Cậu Hôn Anh Một Cái

Chương 7: Chương 7: Pubg




Kết hôn được ba ngày, thời gian Quan Hạc và Tạ Văn Tinh nghỉ ngơi làm việc hoàn toàn chệch nhau. Sáng sớm lúc Tạ Văn Tinh dậy thì Quan Hạc đã đi, tối Quan Hạc về thì Tạ Văn Tinh đã live stream. Sau ba ngày bình yên, buổi trưa ngày nọ, Tạ Văn Tinh bò từ trên giường dậy.

Trên bàn ăn có sủi cảo nhân tôm và bánh bao nhân gạch cua mà dì làm, lúc bỏ vào lò vi sóng hâm nóng Tạ Văn Tinh mở một túi sữa, cậu lướt we chat.

Thời Gian nhắn cậu một tin:

[tối nay ăn gà không?]

Ăn gà là tên gọi tắt của PUBG, PUBG là một game đấu súng mới nổi dạo gần đây, người nào sống đến cuối, chính là “ăn gà”, cũng chính là người đứng top 1 của trận game đó.

[ăn cái shit,] Tạ Văn Tinh rep: [douma cái thứ có chứng say 3D]

[khà khà, lần này tôi chuẩn bị thuốc say xe đủ cả rồi].

[...]

[tôi gọi đám Phất Hoàng, EVE có hai người chơi, tối nay mà không ăn được gà sau này tôi không mời nữa được không?]

[vậy cậu đi mà chơi với bọn họ]

[đừng mà Tiểu Tạ,] Thời Gian nhắn: [tôi nói với Phất Hoàng, là cậu cũng tới, cậu ta mới đồng ý đến]

[được, tối nay cùng stream].

Phất Hoàng là nick name mà fan của Flash lấy cho cậu ta, Flash là xạ thủ của EVE, nam thần giới game thủ.

Đã từng có một lần Tạ Văn Tinh đấu với Flash, khi đó Jinx còn chưa có cả ulti, Tạ Văn Tinh dùng chính tướng tủ của mình solo kill Flash ở đường giữa trước mặt một triệu người, từ đây Flash và Tạ Văn Tinh thành không đánh thì không quen.

Tạ Văn Tinh thích đánh Jinx nhất, còn Flash dùng Miss Fortune xuất thần nhập hóa vô cùng xuất sắc, có người còn đánh giá quá trình yêu nhau lắm cắn nhau đau của bọn họ vô cùng chuẩn xác:

“Thích Jinx đều là lưu manh già, thích Miss Fortune thì toàn chó săn nhỏ, cho nên chó săn nhỏ Flash quấn lấy ông Sờ thần lưu manh thì chẳng có gì là sai, đúng vậy.”

Đêm đó live stream có hai người bên EVE đến, thêm cả Tạ Văn Tinh và Thời Gian vừa đủ bốn slot. Lúc vào khu huấn luyện để làm nóng người Tạ Văn Tinh có hỏi: “Sao các cậu lại stream lúc đêm?”

“Cuối tháng,“ EVE support nói: “Đang live stream bổ sung đó.”

Gamer chuyên nghiệp lúc thường phải đạt đến một mốc stream nhất định trong tháng, Tạ Văn Tinh cười nhẹ: “Giám đốc các cậu không ngại các cậu không đánh LOL à?”

“Giám đốc dạo này có quản chúng tôi đâu, sắp hết năm mà. Còn Quan tiên sinh? Ổng làm gì có thời gian quản tụi tôi,“ tốc độ nói của EVE support nhanh như máy, nói đến đoạn này liền nhỏ giọng: “Tôi nghe người ta nói, Quan tiên sinh kết hôn rồi, mỗi ngày về nhà với vợ đẹp, còn không làm thêm giờ vào lúc tối nữa.”

“Phụt...”

Tạ Văn Tinh uống cola suýt chút nữa thì phun.

Vợ đẹp? Vợ đẹp nghe muốn đánh người.

“Sờ thần anh có sao không?”

“Không sao... Khụ, không sao...”

Không biết có phải là do Thời Gian uống thuốc say xe đêm nay hay là còn do gì khác, biểu hiện trận này cực kỳ dũng mãnh, lúc đám Tạ Văn Tinh nhảy dù chọn thành phố lớn, thế mà tất cả thành viên đều an toàn ra khỏi thành phố, một người khác biểu hiện dũng mãnh nữa là Flash, hắn không cùng đám bọn họ so tài, mà một người một súng không trượt phát nào.

“Hay lắm người anh em, kiểu này ăn top 1 chắc rồi.”

“Sờ thần ở đây, mọi người hiểu mà.”

Âm thanh của Flash từ trong loa truyền ra, giọng của thiếu niên rất nhiều sức sống: “Anh đang nghe đây, các chú câm được không?”

Vài năm trước Flash có đi Hàn Quốc đào tạo trẻ, lúc nói chuyện có chút giọng Hàn, hắn mở miệng ra phát là làm chủ khu live stream, quả nhiên không đùa được được với vua nổi tiếng.

Bởi vì cái lần đấu kia, Flash là Tạ Văn Tinh hay bị ship, Tạ Văn Tinh cũng quen rồi. Nghe bọn họ chửi lộn một lúc, Tạ Văn Tinh đột nhiên nói: “Dạo này tôi đang nghĩ một chuyện.”

Thời Gian: “Xin mời bày tỏ.”

Tạ Văn Tinh: “Tôi có một người tôi rất thích, chắc là cũng vì quá thích, lúc cùng người đó ở chung tôi sẽ thấy không dễ chịu, không tiện trước mặt người đó nói mấy câu bậy bạ, cũng không biết nên giao lưu như thế nào.”

Thời Gian: “Đây chẳng phải là bình thường sao, thích là làm càn, yêu là gò bó. Là cô gái mà cậu nhắc đến lúc ăn cơm hả?”

Trong thời gian ngắn Tạ Văn Tinh không thể giải thích rõ được quan hệ của cậu và Quan Hạc, nghĩ đến Quan Hạc cũng không định giải thích với mọi người, Tạ Văn Tinh chỉ đơn giản đáp một tiếng.

Thời Gian: “Tôi cảm thấy được sức hút to lớn nhất của cậu là.... Đệt! Bị gạt giò rồi!”

Bọn họ lái xe vào kho, trong phút chốc có không để ý đến có người ngồi rình ở gần đó, sau đó là một tràng bắn liên thanh. Tạ Văn Tinh và phe địch núp trong nhà bắn nhau. Thời Gian hét rầm lên trong mic: “Giết được giết được giết được!”

Mời vừa nói xong, nhân vật Tạ Văn Tinh chơi và cả phía bên kia cùng ngã xuống.

“...” Tạ Văn Tinh: “Thời Gian cậu thật là thúi miệng, còn thúi miệng như thế ông đây đá cậu khỏi team.”

“Sờ thần và bên kia đều chết cả rồi,“ EVE support nói: “Flash liếm hộp của Sờ thần không? Sờ thần có SKS đấy?”

Trong game, người chơi chết sẽ trở thành một cái hộp, trong hộp có chứa trang bị của người chơi, nhặt trang bị được gọi là liếm hộp. Khoảng cách giữa Tạ Văn Tinh và Flash hơi xa, mà hắn vẫn đi.

Thấy cả Tạ Văn Tinh và mình đều đã chết, Thời Gian tiếp tục nói: “Sức hút lớn nhất của cậu là mấy lời dâm đãng đó, không tin cậu đi thử đi, tán tỉnh người nào người đó động lòng.”

Mấy tuyển thủ bên EVE cười ầm lên, Thời Gian cũng cười, Tạ Văn Tinh cười một lúc, thấy Flash liếm hộp của mình chợt có linh cảm.

“Flash,“ Tạ Văn Tinh nói: “Thích liếm tôi đến vậy à?”

“............”

“Ha ha ha ha ha đệt anh Tiểu Tạ quả thật là một ông lưu manh, Phất Hoàng xíu nữa là ném chuột đi ha ha ha ha ha!”

“Nó đỏ mặt! Douma nó đỏ mặt! Ngày hôm nay ông đây bị nó chọc cười chết ha ha ha!”

“Anh Thời Gian phiền quá à!” Âm thanh của Flash truyền ra từ đầu bên kia: “Tự dưng kéo em vào làm gì?”

Thời Gian cười đến nỗi giọng cũng run rẩy: “Đấy cậu thấy chưa, thấy chưa, chẳng phải rất có tác dụng hay sao? Cậu cứ thế này mà theo đuổi cô gái kia, không cua được đến tay tôi tự sát cho cậu xem được không?”

Buổi tối lúc Quan Hạc về, Tạ Văn Tinh vừa hay đã kết thúc stream.

Hơn mười giờ, muộn hơn bình thường, Tạ Văn Tinh nhớ là EVE support có nói dạo này Quan Hạc toàn về sớm, hôm nay lại không.

Quan Hạc đổi giày vào nhà, Tạ Văn Tinh hỏi: “Hôm nay bận lắm à?”

Quan Hạc treo áo khoác lên, không nhìn cậu. Mất nửa ngày mới đáp một tiếng.

“Cuối năm rất bận,“ Tạ Văn Tinh nói: “Đặc biệt là những người như anh, biết nhiều khổ nhiều.”

Đầu tiên là phải khen, là đàn ông thì sẽ thích được khen.

“Hôm qua tôi có chơi game với EVE, trước đây cũng có chơi LOL với nhau. Bọn họ giỏi lắm, sau này không chắc còn lấy cho anh cup vô địch thế giới.”

Khen ánh mắt người khác tốt hẳn sẽ không sai.

Lúc này Quan Hạc đã nhìn sang, nhưng vẫn im lặng.

Sao cậu lại thấy Quan Hạc đang giận nhỉ?

Có lẽ hồi cấp hai làm người yêu của nhau, cho đến ngày nay, Tạ Văn Tinh tương đối mẫn cảm với cảm xúc của Quan Hạc. Cậu dò xét nói: “Đêm nay họp sao?”

“Đúng.”

Trái tim đang lo lắng của Tạ Văn Tinh quay về vị trí cũ. Nếu đang họp, Quan Hạc sẽ không có thời gian xem cậu live stream, dù tâm trạng của đối phương không tốt thì cũng không liên quan tới cậu.Việc duy nhất cậu có thể làm bây giờ chính là an ủi Quan Hạc mà thôi.

“Anh đói không? Tối nay dì Tống có chuẩn bị đồ ăn khuya, cố ý để lại để đêm về anh ăn, dì nói với tôi, sẽ có những lúc anh bận đến không có thời gian mà ăn tối, như thế không tốt cho sức khỏe.” Lúc nói chuyện mắt Tạ Văn Tinh như khẽ cười, nóng bỏng mà có chút đa tình: “Anh như thế sẽ khiến người khác lo lắm đấy.”

Cậu nói xong định đi về phía nhà bếp, Quan Hạc gọi cậu lại.

Quan Hạc nhìn Tạ Văn Tinh, người kia bị hắn gọi lại, trong mắt có sự tò mò không hề che giấu.

Đêm nay hắn họp thật, trước đây nhà họ Quan chủ yếu kinh doanh bất động sản, mà dạo này đang hướng về phía giải trí, nếu nói cho đúng, thì phải nói mặt giải trí chính là hạt nhân phát triển của tập Đoàn Thâm Tuyền. Game online là một lĩnh vực hoàn toàn mới và đang được thử nghiệm. Thời điểm như cuối năm thế này tự nhiên là hắn sẽ bận tối mày tối mặt, dù có muốn về sớm cũng không được.

Mới vừa họp xong, Quan Hạc hơi mệt chút.

Anh vừa mới nhắm hờ mắt, Quan Sa liền gọi điện thoại tới nói tới tấp!

“Anh! Anh xem live stream chưa!”

“Live stream gì?”

“Sờ thần thích các chị gái... Không, không phải!” Quan Sa còn tưởng là anh mình bị cắm sừng, lúc nói chuyện lộn xà lộn xộn. Cô nhóc nhanh chóng kể lại chuyện đêm nay một lần. Cả câu ghẹo “Thích liếm tôi đến vậy à.” cũng kể hết ra.

“Sờ... A không, chị dâu, chị dâu.”

“Chị dâu trước giờ luôn được các nữ streamer yêu thích, mấy hôm trước sau khi họp thường niên xong, có thật nhiều streamer nhỏ live nói là nghe ảnh hát xong liền muốn gả cho ảnh. Trước đây ngày đầu tiên khi anh ấy đến Lam Kình, các nữ streamer tổ chức thành nhóm đến tặng quà cho ảnh, trong đó có cả Lục Dao Dao.”

“Team chuyên mà anh mua kia ấy, người nổi nhất team đó là fan não tàn của chị dâu,“ Quan Sa còn ghé lỗ tai anh châm lửa: “Bọn họ đều nói đây là quan hệ chó săn nhỏ vây quanh lưu manh già... A không không, em chỉ muốn nói là Flash cực thích chị dâu thôi.”

“Chẳng phải chị dâu học ngành nghệ thuật hay sao? Hoa thơm cỏ lạ gì cũng gặp cả rồi.”

“Cho nên chắc chắn chị dâu cực có kinh nghiệm tình trường.” Quan Sa nói kiểu có thâm ý: “Anh phải để ý thật kỹ vào, nhưng không thể quá kỹ, không thì anh sẽ bị nhìn là một người nhỏ nhen.”

“Từ sáng đến tối em nghĩ cái gì.” Âm thanh của Quan Hạc nhàn nhạt: “Bài tập đông ít hả? Có muốn gọi thêm gia sư kèm một một không?”

Quan Sa: “...”

Quan Hạc: “Cúp.”

Trước đó mấy ngày Tạ Văn Tinh nói cổ họng hỏng thì hỏng, anh quả thực có chút giận. Hôm nay về nhà thấy Tạ Văn Tinh có thay đổi thái độ, anh còn giận hơn, trong giận còn có cả thất vọng.

Sao Tạ Văn Tinh lại như thế? Giống như Quan Sa đã nói, rõ ràng có người con gái mình thích, vẫn còn thích trêu đùa người khác.

Vậy thì anh cũng lười khách sáo.

“Mệt một chút,“ Quan Hạc cụp mắt: “Không muốn ăn cái gì, người mỏi, cậu giúp tôi đấm bóp được không?”

Tạ Văn Tinh sững sờ, lập tức cười cười: “Được.”

Cậu không cười thì thôi, cười rồi lại khiến lửa giận trong lòng anh thu lại.

Tạ Văn Tinh hỏi: “Mỏi ở đâu, ở cổ hay ở lưng?”

Quan Hạc dù có ý định đùa cợt cậu thì anh cũng không có chút hoang mang, chậm rãi tung bẫy: “Giúp tôi đấm chân đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.