Y Gia Truyền Kỳ

Chương 39: Chương 39: Chuyện tốt ngươi làm, tự ngươi đến thu dọn hậu quả.




Trong lúc vương tử và Ynanna trốn ở trong màn trướng high muốn lật trời, cũng không có ai đi để ý Carol đã chuồn êm ra ngoài, mà nàng ta lại trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, đã bày ra vài chuyện có sức ảnh hưởng rất lớn.

Ví như chạy đến dưới địa lao nơi các binh lính Ai Cập đang bị giam giữ, lén lút đưa cho bọn họ một cây gậy sắt, tạo cơ hội cho họ vượt ngục; lại ví như trong tòa thành Ashur khổng lồ như vậy, nàng lại có thể tình cờ gặp được Unasu đang thăm dò tình hình quân địch, lệnh cho hắn ta mau chóng báo tin cho tướng quân ở dưới hạ lưu ngoại thành, nhanh tay cho người chặn lại dòng chảy của sông Tigris về phía hạ lưu, khiến cho nước sông chảy ngược về phía thành Ashur. Đợi cho đến khi trời sáng, binh lính Ai Cập có thể trong ứng ngoài hợp cùng nhau công thành, giải cứu Menfuisu và nàng khỏi vây khốn của Algol.

Ngoài trừ người Ai Cập, những người khác đều không hề hay biết gì. Lúc này Ynanna đang vừa cố níu giữ tấm sa mỏng che ngực không để cho rơi xuống, vừa vật lộn với cái khóa xích cổ của ba ngàn năm trước. Từ hơn một ngàn năm trước, người Ai Cập đã có thể sử dụng các loại gỗ lớn nhỏ làm thành khóa, mà loại khóa phở biến hiện thời là loại khóa cổ xưa nhất của Ai Cập, phải dùng vật nhỏ như đinh ghim ở bên ngoài tra vào khớp với khe rãnh bên trong, mới có thể mở ra, mà nhìn chung nó cũng giống như ổ khóa thời hiện đại loại cơ bản nhất.

Ynanna lấy từ trong áo ngực ra một đoạn dây thép hình vòng cung, từng chút từng hút khảy các mắt khóa, cố lắng nghe bên trong phát ra những âm thanh va chạm rất nhỏ, bởi vì thời này còn chưa có phát minh ra súng bắn đạn, Ynanna tuy giống như một người mới vào nghề không có tí kinh nghiệm thực tế nào, chỉ dựa vào những kỹ xảo đã học lỏm được, nhưng nàng vẫn nỗ lực không ngừng cố gắng mở được khóa xích.

Izumin vẫn giống như lúc mới vào, ngồi nghiêm chỉnh trên giường, nhìn Ynanna đang nằm bên chân hắn, tay cầm một thứ màu trắng dài gấp khúc kỳ quái như một cây gậy nhỏ không ngừng cọ xát với xiềng xích trên chân hắn. Ánh mắt hắn lại đảo đến cái áo ngực màu đỏ bị ném một bên trên đất, hắn nhớ thứ này hắn đã từng cầm qua, mà khi đó hắn và Hazas tướng quân đã kiểm tra rất kĩ nhưng không hề nhìn ra có gì kỳ quái. Xem ra nữ nhân Suqammumu này thực sự còn có rất nhiều bí mật, nghĩ vậy ánh mắt hắn không nhịn được lại trở về trên người Ynanna.

Hẳn là hắn nên sửa lại lời vừa nghĩ khi nãy một chút, bởi vì nữ nhân này hiện tại kỳ thực rất thẳng thắn thành khẩn, khăn lụa mỏng của nàng lại bị tụt xuống, Izumin như nhìn thấy cặp phong nhũ nho nhỏ trắng noãn của sơn dương, chưa kể còn có mơ hồ lộ ra hạt lựu nhỏ, rất giống với những thứ trôi nổi trong nước lựu ưa thích của hắn, hắn như có thể tưởng tượng ra đó là những miếng thịt vú dê nho nhỏ vừa được lửa nướng qua, cho vào miệng liền tan ra, mùi vị ngọt ngào tựa như bơ sữa. Ynanna cảm nhận được ánh mắt của hắn, lau mồ hôi nổi giận đùng đùng trừng mắt liếc hắn một cái, nhẫn nhịn kéo lại khăn lụa mỏng che chắn.

Mà lúc này vương cung Ashur cũng đã loạn cả lên vì Carol, sau khi trời sáng Algol liền nhìn thấy tòa đô thành sừng sững như núi nhà mình đã biến thành bùn nhão, hắn không ngừng đấm ngực xả giận, hận không thể tóm được ả chim trĩ kia sau đó bóp chết nàng.

Lẽ ra vào cái đêm ở sơn cốc kia, hắn nên mặc kệ cảm giác và tư vị của ả, một nước tiến thẳng xông vào bên trong ăn sạch ả, mà không phải là chơi trò đuổi bắt đùa giỡn với tên Izumin kia.

Còn không phải là do sau khi hắn phát hiện đã bắt nhầm nữ nhi sông Nile, lại chỉ lột hết y phục không cho nàng chạy thoát, còn bản thân lại suốt ngày mơ tưởng đến nữ nhân với cặp mông xinh đẹp của Izumin sao.

Hắn càng không cần phải tổ chức yến hội làm gì, lại còn vì bị cắn lỗ tai mà tức giận đáp ứng yêu cầu quyết đấu của Menfuisu, mà chuyện này cũng không thể trách hắn, lúc đó Algol cũng không biết Carol có thể trong khoảng thời gian trốn đi ngắn ngủi đó làm nên những chuyện như vậy, bằng không với đầu óc vô sỉ của hắn, Menfuisu lại không có vũ khí làm sao có thể đánh thắng hắn?!

Mà thứ không muốn nhắc đến nhất chính là, không biết tên vô liêm sỉ nào lại dám trưng hoa Mao địa hoàng (Digitalis) ở trong tẩm điện của hắn, hoa kia tuy nhỏ nhưng có màu sắc diễm lệ như một chuỗi chuông gió, nhưng mà nó lại rất độc nha!

Ngay tại lúc Algol chuẩn bị cho binh lính tiến vào vây khốn người Ai Cập, nữ nhi sông Nile đột nhiên nhồi một đống hoa vào miệng rồi nằm lăn lộn trên giường, Algol có cảm giác như thịt đã dâng đến miệng nhưng lại còn bị phá hỏng mất.

Đèn đuốc ở vương cung Ashur cả đêm không tắt, Ynanna đã mở được khóa xích bên chân trái của vương tử, ném dây thép sang một bên, ngồi bên cạnh mệt mỏi xoa hai mắt nghỉ ngơi một lát. Chỉ cần có thể mở một cái, nhớ kỹ quy luật, thì cái khác cũng dễ dàng thôi.

Nhưng mà bọn thị vệ ngoài cửa nửa đêm sẽ đến thay ca, hiện tại không phải là thời điểm thích hợp để bọn họ chạy trốn. Ynanna lướt mắt nhìn vương tử một cái, thấy vương tử cũng đang nhìn mình, liền vội thông cổ họng nói “Chờ sau khi thị vệ thay ca vào kiểm tra xong, chúng ta sẽ tranh thủ chạy trốn, bây giờ còn cần ngài chịu ủy khuất một chút.” Nàng dừng một chút lại nói “Vương tử, ngài cũng đã thấy khả năng của ta, ta nghĩ ngài nên suy nghĩ một chút lời đề nghị của ta đi.”

Izumin không trả lời nàng, mà lấy tay kéo xuống y phục trên vai trái, tóm lấy một cái lọ thuốc mỡ ở đầu giường ném cho Ynanna “Chuyện tốt ngươi làm, tự ngươi đến thu dọn hậu quả.”

Ynanna nhỉn lướt qua đầu vai bị thương kia, liền biết là do chính nàng gây ra, bả vai Izumin bị vải bố băng chặt, sau khi cởi ra liền để lộ một vết thương lớn nhìn thấy ghê người, tạo thành một cái lỗ xuyên từ trước ra sau. Tuy rằng miệng vết thương đã khép lại, nhưng những nơi kết vảy đều có màu hồng yếu ớt, tựa như lúc nào cũng có thể vỡ ra. Nàng lấy ngón tay dính một chút thuốc mỡ, nhẹ nhàng thao lên vết thương cho Izumin. Áo choàng hắn rơi đến bên hông, theo góc độ của Ynanna nhìn mà nói, có thể nhìn thấy trên lưng hắn bị che kín bởi những vết sẹo nhỏ vụn đã lâu, khi nàng thoa thuốc lên miệng vết thương trên lưng còn nhân cơ hội liếc nhanh một thoáng, có thể nhìn được một đường cong vòng eo hết sức quyến rũ.

Hai người duy trì trầm mặc chờ thời gian chậm rãi trôi qua, ngoài cửa bỗng truyền đến âm thanh nói chuyện rõ ràng, sau một lúc liền nghe thấy âm thanh mở xiềng xích khóa cửa phòng, một gã quan binh to con mang theo ba tên vệ binh tiến vào.

Ngay lúc ngoài cửa truyền đến động tĩnh, Izumin đã nhanh tay kéo xuống khăn lụa mỏng của Ynanna, lại đem nàng ôm vào lòng, chỉ để lộ ra tấm lưng trần trong tầm mắt của mọi người, nàng sợ bị người ta nhìn thấy, cho nên không dám cử động, nhóm vệ binh tiến vào chỉ nhìn thấy Hittite vương tử đang cùng vũ cơ kiều diễm nhất yến hội tối nay phóng túng tìm vui, một chân hắn vẫn bị khóa, một chân khác hiện đang áp dưới thân cho nên không nhìn thấy, mọi người đều là nam nhân, tự nhiên hiểu rõ lạc thú trong đó, nhưng xét đến tình cảnh của Izumin, lại làm cho người ta có chút khinh thường, bởi vì hắn đang gặp nạn mà vẫn không quên tìm hoan.

Bọn họ còn nghĩ sẽ đến gần một chút, nhưng Izumin lại thong thả chuyển động thắt lưng hai cái, cách một cái quần lót mỏng manh, Ynanna không đề phòng, bị đẩy kêu lên hai tiếng nho nhỏ, thanh âm kia ẩn chứa chút đè nén, lại càng nghe ra có vẻ uyển chuyển quyến rũ, mặc dù Izumin là muốn diễn kịch, nhưng cũng không ngại nếu như trở thành sự thật, vũ khí hạng nặng đã đặt ngay trước cửa nhà chuẩn bị nổ súng, Ynanna nhíu mày đè nhẹ lên miệng vết thương của hắn, hắn mới kiềm chế một chút, không tiếp tục châm ngòi lửa.

Nhóm binh lính trợn mắt há mồm, nhìn nam tử tóc bạc tuyệt mỹ ôm một tiểu cô nương bé bỏng mị hoặc ỡ trước mắt họ tìm hoan, thật sự là vô cùng dụ hoặc. Nếu không phải còn phải canh gác, chắc hẳn bọn họ đã sớm đi tìm người thân mật rồi. Izumin thấy đã đạt được mục đích, nhất thời giả vờ giận tái mặt, phẫn nộ quát “Cút!”

Những binh lính này dù sao cũng là tầng lớp thấp kém nhất, làm sao có thể chịu được sự uy nghiêm khiếp người của vương giả, bọn họ liên tục vâng dạ, cuống quít chạy ra ngoài.

Khi cửa vừa đóng lại, Ynanna liền đẩy vương tử ra chạy đến một nơi cách xa, chỉnh lại y phục trên người, đáng tiếc khăn lụa mỏng vốn không thể che được gì, lại rất dễ nhìn xuyên thấu, Izumin cũng sẽ không có lòng tốt cho nàng mượn y phục của hắn. Nàng không ngừng tự nhủ với bản thân hiện tại chỉ là do tình thế cấp bách, giả vờ thôi, diễn viên trong TV không phải khi quay phim cũng như vậy hay sao? Hiện tại bọn họ đang trong quá trình chạy trốn, không thể không có sự hy sinh.

Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng Ynanna vẫn quyết định tạm thời tránh xa vương tử một chút, sau khi trải qua cục diện bế tắc đêm nay, nàng bỗng có trực giác người nào đó đã có hơi hướng trưởng thành trên người. Đối với những cổ nhân như Izumin thì chuyện này rất bình thường, nhưng đối với Ynanna mà nói thì nàng chỉ mong sao Izumin cút đi thật xa.

Nàng bước xuống giường, tiến tới lần mò trong áo ngực, tìm được tiểu đao và hai gói bạc của nàng. Nàng tuyệt đối không thể đem những thứ bảo toàn tính mạng giai cho người không tín nhiệm, chẳng hạn như Sarru, thà rằng nàng học nữ tử phương Tây giấu trong áo ngực, cũng không thể giao cho người khác.

Nàng ổn định tâm tình, rồi liếc mắt nhìn vương tử nói “Vương tử, hiện tại chúng ta không thể đi từ cửa lớn ra ngoài, ta sẽ đào một cái lỗ trên tường để thoát ra. Còn về cái khóa, một hút nữa ta sẽ mở giúp ngài, hi vọng ngài tạm thời duy trì khoảng cách với ta.”

Izumin nhìn nàng hồi lâu, cũng không lên tiếng, xem như ngầm đồng ý, dù sao nếu không có Ynanna trợ giúp, hiện tại hắn ngay cả cử động cũng không thể, nhưng cũng không có nghĩa hắn chỉ có thể ngồi ở trên giường, hắn ở trước mắt Nana nhặt lên cái áo ngực kia, cầm trong tay chậm rãi nghiên cứu.

Ynanna vô cùng quẫn bách, không nghĩ tới vương tử còn hỏi nàng “Theo ta thấy vật này rõ ràng là y phục của nữ nhân, tại sao trong đó lại còn có thứ có thể mở khóa?”

“Ngài nói cái này a?” Ynanna quyết định sẽ thay những nữ nhân bị ăn đậu hũ rữa sạch sỉ nhục “Thứ này còn ưu việt hơn, đây là thần vật của nữ thần Ishtar do ta ngẫu nhiên có được, ngoại trừ việc giúp nữ nhân bảo dưỡng vòng ngực, còn có thể mở khóa, nếu như ngài đem nó đặt ở trên đầu, là có thể nhận được lời chúc phúc của nữ thần. Vương tử, ngài có tò mò muốn thử nữa hay không?”

Izumin đương nhiên sẽ không tin nàng, Ynanna cũng cảm thấy không có gì thú vị, lại cầm lên đoạn dây thép kia và lấy ra mã tấu Thụy Sĩ ở đai lưng, mở dụng cụ vặn đầu chai rượu ra, bắt đầu đâm sâu vào tường, cho đến khi dụng cụ mở chai hình xoắn ốc cùng dây thép toàn bộ chui vào trong tường, nàng mới dùng nước tưới lên, sau đó rất dễ dàng kéo ra một khối gạch.

Cho đến khi nàng vật vã tháo ra hơn mười khối gạch kèm theo một đống đất, sau lưng nảng đột nhiên có thanh âm vang lên, làm Ynanna sợ hãi suýt chút nữa là lộn đầu vào trong cái lỗ kia rớt ra ngoài, hóa ra không biết từ khi nào, Izumin đã đứng ở sau lưng nàng.

Không biết hắn đã đứng đó nhìn bao lâu, đối với những thứ nàng cầm trên tay vô cùng hứng thú, cũng rất hứng thú với tấm lưng trần đầy mồ hôi của nàng, từng vệt trắng đen đan xen nhau trông giống như lớp lông ngựa vằn.

Thấy Ynanna rốt cuộc cũng dừng lại nghỉ ngơi, hắn mới mở miệng nói “Đưa thứ trong tay ngươi cho ta xem.”

Ynanna kinh hãi, nhưng khi nhìn thấy một đoạn dây thép khác trên tay hắn nàng liền hiểu rõ, trong lòng không khỏi cảm thấy người như vương tử thật đáng sợ, hắn đi du ngoạn khắp các chư quốc, kiến thức rộng rãi, sẽ không nghĩ những lời của người tương lai như nàng là nói xằng nói bậy. Hắn chỉ yên lặng quan sát, đối với những đồ vật mới lạ kỳ quái không hề cảm thấy khó khăn hay gặp chướng ngại nào, mà có thể lập tức tìm học cách sử dụng, hành động nho nhỏ này của nàng trong mắt hắn e chỉ là trò hề vô cùng khôi hài.

Nàng gượng cười, không hề khách khí nói “Đây là đồ cưới của ta.”

Ít ra Ynanna vẫn biết được nữ nhân thời đại này không hề có địa vị xã hội gì, khi độc thân phải để dành một ít của cải, nếu không sau khi gả đi, có lẽ sẽ phải khom lưng quỳ gối với phu quân, thậm chí cả đời không thể ngốc đầu lên được nữa.

Quả nhiên Izumin nghe thấy liền buông tha ý nghĩ, nhưng khi Ynanna hỏi hắn áo ngực của nàng đâu, hắn chỉ vào bếp lò đang hừng hực lửa cháy, nói ra lời khiến Ynanna tức muốn hộc máu “Ngươi nói đó là thần vật do nữ thần ban cho, ta liền đem thiêu dâng lên trả cho nữ thần.”

Ynanna còn chưa kịp kháng nghị, hắn đã lại nói “Động này của ngươi nhỏ quá.”

“Cái này chỉ có thể ủy khuất vương tử điện hạ..” Ynanna trong lòng lo lắng nghĩ không biết có nên gửi cho Asisu nữ vương một bức thư, hỏi nàng cách bảo dưỡng bộ ngực như thế nào, nếu không chỉ sợ không có áo ngực nâng đỡ sẽ sớm chảy xệ mất “Sức chịu đựng của nó có hạn, nếu còn lấy thêm chắc chắn sẽ sụp..”

Ynanna còn chưa dứt lời, đã bị Izumin tóm lấy ném ra ngoài, hắn cũng nhảy theo phía sau, đất trong hoa viên mặt dù tơi xốp, nhưng bởi vì Ynanna không hề phòng bị, cho nên bị ném ngã sấp xuống tư thế vô cùng khó coi, cả người và mông tứ ngẩng bát xiêng nằm giữa lùm cây hoa thược dược.

Sarru mặc y phục binh lính Ashur đã chờ ở bên dưới từ lâu, hắn ném cho Ynanna một bộ y phục, nhìn bộ y phục trên người nàng, nhìn nàng ngồi dậy nhét thứ nắm chặt trong tay vào trong đai lưng.

Khi Sarru nâng tầm mắt lên, liền đối diện với ánh mắt của Izumin, trong lòng hắn liền hiểu người nam nhân này cũng đang âm thầm quan sát đánh giá mình, lập tức lớn tiếng nói “Ta nói thật sự là trùng hợp nha Ymir, à không, là Izumin vương tử mới đúng, thế nhưng lại có thể gặp lại ngươi trong vương cung Ashur!”

Izumin không tiếp lời hắn mà hỏi “Vì sao trong hoa viên lại không có người?”

Sarru khoe khoang sở thích bát quái nói “Tất cả đều chạy ra phía trước rồi, Algol đang muốn cùng Menfuisu quyết đấu, hai ngàn người chọi một người, tên Algol kia da mặt cũng đủ dầy a! Nhưng mà cũng khó trách, nữ nhi sông Nile đêm qua đã ăn hoa độc, nếu như hắn mà không thắng, chỉ e Ai Cập vương sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn!”

Ynanna lén lút quan sát Izumin, lại thấy trên mặt hắn không hề có chút biểu cảm đau lòng nào, Carol tốt xấu gì cũng là người trong lòng hắn, hắn vậy mà lại có thể nói buông là buông. Quả nhiên trong lòng nam nhân, nữ nhân nếu như không thể đem về quyền lợi gì, thì một chút giá trị cũng không có, huống chi hiện tại Izumin bản thân còn khó bảo toàn.

Cho nên nói nam nhân là người sao hỏa, mà nữ nhân là người sao kim, tư tưởng vĩnh viễn không thể cùng quan điểm, Izumin hiện tại chỉ quan tâm bọn họ phải làm cách nào để thoát ra ngoài.

Sarru cười xấu xa đưa một bộ y phục mỏng manh quần lụa mỏng tới trước mặt Izumin “Izumin vương tử, ta không có khả năng mang theo ngươi nghênh ngang đi ra tầng tầng lớp lớp cửa cung, đành phải phiền ngươi mau chóng thay bộ y phục này!”

__________________

Thỏ: Liệu rằng Izumin và bạn Y có thể trốn thoát khỏi Ashur hay không? Thành Ashur sụp đổ kéo theo vô số người chết, liệu bạn Y còn có thể giữ vững tâm lý bình tĩnh của mình? Tình cảm của Izumin âm thầm nảy mầm trong làn nước lũ, là phúc hay là họa đây..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.