Bá Đạo Dâm Hiệp Hệ Thống

Chương 93: Chương 93: Hắc ám sát đoạ đại nữ thần




Gầm....

Loạn Phong sơn lần nữa rung chuyển, phong nhận hơi ngưng tụ lại lần nữa bị thổi tan, đầu Minh Dực Ma Báo kia hiện tại trên người có vài dấu vết thương, mà Minh Huyền trên tay xích phiến cũng hơi có dấu hiệu hư hại, mà trước mặt hắn là Dương Tuấn nhưng là chi chít vết thương.

Quả nhiên, Minh tộc là đại địch của Tiên tộc.

Pháp tắc, đại đạo lực lượng xuất ra đều bị khắc chế, một chút xíu uy lực cũng không thể phát ra, mà phù văn thì không quá tệ hại, ít nhất có thể sử dụng một nửa uy lực, cũng may mắn, Minh tộc số lượng người không nhiều, mạnh mẽ ở phương diện hủ thực lực lượng cùng huyết mạch khi tân sinh, nếu không Tiên Giới chắc chắn đã không còn tồn tại.

- Tật Bạo Phong Ma...

Minh Huyền hét lên một tiếng, xích phiến trong tay biến hoá, trở thành một cái quạt bằng xương, lập tức cuồng phong màu đen từ cốt phiến kia tuôn ra, hoá thành từng thanh lợi kiếm sắc bén xoẹt qua Dương Tuấn, cắt ra trên người hắn càng nhiều thêm vết thương, kèm theo lực ăn mòn kinh khủng bào mòn sinh lực của Dương Tuấn.

- Khặc, thể phách này chưa đủ rồi...

Dương Tuấn phun ra một ngụm máu đen, hắn đang không ngừng bài trừ lực ăn mòn trong cơ thể, chỉ dùng thể phách ngạnh kháng, mài dũa thể phách này.

- Ta ghét nhất Chiến Thần điện người, thể phách dai như gián, rác rưởi.

Minh Huyền khinh bỉ nói, Minh Dực Ma Báo không ngừng tản ra lực lượng huyết thống, cường hoá sức mạnh của Minh Huyền, nó tuy là thái cổ thần thú, nhưng cũng chỉ là nhờ huyết mạch của Minh Huyền thuần khiết rất nhiều mới có thể tạm thời mời nó xuất hiện, để không ngừng cường đại huyết mạch lực lượng của Minh Huyền, tuy nhiên, nó cũng có giới hạn.

- Ha, ngươi không phải muốn hủ thực tứ chi của ta sao? Đến à nha.

Dương Tuấn cười cợt nói, Minh Huyền thực lực tuy đáng sợ, nhưng Dương Tuấn có thể phách này tuy không cứng rắn như Hắc Văn thể phách, nhưng nó có bốn viên nguyên châu, không ngừng cung cấp lực lượng chữa trị thể phách, để Dương Tuấn giống như một khối vàng ròng, dù có nung như thế nào thì đặc chất của vàng cũng không chảy ra được.

Mà Dương Tuấn từ đầu tới giờ vẫn chưa có xuất thủ, chỉ là nhẫn nhịn mài dũa thể phách mà thôi.

- Đáng giận, chết cho ta, Thận Cổ Thực Thiên.

Minh Huyền nổi giận, cốt phiến lần nữa biến hoá, trở thành một cái màu đen kiếm dài, bên trên là một luồng hắc khí lăn lộn quấn quanh, tựa như u linh từ thâm sâu địa ngục, mà Minh Dực Ma Báo cũng tan biến, nó đã đạt tới cực hạn, hiện tại là lần phóng thích cuối cùng.

Lực lượng như hủy thiên diệt địa bắt đầu ngưng tụ trên thân thanh kiếm, Minh Huyền mắt lóe ra sát khí mãnh liệt, hắn đã quyết giết Dương Tuấn, chứ không đùa giỡn như lúc đầu nữa, hắn ta thân hình loé lên, quỷ dị xuất hiện sau lưng Dương Tuấn, hắc kiếm tung lên, như Sát Thần Kiếm đâm xuống Dương Tuấn.

- Tưởng ta dễ bắt nạt sao?

Dương Tuấn hừ một tiếng, Chiến Thiên Thần Phủ xuất hiện, lập tức khí thế Dương Tuấn tăng vọt, Tổ Khí lực lượng không liên quan đến pháp tắc, đại đạo hay phù văn, mà là sức mạnh thượng cổ, tích lũy qua hàng trăm vạn năm mà thành.

Dương Tuấn thân thể biến lớn, Chiến Thiên Thần Phủ sức mạnh là man lực, cho nên thân thể phải đạt tới độ chịu lực nhất định, biến hoá xảy ra trong nháy mắt, Dương Tuấn vung phủ đi qua, nhanh chóng cản lại một kiếm như hủy thiên diệt địa của Minh Huyền.

- Cái gì!!!???

Minh Huyền giật mình nói, Thận Cổ Thực Thiên chuyên khắc chế phù văn lực lượng, hơn nữa còn bao hàm vô số sát khí cùng hủ thực lực lượng, làm sao có thể dễ dàng bị cản lại như vậy được kia chứ.

- Bán Tổ Khí nhờ vào huyết mạch mà thôi, không có chỗ dùng.

Dương Tuấn chém ngang một phủ, sóng khí mạnh mẽ đẩy lui Minh Huyền, theo sát, Dương Tuấn bắt đầu vận sức, chuẩn bị sử dụng Thương Long Sát Thiên Phủ.

- Bá Thiên Vươngggg.....

Một tiếng gầm lên giận dữ, toàn bộ khí tức Tiên Giới lẫn Chiến Thiên Thần Phủ đều toả ra, tất nhiên sẽ có mấy cái sống lâu năm ma tộc nhận ra, mà chính xác là như vậy, Quỷ Đế Đệ Nhị Ma Linh kia tới rồi.

- Ra, ra là ngươi, chẳng trách, khí tức rất quen thuộc.

Quỷ Đế thân ảnh hiện ra, sát khí lẫm liệt, trường mâu màu đen đan xen từng sợi hắc lôi, song dực khổng lồ sau lưng nhẹ nhàng vỗ, giữ vững thân hình trên không trung, Quỷ Đế nghiến răng nói, nàng ta nhận ra người lúc trước đánh đuổi mình chạy về Ma Giới.

- Hahaha, Bá Thiên Vương a Bá Thiên Vương, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại vào, chết cho ta....

Quỷ Đế cười giận dữ, trong tay xuất hiện tấm Phong Đô Phù lúc trước, chung quanh ma khí mờ nhạt bỗng nhiên trở nên đậm đặc, như hoá thành thực chất sền sệt, một cánh cổng lớn xuất hiện sau lưng Quỷ Đế, cánh cổng nặng nề mở ra, một nam nhân ma tộc thân người cao lớn xuất hiện, không hề có một chút tu vi, nhưng áp lực lại gần như ngang bằng với Minh Dực Ma Báo kia. ().

- Phân thân Ma Thần?

Dương Tuấn lẩm bẩm, phân thân Ma Thần có rất nhiều, quản chế Ma Thần tộc tộc nhân, bên trong cũng có khá nhiều phân thân mạnh mẽ, nhưng cái mạnh nhất, là bản sao thứ hai của Ma Thần bên trong Phong Đô Phù.

Chát....

Một tiếng vang chát chúa, Dương Tuấn bị một lực lượng vô hình đánh bay, bắn xuyên qua Loạn Phong sơn như một viên đạn pháo, vết thương như mặt đất rạn nứt xuất hiện chi chít trên người, chật vật đứng dậy, Dương Tuấn đã thấy mình đang ở gần một cái hồ lớn, từng vòng xoáy nước chứa phong nhận khủng bố xoay tròn xung quanh hồ.

Ầm....

Bất ngờ, một bàn tay thô to nhấn đầu Dương Tuấn xuống đất, sức phá hoại như hủy thiên diệt địa lan toả, bây giờ bên cạnh cái hồ kia xuất hiện một cái hồ còn lớn hơn, khói trắng bốc lên nghi ngút, nước hồ bên cạnh đang chảy qua lổ thủng này.

- Khụ, quả nhiên ngươi rất mạnh...

Dương Tuấn chật vật đứng dậy, bản sao Ma Thần không cảm xúc đứng ở đó, tay trái hơi mở ra, một đoàn hoả diễm màu đen bùng lên, nhanh chóng bắn xuyên lên bầu trời, biến thành một thanh hoả kiếm màu đen khổng lồ.

- Đồ Tiên Hoả Kiếm?

“Dương Tuấn” bên trong Ấn Kí Phong Phù giật mình nói, Dương Tuấn bên ngoài hơi khó hiểu, nhưng vẫn là cố gắng tránh né thanh hắc hoả kiếm này, khí thế của nó quá khủng khiếp.

Phốc....

Đúng lúc này Dương Tuấn bỗng nhiên phun ra một ngụm máu vàng, Chiến Thiên Thần Phủ cũng biến mất, đại hán thân thể biến thành mảnh khảnh thư sinh, đôi mắt biến thành lành lạnh, mái tóc đen cũng biến thành màu bạch kim.

Ý thức của Dương Tuấn đã bị người kia tạm chiếm lấy.

- Ai, ta không muốn uổng phí lần hoán sinh cuối cùng ở đây, vì vậy, đành nhờ tới ngươi rồi.

- Hihi, tôn kính chủ nhân của ta, ta luôn sẵn lòng phục vụ ngài mà.

“Dương Tuấn” thở dài nói, một đoàn hắc khí bỗng nhiên xuất hiện sau lưng hắn, trong hắc khí xuất hiện một cô gái tóc đen dài qua cả chân, nhưng cô ta đang lơ lửng trên không trung, đôi mắt to tròn chỉ một màu đen hơi hiện ra ý cười, hai cánh tay trắng nhỏ khoác lên vai “Dương Tuấn” cười nói.

- Ta đem huyết mạch Thánh Nhân làm vật tế, hiện thân đi, Hắc Ám Sa Đoạ Đại Nữ Thần.

“Dương Tuấn” cắn ngón tay, vẽ trên không trung một vết máu, cô gái tóc đen kia nhẹ hé môi, mút lên ngón tay của “Dương Tuấn”, đúng lúc Đồ Tiên Hoả Kiếm đánh xuống “Dương Tuấn”, oanh một tiếng, Loạn Phong sơn giống như bị sụp xuống, biến thành một cái hố sâu khổng lồ như miệng của thượng cổ hung thú, nhưng mà ở nơi trung tâm vẫn còn lại một người, cùng một cái kén đen xì xì, ngoại trừ Quỷ Đế cùng Minh Huyền ra thì toàn bộ đều chết sạch.

- Hihi, linh hồn này mùi vị thật ngon.

Cô gái cả người u ám cười duyên dáng nói, nhưng câu nói lại là lạnh lẽo rợn xương, nàng một tay đâm thẳng vào lồng ngực của bản sao Ma Thần, nhưng lại không có một giọt máu nào chảy, một lỗ nhỏ vết thương cũng có.

Nàng ta kéo ra một đoàn gì đó màu trắng, nàng ta đưa nó lên miệng, giống như đồ ăn vặt nuốt chửng xuống bụng, mà bản sao Ma Thần bỗng nhiên xé phanh ngực, gào rống cực kỳ đau đớn, sau đó cơ thể từ từ phân hủy, hoá thành bụi phấn tiêu tán trong không trung.

- Không, không thể...

Quỷ Đế ôm đầu lẩm bẩm, bản sao của Ma Thần làm sao có thể bị giết dễ dàng như vậy kìa chứ, Minh Huyền sắc mặt hơi đổi, hắn nghe rõ “Dương Tuấn” nói, Hắc Ám Sa Đoạ Đại Nữ Thần.

Hắc Ám Sa Đoạ Đại Nữ Thần, là người xé rách ba phần thế giới, ghép thành Minh Giới của hắn ở trong truyền thuyết, ban xuống quy tắc tân sinh linh hồn, bởi vì nàng là đại nữ thần sa ngã vì quá ham muốn ăn linh hồn của sinh linh, đến nỗi tạo ra một thế giới chỉ để làm nông trại cho riêng mình, nhưng bởi vì chuyện này quá tà ác, các đại thần khác đã trấn giết nàng ta, khiến Minh Giới chưa kịp hoàn thành, mất vô số thời gian mới có thể tân sinh ra linh hồn mới.

- Hihi, ta ăn linh hồn bọn chúng được không chủ nhân? Ta đói lắm đấy (:3).

- Tùy ý....

- Hihi, yêu chủ nhân ta quá cơ.

- Ahhhhhh......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.