Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi

Chương 10: Chương 10: Giang Ly vô sỉ




Trí óc một lần nữa trở về hiện tại, lúc này, Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn nói với tôi: “Bọn họ đều nói hôm nay cô động phòng”

Trò chơi Ngu ngốc họ Quan: “Động xong rồi.”

Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn: “Nhanh như vậy? Xem rõ ràng là cô gả cho người không thuộc về mình rồi, không bẳng tìm tôi làm nơi nương tựa đi.”

Trò chơi ngu ngốc họ Quan: “Hôm nay mọi người đều quá mệt mỏi thôi…..”

Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn: “Quá mệt mỏi còn có tinh lực lên mạng?”

Hix, tôi còn có thể nói gì hơn, xem ra càng giải thích càng phiền toái, chỉ đành trả lời: “Lão đại huynh nhất định phải giữ bí mật cho tôi đấy, hơn nữa đừng để chuyện này đến tai Hạp Tử nha.”

Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn: “Biết biết, nhân yếu diện thụ yếu bì*, đạo lý này tôi biết.”

*Người cần mặt cây cần vỏ :ý là cần giữ thể diện.

Xem ra hắn có chút hiểu lầm, nhưng mà tôi cũng không muốn cùng một người đàn ông thảo luận sâu sắc về vấn đề này, đành phải ngượng ngùng trả lơi: “Lão đại, huynh đừng nghĩ nhiều, chúng ta vẫn là đi đánh quái đi.”

Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn: “Nói, cô thật không nghĩ đến tôi?”

Trò chơi ngu ngốc Họ Quan: “Được rồi, cho anh một cơ hội. Đêm nay đi giúp tôi.”

Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn lập tức gửi đến một cái emo chảy nước miếng.

Trò chơi ngu ngốc Họ Quan: “Đánh quái.”

Đêm nay đi giúp tôi đánh quái!

Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn: “…….”

……..

Trong ấn tượng của tôi, Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn chính là một tên củ cải bự lăng nhăng, tôi cảm thấy bộ dạng của hắn khẳng định sẽ có vẻ hèn mọn bỉ ổi, bởi vì theo tôi thấy, trình độ hèn mọn của diệm mạo một người đàn ông cùng với trình độ hèn mọn của bản thân hắn có quan hệ trực tiếp đến nhau, cũng không thể nói tôi trông mặt mà bắt hình dong, bạn nghĩ coi, nếu dễ nhìn như kiểu Giang Ly, nếu tính thủ hướng* của hắn bình thường, phụ nữ muốn cuốn lấy còn không kịp, làm sao còn để lại cơ hội cho hắn bỉ ổi hèn mọn chứ ?

*khuynh hướng tình dục, giới tính

Mà tôi nói Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn đáng khinh, cũng là có chứng cớ. Tôi từng xem qua blog của Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn, ảnh chụp trên đó, toàn là chụp mỹ nữ, đều là dáng người bốc lửa gợi cảm mê người. Có một lần tôi nhịn không được hỏi hắn: “Mấy cái ảnh mỹ nữ đó là cướp ở đâu ra? Tất cả đều là ngôi sao nước ngoài đúng không, nếu không sao tôi cũng chưa từng thấy qua bao giờ.” Mọi người đoán coi hắn trả lời thế nào? Hắn vậy mà còn vô liêm sỉ nói: “Đều là bạn gái của tôi, thời điểm khác nhau.” Thiện tai, lão tử cuối cùng cũng tìm được người da mặt còn dày hơn so với tôi!

Chẳng qua nói đi cũng phải nói lại, Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn đối với tôi luôn luôn khách khí, ngẫu nhiên cũng vui đùa một chút có thể chấp nhận được. Lần quá đáng nhất tôi cũng quên hắn đã nói câu gì, dù sao chính là ngang nhiên đùa giỡn tôi, lúc ấy tôi thẹn quá hóa giận, trực tiếp đem hắn từ danh sách Bạn Tốt khai trừ, QQ cũng đưa vào sổ đen. Kết quả ngày hôm sau, tôi đang đấu chết đi sống lại với một con quái, mắt thấy sắp đến lúc nguy, hắn đột nhiên từ trên trời giáng xuống, đem con quái kia đánh bay. Lúc ấy tôi cũng đã nguôi giận phân nửa, vì thế hai người lai trở lại tốt đẹp. Tóm lại tôi với hắn chính là muốn tức cũng không giận nổi, hai người cứ cãi nhau ầm ĩ như vậy, ở chung coi như cũng hòa hợp.

Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn từng nhiều lần muốn trao đổi ảnh chụp với tôi, dĩ nhiên tôi không đồng ý, Thế giới mạng dù sao cũng chỉ là ảo, vậy làm cho nó tiếp tục là ảo đi.

Có tôi cùng Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn đồng thời ở trong đội ngũ, luôn luôn làm cho những người khác trong đội không thể không vừa yêu vừa hận. Cùng lúc có Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn kinh nghiệm như vậy, quá trình chiến đấu thoải mái hơn rất nhiều, mặt khác, lại có một kẻ đối với trò chơi ngu ngốc như tôi kéo chân bọn họ lại, khiến họ cắn răng mà hận.

Bởi vì sợ tôi bị Boss đánh chết, cho nên Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn mỗi lần đều bảo tôi đứng yên một chỗ đừng có nhúc nhích – kỳ thật tôi cho rằng đây là một loại miệt thị mà hắn dành cho tôi. Nhưng mà những người khác không cho là như vậy, bọn họ đối với hành vi không làm mà hưởng của tôi nhất trí đều cảm thấy bất mãn cùng phẫn nộ, có người thật sự nhìn không thuận, oán giận nói ra. Lúc này Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn sẽ nói như bình thường: “Không chơi thì biến, không ai ngăn cản.” Kết quả là, đương nhiên không ai tự nguyện rút khỏi đội, bởi vì cho dù có tôi vướng chân như vậy, nhưng bọn họ cùng với Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn đều là nhất lưu cao thủ cùng nhau đánh boss, so với đội ngũ khác dễ dàng hơn rất nhiều.

Tôi cảm thấy Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn quả thực rất liều mạng, nhưng mà chẳng có cách nào khác, người ta là tư bản mà, kẻ có tiền chân chính đấy, cho dù anh nhìn không quen mắt, cũng không thể không vui lòng phục tùng.

……

Đem suy nghĩ trở về hiện tại, sau khi tôi cùng Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn chém quái được vài giờ, liền dừng lại tán gẫu nói chuyện phiếm. Tôi cùng hắn kỳ thật cũng không có cái gì gọi là tiếng nói chung, chẳng qua cái tên Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn này được cái rất lắm mồm, hai người nói đông nói tây, thời gian cũng qua rất nhanh, chẳng bao lâu, trời đã sáng.

Trò chơi Ngu ngốc Họ Quan: “Trời sáng rồi, anh đi ngủ đi. Hôm nay cám ơn anh ha.”

Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn: “Đừng khách khí mờ, chẳng qua tôi vẫn là rất ngạc nhiên, ông xã cô là người chết sao.”

Trò chơi Ngu ngốc Họ Quan: “Anh đã hỏi một trăm lẻ tám lần!”

Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn: “Được rồi, được rồi, không hỏi. Chẳng qua ca ca hôm nay ngay cả đại mĩ nữ trên giường cũng không để ý tới, cùng cô gõ bàn phím cả đêm, định báo đáp tôi như thế nào đây?”

Tôi cảm thấy bản thân hắn rõ ràng thực xảo trá, vì thế không chần chừ mà trả lời: “Được rồi, được rồi, đại ân không lời nào cảm tạ hết được.”

Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn: “Chẳng qua là tôi cũng rất vui, bởi vì đêm tân hôn của cô là cùng với tôi, he he.”

Trò chơi Ngu ngốc Họ Quan: “Đi ngủ đi, tôi còn muốn ăn điểm tâm.”

Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn: “Cô không cần ngủ sao?”

Trò chơi Ngu ngốc Họ Quan: “Anh dong dài cái gì mà dong dài, nhanh đi ngủ, dù thế nào đi chăng nữa, hôm nay rất cám ơn anh.”

Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn: “Được rồi được rồi, tôi out trước, cô cũng lựa thời gian ngủ một lát, phụ nữ mà ngủ không đủ giấc rất nguy hiểm.”

Trò chơi Ngu ngốc Họ Quan: “Nói xong chưa hả, anh thực ra là một bác gái trung niên năm mươi tuổi đúng không?”

Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn: “Đã nói với cô bao nhiêu lần, ca ca đây là soái ca, mị lực vô địch, tinh lực tràn đầy… Hiện tại đang độc thân nha!”

Trò chơi Ngu ngốc Họ Quan: “Biến ngay.” Vừa rồi còn nói trên giường có đại mĩ nữ, hiện tại lại nói độc thân, có thể thấy được hắn rất xảo trá.

Hẹn Người Sau Buổi Hoàng Hôn: “Được rồi được rồi, tôi out thật đây. 8”

Trò chơi ngu ngốc Họ Quan: “88.”

Đóng máy tình, tôi vặn vẹo thắt lưng, cũng không có cảm thấy buồn ngủ lắm.

Rửa mặt một chút, tôi đi vào phòng bếp, lấy trong tủ lạnh ra một hộp sữa, hai quả trứng. Hâm nóng sữa một chút, trứng luộc lên một chút, bữa sáng như vậy có thể được thông qua, thực hoài niệm bữa sáng của cụ Tiếu Khinh Linh kia.

Ăn xong điểm tâm, thật sự nhàm chán, tôi chỉ biết tựa vào sô pha xem TV. Cái đĩa kinh dị ngày hôm qua kia đã bị tôi tống vào thùng rác, như vậy oán khí trong lòng tôi mới bình phục một chút.

Xem TV được một lát, Giang Ly từ ngoài tiến vào. Hắn mặc T shirt ngắn tay cùng với quần đùi thể thao, trong tay mang theo khăn lông, trên đầu mồ hôi chảy ròng ròng, xem ra là vừa mới tập thể dục trở về, thật là một đứa trẻ ngoan.

Tôi ngay cả chào hỏi cũng lười nói với hắn, tiếp tục dựa vào sô pha xem TV.

Giang Ly một câu cũng chưa nói, lập tức đi vào phòng tắm, tên nhóc này thật sự mắc bệnh sạch sẽ.

Giang Ly cả một buổi sáng đều ở trong phòng của mình, chỉ có đôi lúc ra ngoài đi WC hay pha cà phê, tôi thì vẫn dính ở trên sô pha xem TV, xem chán thì lên mạng, lên mạng chán lại tiếp tục xem TV, cứ như vậy một buổi sáng trôi qua rất nhanh.

Phòng bếp nhà Giang Ly rất lớn, nhưng mà trong bếp một cọng hành cũng không có, tôi đành chạy xuống siêu thị phía dưới mua chút rau dưa đơn giản cùng thức ăn, trở về nấu cơm. Đang làm, chuông cửa chợt vang lên, tôi đành đeo nguyên tạp dề chạy tới mở cửa.

Chỉ thấy em trai đưa cơm đầu đội mũ lưỡi trai màu đỏ vẻ mặt rạng rỡ như ánh mặt trời nhìn tôi cười nói: “Chào cô, đây là cơm trưa cô gọi, tổng cộng là năm mươi hai đồng.”

Tôi nghi hoặc: “Tôi đâu có gọi cơm hộp chứ?”

“Là tôi gọi.” Tiếng nói Giang Ly từ phía sau truyền đến. Hắn đi tới, nhận lấy túi nhựa trong tay em giai đưa cơm, sau đó đưa tiền đã chuẩn bị trước ra trả. Xem ra hắn thường xuyên gọi cơm hộp của nhà hàng này, đã quen giá thức ăn từng loại, chuyện này tôi cũng có thể theo trình độ trống vắng của phòng bếp nhà hắn mà nhìn ra.

Tôi trốn vào phòng bếp, lại đơn giản thu thập một chút, cơm trưa đã xong xuôi.

Nhà ăn nhà Giang Ly cùng với phòng khách bị ngăn cách, lúc tôi bưng đồ ăn của chính mình vào nhà ăn, Giang Ly đã chậm rãi thưởng thức cơm hộp của hắn. Nói thật, tôi thực không quen nhìn bộ dáng đàn ông mà ăn cơm lại chậm, phải như gió cuốn mây tan mới đàn ông, mọi người nói có đúng không? Chẳng qua, chẳng qua tôi phải thừa nhận, dáng vẻ lúc ăn cơm của Giang Ly thực dễ nhìn, lần đầu tiên tôi phát hiện hóa ra đàn ông lúc ăn cơm còn có thể ăn một cách tao nhã như vậy. Hư hừ, tao nhã làm cái gì, có thể đầy bụng được sao?

Tôi ngồi bên cạnh bàn, liếc liếc mắt nhìn đôi đũa dùng một lần trên tay Giang Ly, nói “Loại đũa dùng một lần này ở nước ta, 80% đều là vệ sinh không đạt tiêu chuẩn.”

Giang Ly giương mắt nhìn tôi liếc một cái, nhẫn nhịn không nói gì, tiếp tục ăn cơm.

Tôi lại nhìn hộp cơm của hắn, tận lực bày ra một nụ cười khinh bỉ, nói: “Rau này đại khái cũng chưa rửa sạch sẽ đi? Chưa biết chừng vẫn còn có sâu ấy….”

Giang Ly lạnh lẽo trừng mắt nhìn tôi liếc một cái, buông đũa đi ra nhà ăn. Tôi vì báo thù được vụ tối hôm qua mà tâm tình cực tốt, cầm lấy chiếc đũa bắt đầu ăn cơm. Tôi vẫn cảm thấy, cơm mình làm thật sự không đến mức khó ăn, tuy rằng so với mẹ tôi vẫn còn kém vài cấp.

Đang lúc tôi nghĩ rằng Giang Ly đã rời đi, hắn lại quay lại nhà ăn, hơn nữa trong tay còn tuồn ra một đôi đũa mun. Tôi đang định tiếp tục làm hắn ghê tởm một chút, không ngờ rằng hắn cầm lấy đũa phi thẳng đến bát cơm của tôi.

Tôi lấy tư thế “gà mẹ bảo hộ gà con” đem hai bàn tay bảo vệ đồ ăn chính mình tân tân khổ khổ nấu nướng, cả giận nói: “Anh làm gì thế?”

Giang Ly hé ra cái mặt thối, nói: “Dù sao cô ăn cũng không hết.”

Tôi tuyệt không thèm che dấu đắc ý trên mặt, cười nói: “Ăn không hết tôi có thể để cho thùng rác, không nhọc anh lo lắng.”

Giang Ly nhíu lông mi, nói: “Bát là của tôi, đĩa là của tôi, đũa cũng là của tôi, còn có cô nấu cơm dùng gas và điện đều là của tôi, cho nên đồ ăn này tôi cũng có phần.”

Tôi quay đầu đi, tranh cãi nói: “Kết phu thê xong tài sản hai vợ chồng đồng sở hữu, của anh cũng là của tôi.”

Giang Ly tiếp lời nói: “Đúng rồi, của tôi cũng là của cô, cho nên cơm cô làm cũng có một nửa của tôi.”

Tôi: “…..”

Giang Ly không đợi tôi nói chuyện, giống như là vứt một cái tất thối đem tay của tôi gạt ra, bắt đầu danh chính ngôn thuận hưởng thụ thành quả lao động của tôi.

Tôi thật khờ, như thế nào lại bị hắn dắt mũi đi chứ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.