Anh Nghĩ Anh Sẽ Không Thích Em

Chương 8: Q.1 - Chương 8






“Không được!” Lương Chân Chân quả quyết từ chối.

“Tại sao không được? Tôi thích ai, muốn theo đuổi ai là quyền lợi của tôi, chị dâu nhỏ nên đứng về phía tôi mới đúng, chẳng lẽ chị không cảm thấy tôi là người đàn ông tốt ngàn năm một thuở mới thấy sao?” Quan Hạo Lê cười híp mắt nói.

Lương Chân Chân và Cát Xuyến nhất trí lắc đầu, còn Tiết Giai Ny thì mặt không có cảm xúc gì nhìn Quan Hạo Lê, trong lòng buồn bực, rốt cuộc người đàn ông om sòm này muốn làm gì! Kể từ sau khi gặp anh ta không xảy ra chuyện gì tốt.

“Người đàn ông tốt ngàn năm một thuở, chỉ anh?” Vẻ mặt Tiết Giai Ny giống như nghe chuyện tức cười nhất.

“Dĩ nhiên.” Quan Hạo Lê không hề khiêm tốn đáp.

“Trừ phi đàn ông toàn thiên hạ chết hết, bằng không, hoàn toàn không thể xuất hiện tình huống như thế.” Tiết Giai Ny rất không nể mặt anh.

“Phì.” Lương Chân Chân và Cát Xuyến không nhịn được phì cười, không nghi ngờ chút nào, hai cô đứng về phía Tiết Giai Ny.

Giờ phút này vẻ mặt Quan Hạo Lê chỉ có thể dùng một từ 囧để hình dung, khóe miệng co quắp mãnh liệt mấy cái, trong lòng tự nói với mình: Nhịn… Mình đường đường là đấng mày râu lại có thể so đo với ba cô gái sao? Vậy cũng quá mất trình độ.

“Xem ra tôi thành công chọc cười ba người đẹp, cũng hết giận không sai lắm? Hôm nay tôi mời khách, ba người đẹp tùy ý.” Anh khôi phục trấn định rất nhanh, tiếp tục hi hi ha ha, giống như vừa rồi chỉ là đùa giỡn vô thưởng vô phạt, thuần túy là chọc cười.

“Đây là anh nói! Ba người chúng tôi tuyệt đối không tiết kiệm tiền cho anh, dù sao cũng là lần đầu tiên đến, không tránh khỏi sẽ gọi mấy món ăn ngon nhất át chủ bài của nơi này đến nếm! Anh nói đúng không?” Cát Xuyến lập tức cho một quân, cười đến rạng rỡ.

“Cái đó đúng.” Quan Hạo Lê cảm khái trong lòng ba bà cô này đều không dễ chọc, xem ra hôm nay không để cho mình đổ nhiều máu chắc chắn sẽ không bỏ qua, trong khi mấy cô chọn món ăn anh đi ra ngoài gọi điện thoại cho nhóm bạn cùng ăn cơm, nói mình có chút việc không đi được, ngày khác làm chủ bồi tội.

Ăn là một phương thức phát tiết cảm xúc gì đó, đây chính là việc ba người Tiết Giai Ny thích nhất, sau khi ăn quá no cả đầu sẽ tạm thời tắt máy, không thèm nghĩ những chuyện phiền não nữa, chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon.

Sau đó sáng hôm sau tỉnh lại, cái gì cũng đều trở thành quá khứ.

Trước đây Quan Hạo Lê chỉ nghe nói khi tâm trạng phụ nữ không tốt sẽ cực kỳ thích ăn gì đó, hôm nay coi như lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy, tình cảnh kia thật sự có đủ rung động.

“Khụ… Có phải các cô quên không, còn có tôi tồn tại?” Anh hắng giọng, nhắc nhở ba nữ sinh bên cạnh.

Tiết Giai Ny ngước mắt liếc nhìn anh, “Không có! Anh vốn chính là không khí, có liên quan gì đến chúng tôi đâu?”

Một câu nói khiến Quan Hạo Lê á khẩu không trả lời được, anh vốn cho rằng tài ăn nói của mình không tệ… Nghèo vốn từ rồi, đáng tiếc cho một đời anh danh của anh!

“Anh cảm thấy chúng tôi sẽ cố ý làm ra vẻ dè dặt, đoan trang thục nữ ăn cơm trước mặt anh sao? Sao có thể! Chúng tôi cũng không coi anh là đàn ông.” Cát Xuyến vừa ăn sushi vừa nói.

Quan Hạo Lê vốn đang uống nước, nghe được câu sau cùng thiếu chút nữa phun ra, cuối cùng bị nghẹn, kết quả ho đến kinh thiên động địa, anh bị kích thích không nhẹ.

“Sai lầm rồi, không phải tôi không là đàn ông, mà các cô không phải là phụ nữ.”

“Anh lặp lại lần nữa!” Lương Chân Chân trừng mắt liếc anh.

“Chị dâu nhỏ, ‘các cô” không bao gồm chị.” Trên trán Quan Hạo Lê đầy vạch đen.

“Vậy cũng không được! Giai Ny và Cát gia là bạn tốt nhất của tôi, không cho phép anh vu oan họ.” Lương Chân Chân không vui.

Vu oan? Rốt cuộc là ai vu oan ai nhiều hơn? Trong lòng Quan Hạo Lê đang rỉ máu, anh không thể không nhận thua, đối nghịch với ba người bọn họ chính là vô cùng không sáng suốt.

Một bữa cơm cứ nhốn nháo hỉ hả như vậy mà qua đi, không thoải mái lúc trước cũng bớt đi rất nhiều, lúc trả tiền, đúng là một số tiền lớn, Quan Hạo Lê rất sảng khoái móc thẻ vàng ra, tiền bạc chỉ là vật ngoài thân với anh, tiêu đi kiếm lại, đền đáp tuần hoàn mà thôi.

“Mấy người đẹp, cần tôi làm tài xế không?” Ra cửa, Quan Hạo Lê chỉ chiếc Aston Martin màu xanh ngọc của mình, cười híp mắt nói.

“Không cần, tự chúng tôi có xe.” Tiết Giai Ny liếc nhìn anh, móc chìa khóa xe của mình trong túi, đi thẳng về phía chiếc Porsche màu đỏ như lửa.

Mắt Quan Hạo Lê híp lại thành một đường thẳng, từ hai tháng trước khi nói chuyện cùng cha mẹ cô ở Positano có thể cảm thấy gia cảnh nhà cô không tệ lắm, nhà kinh doanh một công ty nhỏ, cũng coi như thiên kim đại tiểu thư.

Porsche màu đỏ lướt qua anh, hất lên mảng bụi, anh như có điều suy nghĩ nhếch môi, là một người phụ nữ thú vị, ngược lại anh rất muốn tháo màn che mặt bí ẩn trên người cô.

--- ---------- -----

Thứ bảy, Tiết Giai Ny một mình chán chết lái xe đi dạo lung tung trên đường, Chân Chân và Cát gia đi cùng bạn trai, chỉ còn dư lại mình cô cô đơn lẻ bóng, ở trong ký túc xá hoặc ở trong nhà chỉ khiến mình suy nghĩ lung tung, còn không bằng ra ngoài lắc lư, cảm nhận chút không khí náo nhiệt.

Dừng xe ở bãi đậu xe bên cạnh quảng trường, cô đi dọc theo lối đi bộ, nhìn từng cặp tình nhân tay trong tay ngọt ngào cười nói, trong đầu luôn thoáng hiện qua chút hình ảnh, trong lòng chua xót như vậy.

Náo nhiệt đều của người khác, không liên quan gì đến cô.

Đột nhiên, giống như cô trông thấy bóng người quen thuộc phía trước, đang được người đàn ông khác ôm vào trong ngực, thân mật như vậy, tự nhiên như vậy…

Không thể nào! Ban đầu a Duyệt bởi vì cô ta mà chia tay với mình, bây giờ mới bao lâu, sao lại như vậy?

Lòng cô nghi ngờ nặng nề, sải bước đi tới, “Kim Hà.”

Nữ sinh tên Kim Hà bị gọi xoay người lại, lúc nhìn thấy Tiết Giai Ny, trong mắt lướt qua vẻ bối rối, ngay sau đó trấn định, “Giai Ny, đã lâu không gặp, cậu càng ngày càng đẹp, nam sinh đại học F theo đuổi không ít chứ?”

“Anh ta là bạn trai cô?” Tiết Giai Ny chú ý nhất hiển nhiên là vấn đề này.

“Đúng vậy.” Kim Hà thoải mái kéo tay bạn trai, cô không ngờ gặp phải Tiết Giai Ny ở đây, xem ra phải bịa lời nói dối tiếp tục lừa cô ấy rồi, trong lòng nói không ra ghen tỵ và đồng tình.

Các cô đã từng là bạn tốt nhất, cả ngày như hình với bóng, bởi vì gia cảnh và tính nết tương tự, quan hệ hai người càng ngày càng tốt, lời gì trong lòng cũng có thể chia sẻ với đối phương, ngay cả mắt mua đồ cũng hoàn toàn giống nhau, cho nên hai người thường trao đổi quần áo, giỏ xách, trang sức các loại.

Vốn hai người có thể trở thành bạn tốt thân thiết nhất, nhưng phát sinh ngoài ý muốn.

Họ đồng thời thích một nam sinh – Quan Cảnh Duyệt, chỉ vì Tiết Giai Ny nói ra sớm một bước, vừa vặn Quan Cảnh Duyệt cũng thích cô, vì vậy Kim Hà lựa chọn yên lặng thối lui, đàn ông có thể có mới, nhưng bạn bè là cả đời, sau khi cô dằn vặt đau khổ một lần trong lòng, quyết định vĩnh viễn chôn vùi tình cảm mới manh nha này.

Ba năm học cấp ba, cô nhìn bạn tốt ngọt ngào hạnh phúc trước mắt mình, giữa bọn họ xảy ra chuyện gì đều nói cho cô biết, hoàn toàn không giấu giếm chút nào.

Không biết rằng, Kim Hà nghe đến những chuyện này càng thêm khổ sở không chịu nổi, cô thử lui tới với những nam sinh khác, nhưng trong lòng vẫn nghĩ đến Quan Cảnh Duyệt, nhớ nhung giống như tấm lưới, cái lồng rậm rạp chằng chịt, khiến cho cô sắp không thở nổi.

Bởi vì trong lòng bị đè nén quá mức, có một lần không nhịn được cô nửa đùa nửa thật: “Về sau đừng ân ân ái ái trước mặt tớ! Tớ không chịu nổi kích thích.”

Ngay lúc đó Tiết Giai Ny đang chìm trong tình yêu ngọt ngào cuồng nhiệt, hoàn toàn không nghĩ đến trong lòng bạn tốt vân thích bạn trai mình, cho rằng cô ấy đang nói đùa, sau cũng thu liễm lại một chút.

Kim Hà vốn cho rằng Giai Ny và Quan Cảnh Duyệt sẽ tiếp tục hạnh phúc, lại không nghĩ rằng, học kỳ hai lớp mười hai một tháng trước kỳ thi vào đại học, anh ấy đến tìm mình, nói thật ra người trong lòng anh ấy là mình, còn nói biết cô cũng thích anh, chứng kiến cặp mắt nghi ngờ của mình thì liệt kê một loạt chi tiết nhỏ trong cuộc sống.

Trong nháy mắt đó, cô cảm thấy hạnh phúc đến quá đột ngột, đồng thời trong lòng cũng mâu thuẫn, một mặt vui vẻ không thôi, người nam sinh mình thầm mến ba năm đột nhiên thổ lộ với mình; mặt khác lại lo lắng cho bạn tốt, sợ cô ấy không chịu nổi.

“Việc này không liên quan gì đến em, là anh thay lòng, anh tự đi nói với cô ấy.” Quan Cảnh Duyệt ôn hòa nói.

Kim Hà mềm lòng rồi, cô từng nhiều lần mơ ước cả ngày lẫn đêm đến giây phút này như vậy, hôm nay giấc mộng được thực hiện, cô còn hèn nhát cái gì chứ?

Cô không biết Quan Cảnh Duyệt và Giai Ny nói những gì, nhanh chóng, trong trường đồn đại hai người chia tay, nói Quan Cảnh Duyệt thay lòng đổi dạ, yêu bạn tốt của bạn gái cũ, vứt bỏ công chúa nhỏ Tiết Giai Ny, chỉ chơi đùa một chút với cô ấy, hoàn toàn không phải nghiêm túc.

Khoảng thời gian đó, cô cảm thấy mình giống như bay trên mây, hạnh phúc không chân thực, Quan Cảnh Duyệt đúng là người bạn trai tốt, cẩn thận quan tâm bạn gái, nhưng cô cảm giác sau dịu dàng của anh che giấu gì đó.

Bây giờ suy nghĩ lai, giác quan thứ sáu của nữ sinh thật nhạy, nghĩ tới đây, khóe miệng cô nhếch lên nụ cười tự giễu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.