Cậu Chủ Của Tôi

Chương 15: Chương 15




Nó chạy đi trong cái nắng gay gắt của buổi trưa, nó khóc, nó ghét hắn, nó ghét những lời mà hắn nói ra, nó ko phải loại ng đó, mà hắn cái thá gì mà dám nói nó như thế chứ? Nó ngồi gục trong một ngõ hẽm vắng ng, nó ngồi đó và khóc, nhìn nó thật đáng thương.

Còn hắn thì cứ chạy đi tìm kiếm nó, hắn hối hận vì những gì mình đã nói ( ai bảo ngu) hắn chạy đi khắp nơi, hắn vô tình chạy wa ngõ hẽm mà nó đang ngồi, hắn ko thấy nó ngồi ở đó, rồi hắn lại chạy đi những nới khác, hắn đi khắp nơi.

2 PM

Trời đã chiều, cái nắng cũng dịu đi, nó ngồi đó cũng mấy tiếng rùi, nó chán nản đứng dậy, nó bước đi, nó đi ra bờ sông ( ra đó lùm gì nhỉ?) nó nhớ lại lời pa nó nói khi còn sống " Khi nào con bùn thì hãy ra bờ sông, lụm những viên sỏi, dùng hết sức lực và ném xuống sông, lúc đó con sẽ thấy tâm hồn mình thanh thản hơn rất nhìu".

Bờ sông đang ở trước mặt nó, nó lụm những viên sỏi và ném mạnh xuống sông, nó nhìn wanh, xung wanh ko có ng, thế là nó hít 1 hơi thật sâu, hét to:

- DUY KHOA! TÔI GHÉT CẬUUUUUUUUUU!!!

Nó ngồi phịch xuống đất, lại típ tục lụm sỏi và ném thì bỗng một giọng nói wen thuộc vang lên sau lưng nó:

- Anh xin lỗi!

Giọng nói ấy ấm áp và sâu lắng, nó bik đó là ai mà, nó ko thèm way lại nhìn, nó làm thinh và típ tục ném sỏi xuống sông, miệng thì cứ lầm bầm " đồ xấu xa, đáng ghét"

- Anh xin lỗi!

Cái giọng nói ấy lại vang lên, nó bắt đầu cảm thấy bực bội, nó vẫn làm thinh, lần này nó ko cầm từng viên sỏi mà ném, nó cầm cả nắm to, ném xuống sông, những viên sỏi thể hiện cho sự tức giận của nó đã đến cực đỉnh

- Em định ném hết sỏi xuống sông à?_ hắn ghẹo nó ( có bị gì ko trời? bây h mà còn ráng ghẹo nữa)

Nó phát điên lên với hắn, nó đứng dậy hét to hết mức có thể:

- ỪK! TUI ĐỊNH NÉM CẢ CẬU XUỐNG SÔNG ĐẤY! LÀM ƠN ĐỂ TUI YÊN ĐI.

Hắn bắt đầu thấy hoảng, có lẽ là nó ghét hắn lúm rùi, hắn thấy lo lắng khi thất mắt nó sưng húp, bờ vai nó run lên vì tức giận, hắn đến gần bên nó:

- Anh xin lỗi! anh bik anh đã nghĩ lầm về em............

Ngắt ngang lời hắn, nó way đi :

- Tui ko cần lời xin lỗi của cậu đâu, hum nay tôi sẽ ko làm ng giúp việc hay gia sư gì cho cậu nữa. Tui sẽ ra ngoài ở, tui xin cắt đứt hợp đồng.

- Em! anh xin lỗi!

Hắn biết mình sắp mất đi ng mà hắn iu rùi, hắn wá ngu ngốc khi nói ra những lời đó, bây h xin lỗi đúng là muộn màng wá rùi.

Nó làm lơ lời hắn nói và bỏ đi, trời cũng dần kéo mây đen rùi, trời lại sắp mưa, nó tranh thủ đi về nhà hắn dọn dẹp đồ rồi đi tìm nhà trọ mà ở chứ ko tối nay lại ở ngoài đường mất. Hắn cứ lẻo đẻo theo nó, luôn miệng nói xin lỗi nhưg nó chẳng thèm nói gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.