Y Khuynh Thiên Hạ

Chương 47: Chương 47: Nhắc nhở




“Tuy nhiên, muốn tìm được thần hỏa, cũng không phải là một việc dễ dàng. Căn bản là không có người nào biết về tung tích của thần hỏa, nhưng chỉ cần chủ nhân lấy được tử hoả trên người tiểu tử kia, muốn tìm nơi thần hỏa rơi xuống sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.”

“Nói nhiều như vậy, ngươi còn chưa nói cho ta biết, đến tột cùng đó là loại thần hỏa nào?” Mộ Dung Khuynh Nhan không nhịn được mở miệng nhắc nhở.

“A, ta chưa nói sao?” Tiểu Bạch ngượng ngùng cười cười, ngay sau đó nghiêm túc mở miệng nói, “Tử hỏa trên người tiểu tử kia không hề bình thường, đó là địa tâm chi diễm được xếp hạng đầu tiên của thần hỏa.”

“Địa tâm chi diễm?”

“Không sai,“ để chứng minh lời nói của mình là chuẩn xác, Tiểu Bạch còn thận trọng gật gật đầu, “Thần hỏa chí tôn, địa tâm chi diễm. Địa diễm xuất hiện, vạn hỏa quy phục.” (“神火至尊,地心之焱。地焱出,万火伏”)

“Địa tâm chi diễm là ngọn lửa đứng đầu trong thần hỏa, chủ nhân, chỉ cần có được nó, đối với ngươi mà nói, tuyệt đối là một trợ giúp rất lớn.”

“Nói như vậy, thật sự là không thể khoanh tay đứng nhìn nam tử kia bị bệnh.” Mộ Dung Khuynh Nhan gật gật đầu, “Vậy chờ sau đại hội gia tộc, ta sẽ lập tức trị liệu cho hắn. Nắm được danh ngạch của học viện kia trước, chúng ta lập tức đi tìm địa tâm chi diễm!”

“Ân ân ân.” Tiểu Bạch mạnh mẽ gật đầu.

.....Edit & Dịch: Emily Ton.....

Bên kia, Mộ Dung Khuynh Tuyết sau khi trở lại gia tộc Mộ Dung, đã bị Liễu Mi tới tìm.

“Ngươi tìm ta có việc sao?” Cho dù khi đối mặt với mẫu thân của mình là Liễu Mi, thái độ của Mộ Dung Khuynh Tuyết cũng rất lạnh nhạt, “Ngày mai chính là đại hội gia tộc, ta còn muốn cẩn thận chuẩn bị một chút!”

“Tuyết Nhi, bất quá chỉ là đại hội gia tộc mà thôi, không cần phải khẩn trương như vậy!” Liễu Mi cười mở miệng nói, “Hôm nay ta gọi ngươi tới đây, là có chuyện muốn nói cho ngươi.”

Thời điểm đối mặt với Mộ Dung Khuynh Tuyết, giọng nói của Liễu Mi vô tình hạ thấp rất nhiều, ngay cả tươi cười trên mặt đều trở nên sáng lạn hơn. Nếu như nhìn kỹ, còn có thể phát hiện, trên mặt bà ta, còn mang theo vài phần cẩn thận.

Trong lòng bà rất rõ ràng, sở dĩ bà có địa vị như hiện tại trong gia tộc Mộ Dung, hoàn toàn là bởi vì nữ nhi này. Cũng không biết đến tột cùng là đã xảy ra vấn đề nơi nào, Nhứ nhi tuy rằng cũng là nữ nhi của bà, nhưng lại không thân cận với bà. Cho nên, thời điểm đối mặt với nữ nhi này, bà luôn không dám có thái độ hay hành động khắc nghiệt nào.

“Nếu có sự tình, vậy thì nói đi!” Giọng điệu của Mộ Dung Khuynh Tuyết rất lạnh nhạt, mở miệng nói.

Rất nhanh, Liễu Mi nói ra toàn bộ sự tình của Lâm Vi Vi hôm nay.

Cuối cùng, bà tiếp tục mở miệng nói, “Tuyết nhi, ta luôn cảm thấy chuyện này dường như có chút mơ hồ. Ta lo lắng Mộ Dung Khuynh Nhan có phải đang âm thầm có kế hoạch gì hay không. Ngươi cũng biết, ngươi đã đoạt vị hôn phu của nàng, ta lo lắng --”

“Ngươi không cần tùy tiện nói bậy.” Giọng của Mộ Dung Khuynh Tuyết đột nhiên cao lên, “Không phải là ta đã đoạt vị hôn phu của nàng. Một cửa hôn sự này, là gia tộc Nam Cung tới từ hôn trước. Chuyện này, tổ phụ cũng đã đồng ý. Nàng bất quá chỉ là một phế vật, căn bản không xứng với Diệp ca ca.”

“Là ta đã nói sai lời.” Liễu Mi hoảng sợ, vội vàng mở miệng nói, “Mộ Dung Khuynh Nhan xứng đáng như thế, không có chút quan hệ gì với ngươi. Ta chỉ đang lo lắng, Mộ Dung Khuynh Nhan có thể đang âm thầm lên kế hoạch gì hay không mà thôi.”

“Hừ, ngay cả khi nàng ấy muốn làm gì, nàng ấy cũng phải có bản lĩnh này mới được.” Mộ Dung Khuynh Tuyết phất phất tay không chút nào để ý, “Bất quá chỉ là một phế vật, nàng ấy có thể làm ra sự tình gì được chứ. Còn có, ngươi cũng không cần phải hoàn toàn tin tưởng Lâm Vi Vi. Nàng ta tới nói cho ngươi những việc này, cũng không có lòng tốt gì.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.