[Yunjae Fanfic] – Có Một Con Quỷ Bán Ước Mơ

Chương 1: Chương 1




CHƯƠNG 1

Hè sắp qua.

Những cơn mưa thưa dần rồi vắng hẳn. Có đến ba tuần trời không nhỏ một giọt mưa. Mực thủy ngân trong chiếc nhiệt kế cứ thế hạ từng vạch. Cho đến sáng nay, khi hắn mở toang cửa sổ căn gác gỗ, hứng lấy đợt khí hanh khô đầu tiên của ngày thì quả thật có thể reo lên.

Hè đã qua.

Hắn không thích mùa hè.

Chẳng biết hè ở những nơi xa có màu rực rỡ hay vị nắng giòn tan thường đọc thấy trong tiểu thuyết ra sao hắn chỉ biết, ở thung lũng này, hè có màu mưa xám nhạt miên man không dứt còn nắng lên toàn đem đến vị cháy khét của tóc mai.

Hắn ghét mùa hè thung lũng ảm đạm, thời tiết làm con người không vui. Mà những ước mơ chỉ hình thành khi người hạnh phúc. Người ta sẽ hạnh phúc trong một ngày thế này.

Đầu thu, gió mơn man thổi, lật tung mấy chiếc lá trên gốc cây kế nhà, mang đến vị xanh tươi.

Kế bên nhà hắn có một gốc táo to và mùa thu là mùa kết trái. Những quả táo lủng lẳng trĩu nặng như muốn kéo gãy cành, mời gọi tay hái. Chỉ là… đã từ nhiều năm qua, những quả táo cứ thế trĩu cành, cứ thế rụng. Hắn không ăn táo còn người dân xung quanh chẳng kẻ nào dám lảng vảng nơi đây.

Thật ra, thỉnh thoảng vẫn có người tìm đến căn gác gỗ cạnh gốc táo to. Chỉ là khi đã đến đây, không ai còn tâm trạng đưa tay hái táo. Họ đến với nỗi tuyệt vọng, tìm tới một trong những kẻ đáng ghê sợ nhất thung lũng – con quỷ Mua Ước Mơ.

Nhưng xin hãy nhớ cho, kẻ đó chưa bao giờ tự gọi mình là con quỷ Mua Ước Mơ. Nó chỉ là cái tên người ta gán cho hắn. Treo lủng lẳng trên gốc táo kế nhà, gã chủ căn tiệm khổ công thiết kế một tấm biển nhỏ xinh.

“Ai có nhiều ước mơ ngoan

Muốn đem đổi lấy những đồng tiền vàng

Nhanh chân tìm hẻm Bạt Ngàn

Đến căn gác gỗ kề gốc táo loan.”

Mấy dòng văn vần hắn viết được đám trẻ con trong làng truyền đi khắp nơi như một bài vè, kèm theo lời thêu dệt về con quỷ chuyên đường mật dụ dỗ những kẻ ngây thơ.

Tiếng lành đồn xa, tiếng ác lại đồn càng xa, tiếng tăm của căn tiệm Gác Gỗ – nơi có đại ác ma chuyên cướp ước mơ – chẳng mấy chốc người người biết, kẻ kẻ hay. Hậu quả tất yếu để lại là lũ lượt những kẻ hiếu kì rình rập đến xem, rồi lỡ chân bước luôn vào căn tiệm. Một thành công khó ngờ, dù thật ra, kẻ chủ căn tiệm Gác Gỗ vốn không phải một người có tâm hồn thơ ca. Chỉ là đối với sách truyện, từ văn học chính thống đến tiểu thuyết tình cảm lâm li, hắn đều đọc qua ít nhiều…

Thời gian của kẻ đó dường như trôi vô tận và đọc sách một trong những cách tiêu pha hữu hiệu thời gian.

Bấy giờ trời đã sang thu. Vào mùa thu se lạnh và tiết đông rét mướt kề đó, hắn không có thời gian thư thả đọc. Khi gió càng lúc càng trở rét, mang theo tiếng thì thào cảnh báo chết chóc của mùa tuyết rơi, căn tiệm của hắn sẽ dần đông người lui tới.

Và hôm nay, vào một sáng đầu thu mát dịu, hắn đón tiếp vị khách đầu tiên của mùa mới.

Một kẻ câm.

-oOo-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.