Ánh Lửa Mùa Đông

Chương 67: Chương 67




Lãnh Tiểu Dã ăn hết cả dĩa đồ ăn, rốt cục cũng lắp đầy bụng.

Lúc này, Kiều đã mang hành lý đến biệt thư cho cô.

Đoàn người dọn đồ rồi đi thẳng tới sân bay, cô ngồi trên chiếc Cadillac hồng nhạt lái vào sân bay, máy bay tư nhân của Hoàng Phủ Diệu Dương cũng vừa cất cánh.

Nửa tiếng sau, Lãnh Tiểu Dã lên máy bay rời khỏi sân bay New York.

Xuyên qua toàn châu Mỹ, quá cảnh tại San Franciso, sau đó lại tiếp tục chuyến bay.

Đợi đến khi Lãnh Tiểu Dã đặt chân lên Honolulu, đã là giữa trưa ngày hôm sau.

Annie đã sớm liên lạc tài xế giúp cô, vệ sĩ Trần Tư Viễn cũng đã mang hành lý xuống, bỏ vào trong cốp xe.

Lãnh Tiểu Dã ngồi vào phía sua, Annie mở miệng cười, Tiểu thư, sáu giờ sẽ khởi hành, nếu ngài cần gì, bây giờ vẫn còn hơn hai giờ.

Lãnh Tiểu Dã híp mắt lại, nhìn sắc trời bên ngoài, Đáng tiếc, chân tôi đang bị thương, không thể đi mua sắm được, trực tiếp lên thuyền đi.

Thực ra, vết thương trên chân cô cũng không nghiêm trọng lắm, trải qua một ngày dưỡng tương, cũng đã tốt lên rất nhiều, không ảnh hưởng gì đến hoạt động, chỉ vì cô không muốn đi mua sắm nên tìm một cái cớ thôi.

Annie lập tức ra lệnh với tài xế, Đi đến bến tàu.

Chiếc ô tô màu đen ra khỏi sân bay, đi về phía cảng.

Cảng du thuyền, toàn những chiếc du thuyền xa hoa lộng lẫy bỏ neo, trong số này, du thuyền Poseidon Cruises, vô cùng lộng lẫy.

Nó khác xa nhưng chiếc du thuyền khác, hùng vĩ lấp lánh dưới ánh mặt trời.

Xuống xe, Lãnh Tiểu Dã nâng tay hạ mắt kính xuống, nhìn thoáng chiếc du thuyền một cái.

Con ngươi đen láy, hiện lên chút lạnh lẽo.

Tiểu thư, mời lên thuyền.

Annie cung kính nói.

Đeo mắt kính lại, Lãnh Tiểu Dã lười biếng đưa gậy qua cho cô, đi lên Hải Thần Hào.

Annie đỡ lấy một cánh tay cô, Phòng của ngài ở tần tám, trừ tấng cao nhất, thì đây chình là nơi có phòng xa hoa nhất trên du thuyền này. Tôi và Microphonge sẽ ở tầng bảy, nếu ngài có cần, tôi có thể ở cùng ngài.

Không cần, tôi không có thói quen ở cùng người khác.

Annie nhẹ thở một hơi, cô thật sợ vị đại tiểu thư này muốn cùng phòng với cô, Vậy ngài có chuyện gì, bất cứ lúc nào cũng có thể gọi cho tôi.

Ừm. Lãnh Tiểu Dã nhẹ đáp một tiếng.

Lúc này, ba người đã lên thuyền, sớm có một người Hoa mặc tây trang đến tiếp đón, dùng tiếng Trung hỏi.

Xin hỏi, vị nào là Hứa tiểu thư?

Là tôi đây.

Hoan nghênh ngài đến Hải Thần Hào, tôi là quản lý tầng tám, Kiệt Thụy Tống, ngài có thể gọi tôi là Kiệt Thụy, hoặc cũng có thể gọi tôi là tiểu Tống. Đối phương nhiệt tình bắt tay cô, sau đó mang ba người vào thang máy chuyên dụng.

Trong thang máy, Tống Kiệt Thụy giới thiệu đơn giản về chiếc thuyền cho Lãnh Tiểu Dã.

Chiếc du thuyền này có chín tầng, tầng tám dành riêng cho khách quý, tầng bảy nơi khu VIP, chỉ có khách quý mới được đi vào phòng giải trí VIP.

Tầng sau là nơi khu bình thường, tầng năm là nơi giải trí cho du khách phổ thông.

Đương nhiên, nếu ngài thích, ngài có thể đi tới tầng sáu hoặc những tàng khác, để trải nghiệm một chút cảm giác du khách phổ thông.

Tôi không hứng thú. Lãnh Tiểu Dã thản nhiên nói.

Kiệt Thụy Tống cười, Đương nhiên, một vị khách cao quý như ngài đây, giải trí tầng bảy mới là nơi hợp nhất với ngài.

Có cái gì chơi được không? Lãnh Tiểu Dã hỏi.

Thuyền của chúng tôi được thiết lập một loạt sòng bài, tầng bảy còn có đầu bếp Lâm, người này sẽ cung cấp nhưng thức thức ăn ngài muốn, đương nhiên cả bữa ăn thông thường. Trừ điều đó ra, còn có nững đồ chơi cùng nhiều thiết bị giải trí, bao gồm cả rạp phim cao cấp nhất...

Khụ! Lãnh Tiểu Dã nhẹ ho một tiếng, Ông nên biết, tôi không muốn nói những thứ đó, tôi muốn cái gì đó kích thích hơn!

Nơi này... Kiệt Thụy Tống cười, Tôi không hiểu rõ ý ngài.

Nghe nói, thuyền các ông đôi khi cũng tổ chức buổi đấu giá. Lãnh Tiểu Dã cố ý lắc lắc chiếc nhẫn kim cương to đùng, Tôi thích đã quý, hoặc những vật đáng giá khác.

Ngài nghĩ sai rồi, chúng tôi chỉ có đánh bạc, không có buổi đấu giá nào cả. Nhưng... Kiệt Thụy Tống đánh giá cô một lướt, dừng trên chiếc xinh đẹp, Nếu ngài muốn kích thích, tối nay tám giờ, đại sảng tầng bảy, có một vũ hội mặt nạ, tất cả nhưng cô gái chưa lập gia đình đều được mời đến, hi vọng ngài sẽ đến tham dự.

Chỉ mời những cô gái chưa lập gia đình?

Trong mắt Lãnh Tiểu Dã lóe lên tia sáng quái dị, Chẳng lẽ không cho phép đàn ông tham gia sao?

Đây là bữa tiệc thuyền chúng tôi đặc biệt tổ chức, chưng tôi gọi nó là 'Đêm kích thích', chuyên dành cho những vị tiên sinh, tiểu thư chưa có gia đình.

Đêm kích thích?

Chỉ nghe cái tên thôi đã cảm thấy vô cùng mập mờ.

Lãnh Tiểu Dã còn muốn hỏi Kiệt Thụy Tống vài điều, nhưng thang máy đã dừng lại.

Kiệt Thụy Tống dẫn cô về phòng, để danh thiếp lại sau đó rời đi.

Annie giúp cô thu dọn hành lý, Lãnh Tiểu Dã an vị ngồi trên sofa ngáp vài cái, Tôi hơi mệt, muốn ngủ một chút, hai người cứ về phòng nghỉ ngơi đi.

Phải, tiểu thư. Cần tôi ở lại bồi ngài không? Trần Tư Viễn đứng một bên hỏi.

Bồi tôi? Lãnh Tiểu Dã bỏ mắt kính xuống hỏi, Anh muốn bồi tôi thế nào?

Trần Tư Viễn đỏ mặt, Ý tôi là, có cần tôi ở lại bảo vệ ngài không?

Không cần. Lãnh Tiểu Da vẫy tay, Lúc nào cần tôi sẽ cho anh đến.

Annie cùng Trần Tư Viễn ra khỏi phòng cô, lười biếng dựa vào ghế sofa, Lãnh Tiểu Dã lập tức trợn to mắt, tinh thần vô cùng hưng phấn gấp trăm lần.

Trên máy bay cô đã không ngủ được, ở nơi này cũng không có chút buồn ngủ.

Cởi quần áo trên người xuống, lấy một bộ quần áo dễ hành động từ tủ quần áo ra, thuận tay lấy thêm một chiếc mũ che nắng, đi ra khỏi phòng, đi hết hành lang, đến sàn tau.

Trên bể bơi ở sàn tàu, không ít trai gái, đều ăn mặc rất mát mẻ.

Nhin thấy cô, một người con trai tóc vàng chỉ mặc áo tắm liền huýt sáo một hơi.

Tiểu thư, muốn phơi nắng cùng không?

Lãnh Tiểu Dã liếc hắn một cái, NO!

Cô vừa đến, đã gặp chuyện không hay.

Nhấc châm, Lãnh Tiểu Dã vừa đi bên mép thuyền ngắm phong cảnh, tiện thể tìm kiếm hình dáng Dạ Phong Dương.

Cùng lúc đó,

Trên ban công tầng chín đối diện bể bơi, Hoàng Phủ Diệu Dương cúi người ghé vào lan can, híp mắt lại ngắm cảnh biển phía xa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.