Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 126: Chương 126: ăn cơm ké




Sau khi trở về Liễu Thư suy nghĩ xem mấy con chim to này nên làm như thế nào, nhìn thịt đầy đặn, thì cô đã muốn hầm một con nếm thử. Nghĩ như vậy thì cũng làm như thế, bốn con chim to, thời điểm trở về đi ngang qua bờ sông bộ lạc thì đã nhổ lông mổ bụng xử lý sạch sẽ, ruột bẩn gì đó cũng không có lãng phí, mấy thứ hỗn tạp đó kỳ thực ăn được rất ngon, cũng không thể bỏ đi.

Vừa về đến thì Liễu Thư thêm lửa cho nồi đá, chuẩn bị hầm canh. Kỳ thực lúc này còn chưa tới giờ cơm đâu, nhưng hầm canh cần thời gian dài, hương vị mới có thể ngon, như vậy tính xuống thời gian cũng vừa vặn. Nguyên liệu nấu cơm nấu ăn nhiều, gia vị cũng nhiều lên. Trong khoảng thời gian này thu thập thật sự làm cho Liễu Thư được ích lợi không phải là ít, cô cảm thấy cô giống như con chuột cảnh, tìm rồi tìm đào lại đào, tìm được không ít thứ tốt đâu. Đoạn thời gian trước chẳng những tìm được gừng rồi, còn có bát giác và Đinh Hương còn có hồ tiêu, đây đều là vì tìm gừng, cái khác đều là ngoài ý muốn, nhưng có thể có được mấy thứ này làm cho cô cao hứng gấp đôi. Nếu như lại có cây quế và hồi hương, cô có thể gom góp được ngũ vị hương, hít, rất muốn ăn trứng luộc trong nước trà ngũ vị hương nha.

Liễu Thư động thủ Allen hỗ trợ, hai người phân công, tốc độ rất là nhanh, cắt chim to được tẩy sạch thành khối. Chim này rất lớn, Liễu Thư chỉ cắt một nửa, còn lại thì làm cái khác, đợi cô cắt miếng xong, Allen bóc hành gừng tỏi cũng xong rồi, còn cẩn thận cắt vụn đưa đến trong tay Liễu Thư.

Hầm canh ấy, canh chim thì Liễu Thư chưa làm qua, nên làm như canh gà vịt, thử xem hương vị thế nào. Nếu không được thì lần sau lại cải tiến là được, thịt này muốn hầm ăn ngon trước phải ướp chế một chút. Cô rửa sạch tay rồi lấy hành tỏi và đồ gia vị dùng tay thoa lên thịt, để cho hương vị hoàn toàn thấm vào, đợi cảm thấy tạm được thì để lại vào trong nồi, đổ nước đậy vung, cứ vậy mà hầm. Muối trước hết đừng để, chín rồi lại bỏ vào.

Còn nửa con chim to kia thì Liễu Thư lấy chuẩn bị kho tàu, kho tàu dễ làm, mấy ngày nay món ăn nhiều hơn, nồi dùng cũng thường xuyên, một cái nồi hiển nhiên là không thể thỏa mãn yêu cầu, vì thế cái nồi nhỏ lần trước Kathy lấy tới đây liền phát huy công dụng. Tuy rằng đã dùng nó làm xà phòng, nhưng tẩy sạch cũng không có việc gì.

Thịt chim kho tàu làm tương đối thuận lợi, trong khoảng thời gian này thịt kho tàu làm cũng nhiều, cũng như vậy mà làm thuận tay. Thuần thục giải quyết hai món ăn, Liễu Thư xem hai con còn lại, hai người bọn họ ăn bao nhiêu đó thức ăn là không đủ, nên sẽ nướng thêm một con.

“Allen nướng con này đi, như vậy là đủ rồi.” Liễu Thư nói: “Lúc nướng nhớ rõ quét tương muối lên.” Nói là tương muối kỳ thực chẳng qua là Liễu Thư tự mình cân nhắc, chính là cái loại lần trước thời điểm ăn lẩu tạm thời làm được. Dùng hạt tiêu hành thái gừng tỏi dầu muối phối hợp lẩn nhau tạo thành tương muối. Mấy thứ đó nhìn như đơn giản, nhưng ở thời điểm nướng thịt quết lên thì hương vị cũng không như bình thường, vẫn là cô đột phát ý tưởng đó, vốn ăn thịt nướng cũng ngấy, hiện tại lại thèm ăn rồi.

“Được.” Allen sủng nịnh cười, động tác trên tay rất nhanh, nhanh chóng lấy một con chim to bắt đầu lật chuyển nướng lên. Liễu Thư liếc mắt nhìn một cái, canh đang sôi, cô bỏ muối vào nếm thử vị lại hầm tiếp, còn lấy thịt chim kho tàu xong bưng tới hâm lại cho nóng, tránh cho thời điểm ăn cơm cũng bị lạnh.

“Từ thật xa đã ngửi được hương vị, Alice cậu thấy mình nói đúng đi, tới quả nhiên là khéo.” Từ thật xa còn chưa có thấy người, mà giọng nói đã truyền đến. Liễu Thư bất đắc dĩ rất nhiều lại buồn cười, từ lúc lần trước sau khi bưng cái nồi đá nhỏ tới đây rồi, Kathy liền nhân cơ hội yêu cầu cọ cơm. Con hàng này thật ra lại thông minh, cho dù là một mình cô nàng cọ thì cũng thôi, còn thường xuyên muốn dẫn cái tên cật hóa Abby theo. Vợ chồng son đều là một cái tướng ăn, thật sự làm cho cô dở khóc dở cười, may mắn còn biết tự mang thức ăn, nếu không cô cũng ăn không tiêu. 

“Oa, hôm nay là cái gì đây?” Vừa tiến vào Kathy liền quăng Alice qua một bên, ngồi lại đây xem Allen nướng chim to, một đôi mắt to trừng được tròn tròn nháy mắt cũng không thèm nháy, khóe miệng có thể lấy đầm nước.

“Đây là bắt ở sau núi, cũng không biết gọi là chim gì, không phải hàng năm đều có rất nhiều sao.” Liễu Thư cũng không ngẩng đầu lên nói.

“Nga, là cái kia à, chúng ta đều kêu nó chim dời đường, dời đường bay tới bay lui khắp nơi.” Liễu Thư vừa nói, Kathy liền biết là cái gì, vẻ mặt giật mình: “Không nghĩ tới hôm nay ăn cái này.”

Alice vẫn không da mặt dày như Kathy, mặt đo đỏ ngồi vào bên cạnh Liễu Thư: “Tiểu Thư, hôm nay phiền toái các cậu.” Các cô thật sự là tới cọ cơm.

“Các cậu đến ăn mình còn vui vẻ đây, đừng ngại, không phải nói muốn học làm ăn ngon sao, vừa vặn mình dạy cho cậu. Đúng rồi cậu và Ngải Đạt thế nào rồi?” Bỏ cái tên cật hóa Kathy qua một bên, Liễu Thư đối với Alice vẫn là vẻ mặt ôn hoà, người dịu dàng luôn làm cho người ta thích.

“Mình... mình...” Alice bình thường thì cũng tốt, vừa nói tới Ngải Đạt thì bắt đầu các loại đỏ mặt, nói chuyện cũng lắp bắp, vẻ mặt ngượng ngùng.

“Ha ha.” Khóe miệng cười đặc biệt ái muội, Liễu Thư nháy mắt mấy cái: “Đừng ngượng ngùng, các cậu sắp khế ước đi?”

Alice và Ngải Đạt thật đúng là nhanh chóng, trước kia chỉ có chút manh mối, nhưng mà hai người giống như cũng không có tỏ thái độ gì. Không nghĩ tới từ lần trước lúc Alice sái chân được Ngải Đạt cõng về suốt một đường, cảm tình này rốt cục thì bị chọc thủng. Hai đương sự lập tức liền lâm vào trong tình yêu dâng trào, đương nhiên mấy người các cô làm bằng hữu cũng cảm thấy cao hứng cho bọn họ.

“Bọn họ còn sớm, nhưng mà Đạt Nhĩ và Laura cũng sắp rồi. À, đúng rồi, Tiểu Thư, cậu và Allen thì khi nào, mình muốn tổ chức chung với các cậu, Alice cũng như thế.” Kathy ngồi xem Allen nướng thịt vểnh lỗ tai nghe bên này nói chuyện, nghe vậy thì quay đầu cười nói.

“A, nhanh như vậy hả?” Mấy ngày trước cảm tình của Đạt Nhĩ và Laura còn có nguy cơ, không nghĩ tới. Cô đang muốn chúc phúc cho hai người họ, nhưng nửa câu nói sau đó của Kathy, lại làm cho cô nghẹn lại.

Vấn đề này không riêng gì Liễu Thư, Allen lại càng mẫn cảm, tuy rằng nhìn hắn không có động tác gì, nhưng lực chú ý đều đặt hết lên vấn đề này, toàn thân đều buộc chặt. Hắn hy vọng ngày đó thật lâu, nhưng mà thái độ của Tiểu Thư không rõ, làm cho thú nhân lo lắng không thôi, hắn lại không dám hỏi, chỉ có thể tự mình khổ sở.

“Khế ước...” Liễu Thư không biết nên hồi đáp thế nào, cô đã đáp ứng với Allen, nhưng hiện tại rất nhiều chuyện đều đang tiến hành, cô không quá muốn cứ quyết định nhanh như vậy: “Các cậu có thể trước đi, chúng mình làm sau, mình cảm thấy vẫn không cần làm cùng nhau, khế ước là một ngày quan trọng nhất với các cậu, làm chung mà nói chính là sẽ bị chia bớt chúc phúc ngày đó nha.”

Trước kia không phải đã nói, ngày kết hôn đều chính là một ngày đẹp nhất trong đời mỗi cô gái sao. Kỳ thực cô không quá muốn làm chung, bởi vì ngày đó là đẹp nhất, cũng không muốn có những người khác chia sẻ.

“Là như thế này sao?” Kathy ngạc nhiên, chợt dẩu môi: “Vậy... vẫn là không cần, mình muốn tốt nhất.” Người nguyên thủy chính là tốt ở điểm ấy, rất thẳng thắn, một chút cũng không che giấu.

“Ừ ừ.” Alice cũng là vẻ mặt đồng ý, cô cũng muốn tốt nhất, không cần bị người khác chia sẻ chúc phúc của mình, đương nhiên cô sẽ đưa lên đầy đủ.

Đề tài đã bị bỏ qua, Alice Kathy cũng chưa chú ý tới trạng thái của Allen, cho đến khi...

“Cái mùi gì vậy...” Alice dùng sức nhăn cái mũi ngửi ngửi ở chung quanh nói.

“Ực... Ai nha, Allen, anh nướng thịt chim khét ...” Kathy cách đống lửa gần, tìm một vòng mới phát hiện hương vị là từ chỗ mình truyền đến nên lập tức kêu to lên, sau đó chính là một trận luống cuống tay chân. Allen lại càng kém chút nữa thì nhảy dựng lên, cuối cùng vừa thấy, cũng không phải là vậy sao, một mặt chim nướng đều nướng khét, cũng không biết thú nhân không đổi bên đã bao lâu.

“Allen anh đang nghĩ cái gì đó, cũng đã quên trở mặt.” Nhìn nhìn một khối bị nướng khét, may mắn chỉ có một chút như vậy, bằng không cũng không cho hắn ăn. Sau khi xem xong Kathy nói móc.

“Tôi... không có việc gì, tôi đang suy nghĩ chuyện nhà cửa thôi.” Ấp a ấp úng, Allen do dự nói ra một lý do.

“Hả, phòng ở à, đúng rồi, tới đây là vì chuyện nhà cửa đây.” Kathy đã bị dời đi lực chú ý lập tức, nói tới chuyện nhà ở thì đôi mắt đều sáng lên: “Phách Nhĩ nói đều là thật sự nha.” Hôm nay Phách Nhĩ và Abby nói chuyện, vừa vặn nói tới cái này, Kathy vừa nghe tự nhiên tò mò không thôi. Đáng tiếc Phách Nhĩ cũng không biết nhiều lắm, vì thế cô mới tới nơi này.

“Là Phách Nhĩ nói cho các cô, trách không được lại đến đây.” Nhìn Allen liếc mắt một cái, Liễu Thư có điểm chột dạ, cô cũng không phải là thô thần kinh như Kathy này, làm sao có thể nhìn không ra Allen khác thường. Ngay cả thức ăn cũng có thể nướng khét, nhất định là ảnh hưởng với hắn rất lớn, lúc này cô cũng không biết nói cái gì cho phải, chỉ có thể giả làm đà điểu.

“Nhà cửa thì tốt hơn sơn động và lều trại nhiều, mình nhất định là muốn xây cất, cho dù tộc trưởng không đồng ý để mọi người làm, mình cũng sẽ làm.” Liễu Thư là hạ quyết tâm, cô muốn sống qua ngày bình thường, sơn động không phải là kế lâu dài, cuộc sống phải an bình vững vàng mới có thể tiếp tục qua được.

Nói đơn giản với Kathy và Alice, tình huống tốt đẹp và cụ thể của nhà cửa. Mắt thấy Allen nướng chim cũng sắp xong, nhưng mà có thêm hai người sẽ không đủ ăn, Liễu Thư cũng lấy một con còn lại chuẩn bị ướp muối ra để nướng lên. Con này đặt ở bên cạnh đống lửa, chậm một chút mới nướng, mọi người ăn trước, đợi lát nữa nếu như ăn không no có thể ăn con này.

Đợi thời điểm thức ăn bưng lên bàn, nồi canh hầm đó liền hấp dẫn hai giống cái.

“Thơm quá à, cái này còn thơm hơn canh thịt, nhất định ăn rất ngon, trước kia vì sao không phát giác đây.” Kathy vừa chảy nước miếng vừa sáng mắt khen thưởng. Alice cũng là thẳng gật đầu đồng ý, hai cô còn tưởng rằng canh này sở dĩ thơm như vậy đều là vì nguyên liệu nấu ăn khác biệt.

Liễu Thư nghĩ đến mình vẫn chưa có giới thiệu hành tỏi và gia vị cho người trong bộ lạc, kỳ thực cũng nói công hiệu, nhưng mà dù sao không phải làm tận tay, rất nhiều người cũng không biết. Vừa vặn hai người Kathy ở đây, vậy thì nói cho họ, đến lúc đó lại lưu truyền ra ngoài thì tốt rồi: “Hiện tại cho dù là canh thịt cũng có thể thơm như vậy.”

“Không phải chứ, canh thịt không thể so với cái này.” Ngay từ đầu canh thịt chỉ để muối có một cỗ mùi tanh làm cho Liễu Thư cũng chịu không nổi, nhưng vẫn cứng rắn ăn vào, thời điểm đó làm sao cho phép cô kén ăn.

“Ha ha.” Cô cầm gừng tỏi: “Nhìn xem đều là mấy thứ này hỗ trợ.” Nói xong thì nói chỗ tốt của hành tỏi khử mùi tanh làm ngon miệng ra.

“Gừng tỏi hạt tiêu đều có thể để ăn xóa bỏ mùi thịt, còn có thể ngon miệng, canh này mới có thể hương nồng ăn ngon như thế.” Cô múc một chén canh có thịt bưng đến trước mặt hai người, sau đó là Allen rồi mới tới cô: “Mau tới nếm thử, mình cảm thấy vị cũng không tệ đâu.”

Hương vị thật là không kém, thịt ở nơi này thuần thiên nhiên, một mùi vị tươi mới tinh tế không có cách nào nói ra được. Hơn nữa chim to dời đường hàng năm, toàn thân trên dưới thịt đều hết sức săn chắc, ăn còn rất ăn cứng, đổi lại là hầm canh, hầm hương nồng, uống vào trong miệng mùi thơm nồng đậm tươi ngon, làm cho người ta nhịn không được lại uống thêm một ngụm.

“Đây là canh ngon nhất mình từng uống.” Uống vào một ngụm, nhắm mắt lại, Kathy vẻ mặt biểu tình say mê không cách nào nói ra được.

“Tiểu Thư, mình muốn học.” Học làm cho Ngải Đạt uống.

“Mình nhất định dạy, kỳ thực trong ngày thường đều có thể nấu nhiều canh hơn cho thú nhân uống, đối thân thể đều tốt, giống cái cũng vậy.” Cô liếc mắt Kathy một cái: “Chân Abby từng bị gãy, hiện tại cũng khỏe rồi mình không nói, bây giờ hầm nhiều canh xương một chút để uống cũng có thể tẩm bổ.”

“Hiện tại cũng có thể à?” Kathy nháy mắt mấy cái, sau đó gật đầu mạnh: “Được được, mình cũng muốn học theo, muốn làm canh cho Abby uống.” Quả nhiên là giống cái muốn xuất giá, hiện tại đều nhớ thương bạn lữ nhà mình thôi.

Một bữa cơm ăn vui vẻ, Liễu Thư vốn còn trông cậy vào còn thừa một chút, kết quả thật sự xem thường hai giống cái này, uống hết một nồi nước canh, ăn hết chim kho tàu, nướng cũng không còn, cuối cùng con còn đang nướng cũng tiến vào trong bụng. Quả nhiên giống cái mảnh mai bắt đầu bưu hãn đặc biệt hãm hại không nổi.

“Trở về kêu Abby đưa mấy con lại đây.” Vỗ bụng nhỏ, Kathy cười thấy răng không thấy mắt.

“Ừ ừ, mình cũng làm đưa cho Ngải Đạt một chút.” Vẫn là Alice da mặt mỏng, nhưng mà, thời điểm trước khi đi đánh vài cái ợ, làm cho Liễu Thư rớt mấy hắc tuyến.

Trước khi đi, Kathy nói về vườn rau nhỏ bên ngoài của Liễu Thư: “Đây là trồng rau, rất tốt, trở về mình cũng làm một cái. Tiểu Thư cho mình chút mầm móng đi.” Hiện tại cô biết chỗ tốt của hành tỏi rồi, cũng muốn trồng một chút.

“Được, cậu chuẩn bị vườn cho tốt trước đi, rồi lại đến lấy, ừm, đều có.” Liễu Thư trợn mắt một cái, nói.

Vì thế, hai giống cái vô cùng vui vẻ rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.