Cắt Được Ác Phu

Chương 2: Chương 2




Tập đoàn Hoa Thái là một công ty tài chính đầu tư quy mô lớngây dựng sự nghiệp gần ba mươi năm, tổng tài đương nhiệm Phương Văn Hạo là con tổng tài sáng lập công ty, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, tiếp nhận công ty ngắn ngủi tám năm, liền đem công ty của nhà từ một công ty mậu dịch nho nhỏ thành công ty tài chính đầu tư lớn.

Phương Văn Hạo thành công không chỉ do tiếp nhận công ty từ cha, mà cũng là do biết vận dụng nhân tài một cách hữu hiệu.

Hắn chú ý đến những người tài đang học đại học hệ tài chính hoặc quản lý xí nghiệp, thừa dịp trước khi sinh viên tốt nghiệp, sớm hơn người từng bước thu thập nhân tài, vì công ty mang tiến giá cả giá trị phát tài khí cụ- người đầu tiên là Bạch Tĩnh Ny.

Tuy rằng mỗi ngày đều liều mình làm việc, nhưng xem trọng ở việc tiền lương cao cùng việc làm cực có tính khiêu chiến, Bạch Tĩnh Ny vui vẻ nhận công việc này, củng rất thích nó.

Nàng đặc biệt làm cho Hoa Thái bên bộ đầu tư, về phần đặc biệt đầu tư cái gì? Thân là một viên chức nhỏ nàng cũng không muốn làm rõ ràng.

Bất quá ngành này cũng có một khuyết điểm, tuy nói mọi người đều là tinh anh, nhưng là khi lão bản không có, nữ nhân liền “ tam cô lục bà” chạy đi bàn tán.

Sáng sớm, nàng giống như mọi khi tiến vào công ty, vừa bước vào tầng văn phòng, tiếng thảo luận ầm ỹ truyền đến.

-“ Trời ạ, đây không phải là nhân vật bìa tạp chí số đặc biệt, thật sự là vừa đẹp trai, lại có môi khêu gợi như vậy, ánh mắt mê người như vậy, cái mũi rất có cá tính…oa, thật hay giả, đại soái ca này có phải hay không vụng trộm chỉnh hình?”

-“Làm ơn, cũng không phải ngôi sao, không có chuyện gì sao bỗng dưng đi chỉnh hình?”

-“Ha ha! Mọi người đang nói chuyện gì mà hăng say như vậy?” Bạch Tĩnh Ny tươi cười đầy mặt đi đến chỗ mọi người.

-“Tĩnh Ny, em tới” Một nữ nhân nhuộm tóc vàng cầm lấy tạp chí, dường như đó là hiến vật quý lắc lắc –“ Đây là báo tuần san đặc biệt nha, ta vừa đến cửa hàng mua thì nó là cuốn cuối cùng, còn có vài tạp chí nữ sinh đang lưu hành, ta vừa thấy liền mua luôn.”

-“Cái gì đặc biệt, có hay không khoa trương như vậy?” Bạch Tĩnh Ny nhíu mày, cứ theo lẽ thường phán đoán, thường thường phía sau bìa mặt tuần san phần lớn sẽ có một “diện mạo” làm cho người ta kính sợ.

-“Chính là bài viết đặc biệt về tổng tài tập đoàn Khang thị Khang Húc Trạch, còn tặng kèm bức tranh bìa, nghe nói đây là lần đầu tiên hắn nhận phỏng vấn, cũng là lần duy nhất lên báo nha.”

-“Khang Húc Trạch?” Nàng bắt đầu suy nghĩ –“Tên này sao nghe quen tai như vậy?”

Không, phải nói là quen mắt, giống như nhìn thấy trên tờ giấy, hình như là thời điểm kí tên, hình như là cách ngày… không thể nào?

Nàng lấy tạp chí của đồng sự nhìn vào, trong lòng nhất thời chợt lạnh. Là hắn! cái tên luôn miệng nói nàng cắt đi mái tóc bảo bối của hắn cho nên phải gả cho hắn, cái tên bệnh thần kinh luôn uy hiếp người khác gả cho hắn.

Hình trên bìa mặt cùng với hắn trong trí nhớ giống nhau, tao nhã ngồi ngay ngắn trên ghế màu trắng, ánh mắt thâm thúy, biểu tình thản nhiên như trước, bỏ đi tình trạng tâm thần làm cho người ta lo lắng ấy, bộ dáng của hắn thật là rất tuấn tú.

-“Chị nói hắn là ai vậy?” nàng nghiêng đầu muốn xác định lại một lần với đồng sự.

Tuy rằng từng cùng hắn có nghiệt duyên, nhưng là trừ bỏ xác định hắn nhất định có rất nhiều tiền, đối với gia thế bối cảnh của hắn, nàng hoàn toàn không biết.

Bất quá nói đến nghiệt duyên, nàng thật muốn cười to ba tiếng khen ngợi trí thông minh của mình, ha ha ha…

Lần trước bị hắn bắt đến nhà sau, lấy cớ tắm rửa, nàng liền đi ra từ cửa sổ, leo theo tuyến ống trên vách đá, thuận lợi trốn về nhà, mới trước mắt mà đã trôi qua ba ngày, hoàn hảo hoàn hảo, cuộc sống của nàng không có bởi vì sự xuất hiện của nam nhân kia mà có nhiều chuyển biến. ( tội nghiệp nàng, vừa nghĩ đã ứng nghiệm.)

-“Hắn là ai vậy? thân ở trong giới tài chính, em sẽ không biết tập đoàn Khang thị đi? Em sẽ không biết tổng tài Khang Húc Trạch đi?”

- “Em biết tập đoàn Khang thị muốn em nói bọn họ trong cổ giới, đoàn đội, triển vọng lnih tinh đều có thể, nhưng về bối cảnh cá nhân của tổng tài, hôm nay em mới biết tên đầy đủ của hắn nha.” Bạch Tĩnh Ny ăn ngay nói thật.

-“ Nói cũng đúng, hắn là người thần bí, nếu không có lần phỏng vấn này, còn rất nhiều người không biết diện mạo thật của hắn.

-“ Ngươi xem, tạp chí nói từ nhỏ hắn đã chịu giáo dục anh tài, cũng là thiên tài tiêu chuẩn, từ khi tốt nghiệp năm mười tám tuổi, không đến hai năm liền lấy học vị thạc sĩ, thật sự lợi hại nha.”

-“Ta cảm thấy lợi hại nhất là hai năm trước, khi hắn hai mươi ba tuổi tiếp nhận vị trí tổng tài tập đoàn Khang thị, tập đoàn Khang thị tranh đấu thật khủng bố nha, hắn hẳn là rất thủ đoạn”

-“Đương nhiên là có thủ đoạn, mới ngồi trên ngai vàng hai năm, hiện tại liền mở rộng quy mô buôn bán, không phải vì chuyện này mà nhận phỏng vấn của tạp chí xã sao?”

-“ Chính là, chính là, ta còn nghe nói…”

Nghe đồng sự ngươi một lời ta một lời bốn phía khen ngợi cùng hâm mộ hắn, Bạch Tĩnh Ny tránh ở một bên cũng không khỏi hoài nghi, Khang Húc Trạch trong miệng đồng sự cùng bệnh thần kinh mà nàng gặp là một người sao?

Ngay tại lúc nàng sâu xa suy nghĩ, người nào đó đột nhiên hô to – “Lão bản ra thang máy”

Nghe vậy, một đám người vừa mới còn rạo rực bàn tán lập tức giải tán, trở về chỗ ngồi, không còn thanh âm nói chuyện, chỉ còn nghe được tiếng lật giở văn kiện, thanh âm gõ bàn phím, thanh âm ấn máy tính…. Giống như một giờ trước vậy.

Phương Văn Hạo tiến vào bộ đầu tư đặc biệt, thẳng tắp hướng văn phòng chuyên chúc tận cùng, ở giữa, âm thanh chào buổi sáng không ngừng, hắn thủy chung lộ vẻ mặt uy nghiêm, thẳng đến khi đem cửa văn phòng giữ chặt, mới đột nhiên xoay người, cười –“Được rồi, đừng giả bộ, tối nay họp”

Mấy người phụ nữ ngây ngô cười hắc hắc, chỉ có thể xấu hổ nhìn hắn ẩn thân bên trong văn phòng.

Thời gian giống như trước kia chậm rãi trôi đi, Bạch Tĩnh Ny tay chân gọn gàng làm xong công việc trên đầu, bắt đầu lười biếng chống cằm ngẩn người.

Mấy ngày nay, vu bà Sở Thu Lâm kia giống như không khí biến mất trong phòng, đóng chặt cửa nhà, gọi điện cũng không thông, gởi e-mail cũng không nhắn lại, ngay cả MSN cũng không lên, sẽ không phải là tính toán được chính mình có chuyện khó nên chạy nạn đi?

Nếu là, tính nàng lợi hại, ai kêu bói toán của nàng làm cho nàng thảm hại, tốt nhất vu bà kia đừng có hồi Đài Loan, bằng không nàng vừa lúc có thể bắt nàng kết hôn cùng Khang Húc Trạch kia.

Híp mắt, ý thức dần đi xa, buồn ngủ quá nha, không hiểu được giữa trưa hôm nay ăn cái gì, mọi việc xử lí cũng tính tốt, xem ra hôm nay có thể tan tầm đúng giờ, về nhà nghỉ ngơi.

Di? Vì sao bên tai truyền đến một trận loạn âm rừng rực?

Tinh thần hoảng hốt nàng bị trận thanh âm càng ngày càng gần quấy rối, đành phải không tình nguyện mở hai mắt ra, trước tầm mắt mơ hồ xuất hiện vài bóng người chạy qua chạy lại.

Ngay sau đó, bên tai của nàng truyền đến thanh âm hãi hùng của đồng sự.

-“ Tổng tài của các người có đây hay không?”

Một âm thanh trầm thấp lại quen thuộc rốt cuộc đem nàng tỉnh lại hoàn toàn, tầm mắt không hề mơ màng, nàng có thể khẳng định vài bóng người chớp qua này, là người nàng tuyệt đối không hề quên mặt.

-“Trời ạ!” lấy lại tinh thần, nàng theo bản năng ngảy dựng lên khỏi ghế. Cát Tường? Như Ý? Còn có chủ của bọn họ, tên bệnh thần kinh Khang Húc Trạch?

Vốn nàng còn kì vọng chính mình xuất hiện ảo giác, nhưng là khi nhìn thấy Cát Tường kéo một cái ghế ra, lấy khăn tay chà lau bề mặt ghế cẩn thận, nàng không thể không bi thống khẳng định, ba người trước mắt chính là ba tên quái dị.

Chính là… Khang Húc Trạch có điểm không giống với, bởi vì tay nghề khéo của nàng, tóc dài của hắn đã bị hủy, bất quá hiện tại biến thành tóc ngắn gọn gàng cũng rất có hình, cho nên hắn vẫn rất tuấn tú, nếu không phải bị mắc bệnh thần kinh.

Như Ý cung kính cụp đầu xuống –“ Thiếu gia, mời ngồi”

Khang Húc Trạch một thân tây trang quý báu tựa như quân vương được người hầu mời ngồi, thân hình cao ngạo ngồi trên ghế dựa được chà lau sạch, theo thói quen, đùi phải nhẹ nhàng vắt lên đùi trái, từ đầu đến cuối cũng không có liếc mắt xem Bạch Tĩnh Ny một cái.

Nhìn hắn thanh thản, Bạch Tĩnh Ny càng bất an hơn. Mấy người này sao có thể xuất hiện trong này?

Không đợi nàng lên tiếng, có người thông báo Phương Văn Hạo từ văn phòng đi ra, nhanh ninh mày nhìn về phía nam nhân đang ngồi ngay ngắn trên ghế, khi hắn thấy rõ ràng diện mạo Khang Húc Trạch, mày ninh càng sâu, lại xả ra một chút cười chuyên nghiệp.

-“ Nghe được quản lí bảo vệ nói có người xông vào, ta còn không biết được là loại người nào có lá gan to như vậy, không nghĩ đến hoa ra là Khang tiên sinh, thật là bất ngờ. chính là không biết Khang tiên sinh đại giá quang lâm có gì chỉ giáo?”

Khang Húc Trạch đánh giá người đứng trước mặt, không nhiều lời, dùng cằm nỗ nỗ nữ nhân còn đang trong trạng thái ngây ngốc –“ Nàng là viên chức trong công ty này sao?”

Thanh âm tuy bằng phẳng, nhưng là ngữ khí vẫn lạnh như băng, rất có uy nghiêm.

Bạch Tĩnh Ny trong lòng bất an ngày càng tăng. Nam nhân này rốt cuộc muốn làm gì?

Kéo ghế dựa qua một bên, Phương Văn Hạo ngồi vào đối diện Khang Húc Trạch, học hắn khoanh tay gác chân, chậm rãi trả lời –“ Tiểu Bạch đúng là viên công công ty chúng tôi.”

Không vừa lòng lắm với cách xưng của đối phương, Khang Húc Trạch tức khởi mi, nhưng không nói thêm điều gì, bắn tay ra, Cát Tường đứng ở phía sau hắn vội vàng lấy ra chi phiếu đem tới trước mặt Phương Văn Hạo.

-“ Nơi này có một trăm ngàn, xem như bồi thường tổn thất ngài một lần nữa tìm người, từ ngày mai bắt đầu, ta không hi vọng Tĩnh Ny còn làm việc ở nơi này.”

Phương Văn Hạo không khỏi nghi hoặc –“ Khang tiên sinh ý tứ là…”

-“Đuổi việc nàng! Ngắn gọn rõ ràng.

-“Uy” nghe đến đó, Bạch Tĩnh Ny rốt cuộc kiềm chế không được, thông minh lựa chọn đứng ở phía sau lão bãn, không khách khí chỉ trích –“ Anh dựa vào cái gì muốn lão bản đuổi việc tôi? Anh cho anh là ai?”

Hơi hơi ngẩng cằm, Khang Húc Trạch khốc khốc chăm chú nhìn nàng liếc một cái –“ Trên phương diện pháp luật mà nói, ta là chồng cô”

-“ Anh là chồng tôi thì như thế nào? Tôi nói cho anh…” mới noi` hai câu, nàng liền cảm thấy không thích hợp, như thế nào hiện trường lại im lặng như vậy?

Vừa mới quay đầu lại, mới phát hiện tất cả đồng sự đều sửng sốt, chỉ chốc lát, lại bắt đầu khẽ nói nhỏ, nàng mới phát hiện, nàng như đầu heo tại sao không phủ nhận –“ Không phải, không phải! mọi chuyện không phải như mọi người nghĩ… ta…” tốt lắm, căn bản không có người để ý nàng. Nàng lập tức dời đi mục tiêu –“ Đầu đầu đại nhân, ngài đừng nghe kẻ điên này nói hươu nói vượn, tôi căn bản không phải vợ của hắn, tôi cùng hắn đích xác là người xa lạ, hắn có chứng vọng tưởng…”

Khang Húc Trạch đối tiếng huyên náo khác coi như điếc, lực chú ý đặt toàn trên người Phương Văn Hạo, tận mắt nhìn thấy, hắn biết rõ đối phương không tha khinh thường.

-“Phương tiên sinh, ta tôn trọng địa vị trên thương trường của ngài, mới tự mình chạy đến đây một chuyến cùng ngài thương lượng, hỵ vọng ngài có thể đáp ứng ta.”

Phương Văn Hạo treo lên mỉm cười, nhưng tầm mắt chưa từng đứng ở tờ chi phiếu Cát Tường đưa, vẫn là bộ dáng chậm rãi – “Khang tiên sinh, xem ra ngài đối Tiểu Bạch không đủ hiểu biết, Tiểu Bạch vẫn là người rất có năng lực trong công ty ta, một người ít nhất có thể kiếm cho công ty một triệu, ngài cho rằng một trăm ngàn có thể làm cho ta buông tha người sao?”

- Như vậy ngài muốn bao nhiêu mới bằng lòng thả người?”

-“Không bằng chúng ta cùng tiến vào văn phòng nói chuyện.” Sửa lại tây trang đứng lên, Phương Văn Hạo trầm ổn tuấn nhã mang theo một cht mỉm cười sâu xa khó hiểu.

Một chút do dự, Khang Húc Trạch đứng lên đi theo –“Không thành vấn đề”

Hai nam nhân xuất sắc trước mắt mọi người đi vào văn phòng, đương nhiên Cát Tường, Như Ý vẫn luôn đi theo phía sau chủ tử.

Cửa phòng đóng lại, hơn mười đạo ánh mắt sắc bén lập tức hướng về phía Bạch Tĩnh Ny, chỉ thấy những nữ tử hung hăng hướng về phía nàng.

-“Bạch Tĩnh Ny, nếu hôm nay cô không thể nói rõ cho mọi người tại sao cô lại trở thành vợ của Khang Húc Trạch, liền mơ tưởng còn sống mà rời đi.”

-“Bánh kẹo cưới, rượu mừng cũng không được thiếu, hơn nữa vì trừng phạt cô tội trộm kết hôn, chúng ta quyết định không mang tiền biếu.”

-“Không chỉ như thế, cô còn phải bồi chúng ta một bữa tiệc cáo biệt cuộc sống độc thân, thời gian và địa điểm do chúng ta chọn, cô chỉ cần phải trả tiền là tốt rồi.”

Dưới khí thế bức nhân của một đám nữ nhân, Bạch Tĩnh Ny thật vô dụng nâng tay che lại lỗ tai, lựa chọn im lặng.

Cái gì cùng cái gì nha? Một đám nữ nhân điên, người ta không muốn nói rõ tình huống liền đi theo ồn ào, xem tình thế này, mặc kệ hiện tại nàng nói cái gì, đều bị xuyên tạc, không mặc tùy các nàng thích nghĩ gì thì nghĩ, cần lo lắng chính là tình huống trong phòng của lão bản.

Mười lăm phút sau, cửa phòng văn phòng của Phương Văn Hạo mở ra.

Khang Húc Trạch lộ vẻ cười đắc ý yếu ớt, liếc mắt nhìn nàng một cái, một từ cũng không nói liền mang theo hai bảo tiêu khốc khốc rời đi.

Không giống thái độ lúc trước, Phương Văn Hạo ở phía sau tao nhã giương giọng –“ Khang tiên sinh di thong thả, tạm biệt.”

-“Đầu đầu đại nhân, cái tên ngu ngốc có chứng vọng tưởng kia cùng ngài nói cái gì?” Bạch Tĩnh Ny vọt tới phía trước mặt lão bản tìm hiểu tình hình.

Không biết vì sao, nàng cảm thấy lão bản nhìn rất giống tiểu nhân gian trá. ( linh cảm của nàng thật đúng, hắn đem nàng bán đi rồi.)

Phương Văn Hạo thanh thanh cổ họng, khuôn mặt tuấn tú giơ lên một chút “giống như” biểu tình đau lòng –“Khang phu nhân, thật có lỗi, là ta có mắt như mù, cư nhiên đem Tổng tài phu nhân tập đoàn Khang thị đại danh to lớn trở thành tiểu muội làm công, công ty chúng ta tài tiểu thế bạc ( ý nói ít tiền yếu thế đó) không nhận nổi Khang phu nhân tôn quý vào làm việc,vẫn là mời ngài trở về đi thôi.”

Hắn là thương nhân, tuyệt đối sẽ không làm chuyện mua bán lỗ vốn, hơn nữa sẽ không buông tay chuyện có thể giúp hắn kiếm thật nhiều tiền.

Cho nên, trong thời gian đàm phán ngắn ngủi có mười lăm phút, hắn đưa ra điều kiện nhập cổ phiếu Khang thị tập đoàn.

Đó là một khối thịt béo, tuy rằng hắn cần cung cấp một ít tài chính, nhưng là chỉ cần so sánh có thể nắm giữ cổ phiếu tập đoàn Khang thị,năng lực Bạch Tĩnh Ny có thể hi sinh.

-“Đầu đầu đại nhân, ngài làm sao có thể làm như vậy? ngài hãy nghe tôi nói, mọi chuyện không phải như hắn nói.” Nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới lão bản cư nhiên đầu hàng Khang Húc Trạch, còn đem nàng đóng gói dâng tặng.

Nàng nghĩ giải thích, nhưng là thanh âm lại bị đánh gãy.

Phương Văn Hạo tao nhã nâng lên cánh tay nắm lấy bả vai của nàng, tay kia thì duỗi ra, thư kí do hắn huấn luyện thập phần ăn ý đem túi xách của Bạch Tĩnh Ny đưa lên, hắn cực kì cường thế đem nàng hướng đi thang máy.

-“Chờ một chút ta sẽ làm cho phòng kế toán phát tiền lương cho cô, yên tâm đi, ta sẽ không keo kiệt, tuy rằng cô không có làm hết tháng này, ta cũng sẽ tính hoàn tiền lương tháng này cho.”

Ấn nút thang máy đi xuống, hắn đưa túi xách nhét vào trong tay nàng, sau đó đem nàng với vẻ mặt tức giận nhét vào thang máy. Cười khanh khách hướng nàng phất phất tay –“Khang phu nhân, tái kiến, về sau không cần đến nơi này làm việc, bất quá nếu cử hành hôn lễ đừng quên phát thiệp cưới cho ta, ta sẽ mang đến đại hồng bao cho cô.”

-“Đầu đầu đại nhân…” Nàng rất muốn lao ra thang máy cùng hắn lý luận, nhưng là hắn lại che cửa thang máy, còn thuận tay nhấn nút, rồi mới rút tay về.

Bất đắc dĩ, nàng chỉ có thể bị nhốt trong thang máy, được rồi, vấn đề hiện tại không phải trên người đầu đầu đại nhân, mà là ở trên người Khang Húc Trạch, chỉ cần thu phục tên bệnh thần kinh kia, nàng có thể hồi công ty.

Có trời biết nàng có bao nhiêu thích công việc này, mỗi ngày nhìn một đống tiền kia qua tay nàng kiếm vào, loại vui vẻ cuồng tiếu này là người thường không thể lý giải, nói sau trước mắt nàng cũng cần phần công việc này…

Một bên ở trong lòng mắng, một bên oán hận bước ra khỏi công ty, đối mặt liền nhỉn thấy đối tượng nàng đang nguyền rủa.

Khang Húc Trạch rất tao nhã dựa vào xe thể thao màu đỏ tươi, đối với biểu tình phẫn hận của nàng làm như không thấy, dùng cằm nỗ nỗ xe –“Lên xe.”

-“Kỳ quái, anh làm sao tìm đến được công ty của tôi? Làm sao biết tên của tôi?” Nếu nàng nhớ không lầm, lúc kí tên lên tờ giấy hôn thú chết tiệt kia, nàng kí là chữ Sở Thu Lâm.

Hắn lạnh lùng cười –“Bạch Tĩnh Ny, hai mươi tư tuổi, tốt nghiệp hệ tài chính học viện Minh Trạch, am hiểu cổ phiếu cùng thao tác giao hàng, nếu dùng lời nói hình dung của thủ trưởng cô, cô yêu tiền sâu sắc đến độ giống cho tìm xương cốt, cha mẹ định cư ở Canada, về phân cô gái gọi Sở Thu Lâm, kỳ thật là bạn bè của cô, cô hiện tại ở…”

Hắn rành rọt nói bối cảnh của nàng, làm cho nàng cảm thấy kinh hồn, nam nhân này không khỏi quá lợi hại đi? Ngay cả tên nàng cũng chưa nói, hắn cư nhiên có thể đem tư liệu của nàng nói đến như vậy. ( cái ông Phương Văn Hạo này hình dung …. Đặc biệt thế)

Còn có, đầu đầu đại nhân hình dung cái gì a? cư nhiên nói nàng yêu tiền sâu sắc đến độ giống chó tìm xương cốt, tức chết nàng!

Nàng thề, chờ đến lúc nàng trở lại công ty làm, chuyện thứ nhất chính là bắt đầu đầu đại nhân tăng lương, hoàn toàn biểu hiện thái độ yêu tiền sâu sắc của nàng.

Hắn ngạo mạn nhìn nàng –“Bạch tiểu thư, ta có thể hướng cô chứng minh, vô luận ở phương diện tài lực hay nhân lực, cô cũng không phải là đối thủ của ta, cùng với đau khổ giãy dụa, không bằng lựa chọn ngoan ngoãn nhận mệnh.” ( tên này bá đạo thấy ghét)

-“Khang tiên sinh, anh xác định không cần phải đi bác sĩ tâm lý lại theo tôi cầu hôn? Nếu anh thật sự có cái gì chướng ngại cần tôi hỗ trợ, tôi sẽ suy nghĩ.”

-“Bạch tiểu thư, làm vợ của ta có gì không tốt? có tiền lại có địa vị…”

Nàng cũng ngạo mạn nâng cằm trừng mắt hắn, cùng hắn đối diện –“ Khang tiên sinh, đây không phải vấn đề, tôi cho tới bây giờ cũng không nghe cắt tóc cùng cầu hôn có quan hệ gì, nếu hôm nay là tôi nhìn thấy rốn của anh liền nói là nhận thức, thì anh đúng là một cái cổ nhân thông thái rởm.”

-“Cô mới là dã nhân có cái đầu không thể thông, nói cho cô biết đây là gia quy của Khang gia!” nhẫn nại của hắn đã muốn đến cực hạn, lần kết hôn này là hắn bị ủy khuất, nữ nhân này lại còn dám làm bộ làm tịch?

-“Thật không? Gia quy?” Nàng khoa trương cười to ba tiếng –“ gia quy của Bạch gia chúng tôi là chọc tôi phải chết”. Nói xong nàng còn thị uy giơ quyền làm một động tác đe dọa.

Khang Húc Trạch đứng tại chỗ, lời nói mang tính uy hiếp –“ giãy dụa vô vị chỉ làm cho cô càng thêm nhiều phiền não.”

-“Cho nên?”

-“Theo ta về nhà”

-“Nhà anh là nhà anh, nhà của tôi là nhà của tôi” Nàng hung tợn trừng mắt hắn –“Muốn tôi trở về với anh? Không có khả năng!”

Nói xong, nàng thở phì phì xoay người rời đi.

Tao nhã đứng tại chỗ, Khang Húc Trạch nhìn bóng dáng của nàng thật lâu sau, đột nhiên nở nụ cười –“Cô rất nhanh sẽ ngoan ngoãn đến bên ta”

Bạch Tĩnh Ny mang một bụng tức giận nhìn biệt thự quen thuộc trước mắt, nói quen thuộc tuyệt không quá. Dù sao nàng cũng từng đến.

Nàng cuối cùng lại biết được thủ đoạn ti bỉ của Khang Húc Trạch, nhưng chờ xem đi, đừng tưởng rằng như vậy là nàng sẽ khuất phục.

-“Thiếu phu nhân, chúng ta có hay không đi vào?” Như Ý thật cẩn thận hỏi, dù sao nàng hiện tại cũng là chủ tử của hắn.

-“Đương nhiên phải đi vào, tôi nghĩ thiếu gia của anh nhất định đang chờ.”

Không hiểu được vì sao, nghe thiếu phu nhân nói chữ “chờ” lại có sát khí a, Như Ý rùng mình một cái –“Ai, thiếu phu nhân như thế nào không đợi ta?”

Không đợi hắn đuổi kịp, cũng không chờ quan gia nói muốn thông báo, Bạch Tĩnh Ny vội vã tiêu sái tiến vào đại sảnh của biệt thự.

Mặc một bộ thuần trắng ngồi trên sô pha, Khang Húc Trạch cầm di động dùng tiếng anh lưu loát nói gì đó, thấy nàng đi vào, ngay cả mí mắt cũng lười động một cái.

Hắn không nhìn đến nàng đang tức giận –“Khang Húc Trạch…” nắm quyền đi đến trước mặt hắn, không đợi hắn đáp lời, một quyền thật mạnh giáng xuống khuôn mặt tuấn tú.

“Ba” điện thoại của hắn bị đánh rớt, người hầu trong phòng cùng bảo tiêu theo sát Khang Húc Trạch là Cát Tường, Như Ý đều bị dọa đến mức quá sợ hãi.

-“Uy, cô không muốn sống nữa sao, cho dù là thiếu phu nhân cũng không thể đánh thiếu gia chúng ta.”

-“Có hay không cần phải làm rõ hiện tại cô đang đứng ở chỗ nào”

Bạch Tĩnh Ny căn bản không để ý đến Cát Tường Như Ý kêu gào, thô bạo kéo áo kẻ thù, hung ba ba trừng mắt hắn –“ Nói! Anh rốt cuộc làm gì ba mẹ ta?”

-“Uy…”

Hai bảo tiêu trung thành và tận tâm vừa muốn lên ngăn cản, Khang Húc Trạch bị nàng xả cũng không làm một cái thủ thế, biểu tình thong dong nhìn sư tử mẹ tức giận –“ Ta không quá thích nữ nhân có khuynh hướng bạo lực.”

-“Tốt lắm, tôi cũng ghét nam nhân ti bỉ dùng tiện chiêu.”

-“Ta không biết trượng phu quan tâm chuyện của thê tử có cái gì không đúng.”

Nàng giương cao giọng rống –“Quan tâm? Anh gọi điện thoại cho cha mẹ ta ở Canada, báo cho họ ta kết hôn, đây là anh lừa gạt”

-“Chúng ta thật là kết hôn”. Hắn làm bộ dáng nói được làm được.

Nói đến đây, nàng sẽ không không để ý –“Đừng quên, trong tờ hôn thú kí tên không phải Bạch Tĩnh Ny mà là Sở Thu Lâm, cho nên cái hôn ước chết tiệt kia căn bản không có thành lập.”

-“Phải không?” Hắn cười –“Hiển nhiên cô đối năng lực của ta có nghi ngờ, Bạch Tĩnh Ny, không biết cô có từng chân chính nghiên cứu quá hàm ý sau lưng hai chữ tiền tài cùng quyền lực? Nếu ta nghĩ, ba chữ Bạch Tĩnh Ny cũng tùy thời có thể vĩnh viễn biến thành Sở Thu Lâm, đừng quên…” Hắn ác ý đem mặt tiến đến gần nàng –“ Người kí tên lên giấy chứng nhận là cô”

-“Anh…” Nàng vạn vạn không nghĩ tới, ngàn tính vạn tính, chính là không có nghĩ đến chỗ này.

Khang Húc Trạch nhẹ nhàng rớt ra tay nhỏ bé của nàng đang cầm áo hắn, chủ động sửa lại quần áo bị nàng làm loạn.

-“Vì sao anh nhất định phải làm như vậy?” Nàng nghĩ làm cho chính mình tỉnh táo lại.

-“Ta nghĩ ta từng giải thích qua, bởi vì cô cắt đi tóc của ta, cho nên sẽ phải gả cho ta làm vợ.” Hắn tao nhã ngồi trở lại sô pha, người hầu lập tức dâng cho hắn một ly trà ngon vừa pha, cung kính đưa đến trước mặt hắn.

-“Tôi sẽ không làm lão bà của anh” nàng nghiến răng nghiến lợi nói.

-“Nha?” Hắn khốc khốc vắt chân dài, bưng lên ly trà nhấp một ngụm –“ Ta liền mỏi mắt mong chờ”

-“Hừ!” Hừ lạnh một tiếng nàng liền xoay người hướng ra ngoài biệt thự đi.

-“Cô muốn đi đâu? Theo ta được biết, ba mẹ cô hình như đã đem phòng ở kia bán đi.”

-“Tôi biết, phòng ở bán, tôi có thể đến khách sạn.” tưởng làm khó nàng, còn không có cửa!

Người này thật sự đáng giận, không chỉ có gọi điện thoại quấy rầy cha mẹ nàng, còn lừa bọn họ nói nàng muốn chuyển đến nhà hắn, khuyên hai người mang phòng ở “ không dùng để đó” bán đi, mà ba mẹ nàng thật dễ bị lừa, vừa nghe thân phận đối phương liển cái gì cũng tin.

Buổi sáng vừa cùng hắn ầm ỹ ở công ty, vừa về nhà nàng liền nghe ba mẹ đem phòng ở đi bán, cha mẹ nàng không bao lâu vừa từ Canada bay về, ba mẹ đơn thuần của nàng không cùng nàng thương lượng, không nghe nàng giải thích, lập tức giúp nàng sửa sang hành lý, còn thuận tiện đem nàng cùng hành lý nhét vào xe của Như Ý.

Trời ạ, rốt cuộc ai mới là con của bọn họ? làm hại nàng hiện tại không có chỗ ở.

-“Ta đã cũng lão bản của tất cả khách sạn cùng nhà trọ chào hỏi qua, ta nghĩ bọn họ sẽ hiểu ý tứ của ta, còn có các công ty môi giới phòng ở ta cũng sẽ đi chào hỏi một chút, tóm lại một câu, thủ đoạn gì có thể ngăn cản được cô tìm chỗ ở ta đều đã sử dụng.” ( ô ô, tội nghiệp Tĩnh Ny, gặp phải tên ác ma bá đạo)

Nghe vậy, mặt nàng đều đen, khí đến không còn gì để nói.

Hắn trầm cười một tiếng –“Hay là cô nghĩ lưu lạc đầu đường?”

Bạch Tĩnh Ny đứng một chỗ ở cửa oán hận nắm chặt tay. Xú nam nhân đáng giận này!

-“Anh nói đúng rồi, cho dù làm du dân, tôi cũng không muốn ở tại chỗ này cùng tên hỗn đản như anh có gì liên lụy.” thật mạnh một tiếng, nàng liền rời đi.

-“Thiếu gia, thật sự để cho thiếu phu nhân rời đi như vậy?”

Khang Húc Trạch uống trà đến một nửa kinh ngạc nhìn cửa nhà, không nghĩ tới nữ nhân này tính tình hỏa bạo, hai con mắt tối đen bỗng dưng giơ lên thần thái khác thường.

Vốn đang nghĩ đến mục tiêu hắn nhìn trúng nhất định sẽ ngoan ngoãn nhận mệnh, bất quá thoạt nhìn hiện tại, về sau hắn nhất định sẽ không nhàm chán.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.