108 Thiếu Nữ Lương Sơn

Chương 23: Chương 23: Tam tinh tề vũ




Thiên Lôi Địa Hỏa Kiếm của Tu trưởng lão khẽ rung lên, ánh lửa lóe ra hơn trăm thước. Hắn đối với Tinh Bảo chính là không đến tay không cam tâm. Cuối cùng đã quyết định xuất ra tuyệt chiêu của mình. Chỉ thấy khắp nơi lửa khói ngập trời, cả khu phố lớn nhà cửa nối nhau đổ sập, bình dân bá tánh, binh lính kêu thét rầm trời dắt díu nhau chạy như đang đến ngày tận thế.

Tô Tinh nấp sau một pho tượng gần đó. Vẻ mặt lo lắng nhìn lực lượng của Tinh Bảo đang dần dần ảm đạm. Liếc mắt lên nhìn Tu trưởng lão giảo hoạt múa may Thiên Lôi Địa Hỏa Kiếm, toàn thân được bảo hộ trong một đạo lôi quang kết giới phòng ngự. Lấy thực lực của Tô Tinh hiện giờ mà nói, căn bản không có khả năng xuyên thủng tầng phòng ngự Tinh Trần trung kỳ này.

Vô kế khả thi? Tô Tinh thở hắt ra, ánh mắt rực sáng suy nghĩ kế sách. Đột nhiên Tô Tinh rút ngân kiếm ra, liên tục nạp đạn. Nguồn tại http://truyenyy[.c]om

"Pằng". Một tia chớp lóe lên.

"Phanh!". Viên đạn chạm đến luồng lôi quang quanh thân Tu trưởng lão thì lặng lẽ rơi xuống.

Tu trưởng lão nhướng mắt, thúc giục Thiên Lôi Địa Hỏa Kiếm như mây vần gió dục. Cả trăm mét xung quanh Tô Tinh hiện thời như một bãi bình địa, gạch ngói đổ nát, thê lương, trong gió còn truyền đến mùi khen khét cháy.

"Ngươi còn muốn chạy đi đâu?". Tu trưởng lão nhe răng cười. "Có thể dưới thần binh lợi khí của ta mà kiên trì lâu như vậy, ngươi đã có thể tự hào chết mà nhắm mắt được rồi".

Đúng lúc này, một đạo nhân ảnh từ phương xa vụt cái lao vút qua, thả người nằm ngang lại, thương quang nhằm thẳng đầu Tu trưởng lão đâm tới.

"Lâm Xung!". Tu trưởng lão kinh ngạc kêu lên.

"Thiếu chủ, chỗ này giao cho ta!". Lâm Anh biểu tình ngưng trọng, mắt đẹp trợn trừng không chớp, toàn thân toát ra hàn khí lạnh người.

Nhìn thấy Lâm Anh Mi bình yên vô sự, Tô Tinh nhẹ nhàng thở ra. Mình như vậy mà đúng, Trí Đa Tinh Ngô Tâm Giải quả thật đã cứu Thiên Hùng tinh.

"Nếu không địch nổi thì chúng ta chạy cũng được". Tô Tinh dặn. Đối với Tinh Vân trung kỳ tu sĩ, hắn xác thực không có biện pháp gì.

"Ta sẽ khiến hắn phải hối hận!". Lâm Anh Mi kiên định nói.

"Lâm Xung, ngươi không phải đang bị nhốt à? Sao có thể thoát ra được". Tu trưởng lão không thể lý giải, hắn nhớ tới lời Tô Tinh lúc nãy đã nói, chẳng lẽ hắn đã có chuẩn bị trước? Tên Tinh Trần tu sĩ chết tiệt này, vậy mà dám đem hắn ra mà đùa bỡn.

"Cho dù ngươi thoát ra được thì đã sao? Giờ ta sẽ cho ngươi đi đoàn tụ tổ tiên". Tu trưởng lão nắm chặt Thiên Lôi Địa Hỏa Kiếm quét ngang, khí thế tăng vọt lên.

Nói thì chậm. Chỉ thấy nhất đạo lôi điện lóe lên mang theo tiếng sấm ầm ầm hướng tới hai người bổ tới.

"Bắn!". Tu trưởng lão quát lên. Thiên Lôi Địa Hỏa Kiếm trong tay chợt bắn ra.

Chỉ thấy lôi quang chói mắt. Lâm Anh Mi nghiêng người một cái, Thiên Lôi Địa Hỏa Kiếm lao thẳng qua bên cạnh xuyên thủng tường thành phía sau thành một lỗ hổng to tướng. Lâm Anh Mi thuận thế xoay người một cái cực kỳ tuyệt mỹ, rồi nhảy lên cầm Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương nhắm thẳng địch nhân đâm tới.

Tu trưởng lão này thật sự là lợi hại. Sau khi bắn ra Thiên Lôi Địa Hỏa kiếm liền từ trong ngực lôi ra năm sáu mươi cái bùa phao, đem vứt thẳng ra trước, các bùa phao lập tức hóa thành hỏa cầu ngăn lại trước mặt Lâm Anh Mi lại.

Lâm Anh Mi bình tĩnh từng thương đem hỏa cầu chém nát. Nhưng chỉ thấy Thiên Lôi Địa Hỏa Kiếm sau khi xuyên thủng tường thành phía sau, không biết đã quay lại trong tay Tu trưởng lão từ lúc nào. Hắn vung tay lên, nhằm thẳng ngực Lâm Anh Mi chém tới.

Đang vừa chém nát một hỏa cầu bên phải, bị Tu trưởng lão nhằm vào đúng nhịp này mà chém tới khiến Lâm Anh Mi muốn rút thương lại đỡ cũng đã muộn. Mắt thấy khó thoát khỏi kiếm này, bỗng một tia lôi quang màu trắng lạnh nổ vang lên, Thiên Lôi Địa Hỏa kiếm mới chém tới gần sát Lâm Anh Mi lại dội ngược ra sau, chút nữa đã vuột khỏi tay Tu trưởng lão.

Thì ra là Tô Tinh thấy Lâm Anh Mi gặp nguy, không do dự chút nào đã xuất ra Trầm Tinh Bích cuối cùng, may mắn cản trở thành công Thiên Lôi Địa Hỏa kiếm.

Tu trưởng lão thấy vậy thất kinh, định quay đầu ra sau bỏ chạy.

Lâm Anh Mi làm gì cho hắn cơ hội này, nhân tiện đà thương đang rút lại, nhằm ngay vai trái Tu trưởng lão đâm tới, xong rồi đem Tu trưởng lão như là đống rác vứt sang bên.

Cùng lúc đó, Tô Tinh cũng không có cho Tu trưởng lão cơ hội, giơ súng nhằm chỗ Tu trưởng lão rớt xuống bóp cò.

Nhưng mà Tu trưởng lão tốc độ cũng cực nhanh, vừa rớt xuống đất lập tức bấm quyết độn thổ biến mất khỏi đó ngay lập tức.

"Hai tên chết tiệt các ngươi, ta phải đem nguyên thần các ngươi tiêu diệt!". Tu trưởng lão hiện ra cách chỗ vừa rớt xuống hơn mười mét, mặt lạnh lùng nói.

"Khi dễ Lương Sơn tỷ muội chúng ta, còn đòi câu diệt nguyên thần, lão già ngươi khẩu khí cũng lớn quá!". Một âm thanh châm biếm đột nhiên vang lên.

Tu trưởng lão cả kinh, vội vàng múa Thiên Lôi Địa Hỏa kiếm hộ giữ quanh người.

Nhìn lên chỉ thấy một cô gái xinh đẹp mặc áo đỏ, tóc đỏ đang đứng ở mái hiên gần đó, khóe miệng lộ ra vẻ ngạo mạn cười nhạo. Một thanh đao đang cầm trong tay bốc lên hừng hực hỏa diễm. Đích thật là Xích Phát Quỷ Lưu Đường.

"Lão nhân gia nên an hưởng tuổi già, đi lung tung thế này đánh đấm coi chừng không có ai nhặt xác cho đâu a!". Lưu Đường nói tiếp.

"Lưu Đường muội muội, ngươi như vậy là không biết kính bậc cao niên rồi!". Một thanh âm khác từ sau lưng Tu trưởng lão vang lên. Trí Đa Tinh Ngô Tâm Giải hì hì cười đi ra.

Nhìn Ngô Tâm Giải toàn thân tản mát ra tinh lực cường đại khiến Tu trưởng lão toát ra mồ hôi lạnh. "Lão nhân gia đừng để ý lời nói của muội muội tiện nữ, người chết không toàn thây, không cần sợ không có người nhặt xác đâu".

Đến đây Tu trưởng lão đã hoàn toàn khiếp sợ gần chết đứng.

Ba gã Tinh Tướng!

Cứ tự tự nhiên nhiên mà xuất hiện ba gã Tinh Tướng!

Tu trưởng lão hoảng sợ nhìn Tô Tinh, người này rốt cuộc là loại người nào, cư nhiên đồng thời đưa tới ba gã Tinh Tướng.

"Ít nói nhảm đi!". Thiên Hùng tinh Lâm Xung nắm chặt Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương, hướng Tu trưởng lão đâm tới.

Thiên Dị tinh Lưu Thanh Nhi hừ lạnh một tiếng, Chích luyện cửu ngục đao mang theo hỏa diễm hừng hực. Cuối cùng là Trí Đa tinh Ngô Tâm Giải mặt cũng nghiêm túc lại, ném đồng khóa cùng một quả "Phong sát" phù tới.

Đối mặt với bao vây của ba Tinh Tướng, Tu trưởng lão mắt lóe lên nét tuyệt vọng gào lên: "Lão phu tử có chết không toàn thây cũng phải kéo nam nhân các ngươi đi cùng!"

Thiên Lôi Địa Hỏa kiếm nhất thời vang lên từng tràng âm thanh như sấm, nhắm Tô Tinh đang đứng cười cười gần đó đâm tới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.