108 Thiếu Nữ Lương Sơn

Chương 95: Chương 95: Bặc Tinh Thai, Diêm Bà Tích




Thiếu niên kia chính là thiếu chủ của Địa Bạo Tinh, khi hắn kêu lên thì trên trán hai người cùng xuất hiện một tinh phù màu đỏ.

"Cầu xin các ngươi đừng thương tổn tiểu Ngư." Nam hài tuy rằng vẫn sợ hãi nhưng vẫn muốn bảo hộ nàng, Tô Tinh khẽ gật đầu, nhỏ như vậy mà đã có phần khí phách này xem ra cũng không phải quá tồi.

"Nếu chúng ta muốn giết ngươi cũng không cần nói lời vô nghĩa làm gì." Lâm Anh Mi lạnh lùng nói, hai tay rút thương lại.

Địa Bạo Tinh Tang Môn Thần khẽ cắn môi dưới, đồng thời cũng thu hồi Ẩm Huyết Lục Hồn kiếm lại.

"Cảm ơn!" Tiểu nam hài cúi đầu.

"Các ngươi làm thế nào mà ở trong này?" Tô Tinh hỏi, rồi tự trả lời luôn: "Là muốn đi Bặc Tinh Thai sao?"

Tiểu cô nương gật đầu, hai mắt mở to nghi hoặc: "Ngươi thật sự không giết ta sao?"

"Người không phạm ta, ta sẽ không phạm người." Tô Tinh cười nói.

Cô bé khẽ gật đầu.

"Xem ra chúng ta đã đưa tới không ít người a." Ngô Tâm Giải nhìn quanh bốn phía, trận chiến này tuy rằng rất nhanh nhưng mà cũng kinh động tới mấy trăm tinh giả cùng bang phái ở vùng phụ cận, nếu đụng phải minh hữu của Quý Thủy Kiếm Tông thì khá là phiền phức. Thiên Cơ Tinh quay sang hỏi Địa Bạo Tinh: "Chúng ta cũng muốn đi Bặc Tinh Thai, nếu ngươi nguyện ý thì cùng chúng ta lên đường đi."

Chung quanh trăm dặm quanh Bặc Tinh Thai được gọi là Trụy Tinh Mộ Tràng, mỗi khi Đấu tinh bắt đầu thì sẽ có rất nhiều người mang tâm địa xấu, có ý đồ một bước lên trời nên các tán tinh giả ở quanh đây thiết hạ mai phục chờ các hàng tinh giả mắc câu, nếu thực lực đáng sợ thì không nói, đi vào vùng này mà thực lực không đông đảo thì có thể sẽ gặp nguy hiểm. Các tán tinh giả này cũng không sợ Nữ Lương Sơn trả thù, đối với bọn họ mà nói thì chỉ cần tăng cường thực lực thủ đoạn nào cũng có thể dùng.

Tiểu cô nương còn hơi do dự thì thiếu chủ của nàng đã không do dự mà đáp ứng.

Đăng Phong Chu xuyên thủng tầng mây, tiểu nam hài nhìn con thuyền bay cao cả ngàn mét, thần sắc sợ hãi, nhưng rất nhanh đã lộ ra tính trẻ con, hưng phấn nhảy nhót, rồi cùng Địa Bạo Tinh chỉ chỉ trỏ trỏ phong cảnh ở dưới. Truyện được copy tại TruyệnYY.com

Tiểu cô nương lúc đầu còn cảnh giác nhưng rất nhanh cũng bị thiếu chủ của mình cuốn hút, lộ ra nụ cười sáng lạng.

Tô Tinh đánh giá hai tiểu la lỵ, cảm thấy thập phần kì quái, tiểu nam hài mặc hoa phục gấm vóc, cử chỉ khóe léo, thoạt nhìn là biết gia thế bất phàm, nhưng mà tu vi lại chỉ có tinh trần sơ kì, đúng là mở rộng tầm mắt mà.

An Tố Vấn cũng bước lên trước cùng nói chuyện với bọn họ, Địa Linh Tinh Thần Y tạo cho người khác cảm giác như xuân phong phơi phới, rất nhanh hai người đã tỷ tỷ muội muội ngọt ngào.

Trên đường, Tô Tinh cũng đại khái hiểu được tình huống của bọn họ.

Địa Bạo Tinh Tang Môn Thần có tên thật là Bào Tiểu Ngư, thích người khác kêu nàng là Ngư nhi, mà tiểu nam hài kia đúng là thiếu chủ của nàng, họ Hàn tên Vũ, nguyên nhân hai người kí hạ khế ước thì chưa được đề cập, nhưng thấy Bào Tiểu Ngư toàn lực bảo vệ thiếu chủ của mình, mà tiểu nam hài lại có chút ngượng ngùng, Đấu tinh là cái gì hắn tám phần là không biết gì cả, nên hắn cũng không tiện truy hỏi.

Địa Bạo Tinh cũng xem ra đủ lớn mật, thiếu chủ mới có tinh trần sơ kì đã dám đến Bặc Tinh Thai tìm Lạc Thảo Vi Khấu, điều này khiến Thiên Cơ Tinh phải líu cả lưỡi.

Địa Bạo Tinh đã đem Ẩm Huyết Lục Hồn kiếm luyện chế thành nhất tinh, từ tinh quang tương đối ảm đảm thì có lẽ không phải dùng loại tài liệu như Côn Ngô Sa để luyện chế.

Trên đường đến Bặc Tinh Thai, Tô Tinh đụng tới rất nhiều tinh giả, nhưng khi nhìn thấy chúng mỹ nữ vờn quanh, còn có hai nhóc tỳ thì nghĩ gã chỉ là một tên công tử của đại quý tộc nào đó, ra ngoài ăn chơi trác táng, dù sao trong Đấu tinh, những loại đệ tử lỗ mãng này cũng rất hay thường gặp, mà các tán tinh giả cũng không thích trêu chọc tới loại này. Hữu kinh vô hiểm, cuối cùng cả bọn đã tới được Bặc Tinh Thai.

o0o

Tọa lạc trên đỉnh núi Bặc Tinh là một tòa tháp có lối kiến trúc cổ quái, toàn bộ đều được dựng bằng đá, cùng với cây trụ kình thiên Nữ Lương Sơn hợp với nhau tạo nên một khung cảnh hùng vĩ. Xung quanh tòa tháp là 108 cây trụ khắc hình long phượng, được bố trí theo một quy luật khó lời diễn tả.

Bặc Tinh Thai!!!

Đây là một tòa tháp có liên quan chặt chẽ với Đấu Tinh, không ai biết nó rốt cuộc từ đâu mà đến, tựa như khi Đấu Tinh xuất hiện thì nó cũng đột ngột mọc lên từ mặt đất vậy. Thông tin về Bặc Tinh Thai quá ít, chỉ biết rằng bên trong có một người tự xưng là Diêm Bà Tích, là một Tinh Quẻ Sư thần bí, trên thông thiên văn dưới tường địa lý, người khác không thể nhìn thấy được quỹ tích các vì sao vận mệnh nhưng Diêm Bà Tích lại có thể.

Mà lệnh bài Lạc Thảo Vi Khấu đối với Hàng Tinh Giả trong Đấu Tinh có vị trí cực kì trọng yếu lại chỉ có Tinh Quẻ Sư mới biết tung tích nó.

Chính vì thế, có rất nhiều tu sĩ muốn tiến vào địa phương này nhưng phần lớn đều bị cấm chế ngăn cách.

Kết giới có màu đỏ tựa như một cái lồng cực lớn bao trùm cả mười dặm quanh Bặc Tinh Thai. Lúc này, Tô Tinh đang đứng trước kết giới, trên trán hắn hiện lên bức tinh phù đủ màu sắc. Rồi bỗng trên mặt kết giới sinh ra những làn sóng nhỏ, rồi như một con cự thú khổng lồ nuốt lấy Đăng Phong Chu.

Vừa bay vào bên trong kết giới, một cổ áp lực cường đại bỗng ập tới khiến cho Tô Tinh buộc phải hạ Đăng Phong Chu xuống dưới đất, xem ra nơi này có cấm chú không cho phi hành.

Tô Tinh vừa bước ra khỏi Đăng Phong Chu, liền ngẩng đầu nhìn Bặc Tinh Thai đứng sừng sững trên đỉnh núi, 1008 thềm đá uốn lượn như một con rồng trắng đang phủ phục dưới chân Bặc Tinh Thai, hai bên tường điêu khắc đầy các loại thánh vật, linh thú trông hết sức đồ sộ.

Ngô Tâm Giải vừa nhìn thấy đoạn cầu thang cao ngất tầng mây liền cảm thấy đau đầu, nàng vốn muốn trốn vào trong tinh thai nhưng thấy Địa Bạo Tinh Bào Tiểu Ngư đang hùng hổ đi lên nên cũng ngượng ngùng không làm.

Hoàn cảnh xung quanh Bặc Tinh Thai hết sức yên ắng, không có cả một tiếng côn trùng kêu, từ trong nhìn ra chỉ mơ hồ nhìn thấy được thế giới bên ngoài kết giới.

Mọi người cùng lê lết vài canh giờ mới lên tới đỉnh núi.

Bặc Tinh Thai có ba cái cầu thang, phân biệt là Địa Sát, Thiên Cương, Tử Vi.

Trên đường đi, Tô Tinh đã không ngừng hỏi han Ngô Tâm Giải để hiểu biết thêm về lịch sử của Bặc Tinh Thai, nên hắn vừa thấy đã biết ba cái cầu thang này chính là để hàng tinh giả chọn lựa cấp bậc của lệnh bài.

Các lệnh bài có cấp bậc khác nhau khi vào rừng làm cướp vi khấu thì sẽ có hiệu quả khác nhau, tất nhiên cấp bậc càng cao thì càng khó lấy được, có khi còn phải bù thêm cả tính mạng vào đó. Đã từng có hàng tinh giả đạt tới tu vi rất cao muốn lấy lệnh bài cấp Tử Vi nhưng cũng mất mạng, nên từ đó về sau cấp Tử Vi chỉ có tồn tại trong truyền thuyết mà thôi, rất ít có hàng tinh giả nào dám mạo hiểm.

Đại đa số Hàng Tinh Giả bình thường đều chọn lựa Địa Sát hoặc Thiên Cương.

Lúc này Địa Bạo Tinh tiểu la lỵ không hề do dự bước vào con đường Địa Sát, lấy tu vi của Hàn Vũ thì muốn vượt qua cấp Địa Sát này cũng phải mạo hiểm một phen rồi.

"Chờ một chút!" Tô Tinh vẫy tay gọi bọn họ lại.

Bào Tiểu Ngư quay đầu lại nhưng không bước tới gần, trong mắt đầy sự cảnh giác.

"Cho các ngươi!" Tô Tinh đem vài thứ thu được khi tiêu diệt tu sĩ của Quý Thủy Kiếm Tông ném cho cô bé. "Cầm lấy đi, tất sẽ có lúc hữu dụng."

Địa Bạo Tinh Bào Tiểu Ngư mở to hai mắt, ngạc nhiên nói: "Ngươi cho Ngư nhi sao?"

"Ừ, ta cũng không cần đến chúng, ngươi cứ lấy đi." Tô Tinh nhìn bộ dáng đáng yêu, ánh mắt tinh thuần không hề có chút lệ khí nào của Tang Môn Thần liền cảm thấy ấm áp, coi nàng như một tiểu muội muội mà đối đãi.

Bào Tiểu Ngư giật mình, các hàng tinh giả chính là tử địch của nhau, cho dù có chung sống hòa bình nhưng sẽ không bao giờ giúp đỡ đối phương.

"Ngư nhi muội cứ cầm lấy đi, công tử thật lòng lo lắng cho các ngươi đó." An Tố Vấn cười nói.

"Cám ơn Tô Tinh ca ca." Hàn Vũ ngượng ngùng nói lời cảm tạ. Bào Tiểu Ngư ngây người một lúc rồi ngập ngừng nói hai từ cảm ơn.

Đợi cho hai người bọn họ bước lên con đường Địa Sát, Ngô Tâm Giải chợt hỏi: "Công tử, nếu có một ngày bọn họ thực sự trở thành địch nhân của chúng ta, chàng sẽ làm thế nào?"

"Ta không dại dột đến mức để người khác dễ dàng giết được mình, nàng có bao giờ nghe ta nói mình yêu chính nghĩa, yêu hòa bình chưa?" Tô Tinh vô lực nói.

Mấy thiếu nữ cùng bật cười trước lời nói ngộ nghĩnh của hắn.

"Hiện tại chúng ta nên đi đường nào?" Lâm Anh Mi bỗng chen vào một câu.

Tô Tinh hơi ngây người, rồi nhìn về phía con đường Tử Vi, hắn nghĩ rằng mình đã kí hạ khế ước với bốn tinh tướng nên lệnh bài Vi Khấu này không thể nào qua loa được.

"Đường này."

Đám người Ngô Tâm Giải cũng không có ý kiến cùng ẩn vào trong tinh thai.

Đi qua một đoạn hàng lang rồi tiến vào trong một gian phòng ở sáng ngời, trong phòng cũng không có nhiều gia cụ lắm, chỉ thấy một lão bà đang ngồi ở giữa phòng, trong hai bàn tay gầy gục có một bộ bài.

Tô Tinh vừa bước vào nhà, đối phương liền rút một lá trong bộ bài, rồi ngẩng đầu lên. Một khuôn mặt đầy nếp nhăn, vẻ mặt tang thương cùng thời gian, ánh mắt không hề có sinh khí như một đống tro tàn.

Tô Tinh không nói gì.

Chẳng lẽ đây là Diêm Bà Tích trong truyền thuyết?!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.