Xuyên Qua Làm Nông Phụ

Chương 92: Chương 92: Ngoại truyện




***Ngoại truyện 1:

Thạch Giai Thơ rất là bất đắc dĩ, làm sao cha mẹ mình lại gả mình cho một con heo đây?

Tuy bộ dáng con heo này khá tốt, một bộ dáng con người, chỉ là rất chán ghét bộ dáng hái hoa ngắt cỏ của hắn! Tuy rằng đều là người khác trêu chọc hắn, nhưng mà nếu như hắn không phóng điện loạn, đôi ‘mắt hoa đào’ cũng sẽ không trêu chọc đến những cô nương khác!

Còn có, vì sao lớn lên hắn còn trắng hơn mình? Làn da tốt hơn mình?

Tằng Trí Hiên càng bất đắc dĩ, Sỏa Trư tử, tại sao gia gia lại có thể lấy một cái tên như vậy? Để cho xú nha đầu kia giễu cợt mình nhiều năm như vậy? Hừ, đợi nàng qua cửa, trở thành nương tử của mình, đến lúc đó sẽ khiến cho nàng biết rõ biết rõ lợi hại!

***Ngoại truyện 2:

Không muốn thành thân! Chết sống cũng không muốn thành thân!

“Nương, vì sao con không thể cưới chồng? Những nam nhân kia, không có một người nào, không có một ai có thể đánh thắng được con!”

Tằng Tử Phu bất đắc dĩ thở dài, nhìn khuê nữ của mình, Thạch Giai Ngưng: “Con không thể học được một chút nào từ muội muội của con sao? Nhìn một chút xem con đang làm cái nữ công gì?”

Thạch Giai Ngưng nhìn nhìn một chút, rất là đắc ý nói: “Đây là uyên ương đó, con thêu mất một tháng nha, cũng không có nhờ muội muội giúp.”

Tằng Tử Phu lại thở dài một lần nữa: “Lần sau, hãy tìm muội muội con hỗ trợ đi.” Cái này. . . mà ngay cả gà rừng cũng không gọi được nữa là. . .

. . . . . .

“Giai Ngưng, cái này có thể đưa cho ta chứ?” Thạch Giai Ngưng cũng không ngẩng đầu lên nói: “Chờ sau khi ngươi đánh thắng ta, sẽ đưa cho ngươi.”

“Tiểu vương gia, tiểu vương gia ngài ở đây hả, thật là làm cho nô tài dễ tìm, Thạch tiểu thư cũng ở đây.”

Thạch Giai Ngưng ừ một tiếng: “Vương công công, võ sĩ phiên bang lần trước ngài nói đang ở đâu? Nghe nói có luận võ, mang ta đi được không?”

Vương công công cười cười xấu hổ, sớm biết sẽ đụng phải vị đại tiểu thư này như vậy, tìm tiểu vương gia trễ chút cũng tốt, ai. . . Cũng không biết Thạch gia tiểu thư này có chỗ nào tốt, tiểu vương gia nhìn trúng nàng cái gì. Mà Thạch gia tứ kiệt, liên tục xuất ra ba Văn Trạng nguyên, một Võ Trạng nguyên, tại sao có thể có một tiểu thư không hiểu quy củ như thế? Mà Vương Phi lại vẫn yêu thương? Xua tiểu vương gia cưới về nhà, có lúc Vương gia cũng đau đầu.

***Ngoại truyện 3:

“Muội muội, ngươi thật sự muốn gả cho thái tử làm thiếp sao?” Thạch Giai Tuệ ngẩn người, mặt đỏ bừng, nhẹ gật đầu.

Thạch Giai Ngưng thấy vậy hai tay khoát lên trên bờ vai Thạch Giai Tuệ nói: “Nhưng mà hắn cũng đã lấy chính thê, muội muội ngươi gả đi sẽ chịu khổ, nương không phải nói thà làm thê người nghèo không làm thiếp người giàu có đấy sao?”

Thạch Giai Tuệ mím môi: “Hắn đối với muội tốt lắm, Thái Tử Phi cũng dễ chung đụng, hoàng đế cũng đã hạ ý chỉ rồi.”

“Vậy, đào hôn đi, muội muội, muội đi theo tỷ đi, tỷ bảo vệ muội?”

“Thạch Giai Ngưng.” Tằng Tử Phu ở phía sau quát lên.

Thạch Giai Ngưng ngẩng đầu nhìn thấy Tằng Tử Phu cách đó không xa, Tằng Tử Phu và đệ đệ Thạch Gia Thành của mình. Trừng mắt liếc Thạch Gia Thành, rõ ràng đang trách cứ hắn không thông báo, Thạch Gia Thành bất đắc dĩ nhún vai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.