Bé Ngoan

Chương 11: Chương 11




Ngắn ngủi một phút đồng hồ, số người trong phòng phát sóng trực tiếp đã tăng lên gấp đôi.

Thiên Mộ rất ít nói, thỉnh thoảng mới trả lời vài câu hỏi của fans, tuy rằng chỉ có ngắn gọn một câu, nhưng fans chờ hồi lâu đã sớm kìm nén không được, đây chính là Thiên Mộ đại thần nhân vật chính trong buổi phát sóng trực tiếp, vì thế một đám fans bắt đầu cuống cuồng nhao nhao cả lên.

Vừa mới nghe Thiên Mộ nói mấy chữ ngắn ngủn, Đường Miêu liền cảm thấy giọng nói người này có chút quen thuộc, cô vừa muốn cẩn thận nghe kỹ hơn, người này lại không nói câu nào nữa.

Bạch Tiểu Li mở tiếng, cô ta điều chỉnh microphone một chút, giọng nói dịu dàng trong trẻo: “Thiên Mộ cuối cùng anh cũng xuất hiện, em còn tưởng rằng anh sẽ không đến đâu.”

Giọng nói cô gái mang theo chút thân thiết cùng hờn dỗi, fans nghe xong không khỏi miên man bất định, rất hưng phấn ghép đôi hai người lại với nhau.

Người dùng mạng A: Tiểu Li cùng Thiên Mộ đại thần khi nào mới ra bộ kịch truyền thanh mới, rất chờ mong a!

Người dùng mạng B: Kỳ thực tôi càng muốn biết Tiểu Li cùng Thiên Mộ đại thần có phải đang quen nhau hay không!

Người dùng mạng C: Cũng muốn biết.

Người dùng mạng: +1

Trên màn hình toàn bộ đều là suy đoán tình yêu hai người, phòng phát sóng trực tiếp truyền đến tiếng cười có chút ngượng ngùng của Bạch Tiểu Li: “Các bạn đừng đoán mò, mình và Thiên Mộ chỉ là bạn tốt của nhau.”

Đường Miêu không phải fans ghép đôi hai người này, lúc nghe xong giọng nói Bạch Tiểu Li, liền cảm thấy khác hoàn toàn với giọng nói ngự tỷ trong kịch truyền thanh, ngược lại mang theo chút thẹn thùng của nữ sinh, đoán rằng ở ngoài đời hẳn là một cô gái vô cùng ôn nhu.

Ngô Duyệt theo sát gửi tin nhắn đến: Tớ mới không tin hai người họ chỉ là bạn tốt thôi đâu, tớ nhìn Bạch Tiểu Li khẳng định là rất thích Thiên Mộ.

Đường Miêu nhịn không được nhíu mày, hồi tưởng lại giọng nói vừa rồi của Thiên Mộ, cô đang chuẩn bị hỏi Ngô Duyệt một chút.

Phòng phát sóng trực tiếp bởi vì bát quái chuyện của Bạch Tiểu Li và Thiên mộ mà nhiệt độ liên tục tăng cao, Bạch Tiểu Li nói chuyện ái muội không rõ ràng, những người trong xã đoàn cũng bắt đầu trêu ghẹo quan hệ hai người, còn thường thường tương tác một chút với fans, trầm mặc hồi lâu Thiên Mộ đúng lúc này bỗng nhiên mở miệng, thu lại ôn hòa vừa rồi, giọng điệu lãnh lãnh đạm đạm, không chút độ ấm.

“Mọi người đừng đoán mò, tôi đã có bạn gái “

Chỉ đi WC một lát, Thẩm Thanh Dã quay lại đã nhìn thấy một đống bình luận trên màn hình, cũng không biết là ai khơi mào đề tài này, khi nhìn thấy trong khu bình luận xuất hiện một câu: “Mộ Mộ khi nào bổ nhào vào Tiểu Li!!!” Thẩm Thanh Dã nhấp môi, lập tức đen mặt cấm ngôn người này.

Thẩm Thanh Dã rứt lời, tin tức trấn động này vừa đưa ra, mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp liền an tĩnh trong chớp mắt, tình huống xoay chuyển quá nhanh khiến người ta trở tay không kịp.

Xấu hổ nhất không ai khác chính là Bạch Tiểu Li, nghe giọng nói từ tai nghe truyền đến, ý cười trên mặt cô ta chậm rãi cứng đờ, bỗng nhiên cảm thấy như bị vả mặt trước mặt mọi người.

Mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp yên tĩnh vài giây, sau đó cả phòng như nổ tung, trong thời gian ngắn toàn bộ bình luận đã trên 99+.

Người dùng mạng A: Trời ạ, nam thần của tôi lần đầu phát sóng trực tiếp liền công bố tình yêu!!!!

Người dùng mạng B: A a a a không thể được! Thiên Mộ anh đã quên tiểu thụ Ôn Tồn rồi sao!

Người dùng mạng C: Cư nhiên không phải Tiểu Li tỷ tỷ, ô ô ô tôi đẩy thuyền này đã rất lâu rồi a!

Người dùng mạng D: Rất muốn biết bạn gái Mộ Mộ là cô gái như thế nào! Thật sự vô cùng tò mò!

Người dùng mạng:...

Không nghĩ tới Thiên Mộ sẽ phủ nhận, đám người Lưu Âm xã lúc trước còn bát quái nháy mắt an phận đi không ít, Tề Gia Hòa vốn đang muốn mượn dịp này tác hợp Bạch Tiểu Li cùng Thiên Mộ vào một bộ kịch ngôn tình cổ trang, nhưng mà giờ nghe qua giọng điệu Thiên Mộ, giống như không muốn có bất kỳ liên quan gì tới Tiểu Li.

Đường Miêu vẫn đang suy nghĩ về giọng nói Thiên Mộ, thế nhưng giống Thẩm Thanh Dã đến mười phần, chẳng qua tên kia ngày thường giọng điệu đều lãnh lãnh đạm đạm, vừa nhớ tới bộ kịch truyền thanh đam mỹ kia, Đường Miêu lại cảm thấy không mấy tin tưởng suy đoán của mình, lúc này nghe Thiên Mộ công bố tình yêu, trong lòng càng thêm không xác định, vì thế cô hỏi Ngô Duyệt: “Cậu có cảm thấy không, giọng nói Thiên Mộ rất giống một người.”

Ngô Duyệt kinh ngạc, không hiểu ra sao: Giống ai?!

Đường Miêu mím môi: “Có phải hay không rất giống Thẩm Thanh Dã?”

Ngô Duyệt: Một chút cũng không giống có được hay không! Thiên Mộ đại thần khí chất công đầy người, Thẩm Thanh Dã sao, thoạt nhìn giống tiểu thụ nũng nịu hắc hắc hắc...

Đường Miêu:.... cậu nghiêm túc chứ?

Ngô Duyệt tưởng tượng đến gương mặt cực kỳ đẹp trai của Thẩm Thanh Dã, làn da so với cô gái nhỏ còn trắng hơn, nhìn qua như tiểu thụ, một chút cũng không giống với Thiên Mộ, hơn nữa, giọng nói giống nhau có khối người, cũng không thể dựa vào giọng nói để kết luận Thiên Mộ và Thẩm Thanh Dã là cùng một người được.

Phòng phát sóng trực tiếp, thành viên Lưu Âm xã đều đang tương tác, Thiên Mộ lại trầm mặc ít nói, Bạch Tiểu Li cũng vì chuyện xấu hổ vừa rồi mà không nói một lời.

Chúc Ôn Tồn còn cùng các fans nói chuyện phiếm, mỗi lần có người nhắc tới chuyện tình yêu của Thiên Mộ, đều bị anh như đánh Thái Cực quyền vòng qua, một lúc sau fans bắt đầu hỗn loạn spam không ngừng, muốn Thiên Mộ trả lời câu hỏi.

Vừa thấy tình hình này, Chúc Ôn Tồn vội vàng gửi tin nhắn đến Thiên Mộ, xác nhận anh còn ở phòng phát sóng trực tiếp hay không.

Ôn Tồn: “Thiên Mộ Thiên Mộ, lát nữa trả lời câu hỏi của fans không vấn đề gì đi!”

“Đừng chạy mất đấy.”

Thẩm Thanh Dã quét mắt nhìn tin nhắn, yên lặng mở tiếng, người đầu tiên cướp được tư cách đặt câu hỏi là một nữ sinh.

Nữ sinh tựa hồ cũng không ngờ là mình có thể cướp được, sửng sốt giọng nói trở nên kích động: “Oa, Thiên Mộ đại thần, là anh sao?”

Thiên Mộ: “Ân.”

Nữ fans khẩn trương quá mức, Tề Gia Hòa cười hòa hoãn không khí: “Em gái không cần ngại, Thiên Mộ là người ngoài lạnh trong nóng, em có cái gì muốn hỏi cứ việc nói ra.”

Giọng nói nữ fans có chút run run: “Vấn đề nào cũng có thể hỏi sao!”

Không chờ Tề Gia Hòa mở miệng, trong phòng bắt đầu xuất hiện các loại bình luận.

Người dùng mạng A: Mau hỏi bạn gái Thiên Mộ là ai!

Người dùng mạng B: Cô gái kia có mặt ở đây không?

Người dùng mạng C: Hỏi xem bao giờ bọn họ chia tay!

Người dùng mạng:...

Gánh vác chờ mong của đông đảo fans, nữ sinh hít sâu một hơi, hỏi: “Đại thần, anh và bạn gái mình quen biết nhau như thế nào?”

Vấn đề vừa ra khỏi miệng, ngay cả Bạch Tiểu Li cũng nín thở ngưng thần lắng tai nghe, cô ta tự nhận điều kiện của mình cũng không tệ, nhưng Thiên Mộ lại hết lần này đến lần khác phân rõ ranh giới với cô ta, cũng không biết bạn gái trong miệng anh có phải là thật hay không.

Nghe vậy, mi mắt Thẩm Thanh Dã khẽ nâng, giọng nói ôn hòa hơn rất nhiều: “Thanh mai trúc mã.”

Nữ sinh tiếp tục hỏi: “Vậy tình cảm hai người rất tốt sao?”

Thẩm Thanh Dã cong cong môi: “Đây đã là câu hỏi thứ hai.”

Nữ sinh có chút rối rắm không mở miệng nữa, nhưng phòng phát sóng trực tiếp lại bị fans Thiên Mộ náo loạn, trong lúc nhất thời đều là bát quái về bạn gái Thiên Mộ.

Không khí bỗng nhiên an tĩnh lại, nữ fans hiển nhiên có chút xấu hổ, xã trưởng Tề Gia Hòa đang chuẩn bị lên tiếng hòa giải, Thẩm Thanh Dã quét mắt nhìn nội dung bình luận, nhẹ nhàng mở miệng nói: “Tình cảm chúng tôi rất tốt.”

Nghe xong, Tề Gia Hòa nhẹ nhàng thở ra, không đợi fans nữ kia mở miệng, lập tức tắt mic của cô gái đi, rất sợ nếu hỏi tiếp cục diện sẽ trở nên ngại ngùng.

Ngô Duyệt là fan cuồng của Thiên Mộ, hiện tại nghe nam thần nói đã có chủ, cõi lòng thiếu nữ tan nát rơi đầy đất.

Tiểu Duyệt Duyệt: “Thiên Mộ cư nhiên có bạn gái! Không được, tớ nhất định phải chờ đến ngày bọn họ chia tay!”

Đường Miêu không nói gì, cô còn đang hoài nghi Thiên Mộ có thể hay không là Thẩm Thanh Dã, nghe xong tình cảm của người ta, bỗng nhiên cảm thấy suy đoán của mình có chút dư thừa, Thiên Mộ cùng Thẩm Thanh Dã trừ bỏ giọng nói có chút giống nhau ra, tựa hồ không còn điểm chung nào khác.

Sau khi Thiên Mộ rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp, Đường Miêu cũng theo sau đóng app lại, vừa rồi chỉ lo nghe phát sóng trực tiếp đã quên còn hai bài tập chưa làm.

Một lát sau, mẹ Đường ở bên ngoài gõ cửa phòng, gọi: “Miêu Miêu, ngày mai Đường Dần đến đây, con không được bắt nạt em đấy.”

Nghe thấy giọng nói Đường Diệp Thu, Đường Miêu sợ tới mức vội vàng đáp lời, giấu điện thoại di động xuống dưới vở ghi, một lúc sau vẫn không thấy mẹ Đường tiến vào, cô mới như trộm lặng lẽ lấy di động ra để lại chỗ cũ.

Đường Dần là con trai cậu cô, cháu trai duy nhất nhà họ Đường, được tất cả mọi người chiều chuộng hết mực, tuy rằng mới học năm nhất, nhưng lại vô cùng nghịch ngợm, bởi vì phải trông trừng em trai, nên Đường Miêu phải rời chuyện học bù với Thẩm Thanh Dã lại.

__

Sáng sớm thứ hai, ánh mắt đầu tiên Đường Miêu nhìn thấy Thẩm Thanh Dã, liền vội vàng đi theo phía sau anh.

Bị cô gái bên cạnh nhìn chằm chằm suốt cả một đường, Thẩm Thanh Dã ghé mắt khẽ nhướng mày, giây tiếp theo cúi người dựa qua, khuôn mặt tuấn tú để sát, tầm mắt dừng trên đôi mắt trong suốt của cô.

Thiếu niên trước mặt làn da rất trắng, lông mi dày dặn bao trùm xuống dưới, đuôi mắt hẹp dài khẽ nhếch lên, ánh nắng nhu hòa dừng ở trên chiếc mũi cao thẳng của anh, đổ xuống thành một cái bóng nhàn nhạt.

Khoảng cách hai người bỗng nhiên kéo gần, Đường Miêu sửng sốt một chút, hô hấp lập tức như ngừng lại, thoáng lui về phía sau, ho nhẹ: “Cậu, buổi tối thứ sáu cậu làm gì?”

Thẩm Thanh Dã nhìn mái tóc đen nhánh mềm mại của cô, ánh mắt rời về phía ngoài cửa sổ: “Làm bài tập.”

Đường Miêu như muốn xác nhận, vội vàng hỏi: “Không có bất kỳ hoạt động đặc biệt nào khác?”

Nghe vậy, Thẩm Thanh Dã cong môi, khóe mắt mang theo ý cười không rõ ý vị: “Cậu hy vọng tôi có “hoạt động đặc biệt” gì?”

Có lẽ là do khoảng cách hai người quá gần, Thẩm Thanh Dã cười, mặt Đường Miêu có chút nóng lên, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Tôi chỉ là tùy tiện hỏi thôi.”

Yên tĩnh một lúc, Đường Miêu đột nhiên nhớ tới một chuyện: “Thẩm Thanh Dã, có phải hôm nay cậu phải lên bục chào cờ đọc kiểm điểm không!”

Vừa nhắc đến chuyện này, biểu tình Đường Miêu bỗng nhiên nghiêm túc lên, ấn đường nhíu chặt lại.

“Cậu không cần quá khẩn trương, nhắm mắt bước chân liền sẽ qua.”

Thẩm Thanh Dã ngược lại bình tĩnh hơn cô rất nhiều, thấy Đường Miêu ảo não mà mím môi, bộ dáng lo lắng sốt ruột, trái tim Thẩm Thanh Dã mềm nhũn, khóe môi nhỏ đến khó phát hiện cong lên: “Cậu đang lo lắng cho tôi?”

Cô gái trước mặt gật đầu như gà mổ thóc, chớp mắt nhìn anh, biểu tình tràn đầy áy náy.

“Nếu cậu cảm thấy khẩn trương, vậy thì ăn cái này vào đi.” Nói xong Đường Miêu đưa cho anh một thứ.

Ánh mắt Thẩm Thanh Dã nhìn xuống, lòng bàn tay nắm một viên kẹo bạc hà.

__

Thứ hai sau giờ thể dục buổi sáng là tiết chào cờ, đội ngũ các lớp lục tục đứng vào vị trí, Đường Miêu nhón chân liền nhìn thấy mấy nam sinh đứng trên bục kia, thân hình cao lớn đĩnh đạc ở trong đám người cực kỳ nổi bật.

Bạn học lớp hai đứng ngay bên cạnh, nhìn thấy mấy nam sinh trên bục chào cờ, có vài người bắt đầu nghị luận.

Bạn học A: “Các cậu nhìn thấy không, đứng bên phải kia chính là học sinh mới chuyển tới lớp một.”

Bạn học B: “Cậu ấy vậy mà còn đẹp trai hơn cả Chu Cẩm Minh!”

Bạn học C: “Đẹp trai thì có ích gì, thành tích kém liền thôi đi, còn gây gổ đánh nhau ngay trong phòng thi, cậu không thấy rõ sao, đợi lát nữa bọn họ đều phải làm kiểm điểm trước toàn trường đấy.”

....

Giọng nói nghị luận bên tai không ngừng vang lên, Đường Miêu cắn môi, nhìn thiếu niên đứng ở trên bục chào cờ, âm thầm siết chặt nắm tay.

Tất cả các lớp đều đã tập hợp đông đủ, hiệu trưởng cầm microphone ho nhẹ một tiếng, để mọi người yên tĩnh lại.

Đứng ở phía trước hàng Đường Miêu liếc mắt nhìn phía sau đội ngũ, xác định thầy Diệp không có ở đây, cô khom lưng lén lút chuồn ra khỏi đám người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.