái khựng này là lực lượng làm Tô Minh tinh thần rung động ập đến.

Thời gian vào lúc này tròn nửa tiếng đồng hồ!

Lực lượng lấy tốc độ mắt thường trông thấy theo thân hình Chúc Cửu Âm tan biến ngưng tụ ra tinh thể hình thoi. Nó tỏa ánh sáng rực rỡ lao hướng Tô Minh, lấy tốc độ không thể tả và khí thế, tựa sao băng ấn vào trán hắn.

Khoảnh khắc nó chạm vào trán Tô Minh, người hắn rung lên, trán đau nhói. Tinh thể xuyên thấu qua trán khắc vào người hắn.

Tô Minh mạnh ngửa đầu ra sau như bị sức mạnh đập trung, tinh thần ù vang. Khoảnh khắc này hắn quên nguy hiểm thân thể, quên đi tất cả, trong đầu hắn tồn tại là tiếng gầm ngập trời, tiếng gầm như vô số sinh linh cùng phát ra. Trong mơ hồ hắn như thấy một cõi trời đất bị Chúc Cửu Âm vô cùng to lớn bềnh bồng giữa không trung há mồm khiến phạm vi lớn tan vỡ.

Thiên địa tan vỡ nhưng không biến mất mà không ngừng ngưng tụ lại, bao gồm tất cả sinh linh bên trong, mặc kệ chúng giãy dụa ra sao cuối cùng không thể làm được gì, chỉ còn lại từng tiếng tuyệt vọng điên cuồng thét gào văng vẳng. Dần dần thế giới thiên địa đó hóa thành tinh thể hình thoi bị Chúc Cửu Âm nuốt hết.

'Đây...không lẽ đây là lực một giới!'

"Đây chính là ta khung bất tử bất diệt còn sót lại một lực vị giới. Thiên địa vạn vật, bất cứ loại hệ thống tu luyện nào, dù cho danh xưng khác nhau, nhưng tu cuối cùng đều là lực vị giới." Giọng Chúc Cửu Âm có loại tang thương đặc biệt vang vọng tám hướng. Thanh âm kia ẩn chứa kinh nghiệm cuộc đời và lắng đọng cảm ngộ.

"Lực vị giới này đối với ngươi thì chưa thể nắm giữ và hiểu ra, cũng không khiến tu vi ngươi tăng gấp bội, nhưng nó tồn tại là chúc phúc thật sự của ta. Có được nó, hiểu ra nó, khống chế nó, nếu ngươi có thể làm được, vậy đợi đến ngày đó, ngươi sẽ phát hiện vũ trụ thương khung kỳ diệu, ngươi sẽ phát hiện có thể khống chế tất cả!" Giọng Chúc Cửu Âm khuếch tán vang vọng trong tinh thần Tô Minh, khiến hắn ý thức mơ hồ vẫn nghe thấy rõ ràng, khắc sâu như dấu ấn.

"Ngươi có biết, sinh linh tại sao tu? Tại sao cường đại?" Chúc Cửu Âm tang thương khẽ hỏi.

Vấn đề này Tô Minh đáp không được, thực ra Chúc Cửu Âm cũng không hy vọng nghe hắn đáp.

"Đó là vì bản thân có thiếu sót, thiếu sót này mỗi chủng tộc khác nhau, căn nguyên tu hành là bổ sung bản thân thiếu sót. Nhưng muốn bổ sung khiếm khuyết không phải đơn giản, thường một chủng tộc bao nhiêu năm chỉ có một, hai sinh mệnh mới làm được điều này."

"Mỗi chủng tộc từ phát hiện đến bổ sung khiếm khuyết có cách khác nhau, nhưng xét đến cùng đều phải nhờ vào lực vị giới. Trong sinh mệnh dài dặc của ta từng tiếp xúc sơ với tiên tộc. Hệ thống tu luyện của tiên tộc chia làm ba bước, bước đầu tiên không liên quan đến lực vị giới nhưng bước thứ hai cái gọi là niết, bản thân là bổ túc và tân sinh khiếm khuyết bản thân. Lúc này tu chính là lực vị giới. Còn bước thứ ba, không, là dưới tình huống khiếm khuyết ngày càng ít thì trùng kích hoàn mỹ. Nếu có thể đạt tới hoàn chỉnh cuối cùng, bước ra bước thứ tư thì không còn khuyết điểm nữa, lúc này phải truy cầu là lực vị kiếp!" Giọng Chúc Cửu Âm yếu dần, những cảm ngộ này là quý giá cả đời nó.

"Bất cứ tộc quần nào đều như vậy, ví dụ hệ thần tiên giống với tiên tộc, hợp thể, đại thừa, phi thăng, thậm chí là Đại La Kim Tiên vân vân, cuối cùng chỉ là bổ sung khiếm khuyết bản thân mà thôi. Man tộc của ngươi, sau mnh truy cầu duy danh xưng khác nhau nhưng kỳ thực là dùng lực vị giới bổ sung thiếu sót, thiếu sót ngày càng ít thì thực lực càng mạnh, cuối cùng đạt đến hoàn mỹ."

Khi Tô Minh nghe những lời này thì ý thức dần tỉnh táo, tinh thần chấn đọng như bão biển. Những lý luận này hắn chưa từng nghe qua, là từ ngữ khiến óc hắn như sét đánh ngang tai!

"Hệ Chúc Âm ta được tạo hóa mà sinh, cũng có thiếu sót, thiếu sót này không có hệ thống tu luyện, cách duy nhất bổ sung là cắn nuốt. Ta cũng không biết hệ của ta thiếu sót rốt cuộc ở đâu? Nó có lẽ là bất tử bất diệt giới, có lẽ là Cửu Anh, cho nên ta không ngừng nuốt vị giới, hy vọng có thể bổ sung."

Tô Minh ngơ ngác nhìn cái đầu người phụ nữ tuyệt đẹp, hắn nghĩ tới bất tử bất diệt giới dung hợp.

"Khi còn sống ta đi qua rất nhiều nơi, vũ trụ vô tận, thậm chí bao gồm tứ đại chân giới ta cũng có đi qua hai cái. Từng gặp năm người bản thân đã hoàn mỹ, nắm giữ lực vị kiếp. Bọn họ là ở vũ trụ này, tứ đại chân giới này hoàn toàn xứng đáng là cường giả. Kỳ thực tại tứ đại chân giới đối với người tu hành đến bước đó có một xưng hô thống nhất, gọi là chưởng duyên sinh diệt, nắm giữ thương khung luân hồi, niệm sinh duyên sinh, niệm diệt duyên diệt. Dưới cảnh giới đó, mỗi chủng tộc xưng hô khác nhau, truy cầu chẳng qua là...viên mãn. Trên cảnh giới này kỳ thực còn tồn tại mấy đại cảnh, đây là truyền thuyết.” Người phụ nữ tuyệt trần khẽ nói, thanh âm ngày càng yếu ớt quanh quẩn tinh thần Tô Minh.

"Có được lực vị giới của ta, khiến hậu đại hệ Chúc Âm nhận làm chủ nhân, ý chí sắp tán đi, hãy chịu đựng tia sự sống cuối cùng của thân hình ta, độ ngươi tân sinh, thất bại thì mục rữa cùng ta."

Khoảnh khắc cái đầu người phụ nữ tuyệt trần thốt ra câu này thì hoàn toàn mục rữa trở thành tro bụi. Trong vòng xoáy giữa trán chui ra rắn nhỏ phát ra tiếng gầm.

Cùng lúc đó, xung quanh Tô Minh, cái đầu Chúc Cửu Âm khổng lồ tỏa ra sương khói vô biên vô tận ập hướng hắn.

Trên trời, theo Chúc Cửu Âm tán đi lộ ra trời sao, lộ ra ngoài chín vầng trăng sáng, mặt trăng thứ mười đang nhanh chóng tan biến!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.