108 Thiếu Nữ Lương Sơn

Chương 116: Chương 116: Tam tiễn đoạt mệnh nỏ




Đến cả Lương Hoàng còn chưa thể làm tổn thương được thần thể của hắn, thế nhưng giờ lại bị một đám tép riu làm bị thương. Trong lòng Quỷ Kỵ Vương tràn ngập phẫn nộ, pháp lực sôi trào, Yêu đao hóa thành một con ác long khổng lồ chộp thẳng về phía Lâm Anh Mi.

Huyết quang chợt nở rộ.

Một đao phẫn nộ sượt qua thân thể của Lâm Anh Mi, Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương rời tay. Nếu không phải tinh tướng có thân thể bất diệt thì một kiếm này ít nhất đã chém đứt tay phải của nàng.

Một kiếm này chém xuống cũng khiến khoảng khắc cộng minh của Lâm Anh Mi và Tô Tinh bị gián đoạn.

Tô Tinh phun ra một ngụm máu tươi, vừa lúc chứng kiến cảnh con ác long cắn vỡ lớp phòng hộ của Lâm Anh Mi. Tốc độ của Quỷ Kỵ Vương bạo phát đến cực hạn, những người khác căn bản không cứu kịp.

Tô Tinh giậm mạnh chân xuống đất.

Lạn Vĩ Độn pháp!!!

Vù!!!

Tô Tinh đã xuất hiện ngay trước mặt Lâm Anh Mi, con ác long cắn phập vào thân thể của hắn, xương sườn dập nát, Kim Ti Ngư Lân Giáp hoàn toàn bị xé rách, có thể thấy được một kiếm này đáng sợ đến thế nào.

"Thiếu chủ!!!!" Lâm Anh Mi kinh hãi ôm chầm lấy Tô Tinh.

Ác long vẫn đang cắn xé trên người hắn. Một ánh kinh quang chợt lóe đập nát đầu con ác long.

Bọn Thời Viện vội vàng chạy tới trước mặt Tô Tinh, vừa chứng kiến thảm cảnh thì sắc mặt các nàng liền trắng bệch.

"Dám đả thương thiếu chủ, bổn tiểu thư liều mạng với ngươi!!" Thâu Thiên Hoán Nhật Phi Trảo phóng thẳng ra.

"Đừng!!" Ngô Tâm Giải quát lớn.

Một con yêu long phóng tới, bỏ qua phi trảo, gào thét lao tới như muốn xuyên thấu thân thể của Thời Viện. Quỷ Kỵ Vương ngạo nghễ cười lớn: "Hắc hắc, ngươi muốn chết thì ta chìu!"

"Tô Tinh, đừng...!!!"

Tô Tinh lại sử dũng Lạn Vĩ Độn xuất hiện trước mặt Thời Viện. Liên Lý Kiếm lóe lên ánh sáng màu lục chặn đón đỡ một đòn của Yêu đao. Trên người hắn bây giờ chỉ có duy nhất món này mới có thể ganh đua cùng Yêu đao mà thôi.

Quỷ Kỵ Vương sửng sốt nhìn một cảnh đang diễn ra, hắn không ngờ Tô Tinh lại lao ra một lần nữa.

Âm Dương Song Ngư đánh mạnh về phía Quỷ Kỵ Vương, hắn vội vàng đưa thanh Quỷ Trảm Thần lên đón đỡ nhưng uy lực bộc phát khiến hắn phải bắn về sau. Lần đầu tiên trên vẻ mặt lạnh lùng của Yến Thanh xuất hiện vẻ kinh ngạc: "Sao ngươi lại đi bảo hộ cho tinh tướng?" Ai cũng đều biết rằng tinh tướng có thân thể bất diệt, sau khi ký hạ khế ước thì dù có bị bao nhiêu vết thương chỉ cần đi vào trong tinh thai, dựa vào tinh lực của khế chủ là có thể khôi phục lại được.

Nhưng khế chủ thì bất đồng, do có tinh thai liên hệ với tinh tướng, một khi khế chủ bị thương tổn thì tinh tướng cũng sẽ bị thương. Và khi khế chủ tử vong thì tinh tướng sẽ đại thương nguyên khí thậm chí trở thành phế nhân. Cho nên trong bất kì một cuộc Đấu Tinh nào, khế chủ cũng là người quan trọng hơn. Tinh thiếu nữ vĩnh viễn đảm đương trách nhiệm chịu thương tổn và tử vong.

Chính vì tình trạng đó nên khế chủ thường cho rằng tinh tướng phải vì bọn họ mà khiêu chiến với tử thần!

"Hừ, để cho nữ nhân của mình đứng ra gánh đòn thì đó chẳng phải là nam nhân chân chính nữa, chỉ là một tên yếu nhược mà thôi." Tô Tinh lau máu tươi bên khóe miệng. Dù sao Tô Tinh cũng là người của nền văn minh Địa Cầu, kêu hắn cứ thờ ơ nhìn các nàng vì mình mà đi tìm nguy hiểm thì đó là chuyện không thể. Cho dù trung gian có bao nhiêu lợi ích tồn tại đi nữa, hắn vẫn không thể, đó chính là nhân cách sống của Tô Tinh.

Các nàng đều chấn động. Chính vào lúc này, các nàng đã cảm nhận được sự xúc động từ sâu trong tâm hồn, có lẽ vì hắn là một người khác thường như thế nên mới chinh phục được chúng nữ, xứng đáng cho các nàng phụng dưỡng.

Yến Thanh cũng giật mình nhìn chằm chằm Tô Tinh.

Một con hắc long lại bay tới phá vỡ khoảng khắc thần thánh.

Yến Thanh quay người tung một quyền đánh bay Yêu đao. Khóe miệng nàng khẽ nhếch lên, lộ ra một đường cong mỏng manh.

"Ngươi thật sự nghĩ như vậy sao?"

Nàng không hề quay đầu lại.

"Hả, cái gì?" Tô Tinh không hiểu nàng ta đang đề cập tới chuyện gì.

Thiên Xảo Tinh khéo léo vũ động đôi tay, trong tay nàng bỗng xuất hiện một cái cung nỏ. Cây nỏ có tạo hình khá kì lạ, toàn thân toàn ám văn, đỏ như máu. Ngay khi Yến Thanh cầm cây nỏ ngắm bắn thì có thể thấp thoáng thấy được trên cái lưng tuyết trắng của nàng có một hình xăm hỏa diễm bừng sáng lên. Đó là một màu huyết lệ chưa từng có. Hình xăm hỏa diễm như được rót thêm sinh mệnh bắt đầu nhảy múa như muốn chạy thẳng vào trong thân nỏ, ám văn trên thân nỏ từ từ sáng lên trông hết sức yêu dị.

Ánh sáng màu đỏ sậm cực kì lộng lẫy từ từ ngưng tụ thành hình dạng một cây tiễn, được lắp sẵn trong rãnh.

"Tam Tiễn Đoạt Mệnh Nỗ!!!" Ngô Tâm Giải kinh hãi, không phải chỉ mình nàng, ngay cả An Tố Vấn, Lâm Anh Mi và Thời Viện đều ngây dại của người.

Đương nhiên không thể trách tại sao các nàng lại giật mình như vậy. Nếu ai biết rõ lai lịch của Tam Tiễn Đoạt Mệnh Nỗ thì sẽ biết nó chính là một vật tràn ngập tính truyền kì, đó là bản lĩnh mạnh nhất của Thiên Xảo Tinh, tiếp theo mới chính là thiên mệnh tinh võ Âm Dương Song Ngư Quyền.

Tam tiễn bao gồm Trung Thành Lực Lượng, Ngưỡng Mộ Dũng Khí và Quyết Tâm Hy Sinh. Nếu ba tiễn cùng phát thì có thể quán nhật phá nguyệt, di sơn đảo hải, uy lực vô biên. Thế nhưng món đồ này chỉ xuất hiện vào thời điểm khi Thiên Xảo Tinh xúc động mạnh. Mà muốn Thiên Xảo Tinh xúc động thì không phải là chuyện dễ dàng, cho nên trong lịch sử Đấu Tinh, Tam Tiễn Đoạt Mệnh Nỗ xuất hiện không quá ba lần. Thế nhưng, cái gì cũng có mặt trái của nó, uy lực của Tam Tiễn Đoạt Mệnh Nỗ cực kì khủng bố nhưng cũng có hai nhược điểm lớn. Thứ nhất, trong mỗi trận Đấu Tinh chỉ sử dụng được một lần, mà nhược điểm thứ hai mới quan trọng, sau khi đoạt đi tính mạng của địch nhân thì bản thân của Yến Thanh cũng phải bù vào nửa cái mạng, nguyên khí đại thương. Chiêu thức này cực kì tàn nhẫn, giết địch một nghìn tự tổn tám trăm. Chính vì thế nên Yến Thanh cũng không dám lạm dụng thứ này.

Ngô Tâm Giải hết sức hâm mộ Yến Thanh, nàng cũng cũng có hai kiện thiên mệnh tinh võ, nhưng không biết đến khi nào nó mới có thể xuất hiện a.

(DG: Oh!! Thông tin được tiết lộ, Ngô Tâm Giải có hai thiên mệnh tinh võ…) Text được lấy tại truyenyy[.c]om

"Quân tử giấu chí khí vào lòng, đợi chờ ngày hành động, dù chết cũng không thay lòng."

Tô Tinh cũng không rõ lai lịch của Tam Tiễn Đoạt Mệnh Nỗ. Nhưng mà thấy Yến Thanh dáng đứng trang nghiêm, miệng nói lời chân ngôn, tinh phù lóe sáng, tinh thần cộng minh, tinh trận bay múa, thì hắn liền hiểu rõ đây là một hành động không tầm thường. Mà chứng kiến bộ dáng sợ hãi của Quỷ Kỵ Vương thì càng chứng minh suy nghĩ của hắn.

Lâm Anh Mi đã bị trọng thương, một kích kia của nàng đã làm Quỷ Kỵ Vương bị thương nặng nhưng nàng cũng phải hư thoát, không có biện pháp tái chiến. Ngô Tâm Giải, An Tố Vấn, Thời Viện đảm đương trách nhiệm bảo hộ Thiên Hùng Tinh.

Quỷ Kỵ Vương biết rằng không thể do dự liền phóng thẳng tới gần Yến Thanh chém xuống một đao.

Thế nhưng Yến Thanh lại nhắm mắt trầm tư, hoàn toàn không có phòng bị gì, như coi một đao kia không hề tồn tại.

Một loại tín nhiệm không lời.

Tô Tinh cắn răng nhịn đau, hoàng thân ngăn cản.

Nhưng do Quỷ Kỵ Vương đã bị trọng thương, lại sử dụng Thần Quỷ Huyễn Ảnh nên năng lực bị suy giảm rất lớn, hơn nữa hắn là một người tinh thông võ nghệ, không có pháp bảo, pháp khí hay kiếm quyết nào, chỉ sử dụng vũ khí đơn giản nên Tô Tinh mới miễn cưỡng ngăn trở được, nhưng cũng phải trả giá lớn. Toàn thân hắn không ngừng bị ánh đao chém qua, như là kiểu hành hạ thiên đao vạn quả. Cả bốn thiếu nữ đứng phía sau đều cảm thấy đau tận tim gan.

Tên kia cư nhiên lại không bỏ trốn??

Một đao của Quỷ Kỵ Vương phách tới, trên người Tô Tinh lại có thêm một vết thương sâu tận xương cốt. Đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến một tên hàng tinh giả bất chấp cái chết để bảo vệ cho một tinh tướng, trong mắt hắn Tô Tinh chỉ là một tên tinh vân hậu kì tu sĩ nhỏ bé, tùy thời đều có thể bóp chết như giết một con kiến. Nhưng mà lúc này con kiến lại tỏa ra một ý chí cường hãn, thân hình vững trải chống đỡ trước người Yến Thanh như một bức tường bằng thép, không mảy may di động.

Lúc này đây, Đao mang của Quỷ Trảm Thần đã xé rách lớp phòng ngự yếu ớt của Tô Tinh trực tiếp chém lên người hắn thêm mấy vết thương. Tô Tinh cũng sắp chịu đựng không nổi nữa, hắn cầm chặt lấy Liên Lý Kiếm. Bích quang chợt bao phủ toàn thân kiếm, như cảm ứng được tâm ý của chủ nhân, chẳng những bắn ra kiếm quang chống lại đao mang của Yêu đao, mà con truyền cho Tô Tinh một nguồn năng lượng giúp hắn quên đi cơn đau do bị cắn xé.

Nhưng mà loại phòng ngự này còn xa mới đủ. Vào thời kì đỉnh phong, Quỷ Kỵ Vương có thể sánh ngang với Lương Hoàng, tuy rằng hắn bị Trấn Ma Bia phong ấn trong một thời gian dài, lại bị Lâm Anh Mi đả thương nhưng cảnh giới võ nghệ vẫn cao hơn Tô Tinh rất nhiều.

Ngay khi Yêu đao của Quỷ Kỵ Vương hóa thành ác long thôn phệ sạch sẽ lục quang của Liên Lý Kiếm thì trong nháy mắt ma ảnh được triển khai hoàn toàn. Chúng nó như cuồng phong ép tới phía Yến Thanh. Tô Tinh quát lên một tiếng, hắn đang khiêu chiến cực hạn của bản thân, gắng sức bức ra mấy quả Cửu Thủy Thần Lôi.

Mây tía tràn ngập toàn trường, thần lôi hóa thành cự mãng. Đây cũng nhờ An Tố Vấn luyện chế Cửu Thủy Hồn Linh Đan nên Quý Thủy Thần Lôi của Tô Tinh mới có chút linh tính. Bởi vì lúc trước đối phó với Quỷ Kỵ Vương không thể tạo thành thương tổn gì lớn nên Tô Tinh cũng không đem ra dùng, nhưng lúc này tinh lực của hắn đã cạn kiệt, mà Quý Thủy Thần Lôi trong cơ thể vẫn còn rất nhiều.

Cự mãng Quý Thủy Thần Lôi từ trong cơ thể của Tô Tinh bay ra liền táp tới ác long do Yêu đao tạo ra.

Điện quang ầm ầm, ánh điện màu tím bắn ra bốn phía.

Cùng lúc đó, Tam Tiễn Đoạt Mệnh Nỗ của Yến Thanh đã hình thành được tiễn thứ hai.

Quỷ Kỵ Vương cười gằn, trường kiếm trảm mạnh xuống, con cự mãnh Quý Thủy Thần Lôi bị chặt thành tám khúc. Đao nhanh nhanh đến mức tận cùng chém thẳng lên người Tô Tinh, hắn vội vàng giậm mạnh chân, như một cái đinh được cắm chặt vào trong đất, máu tươi phiêu tán trong không khí. Bốn nàng thiếu nữ thét lên kinh hãi, có người đã bật khóc. Tại sao hắn không tránh né chứ?

"Hừ, đúng là tên điên!"

Quỷ Kỵ Vương chẳng hề do dự phách thêm mấy trảm. Liên Lý Kiếm đón đỡ trước người Tô Tinh, Càn kiếm Khôn thuẫn cũng đến hộ giá. Ánh đao của Quỷ Kỵ Vương trùng điệp quét tới cũng bị Tô Tinh cứng rắn cản lại. Cảm giác áp bách từ từng đao của Quỷ Kỵ Vương khiến hắn cảm giác thân thể mình đã bị đánh nát như tương.

Vù!!!

Một đao đánh thẳng lên người Tô Tinh khiến lục phủ ngũ tạng hắn thiếu chút nữa bị xé rách.

Một cơn đau xé người.

Tô Tinh cắn chặt môi đến rướm máu.

Ở bên kia, Ngô Tâm Giải cảm thấy sốt ruột vạn phần, nếu cứ tiếp tục như vậy thì Tô Tinh chắc chắn phải chết. Tâm tư của Thiên Cơ Tinh thay đổi thật nhanh, tìm kiếm đối sách, bỗng nhìn thấy Trấn Ma Bia đang nằm trong tay Thời Viện thì hai mắt nàng liền sáng ngời.

Mấy Quỷ Kỵ do Quỷ Kỵ Vương huyễn hóa ra cũng thập phần bá đạo, đánh cho mấy nàng phải liên tục lui về sau, Ngô Tâm Giải bất chấp tất cả lao người ra, lấy thân thể làm thuẫn.

Thời Viện ngầm hiểu ý vội vàng phóng ra.

Quỷ Kỵ vung vũ khí chém xuống đầu Ngô Tâm Giải.

Leng Keng…

Trường thương băng lãng hóa giải nguy hiểm cho Ngô Tâm Giải. Lâm Anh Mi nắm chặt trường thương vung tay lên, thế công uy mãnh, chỉ một thương liền khiến cho đám Quỷ Kỵ nhất thời thối lui lại.

Một âm thanh khủng bố do cốt nhục bị xuyên thấu truyền đến tai các nàng.

"Ca ca!!" An Tố Vấn thét lên.

Rốt cục Tô Tinh cũng không chống đỡ nổi Yêu Đao của Quỷ Kỵ Vương, bị một kiếm trực tiếp xuyên qua ngực.

"Hừ!! Lấy tu vi cỏn con như ngươi mà chống đỡ bản vương đến bây giờ thì xem như ngươi chết cũng đáng rồi!" Quỷ Kỵ Vương cười lạnh, ảo ảnh biến mất lại hóa thành thực thể. Thế nhưng chưa kịp vui mừng, đột nhiên hắn bị một đóa lôi điện màu tím đánh mạnh vào người khiến hắn phải lui lại trăm bước.

Quỷ Kỵ Vương không ngờ tên này dai như thế, đúng là số con gián, đánh đến thế mà còn sử dụng được thần lôi.

"Hừ!! Bổn vương ăn sạch ngươi coi thử xem con gián ngươi còn giãy chết nữa không?" Quỷ Kỵ Vương há miệng, một đám khói đen cuốn tới Tô Tinh.

Tô Tinh mặt không đổi sắc, miệng nở nụ cười.

Từ phía sau lưng Tô Tinh, một thanh âm trang nghiêm bỗng vang lên.

"Quân tử vụ bản, bản thẳng đứng mà đạo sinh,Thương Sinh đại nghĩa, ta phụng thân thể, vì đạo Thương Sinh!"

Tam tiễn cộng hưởng.

Thiếu nữ chậm rãi mở mắt.

Một câu chân ngôn vang vọng khắp thiên địa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.