Ác Ma Ca Ca

Chương 12: Chương 12: Đi Mary Hay Ngũ Châu?




Chương 12 : Đi Mary, Ngũ Châu?

“Đúng rồi, Hải Nhạc, sắp có kỳ thi chuyển cấp, con đã xem qua danh sách các trường cao trung chưa? Có trường nào vừa ý không?” Tạ ba ba hỏi

“Con” Hải Nhạc suy nghĩ một chút, thận trọng nói, “ ba , con nghĩ sẽ vào trường cao trung nữ Mary, nơi đó chất lượng dạy học và điều kiện vật chất đều là tốt nhất trong các trường quốc trung.”

Mấu chốt nhất là có thể rời xa nhà, lại có thể ở ký túc xá, hoàn toàn không cần về nhà.

“Quốc trung nữ Mary? Ngô, không tồi, con có nắm chắc không?” Tạ ba ba nói.

“Con sẽ cố hết sức.” Hải Nhạc nói.

“Hải Nhạc, mặc kệ con đi học trường nào, bài vở mặc dù trọng yếu, nhưng mà, mẹ hi vọng nhất là con có thể học vui vẻ.” Mẹ Hải Nhạc nói.

Tạ Thư Dật vẫn không nói gì đột nhiên mở miệng: “Dù là trường quốc trung nữ, có thể so sánh với khoa dự bị đại học Ngũ Châu sao? Giả như em muốn chất lượng dạy học với điều kiện vật chất, chọn Ngũ Châu đi, không có trường nào có thể so sánh với Ngũ Châu của anh đâu.”

“Cũng được a, sao chúng ta lại không nghĩ tới Ngũ Châu nhỉ?” Tạ ba ba và mẹ Hải Nhạc trăm miệng một lời nói.

Lòng Tạ Hải Nhạc hoàn toàn chìm đến đáy nước, không cần, cô không cần đi Ngũ Châu! Cô muốn vào Mary!

“ ba, mẹ, con không muốn vào Ngũ Châu, con muốn vào Mary.” Mặt Tạ Hải Nhạc tái nhợt như tờ giấy, nói.

Tạ Thư Dật cười hơi hơi nhìn cô: “Muội muội thân ái, ai cũng đều đã chọn Ngũ Châu, em không cần là ngoại lệ, em thành tích ưu tú như thế, anh nghĩ, vào Ngũ Châu là hoàn toàn không có vấn đề gì, lại nói, anh ở Ngũ Châu, càng có thể với em chiếu cố lẫn nhau nữa.”

Hắn mỉm cười, ở trong mắt Tạ Hải Nhạc, lại giống như kim châm nhúng độc, đâm sâu vào người Tạ Hải Nhạc phát đau, thân thể cũng không nhịn được run rẩy.

Nếu cùng hắn học cùng một trường, cô còn có cái tự do gì đáng nói? Hắn tuyệt đối sẽ giam cầm cô chặt chẽ trong ma chưởng của tớ!

“Ai da, Thư Dật nói rất đúng, vẫn là Thư Dật nghĩ thật chu đáo a.” Tạ ba ba cười bí hiểm nói, “Tư Nguyên, em xem Thư Dật thương Hải Nhạc biết bao nhiêu, làm việc đều vì Hải Nhạc mà suy nghĩ a, anh xem, để cho Hải Nhạc vào Ngũ Châu học khoa dự bị đại học đi, em nghĩ sao?”

“Em không có ý kiến, Thư Dật chiếu cố muội muội đến như vậy, em mừng còn không kịp.” Mẹ Hải Nhạc cũng cười nói.

Con gái của bà thật không thua kém bà chút nào, thật không ngờ sau khi lớn lên, lại có thể quan hệ cùng Thư Dật tốt như vậy, có thể làm cho Thư Dật vì Hải Nhạc mà lo lắng đến thế, bà thật sự nhất định phải để Nhạc Nhạc học ở đó.

Tạ Hải Nhạc chết lặng nhìn chằm chằm gương mặt đẹp trai đến trời ghen người ghét của Tạ Thư Dật, cô thật muốn hắt bát canh trong tay lên trên mặt hắn, rửa đi cái nụ cười tươi nhìn như chân thành kỳ thật lại ẩn chứa ác độc dã tâm kia, nhưng mà, cô cũng không có dũng khí làm như vậy, đáy lòng vô cùng phẫn nộ làm cho đầu óc cô từng đợt mê muội, cô đột nhiên đứng lên, the thé nói: “Không, con không đi Ngũ Châu, con chết cũng không đi!”

Nước mắt nhắm thẳng vành mắt cô tràn ra, nhưng, cô lại không muốn rơi nước mắt ở trước mặt ba mẹ, cô đẩy ghế, xăm xăm bước nhanh chạy lên trên lầu, mở cửa phòng ngủ chạy vào rồi đóng sầm cửa lại.

Để lại bàn ăn ba người hai mặt nhìn nhau.

Chỉ có Tạ Thư Dật biết vì sao Hải Nhạc nổi giận, bất quá, xem bộ dạng hai vị đại nhân kia, hắn “nổi lửa thêm dầu” thật sự có tác dụng lớn, Tạ Hải Nhạc, đi Ngũ Châu đã định rồi, trừ phi cô ta nói ra sự thật hắn vẫn luôn áp bách khi dễ mới thoát nổi, nhưng, Tạ Hải Nhạc không có lá gan đó, nhiều năm như vậy đều không nói ra, hiện tại, phỏng chừng cũng sẽ không nói ra, Tạ Thư Dật hắn thắng chắc rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.