Bá Đạo Dâm Hiệp Hệ Thống

Chương 70: Chương 70: Sát Thiên Chi Đao




Ngâm.....

Tử Thần Hỗn Thú gào lên một tiếng, nó cảm giác tử vong lực của mình bị rút đi, đối với nó, chẳng khác nào là sinh mạng đang dần bị rút đi, khiến nó vô cùng sợ hãi.

Bên trong bụng Tử Thần Hỗn Thú, một cái kén màu đen đang lẳng lặng trôi nổi ở đó, tử vong lực của Tử Thần Hỗn Thú đều bị cái kén này hút đi, cái kén này càng ngày càng lớn, từ bên trong bỗng chui ra vô số sợi xích màu đen, quấn quanh cái kén này, khí tức tử vong càng ngày càng mạnh mẽ.

Vù vù.....

Bên ngoài Tử Thần Cấm Khu, có ba bóng người băng qua biển xương như vô tận này, khí tức trên người đều là Chí Tôn Thần Hoàng nhất trọng, trên ngực áo thêu hai chữ vàng Chấp Pháp vô cùng uy vũ, ba nam tử trung niên một đường hướng tới chỗ Tử Thần Hỗn Thú, nơi đó bây giờ đang có một tầng khí đen bao trùm, tựa như một quả trứng của một tồn tại kinh khủng nào đó.

- Tử Kha, mau phá giải bí pháp, quy thủ chịu trói, các Chấp Pháp Sứ đã đến rồi.

Băng Tâm Trúc lãnh đạm nói, đây chỉ là một cỗ phân thân của nàng, bước vào Thần Hoàng có thể có thể tạo ra, nhưng bắt buộc phải có tinh thần lực mạnh mẽ để điều khiển mấy cỗ phân thân này.

- Hừ, các ngươi có thể vào đây, bất quá cũng chỉ là Chí Tôn Thần Hoàng nhất trọng mà thôi, Tử Thần Hỗn Thú của ta vẫn là Chí Tôn Thần Hoàng tam trọng.

Tử Kha hừ một tiếng, mặc dù Tử Thần Hỗn Thú lúc trước xảy ra dị tượng, nhưng tu vi cũng không có sụt giảm, Chấp Pháp Sứ đến thì như thế nào, cũng không đánh lại một Chí Tôn Thần Hoàng đỉnh phong.

Ngâm......

Tử Thần Hỗn Thú gào lên, thân hình lại nhỏ xuống một vòng, từ Bá Thể rơi xuống Thiên Cái Thể, tử vong lực cũng đang dần trôi đi hết, nhưng tu vi lại không có sụt xuống, khiến nó cảm thấy vô cùng kì lạ.

Xoạt.....

Bỗng nhiên có ba bóng người rơi xuống từ không trung, đứng chắn trước mặt Tử Thần Hỗn Thú và Băng Tâm Trúc, là ba trung niên nhân lúc đầu, đuổi theo dấu vết mà Băng Tâm Trúc để lại, chạy đến chỗ Tử Thần Hỗn Thú này.

- Cô Chấp Pháp, Hiên Chấp Pháp, Diêu Chấp Pháp, hắn là Tử Kha, đối tượng của chúng ta cần tìm.

Băng Tâm Trúc chắp tay hướng ba trung niên nhân kia nói, ánh mắt nhìn về phía Tử Kha.

- Băng Chấp Pháp, ngươi vất vả rồi, hiện tại Chấp Pháp Thần Điện đang đến đây, chúng ta chỉ cần cầm chân hắn và đầu nghiệt súc này ở đây, Chấp Pháp Sứ khác sẽ đến giúp chúng ta.

Người đàn ông với mái tóc đỏ nghiêm túc nói, hắn là Cô Gia An, Chí Tôn Thần Hoàng nhất trọng trong Chấp Pháp Thần Điện.

- Đúng, ba chúng ta có thể cầm chân đầu nghiệt súc này, Băng Chấp Pháp mau mở ra Thiên Băng Tâm, cầm cố Tử Kha.

Người đàn ông thứ hai với mái tóc đen che khuất khuôn mặt nói, hắn là Hiên Minh, Chí Tôn Thần Hoàng nhất trọng.

- Được....

Băng Tâm Trúc gật đầu, Thiên Băng Tâm chính là thần thông thứ hai của nàng, tuy chỉ là phân thân, nhưng vẫn có thể sử dụng được, khi phóng khai, thì đối phương không quá nàng một đại cảnh giới sẽ lập tức bị đóng băng, cầm cố thần lực, là lá bài tuyệt sát cũng như bảo mệnh của nàng.

- Nghiệt súc, chết đi....

Hiên Minh Chấp Pháp gào lên, hai cánh tay hoá thú, trở thành hai cánh tay hổ, móng vuốt màu đen dài đến một trượng, vô cùng khủng bố, Hiên Minh huy động hổ trảo, đánh về phía Tử Thần Hỗn Thú.

Ngâm....

Tử Thần Hỗn Thú cái đầu thứ nhất gầm lên, một làn khói đen từ miệng nó phun ra, bắn về phía Hiên Minh, bên trong là tử khí mạnh mẽ, đến cả hư không cũng vặn vẹo ăn mòn, vô cùng đáng sợ, móng hổ Hiên Minh chạm vào, liền chảy ra như huyền thiết dịch.

- Nó mạnh quá, Cô Chấp Chấp, Diêu Chấp Pháp, giúp ta....

- Được....

Cô Gia An và Diêu Thần Đô đồng thanh nói, huy động thần lực, thần thông, cùng đánh tới Tử Thần Hỗn Thú, ba cái đầu Tử Thần Hỗn Thú gào lên, cùng phun ra ba luồng khói, một đen, một đỏ, một lục, cùng bắn tới ba người Hiên Minh, một là tử khí màu đen ăn mòn, một là thần hoả màu đỏ cường mãnh, một là kịch độc màu xanh mạnh mẽ.

Ầm.....

Diêu Thần Đô lập tức mở ra hộ thuẫn, bao phủ cả ba người, ba luồng công kích đánh tới đẩy lui cả ba ra ngoài hơn trăm trượng, hộ thuẫn vỡ nát, nhưng cũng đủ thời gian cho bọn họ thoát thân.

Bên này, Băng Tâm Trúc đã vận dụng thần thông, phong ấn Tử Kha thành băng điêu, chạy đến hỗ trợ ba người kia, nàng ta mở ra phòng ngự tuyệt đối, bao phủ cả bốn, khiến Tử Thần Hỗn Thú không thể làm gì được tất cả bọn họ, chỉ biết đứng chịu công kích.

Ngâm.....

Tử Thần Hỗn Thú gào lên, hai trảo lớn đánh tới quang thuẫn của Băng Tâm Trúc, “đùng đùng” từng tiếng nổ vang như sấm rền, quang thuẫn cũng không chút sứt mẻ, khiến cả bốn người Băng Tâm Trúc thở ra một hơi, nhưng mà, không ngờ rằng, bọn họ đã sai, Tử Thần Hỗn Thú vẫn còn tử vong khí ở Tử Thần Cấm Khu này.

Oanh....

Một trảo bình thường quét qua, quang thuẫn của Băng Tâm Trúc xuất hiện một vết nứt lớn, nàng mặt trắng xám phun ra một ngụm máu, ba người Cô Gia An dừng lại công kích, mặt lo lắng nhìn Tử Thần Hỗn Thú trước mắt, tu vi của nó, đã nhảy lên Thần Đế nhất trọng.

- Không xong, nó dùng bí pháp đề thăng tu vi...

Cô Gia An kinh sợ thốt lên, mở ra một tầng hộ thuẫn bao phủ bên ngoài, nhưng ngay lập tức bị Tử Thần Hỗn Thú một trảo đập nát.

Phụt.....

Cô Gia An phun ra một ngụm máu, phản phệ trầm trọng khiến chiến lực ông ta suy yếu, hi vọng vào Chấp Pháp Thần Điện người đến của ông ta càng thêm mãnh liệt, nhưng hi vọng đó quá xa vời.

Ngâm....

Tử Thần Hỗn Thú hai trào mạnh mẽ đập xuống, ầm một tiếng, phòng ngự của Băng Tâm Trúc lập tức nổ thành từng mảnh, Băng Tâm Trúc khuôn mặt trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi, nội thương trầm trọng.

- Các Chấp Pháp Sứ khác khi nào mới đến?

Cô Gia An lo lắng hỏi, mặc dù nói là các Chấp Pháp Sứ khác sẽ đến, nhưng ông ta lại không chắc chắn điều này.

- Là ai nói các Chấp Pháp Sứ khác sẽ đến?

Băng Tâm Trúc nghiêm nghị nói, trong này hình như có bí ẩn gì đó, nếu không, các Chấp Pháp Sứ hiện tại đã phải tới đây rồi, tại sao vẫn chưa tới.

- Là Thiệu Phong Trần nói cho chúng ta biết, Băng Chấp Pháp đến Tử Thần Cấm Khu truy tung Tử Kha, để bọn ta đến hỗ trợ, phía sau sẽ có các Chấp Pháp đến hỗ trợ.

Diêu Phong Đô lập tức nói.

- Là Thiệu Phong Trần nói?

Băng Tâm Trúc sắc mặt nghiêm nghị, nói, Thiệu Phong Trần là con trai của Chấp Pháp Thần Điện điện chủ, lúc trước theo đuổi nàng, nhưng nàng lại không chấp thuận, khiến hắn ta sinh hận, hết bao nhiêu lần tính kế với nàng, nhưng đều không có thành công.

- Tại sao các Chấp Pháp Sứ khác vẫn chưa tới? Chúng ta sắp không xong.

Hiên Minh hai cánh tay như muốn mục rữa ra, lộ ra xương trắng bạc bên trong, khuôn mặt cực kì lo lắng, vừa thối lui tránh thoát công kích của Tử Thần Hỗn Thú, nói.

- Ta thấy, đây là do Thiệu Phong Trần muốn tính kế với ta.

Băng Tâm Trúc mặt sầm xuống, nói, Tử Thần Cấm Khu này không hạn chế Chí Tôn Thần Hoàng, cho nên chân thân của Băng Tâm Trúc có thể tiến vào, nhưng mà nếu như vậy, tại sao Thiệu Phong Trần lại biết được Tử Thần Hỗn Thú có thể giết được nàng.

Răng rắc.....

- Haha, các ngươi thật ngu ngốc, bí phương đó, chính là Thiệu thiếu chủ phân thân đưa cho ta khi giết hết đệ tử Ám Ảnh Thần Điện, thực chất, ta là tay sai của Thiệu Thiên Tuyệt đại nhân mà.

Tử Kha nhô ra khỏi khối băng, cười ha hả nói, tay trái chặt lấy tay phải, một vòi máu tưới bắn lên không trung, vẽ xuống một phù trận kì lạ, thân ảnh Tử Kha dần biến mất, là huyết tế truyền tống.

- Đáng giận, không ngờ Thiệu Phong Trần muốn đẩy chúng ta xuống hố lửa.

Cô Gia An tức giận mắng, bất ngờ một trảo Tử Thần Hỗn Thú đánh qua, ông ta lập tức mở ra hộ thuẫn, ầm một tiếng, Cô Gia An lập tức bị đánh bay ra xa, nửa bên thân thể bị xé nát, huyết nhục ầm ầm đổ xuống, thần lực lập tức vận chuyển, thân thể trở lại bình thường, nhưng bị thương vẫn là bị thương, ông ta không thể tiếp tục chiến đấu.

- Xin lỗi ba vị Chấp Pháp, là ta liên lụy ba người.

Băng Tâm Trúc nói, Băng Thiên Tâm mở ra, kết băng một trảo Tử Thần Hỗn Thú đánh tới, đồng thời thối lui, Diêu Phong Đô cùng Cô Gia An huy động thần lực, mở ra phòng ngự, hợp lực bảo hộ bốn người.

Ngâm.....

Tử Thần Hỗn Thú gào lên, cả người nó bỗng nhiên rung lên, cả người quỳ xuống, từng sợi xích màu đen quấn lấy nó, ba cái đầu Tử Thần Hỗn Thú há lớn, gào to, trên lưng nó xuất hiện một cái kén màu đen, phát ra khí tức tử vong vô cùng đáng sợ, Tử Thần Hỗn Thú ba đôi mắt màu đỏ lộ vẻ sợ hãi, nó phát hiện, sinh mạng của mình bị cái kén kia nắm lấy.

- Đó, đó là thứ gì vậy?

Cô Gia An kinh sợ, đây là lần đầu tiên ông ta cảm nhận được tử vong khí tức cường đại như vậy, Tử Thần Cấm Khu tử vong khí cũng chỉ như kiến so với voi.

- Chưa từng thấy thứ như vậy bao giờ, tử vong khí tức quá đáng sợ.

Hiên Minh sợ hãi, đối mặt với Tử Thần Hỗn Thú cấp bậc Thần Đế ông ta cũng không có sợ hãi như vậy, đây là tử vong áp chế tinh thần đặc thù.

Rắc.... Rắc....

Cái kén màu đen kia nứt ra, tử vong khí tức càng thêm mạnh mẽ, khiến bốn người Băng Tâm Trúc có cảm giác như đang đối mặt với tồn tại như Ma Thần trăm vạn năm trước vậy.

- Hà hà, tử vong chính là tận cùng của sinh mệnh, nhưng cũng là nguyên căn của sinh mệnh, tương sinh tương khắc.

Một giọng nói nam tử vọng ra từ bên trong cái kén, Băng Tâm Trúc lập tức nhận ra, đó là giọng nói của tên vô lại kia, nhưng rõ ràng hắn đã bị Tử Thần Hỗn Thú cắn nuốt, tại sao lại còn sống, lại còn có thể phát ra tử vong khí tức mạnh mẽ như vậy?

Còn về Dương Tuấn, tên này tự nhiên chui vào bụng Tử Thần Hỗn Thú cũng có căn nguyên, dự đoán của Dương Tuấn, nơi có tử vong pháp tắc nhiều nhất, không phải là bên trong một đầu Thần Thú từ tử vong uẩn sinh ra hay sao? Hắn ta lập tức đưa đầu cho Tử Thần Hỗn Thú thôn phệ, sau đó ở bên trong lĩnh ngộ bản nguyên tử vong pháp tắc, lĩnh ngộ lập tức tăng lên 99 đạo, hợp nhất thành Sát Thiên chi Đao, mà Sinh Mệnh pháp tắc cũng được Dương Tuấn lĩnh ngộ, tăng lên đạo thứ 150, sinh mệnh lực cuồn cuộn không ngừng.

- Chà chà, lúc trước ngươi ăn ta rất thoải mái hả?

Dương Tuấn bước đến cái đầu ở giữa của Tử Thần Hỗn Thú đã ăn hắn ta lúc đầu, vỗ vỗ lên đầu nó, tử vong lực của nó đã bị tử vong pháp tắc của Dương Tuấn khoá chặt, có nghĩa, hắn hiện tại nắm quyền sinh sát của nó trong tay, chỉ một ý niệm liền có thể giết nó.

Ngâm....

- Chủ nhân, ta sai rồi, tha mạng cho ta....

Tử Thần Hỗn Thú gào lên, một dao động thần thức truyền vào đầu Dương Tuấn, là lời nói của Tử Thần Hỗn Thú, nó biết được sinh mệnh của mình bị người khác nắm giữ, lập tức trung thành.

- Haha, thông minh lắm, ta thấy hình dạng này của ngươi xấu quá, đổi một chút xem.

Dương Tuấn cười lớn, vỗ vỗ đầu Tử Thần Hỗn Thú, lập tức cả người nó rung lên, từ từ biến nhỏ, trở thành một đầu sư tử nhỏ màu đen, chỉ còn một cái đầu, bộ lông một màu đen bóng, vô cùng đáng yêu, không khác sư tử bình thường là mấy, không nhìn ra là một đầu Thần Thú Chí Tôn Thần Hoàng.

- Đến lúc quay về rồi....

Dương Tuấn xoay người nói, không quan tâm sự có mặt của bốn người Băng Tâm Trúc, đối với Dương Tuấn, hắn chẳng cần phải chú ý những người này, tay trái duỗi ra, tử vong khí, tử vong pháp tắc ngưng tụ, tạo thành một thanh đao dài hơn trăm trượng, tử vong khí tức kinh khủng toả ra, ép bốn người Băng Tâm Trúc đến nghẹt thở, Dương Tuấn nhẹ nhàng một đao bổ ra, bầu trời Tử Thần Cấm Khu lập tức bị xé rách, một con mắt khổng lồ hiện ra, nhìn xuống Dương Tuấn, không nói hai lời trước mặt Dương Tuấn mở ra một thông đạo hư không, Dương Tuấn nắm lấy Tử Thần Hỗn Thú, nhảy vào trong thông đạo, trở về Tiên Giới.

..........

..............

Kết thúc chuyến đi Thần Giới....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.