Bình Hành Tình Nhân

Chương 9: Chương 9




CHƯƠNG 9

“ 10 , 9 , 8……”

Trong viện nghiên cứu vật lý Fei Jack, nhân viên công tác khẩn trương đếm ngược thời gian, khi đếm đến 0, toàn bộ căn cứ mãnh liệt chấn động lên.

Đồng thời, cửa khoang thuyền phía dưới căn cứ mở ra, một quả đạn đạo đầu nhọn chậm rãi thẳng tiến về phía trước, mà mũi khoan đỉnh chóp cũng bắt đầu vận tác, không ngừng phát ra tiếng vang ‘két két’.

“ Oanh !” Đạn đạo phi thẳng về phía trước, mũi khoan cường lực mở ra nham thổ, khiến đạn đạo lấy tốc độ kinh người hướng phương hướng đã định trước phi mạnh tới.

Người trong công ty sinh vật y dược Bethogier không hề dự đoán được đối thủ của bọn họ lại có thể tìm ra căn cứ ngầm mà phóng đạn đạo, có thể từ dưới đất mà phóng tới mục tiêu không hề sai sót một ly.

Sau khi Trữ Tuyên cùng Lục Đế từ căn cứ ngầm của Bethogier chạy tới mặt đấy, chợt nghe phía sau truyền tới tiếng quỷ dị trầm đục.

“ Cẩn thận !”Lục Đế ôm cổ Trữ Tuyên, lao qua một bên.

Phía sau hai người bốc lên nhiệt lưu cực nóng , thổi bay cánh cửa sắt của căn cứ đi !

“ Báo cáo ! Kho virut lọt vào tập kích không rõ, kho virut lọt vào tập kích không rõ!” Trong căn cứ truyền đến tiếng cảnh báo đầy lo lắng, sau khi Trữ Tuyên nghe được thì vội nhìn qua Lục Đế , thấy anh vẻ mặt thống khổ, Trữ Tuyên một phen ôm chầm bờ vai của anh.

“ Được rồi, mình xin lỗi cậu……” Cậu dùng hai tay nhéo má Lục Đế “Cậu muốn tớ bồi thường thế nào cũng được! Đừng khóc tang thương thế, tớ không tin Trữ Tuyên tớ sẽ thua thân thể bất lương của tên đại thiếu gia này.”

“……” Lục Đế nhìn về phía Trữ Tuyên, cuối cùng chỉ có thể cười khổ một tiếng.

Trữ Tuyên vĩnh viễn là sảng khoái lạc quan như thế này, chính mình cũng không phải ngày đầu tiên biết tới…… Nhưng từ nay về sau nên làm cái gì bây giờ?

Đang lúc Lục Đế khổ tư, trong cao ốc công ty Bethogier vọt ra một đám người, một đám đều kêu lên tiếng sợ hãi , như là thấy quái vật.

“ Làm sao vậy?”Trữ Tuyên cùng Lục Đế nghi hoặc.

Đạn đạo kia của Fei Jack tuy rằng phá hủy kho virut dưới lòng đất, nhưng đối kiến trúc trên mặt tổn thương cũng không lớn, người trong cao ốc dù cảm thấy chấn động, nhưng cũng không đến mức hốt hoảng như vậy đi?

“Bộ đội cương thi!” có người cao giọng thét chói tai , đồng thời, đại môn bị một lực lớn từ bên trong đẩy ra , thủy tinh nát bấy .

“ Không tốt, chạy mau !” Lục Đế thấy thế, vội vàng kéo Trữ Tuyên chạy hướng ngược lại.

“ Nhóm cương thi !” Chỉ nghe sau lưng truyền đến tiếng binh lính rít gào “Bắt lấy phản đồ Lục Đế, không thể phóng hắn chạy trốn !”

Phản đồ? Lục Đế? Trữ Tuyên một bên chạy một bên quay người lại nhìn về phía sau, liền phát hiện một đội cương thi đang đuổi theo bọn họ.

“ Lục Đế tiến sĩ, ngươi bán đứng công ty, đem vị trí kho virut cung cấp cho địch nhân, chủ tịch mệnh ta tiến đến bắt ngươi, ngươi vẫn là mau buông Nghiêm Tuyên thiếu gia ra, ngoan ngoãn đầu hàng !” Đội trưởng binh lính đi đầu cưỡi một loại phi thuyền có mui loại nhỏ, vừa truy đuổi vừa quát lớn.

Bán đứng công ty? Chẳng lẽ bọn họ tưởng Lục Đế đem vị trí kho virut tiết lộ ra ngoài, đem anh trở thành phạm nhân? Trữ Tuyên trong lòng cứng lại, chính mình hại Lục Đế trở thành mục tiêu bị người công kích!

Ngay tại thời điểm hắn kinh ngạc, Lục Đế bỗng nhiên vươn tay nắm lấy cổ cậu, đem cậu kéo vào ngực mình, sau đó xoay người đối mặt với đám quái vật.

Trên tay anh không biết khi nào nhiều ra một khẩu súng, lúc này họng súng đối diện thái dương Trữ Tuyên

“ Lục Đế, cậu…cậu làm gì?” Trữ Tuyên kinh hô.

Mà Lục Đế vẻ mặt hung ác, trừng mắt binh lính ngồi ở trên phi thuyền “Các ngươi có gan thì cứ thử bay qua đây xem ! Ta sẽ để Nghiêm Phi hưởng thêm một lần thống khổ vì mất nhân thân.”

“ Đình chỉ công kích !” Thấy thiếu gia lọt vào giữa hai bên, đội trưởng vội vàng quát , bảo thủ hạ cương thi ngưng lại “Ngươi có biết ngươi đang làm cái gì không?”

“ Không phải Lục Đế làm ! Là tôi làm bại lộ ……” Trữ Tuyên đang muốn nhân cơ hội nói ra sự thực, lại bị Lục Đế dùng tay che miệng lại.

“ Đừng……” Cậu giãy dụa , nhưng không thể giẫy khỏi tay Lục Đế, chỉ có thể kinh hoảng trừng mắt nhìn cậu.

“ Nói với ông chủ các ngươi , muốn mạng sống của con trai hắn, liền cho ta một con đường sống !” Lục Đế đem súng để ở sườn não Trữ Tuyên, thần sắc lạnh như băng làm cho Trữ Tuyên đều cảm thấy vài phần sợ hãi.

Đội trưởng trầm mặc không nói, cùng Lục Đế đối diện , không quá vài phút hắn mới bất đắc dĩ thở dài, mệnh lệnh nhóm cương thi lui về phía sau.

“ Hừ !”Lục Đế cười lạnh, sau đó túm chặt Trữ Tuyên, cẩn thận nhìn chằm chằm nhóm cương thi trước mặt rút lui về phía sau.

Trữ Tuyên hiểu được Lục Đế là đang lợi dụng thân phận Nghiêm Tuyên uy hiếp quân sĩ, cho nên không hề giãy dụa, phối hợp cùng anh rút lui.

“ A ưm !” Ngay tại khi cậu quay đầu nhìn về phía Lục Đế, khóe mắt thoáng thấy bóng người nên cậu vội vàng kêu lên.

Ở phía sau bọn họ, có hai tên cương thi lặng yên không một tiếng động xuất hiện, đang hướng bọn họ mà đến.

Khi Lục Đế ý thức được cảnh báo mà nhìn về phía sau, hai tên cương thi kia cũng đồng thời nhảy lên, đánh về phía hai người.

Lục Đế không thể vừa mang theo ngươi vừa đối phó với hai tên cương thi, anh đem Trữ Tuyên đẩy ngã trên mặt đất, giơ súng nhắm vào một tên trong đó.

“ Phanh !” Viên đạn Lục Đế bắn tới ngực của một tên, cùng lúc đó, một tên cương thi khác nhảy lên cắn bả vai Lục Đế.

Ngay tại thời điểm chỉ mành treo chuông , ‘vụt’ một tiếng, một đạo hàn quang lãnh liệt từ bên kia đường bắn ra, xuyên thấu cái đầu tên cương thi kia.

“ Ngao !” Đầu cương thi nhất thời nổ tung, thân hình vô lực ngã xuống đất.

Mà cương thi bị Lục Đế đánh trúng cũng rút về một bước, cuối cùng té trên mặt đất.

“ Trữ Tuyên !”

Bên kia truyền tới tiếng Lệ Băng cao giọng la lên, Trữ Tuyên lập tức từ trên đất đứng dậy, lôi kéo Lục Đế bỏ chạy.

“ Đáng giận ! Lên cho ta  !” Đội trưởng thấy thế tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, rốt cuộc cũng gạt Trữ Tuyên qua, lệnh thủ hạ tiến lên đuổi theo bọn họ, mà tên cương thi mới vừa bị bắn vỡ đầu nay lại đứng lên hồi phục như cũ, tiếp tục truy bọn họ.

Một đạo hồ quang màu đỏ hiện lên, Lệ Băng cưỡi xe máy cao tốc xuất hiện ở trước mặt hai người đang cùng đường, hướng Trữ Tuyên vươn tay “Mau lên đây !”

Trữ Tuyên cùng Lục Đế lập tức nhảy lên xe máy, Lệ Băng đồng thời đạp ga lên số lớn nhất.

“ Đi !”Lệ Băng hét lớn một tiếng, phía sau xe máy phun ra hào quang hoa mỹ, giống như một tia sáng xông ra bên ngoài.

“ Gọi tổng bộ, gọi tổng bộ !” Binh sĩ vội vàng mở ra điện thoại liên lạc “Phản đồ Lục Đế cưỡng ép Nghiêm Tuyên thiếu gia chạy trốn, thỉnh phái rađa truy tung dấu vết !”

Gương mặt chật vật không chịu nổi của binh sĩ được hiển thị ở trên lầu cao nhất của công ty Bethogier, trên màn ảnh lớn của văn phòng chủ tịch.

Nghiêm Phi nắm chặt tay , một màn vừa rồi kia hắn đã xem được qua camera giám thị.

Cái gì mà cưỡng ép Nghiêm Tuyên, đó rõ ràng là hai người kia thông đồng!

“ Đáng giận, ta sẽ không bỏ qua các ngươi, tuyệt đối sẽ không !”Nghiêm Phi sắc mặt tái nhợt, cắn môi tới bật máu, hắn không nghĩ tới, người mà hắn tín nhiệm nhận lại cùng con trai hắn phản bội lại hắn  !

Bọn họ thậm chí còn hủy đi thân thể của người con gái hắn yêu nhất, làm cô ấy mất hoàn toàn hi vọng sống lại !

“ Ta muốn thế giới này đều chôn cùng cô ấy, các ngươi chờ cho ta!” Nghiêm Phi hai mắt đỏ bừng, một quyền đập mạnh trên bàn, từ dưới bàn bắn ra một cái hộp thủy tinh có cái nút đỏ.

Nghiêm Phi không chút do dự mở ra hộp thủy tinh, ấn xuống cái nút.

Vẻ mặt điên cuồng của hắn y như đang mở ra hộp Pandora. Bất đồng là, hắn dùng cừu hận của mình cởi bỏ xiềng xích ác ma, đem toàn bộ hắc ám bên trong phóng xuất.

Trữ Tuyên cùng Lục Đế được Lệ Băng đưa tới trung tâm nghiên cứu Fei Jack, vừa đi vào trung tâm nghiên cứu, trên mặt đất liền truyền đến tin tức không tốt, khiến toàn bộ trung tâm nghiên cứu nhanh chóng tiến vào cảnh giới màu đỏ.

“ Không xong !” Sau khi Lệ Băng biết được tin tức liền nhăn lại mi, mắt thấy Trữ Tuyên cùng Lục Đế mờ mịt nhìn mình, ông đành nói cho bọn họ.

“Hành động của chúng ta chọc giận Nghiêm Phi, vừa rồi hắn đem tất cả cương thi phóng ra, hiện tại trên mặt đất nơi nơi đều có cương thi, muốn tìm ra căn cứ dưới lòng đất này chỉ sợ chỉ là vấn đề thời gian.”

“ Vậy làm sao bây giờ?”Trữ Tuyên gấp đến độ đầu đầy mồ hôi.

Nhưng Lệ Băng lại dời đi tầm mắt, đem ánh mắt đặt ở trên người Lục Đế.

“ Cậu ấy chỉ là bị lợi dụng !”

Thấy Lệ Băng nhìn về phía Lục Đế, Trữ Tuyên lập tức nhảy ra bào hộ ở trước mặt tình nhân.

“ Cái này tôi biết…… Tôi chỉ muốn hỏi Lục Đế tiến sĩ một điều, khẩu súng vừa rồi cậu dùng có thể cho tôi mượn xem một chút không?”Lệ Băng hỏi.

Lục Đế gật gật đầu, đem súng của mình giao cho ông.

“ Viên đạn này làm bằng cái gì thế ?”Lệ Băng cẩn thận quan sát súng của Lục Đế, nghi hoặc hỏi.

Mới vừa rồi , một màn Lục Đế bắn cương thi ông xem ở trong mắt…… Cương thi có thể vô hạn tái sinh, chỉ cần một mảnh bộ phận nhỏ cũng có thể tái sinh thành toàn bộ thân thể, cho nên vô luận sử dụng bất luận vũ khí nào đều không thể đem bọn chúng hoàn toàn tiêu diệt.

Mà vừa rồi, Lục Đế chỉ bắn ra một viên đạn, khiến cho cương thi kia ngã xuống không còn nhúc nhích hay tái sinh nữa.

Cái này hẳn có huyền cơ?

“ Virus chứa chất ức chế.” Lục Đế trả lời. Kỳ thật ở rất nhiều năm trước anh đã âm thầm nghiên cứu ra virut chứa chất ức chế này, đó là vì bảo hộ nhân viên nghiên cứu không bị cương thi ngộ thương rồi lây nhiễm mầm bệnh.

“ Loại chất ức chế này hiện tại có thể chế tạo nữa không ?” Hai mắt Lệ Băng dấy lên hy vọng.

“ Thời gian gấp quá…… Hơn nữa còn cần dược phẩm……” Lục Đế có chút khó xử nhìn ông.

“ Hai người đi theo tôi !”Lệ Băng vẫy tay một cái, liền nhanh chóng đi vào bên trong căn cứ.

Trữ Tuyên cùng Lục Đế chỉ đành chạy theo phía sau ông, một đường đi vào sườn đông của trung tâm nghiên cứu.

“ Kỳ thật chúng tôi vẫn luôn mời rất nhiều nhân sĩ chuyên nghiệp nghiên cứu biện pháp ức chế cương thi bệnh độc, nhưng hiệu quả không cao, nếu là người chế tạo ra đám virut kia tự mình chỉ đạo, tôi nghĩ nhất định sẽ thành công, không phải sao?”Lệ Băng vừa đi, vừa nói với Lục Đế “Cậu không thể cự tuyệt, đây là lỗi của cậu mà.”

“ Rất vui được cống hiến sức lực.” Lục Đế chỉ thản nhiên trả lời. Anh đối đãi với người xa lạ đều dùng thái độ lạnh như băng , cũng không vì bị chỉ trích mà có điều thay đổi.

“ Cậu quả nhiên là cái tên không khiến người ta thích !” Lệ Băng ấn xuống mật mã, mở ra một cửa phòng thí nghiệm, mang theo hai người Trữ Tuyên cùng Lục Đế đi vào.

Tiến phòng thí nghiệm, Trữ Tuyên liền thấy rất nhiều dụng cụ sinh vật thực nghiệm, cùng với không ít nhân viên công tác đang bận bịu nghiên cứu.

“ Phải nhanh lên, chúng ta đại khái chỉ có thể chống đỡ ba giờ.”Lệ Băng nói cho tất cả nhân viên công tác tình huống hiện tại, cuối cùng trầm giọng cảnh cáo Lục Đế, sau đó liền bỏ lại bọn họ đi ra khỏi phòng thí nghiệm.

“Tôi cũng đến hỗ trợ !” Trữ Tuyên mang tới áo khoác thực nghiệm cùng Lục Đế mặc vào, hai người đầu chụm vào nhau, sau đó nhanh chóng dấn thân vào chiến trường thuộc về bọn họ.

Đây là thời gian đấu sức, mỗi một giây qua đi, bọn họ không thể phân tâm quản chuyện khác, cho dù cả tòa căn cứ phát ra chấn động sinh kịch liệt, bọn họ cũng không thể rời đi phòng thí nghiệm nửa bước.

“ Không tốt , không tốt !” Ước chừng hơn hai giờ sau, một gã nhân viên công tác thở hồng hộc chạy vào phòng thí nghiệm “Cương thi tấn công căn cứ !”

Sau khi nghe thấy tin tức này, những người nguyên bản thủ vững cương vị cũng trở nên hoảng hốt không thôi, bắt đầu sinh ra khiếp ý.

“ Tiếp tục !”Lục Đế lạnh lùng mệnh lệnh, nhân viên nghiên cứu liên can chỉ có thể nuốt xuống nước miếng, một lần nữa tập trung làm việc.

Lại qua nửa giờ, một nhân viên công tác khác vọt vào “Mau chạy đi ! cương thi đã xông vào căn cứ , rất nhanh sẽ tới nơi này !”

Cái này xong rồi, tất cả nhân viên nghiên cứu đều ngồi vững không được, đứng dậy muốn mau chóng rút lui.

“ Các người đừng buông tha, còn một bước cuối cùng nữa thôi.”Trữ Tuyên thấy thế vội vàng ngăn cản mọi người, nhưng sống chết ở trước mắt ai có thể nghe vào tai.

“ Chẳng lẽ cậu có thể cam đoan người này nhất định sẽ giúp chúng ta chế ra chất ức chế ? Cậu đừng quên, tên khốn nạn này là kẻ chế tạo ra đám cương thi bệnh độc kia !” Một gã nhân viên nghiên cứu thẹn quá thành giận rống to, sau đó đem áo khoác trắng vò thành một đống ném xuống mặt đất “Muốn ở lại thì các người cứ ở , tôi mặc kệ !”

Nói xong, gã vội vàng trốn khỏi phòng thí nghiệm.

Có một người đi đầu rồi, đám nhân viên nghiên cứu còn lại cũng lần lượt rời khỏi phòng thí nghiệm, bọn họ nguyên bản cũng không muốn hợp tác cùng vị tiến sĩ đã chế tạo ra cương thi bệnh độc này, lại càng không muốn nghe anh chỉ huy.

Sau khi mọi người đi hết , Trữ Tuyên thở phì phì đạp cái áo khoác trắng trên đập đạp đạp “Đồ nhát gan ! Cái gì khoa học gia, đều là lũ phế vật !”

“ Tuyên, chúng ta không thể lãng phí thời gian.”Lục Đế lúc này lại thần kỳ bình tĩnh, vẫn như cũ ngồi ở trên vị trí của mình, quan sát trạng thái dịch dược vật dung hợp.

“ Cương thi bệnh độc kỳ thật chính là virut số xv02 , nó là kết quả của gen mà mình tìm được, mình lợi dụng gien trọng tổ, đem virus số xv02 tái sinh đoạn gien ngắn dung hợp với các ti thể khuẩn que đại tràng  , sau đó để các khuẩn que đại tràng này cuốn hút sinh vật thể…… Cho nên chỉ cần chúng ta có thể chặn sự dung hợp của virus gien số xv02 cùng ti thể khuẩn que đại tràng DNA, là có thể giải trừ công năng cương thi tái sinh.”

Lục Đế nhẹ nhàng lắc lắc thuốc thử, ngữ khí có vẻ thực bình tĩnh, nhưng từ sắc mặc trắng bệnh của anh xem ra kỳ thật cũng thực khẩn trương.

“ Lục Đế, mình tin tưởng cậu !”

Trữ Tuyên cố lấy hết dũng khí cười ra, đi trở về vị trí của mình, tiếp tục xử lý dược phẩm còn thừa.

Thời gian như cũ từng giọt từng giọt trôi qua, hai người rất ăn ý công tác, rốt cục đem dược vật sở hữu tinh luyện ra, bắt đầu tiến hành phối chế chất ức chế.

Chất lỏng trong suốt theo ống thủy tinh chậm rãi chảy xuống, dung hòa vào một chất lỏng đang sôi sục khác ở trong cốc, lập tức nổi lên hoá học phản ứng, toát ra khói trắng nhè nhẹ.

“ Quấy đi !”

Lục Đế ra lệnh, Trữ Tuyên lập tức bắt đầu quấy nhẹ, làm cho nhiệt khí khuếch tán ra ngoài.

“ Cái lọ này rất dày, có thể để chúng ta đựng dung dịch, mình đi chuẩn bị vài cái lọ lớn hơn nữa, sau đó đem dung dịch pha loãng……” Lục Đế nói xong, đi đến bên cạnh bàn thực nghiệm lục tung.

Anh cau mày, trong lòng không ngừng cầu nguyện, hy vọng số lượng cương thi xâm nhập căn cứ không vượt qua phạm vi mà anh đã tính toán.

Ngay tại khi hai người đang chăm chú làm chuyện của mình, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân gấp gáp, cùng với tiếng kêu thảm thiết chói tai.

Trữ Tuyên hết sức chuyên chú, không dám phân tâm, Lục Đế thoáng ngẩng đầu lên, cảnh giác nhìn về phía cửa.

“ Chạy mau !” Đột nhiên, một bàn tay to lớn lách vào trên cửa, làm cho Lục Đế hòa Trữ Tuyên giật nảy mình.

“ Nhanh lên, không còn kịp rồi !” Chủ nhân của bàn tay đẩy cửa ra , trên mặt tràn đầy huyết ô, thiếu chút nữa cũng nhận không ra người.

“ Lệ Băng tiên sinh !” Trữ Tuyên sợ hãi kêu lên , tay lại bắt đầu run run .

Chẳng lẽ cương thi đã chạy tới tận đây rồi ? Bọn họ không còn kịp rồi sao?

“ Đi !”Lục Đế lập tức bỏ lại dụng cụ thủy tinh đang cầm trên tay, kéo chặt Trữ Tuyên.

“ Nhưng là……” Trữ Tuyên do dự nhìn mấy cái lọ trên bàn.

“Chút mẫu dịch này không đủ đâu !”

“ Không còn kịp rồi, trước mang theo nó rút lui !”Lục Đế một tay cầm lấy mẫu dịch, tay kia thì giữ chặt Trữ Tuyên kéo cậu ra ngoài, giao cho Lệ Băng “Tôi sẽ cản ở phía sau !”

“ Lục Đế……” Trữ Tuyên vừa quay đầu lại, liền thấy ba bốn cương thi màu da xám xịt, động tác có vẻ nặng nề mà vụng về xuất hiện ở trên thông đạo.

“ Đi mau !” Lục Đế một bên mệnh lệnh , một bên rút ra súng lục của mình, nhắm cương thi cầm đầu . “Bằng” một tiếng , viên đạn bắn ra.

Lệ Băng lập tức lôi kéo Trữ Tuyên chạy về phía trước.

“ Lục Đế !” Trữ Tuyên một bên cao giọng gọi tên Lục Đế, một bên bị động lui lại.

“ Trữ Tuyên, thế giới này đã sắp hoàn toàn kết thúc rồi !” Thanh âm Lệ Băng mang theo giọng mũi nồng đậm, cùng hình tượng bình tĩnh của ông hoàn toàn không hợp “Trên mặt đất đã bị cương thi chiếm lĩnh , mọi người cũng đã bị lây nhiễm thành cương thi điên cuồng, chúng ta đã không còn tương lai .”

“ Sao có thể……”Trữ Tuyên không thể tin được, vài giờ trước còn an bình như vậy……

Chỉ là vài giây ngắn ngủi, đã khiến thế giới này xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất…… Người đàn ông tên Nghiêm Phi kia, thật sự muốn đem toàn bộ thế giới hủy diệt sao?

“ Cho dù có chất ức chế cũng vô dụng , bởi vì số lượng cương thi nhiều đến không thể đếm được.”Lệ Băng một đường chạy gấp, đi vào trước một cửa cuối cùng, lấy ra thẻ , mở cửa.

Ông tiếp tục nói “Nhưng mà, chúng ta còn có một vũ khí bí mật cuối cùng !”

“ Là cái gì?”Trữ Tuyên vừa nghe, trong lòng lại dấy lên hy vọng.

“ Chính là cậu !” Lệ Băng nói xong, đẩy mạnh cửa sắt, cửa vào là dùng thang máy, nhưng lúc này thang máy đang đứng ở tầng cao nhất, nhìn xuống thăm dò thì mặt dưới thang máy là một mảnh tối đen sâu không thấy đáy –

“ A a –”Trữ Tuyên sợ hãi kêu lên , thanh âm rơi xuống càng ngày càng xa, giống như là người hét lên, đã rơi vào vực sâu không đáy……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.