Bạn Qua Thư Thần Kỳ (Thần Kỳ Bút Hữu)

Chương 92: Chương 92: Bắt đầu




“Ta chính là giết chết mấy Death Eater không quá nghe lời, sau đó cổ động bộ lạc Người Sói bạo động, chơi một ít túi tiền bay, cuối cùng đuổi đi mấy thế gia vọng tộc.” Gellert nhún nhún vai, tỏ vẻ chính mình quả thật không có làm cái gì.

“Phốc, đây là đem hắn bức đến nhảy tường sao?” Harry ôm bụng cười ha ha.

Snape không cảm thấy được phương diện này có cái gì buồn cười, nhưng là vẫn sủng nịch nhìn Harry, thay cậu lau đi chỗ nước bí đỏ ở khóe miệng.

“Như vậy chúng ta đi Hogsmeade hẹn gặp đi, sau đó ở thời điểm năm giờ đến trường học thì tốt rồi.” Harry hưng trí bừng bừng đề nghị.

Snape do dự không đến một phút đồng hồ liền gật đầu đồng ý, bọn họ biến hình sau đó rời đi trang viên Grindelwald, đi tới ngôi làng pháp thuật Anh quốc duy nhất.

“Chủ nhân, tất cả đều chuẩn bị tốt.” Thánh đồ mặc quân phục xuất hiện ở phía sau Gellert.

“Phong bế trang viên, cấm bất luận kẻ nào xuất nhập, sắp xếp một đội người canh giữ ở ngoài trang viên, nếu Albus gặp chuyện không may ta sẽ cho toàn bộ các ngươi chôn theo.” Gellert vô tình phân phó, nếu có thể hắn hy vọng có thể mang theo Albus xuất phát.

Thánh đồ trung thành không hề dị nghị tuân mệnh, trước khi chủ nhân từng bước rời trang viên tiến hành sắp xếp.

“Albus, nếu tỉnh phải đi tìm tôi, chúng ta cùng nhau xem náo nhiệt.” Gellert ở thế giới tinh thần sau liên kết hoàn tất, hôn trán Dumbledore, sau đó trực tiếp Độn thổ đi vào đại bản doanh Nurmengard của thánh đồ.

Harry cùng Snape ở Hogsmeade chơi lập tức cảm thấy được không có tinh thần, vì thế hai người lại chạy đến giới Muggle mua sắm một phen, Harry đối với sở thích shopping càng ngày càng mạnh của mình không có cách, nhưng cậu thích xem diện mạo Sev mặc tây trang, thật sự là mê người cực kỳ.

Lúc hơn ba giờ, Snape nhìn thấy Harry ngượng ngùng, đưa anh kéo vào một nhà hàng Italy, “Em đói bụng.”

Harry cũng hiểu được đánh giặc trước tiên phải ăn no, mà gần nhất rất thích ăn Nấm ravioli và Lobster Ravioli.

“Còn có Egg Benedict và Beef Korokke.” Snape bổ sung, “Mỗi món đều hai phần.”

Bồi bàn lập tức đem món ăn đặt lên bàn, còn tặng kèm theo bí đỏ chiên giòn cùng cheese puff làm tráng miệng.

Snape chỉ ăn một ít, tiếp theo đã hết sức lấp đầy dạ dày Harry kia giống như túi không gian mở ra, lúc sau chờ thiếu niên biểu hiện đã ăn no, mới đưa gì đó còn lại nguyên lành nuốt vào miệng.

“Merlin, em lại ăn nhiều thức ăn như vậy cũng không cảm thấy no được.” Harry nhìn thấy chén đĩa sạch sẽ trước mắt có chút xấu hổ gãi đầu, “Có lẽ nơi này có một nửa đều là Harvey ăn?!”

Snape vuốt bụng nhỏ vẫn đang mềm mại của Harry, “Chúng ta ở nơi này nghỉ ngơi chốc lát đi.”

Harry thuận theo nằm ngửa ở trong lòng Snape, nơi này là một cái ghế lô, bồi bàn không có gọi căn bản sẽ không vào. “Qua hai ngày chúng ta đến ăn đi, vừa rồi trên menu pizza oliu xem ra ăn ngon lắm.”

“Được.” Snape thoáng siết chặt cánh tay, tiếp tục mát xa bàn tay, “Mệt mỏi thì ngủ một chút đi.” Anh cần gặp Harvey, hỏi rõ ràng gần đây ngừng công kích hắn rốt cuộc có kế hoạch gì.

“Uhm.” Harry cũng cảm giác được Harvey kích động, vì thế rất phối hợp thả lỏng thần kinh, đem thân thể giao cho đối phương. Chính là Harry đồng thời chú ý hành vi số 2, chuẩn bị khi có biến hóa lập tức đá hắn đi.

“Sev.” Đôi mắt màu đỏ của Harvey hôm nay thoạt nhìn thực mềm mại, “Em còn có thể sống bao lâu?”

“Hai giờ.” Snape trả lời có chút lãnh huyết, nếu bị Avada Kedavra giết chết chính là Harry, như vậy Harvey cũng đừng nghĩ sống tiếp.

“Nếu...... Theo ngay từ đầu anh gặp chính là em thì sao?” Harvey bởi vì đau lòng mà cảm thấy phẫn nộ, hắn khắc chế cảm xúc chính mình cố chấp hỏi.

“Ta không thích vấn đề giả như.” Snape cự tuyệt trả lời, “Nói đi, ngươi có kế hoạch gì.”

“Có thể có cái gì? Ta có thể làm cái gì?” Ánh mắt hung ác của Harvey mở ra, “Ta nên giết chết ngươi, nhưng ta không nỡ. Ta lại làm hại không được Harry ngu xuẩn kia, nếu có thể làm ta sẽ giết hắn trở thành linh hồn duy nhất của thân thể.”

Snape theo bản năng chạm vào đũa phép, sau đó nhanh chóng buông ra, “Ngươi làm không được.”

“Ngươi nói đúng.” Harvey nâng bả vai, “Thời gian gấp gúp, bằng không ta thật muốn ngươi ‘làm’ với ta một lần.”

“Nói trọng điểm!” Mày Snape hung hăng nhíu lại, “Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì.”

“Ta muốn ——” Biểu tình Harvey thống khổ một chút, sau đó nháy mắt phai nhạt đi. Mắt nhắm lại mở, trong con ngươi xanh biếc đều là phẫn nộ, “Chết tiệt chết tiệt! Em đã lâu không có ‘làm’ với anh! Hắn lại!”

Snape nhanh lên ôm Harry liên tục cam đoan chính mình đối Harvey hoàn toàn không có hứng thú, “Không cần vì kẻ không quan trọng mà tức giận.”

Harry hầm hừ ôm bụng, cảm thấy được dạ dày vừa rồi còn đầy tám phần đạt tới chín, “Chúng ta đi giải quyết chuyện này hoàn toàn đi.”

Snape tạm dừng một giây đồng hồ, thả lỏng cánh tay, đứng qua một bên. Anh đột nhiên rất muốn có được lạc quan của Gryffindor, bởi vì kẻ theo lý trí rất khó tin tưởng tỷ lệ mờ ảo kia.

Sau khi tính tiền hai người liền xuất phát hướng về Hogwarts, tiến vào trường học, xuyên qua sân bóng Quidditch. Thời điểm qua bên Hồ Đen, Harry đứng xa xa nhìn chỗ sân ga, đột nhiên quay đầu lại nói một câu, “Nếu tôi thật sự chết, có thể chôn em ở kia dưới gốc cây sòi không? Hoặc là ở trong vườn Độc dược của anh cũng tốt?”

Snape cự tuyệt loại suy nghĩ có thể này, “Không, ngoại trừ bên cạnh ta em không được đi nơi nào.”

“Nghe Hermione nói có loại cây vì có người chôn dưới gốc mà hấp thu dinh dưỡng nở ra bông hoa xinh đẹp, em cũng muốn giúp chút ít với anh. Có thể trên người em mọc ra dược liệu sẽ hiệu quả rất tốt?” Harry thiệt tình chân ý đề nghị, cậu không muốn làm cho Sev chết theo mình.

“Em thật sự là thằng nhóc tàn nhẫn.” Snape nghiến răng nghiến lợi hôn lên môi Harry, cùng môi lưỡi đáng giận kia nhảy múa, “Nghe đây, ta sẽ không nhường em cho kẻ nào.”

“Ê...... Xem ra anh là thích em dưới gốc cây sòi hơn, như vậy rất tốt, em có thể che mưa che nắng cho anh.” Harry giả ngu nói, “Biết em thích cái gì hoa không? Anh có thể trồng ở bên mộ em, như vậy mỗi ngày anh sẽ tới tưới nước cho chúng, còn có chuyện làm.”“Em nghe không hiểu ta nói sao!” Snape cực kỳ phẫn nộ rồi, anh còn đang suy nghĩ Harry như thế nào lúc này vẫn chưa nói chuyện, hoá ra tại thời điểm đến lúc nói di ngôn! “Nếu em chết, ta sẽ ở giết chết mọi người của em sau đó tự sát đi cùng em.”

Hốc mắt Harry đần dần ướt át, “Em muốn anh sống tốt, anh là người thực xuất sắc, sẽ có người tìm ra anh yêu thương anh.”

“Đáng tiếc ta không muốn.” Snape cúi đầu hôn đi nước mắt này, ” Lời thề của Slytherin là cả đời, ta từng hứa sẽ không để em một mình, cho dù chết cũng không thể.”

Harry bị thuyết phục mà yếu lòng, tựa vào trong lòng Snape, hấp thu hơi ấm.

“Không biết, có không mời em nhảy với ta một điệu.” Snape vung đũa phép lên, âm nhạc tao nhã vang lên.

Harry nín khóc mà cười, đem lúc này trở thành phóng túng cuối cùng, “Đương nhiên vui lòng.”

Không cần ngôn ngữ để hiểu, hai người đồng thời lựa chọn vũ điệu Arthur, ôm, xoay tròn, chặt chẽ gắn bó, Harry nhiệt tình vịn vào thân trên Snape, phát huy sự mềm dẻo của truy thủ trên mình người yêu nhảy múa. Bọn họ từ đầu đến cuối nhìn chăm chú vào đối phương, ánh mắt nồng nhiệt cho nhau vướng víu cùng một chỗ.

Lúc môi hai người sắp chạm vào nhau, Harry đột nhiên cười nói, “Lúc ấy anh muốn hôn em.” Thiếu niên nghĩ tới bọn họ khiêu vũ ở tiệc tối Giáng Sinh, khi đó cậu đã bị Sev làm cho tim đập nhanh.

Snape nâng mi cười, dùng hành động chứng minh tâm tư của anh, hoàn toàn hôn lên, bộ dáng ra sức giống như là phải bù lại sự thiếu hụt trước đó.

Hai người yêu nhau hôn môi giống như là lửa gần rơm, một tiếp xúc liền bắt lửa. Nếu không phải bận tâm đứa nhỏ trong bụng Harry, Snape nói không chừng thật sự sẽ làm ra gì đó.

Xa xa tiếng chuông bừng tỉnh tình dục trong hai người, Harry nháy mắt mấy cái, tầm mắt chuyển tới hướng sân ga, “À, đoàn tàu tối nay sao?”

“Có lẽ là Gellert làm cái gì.” Snape khôi phục bình tĩnh giúp Harry sửa sang quần áo, “Ta sẽ ẩn thân đi theo em.”

Harry gật đầu, sau đó dời bước đi hướng nhà ga, đoàn tàu xa xa hú còi ô ô.

“Harry. Potter......” Voldemort đứng ở trên nóc đoàn tàu, “Đồ thỏ đế ngươi cuối cùng xuất hiện?” Hắn cũng không tin Hội phượng hoàng có năng lực gây hại đến thế lực chính mình, chính là lại không nhìn thấy những kẻ giúp đỡ trừ kẻ địch, ngoại trừ vài người chân thành đi theo hắn...... Hắn Dark Lord khi nào thì lại thật bại thành như vậy? Bất quá chỉ cần giết Potter này, hết thảy liền còn có cơ hội quay lại.

“Ta khi nào thì bỏ trốn?” Harry ra vẻ ngỡ ngàng, “Nhưng thật ra ngươi ở trong rừng rậm lẩn trốn sống tạm bợ trên thân rắn chính là hơn mười năm.” Cậu nhìn thấy các học sinh trong cửa kính xe lo lắng nhìn, cậu show một nụ cười, “Ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi.”

Voldemort chung quanh xem xét một vòng, trừ bỏ bản thân Potter cũng không có người Hội phượng hoàng, mà nhà ga nơi này cũng không có khả năng có nơi bí mật. “Thấy ngươi sắp chết, ta cho ngươi cơ hội để hỏi.”

“Ngươi là đứng ở trên đầu tàu cả đoạn đường tới đây sao?” Harry đem tò mò ở đáy lòng nói ra, “Cái mũi của ngươi sẽ không cản gió chứ?”

Có thể nghe được thanh âm mọi người nhịn cười không được, trong đó Snape vi tối, từ lúc Harry mang thai lại càng ranh mãnh, thật hy vọng đứa nhỏ trong bụng sẽ không là tên giống Potter cha như vậy.

“Muốn chết.” Voldemort phẫn nộ, hắn giơ lên đũa phép chỉ vào Harry, “Đừng tưởng rằng ta còn dung cây đũa phép anh em kia.”

“Ngươi mỗi lần khi trước quyết đấu đều sẽ nói nhiều lời vô nghĩa như vậy sao?” Harry giở giọng xem thường, từ đâu lấy ra súng lục Dudley tài trợ, cổ tay một chút liền ấn cò súng, cùng lúc đó tay phải cũng ném ma chú ra ngoài, lần này cũng không phải là Giải giới cậu giỏi nhất.

Dark Lord bị Harry đột nhiên tấn công mà chọc giận, nhất là thấy rõ cậu lại dùng vũ khí Muggle tấn công liền phát điên, Avada Kedavra trong tay giống như không cần pháp lực ném ra ngoài. Nhìn thấy Harry tránh trái tránh phải còn ra lệnh Death Eater không cần ra tay.

Snape nhìn thấy động tác Harry một lòng lo lắng, hoàn toàn không chú ý tới những Death Eater bất giác bị Thánh đồ âm thầm khống chế được, thậm chí học sinh trong đoàn tàu cũng được gia tinh Hogwarts từng chút dời vào trong trường.

Có một vài học sinh lo lắng Harry không chịu đi, giáo sư McGonagall không có biện pháp cũng chỉ có thể ở lại bảo vệ bọn họ. Thông qua cửa sổ được thi triển ma pháp, bọn họ có thể nhìn thấy Harry đánh nhau tuyệt vời, hai người trúng mục tiêu nhất định ngươi chết ta sống, sau đó Harry đột nhiên ngừng lại, bị ánh sang màu xanh biếc đánh vào.

“Không!” Thét lớn trước hết đi ra chính là Hermione luôn luôn trầm ổn, cô vuốt toa xe ý đồ đi ra ngoài.

“Tại sao có thể như vậy......” Ron ôm lấy Hermione, nhìn thấy anh em nằm ở trên cỏ giật mình không thôi. Thời điểm Death Eater kèm hai bên đoàn tàu kiểm tra, cậu còn vui mừng Harry hoàn hảo không có tới đến trường, nhưng sau đó không lâu bọn họ chỉ biết sinh mệnh chính mình trở thành uy hiếp cho Harry, sau đó hiện tại Harry liền trả giá sinh mệnh?

Cả đoàn tàu hoàn toàn bị ma pháp phong bế, trừ bỏ gia tinh có thể mang theo người đến đi tự nhiên, bọn họ căn bản không thể rời đi nơi này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.