Bà Xã Đại Nhân Đừng Hòng Chạy Trốn

Chương 3: Chương 3




Truyện : BÀ XÃ ĐẠI NHÂN ĐỪNG HÒNG CHẠY TRỐN Chương 3 : ~ Bạch Uyển Tình ~ ------------ Nhã Uyên tức giận lùi về phía sau , cố tránh khỏi vòng tay hắn ta . Phong Đình Nguyên thì lại thích thú nhìn con mèo hoang nhỏ trong lòng giơ móng vuốt cào lung tung .. Lúc này một nữ nhân xinh đẹp , thân thể mềm mại không xương không ngại ngần tiến tới dán bầu ngực to tròn lên cánh tay hắn .. ” Phong Tổng ... Để người ta phục vụ ngài không được sao “ Cánh tay ả không ngừng sục sạo trước lồng ngực rắn chắc của hắn .. Trong lòng thầm trách móc Nhã Uyên không có mắt nhìn người .. Đây là con cá lớn hiếm có đó nha .. Nào ngờ Phong Đình Nguyên sắc mặt lạnh nhạt , giọng nói mang theo lửa giận truyền đến .. ” Cút đi ra ngoài “ Nữ nhân mới đến nhìn về phía Nhã Uyên giễu cợt nói : ” Nhã Uyên .. Cô còn không mau tránh ra ! Cản trở tầm mắt Phong Thiếu của chúng ta “ ” Nghe không hiểu .. Là tôi nói cô cút ra ngoài .. không phải là cô ta “ .. Trong phòng đột nhiên im lặng , không một người nào dám lên tiếng .. Cô ả vừa nãy còn đắc ý bây giờ không khỏi run rẩy .. Phong Thiếu rõ ràng là đang tức giận .. Mà Phong Thiếu thì dù cô có mười lá gan cũng không dám chọc vào hắn ... Vội vã cuống quít bước ra ngoài đóng cửa lại . Phong Đình Nguyên lúc này mới thu hồi lại ánh mắt đầy sát khí , khóe miệng mỉm cười với cô gái nhỏ trong lòng : ” Em hình như chưa đồng ý lời đề nghị của tôi “ ” Tôi lặp lại lần nữa .. tôi không phải là loại kĩ nữ bán thân “ .. Lâm Nhã Uyên bị hắn ôm chặt không nhúc nhích được , cả người cô bị bảo phủ bởi hơi thở nồng nàn của hắn , hai gò má đỏ ửng như hai quả đào chín càng tăng thêm phần quyến rũ .. Phong Đình Nguyên rút từ trong túi ra một chiếc thẻ Hoàng Kim đưa tới trước mặt cô , cất giọng dụ hoặc : ” Nếu em đồng ý .. Chiếc thẻ này tùy ý em sử dụng .. “ Phong Đình Nguyên không tin nữ nhân trước mặt hắn có thể bỏ qua cơ hội tốt như thế này .. Bình thường hắn sẽ không để ý tới dạng phụ nữ bán thân mua vui ở đây ... Chỉ là cô gái này lại đặc biệt làm hắn cực kì hứng thú .. ” Thật kinh tởm .. Thật không ngờ trên đời này còn tồn tại dạng người xem tiền là dạng năng như anh .. “ Lúc này quản lý nghe thấy âm thanh ồn ào ở bên trong liền mở cửa ra xem , đúng lúc nhìn thấy Nhã Uyên tỏ thái độ bất kính với Phong Tổng . Liền trách móc : ” Cô là đang làm mình mẩy với ai .. Có biết đây là ai không hả “ ” Tôi không quan tâm anh ta là ai .. Bây giờ tôi chính thức xin nghỉ việc “ Lâm Nhã Uyên nén bực tức vào lòng , mỉm cười nhàn nhạt , thong dong hướng về phía cửa đi tới .. Cũng không quên ném lại cho Phong Đình Nguyên cái nhìn khiêu khích .. ” Phanh “ Tiếng cửa đóng lại cực kì mạnh .. Đôi mắt Phong Đình Nguyên phủ một tầng sương mỏng .. Nhếch môi hừ lạnh một tiếng .. ” Kỳ Dương .. Trong vòng ngày hôm nay , cậu phải tra ra tư liệu của cô ta “ Tôi thật muốn xem nữ nhân giả bộ thanh cao như cô ta có thể cứng đầu tới đâu .. ----.----- Tập đoàn AGL ... Bên trong phòng tổng giám đốc .. Phong Đình Nguyên cầm trong tay tập tư liệu .. [ Lâm Nhã Uyên , Nữ , Hai mươi tuổi , cao mét sáu tám . Đang theo học khoa công nghệ thông tin thành phố C , cha mất do bệnh tim , năm mười tuổi mẹ gặp tai nạn giao thông trở thành người thực vật .. Một mình tự lập kiếm tiền đóng viện phí cho mẹ , học phí mỗi năm đều được nhà trường trợ cấp . ] . . Học bổng mỗi năm của trường đại học C , đều do tập đoàn AGL tài trợ .. Ánh mắt của Phong Đinh Nguyên lóe lên tia giảo hoạt , khóe miệng vung lên ... Vươn tay nối máy xuống phòng thư kí .. ” Gọi điện cho hiệu trưởng trường đại học C nói năm nay tập đoàn chúng ta sẽ tài trợ học bổng gấp đôi .. Nhưng nhất định phải gạch tên Lâm Nhã Uyên ra khỏi danh sách nhận thưởng “ ... [ Còn tiếp ]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.