Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 27: Chương 27: Thần Khuyết mở ra




Đỗ Thiếu Phủ mê mẩn ở trong tu luyện, mình phảng phất như chính là một Kim Sí Đại Bằng Điểu hình người, đang không ngừng hấp thu chất dinh dưỡng, thăm dò hết thảy mình cần, thu hoạch hết thảy có thể để mình tăng cường, tìm hiểu hết thảy...

- Hô lạp!

Trong sơn động, ẩn ẩn có tiếng ầm vang, uy áp khủng bố thổi quét ra, kinh người đến cực điểm.

Giờ phút này nếu có cường giả có thể nhìn thấy tình huống trong sơn động, sợ là sẽ cực kỳ khiếp sợ, nếu tin tức truyền ra, đủ để khiếp sợ thế gian.

- Nhân loại dung hợp bí cốt của Kim Sí Đại Bằng Điểu, chảy xuôi máu huyết Kim Sí Đại Bằng Điểu, tu luyện công pháp của bộ tộc Kim Sí Đại Bằng Điểu, kỳ tích, đây là kỳ tích...

Đỗ Thiếu Phủ đắm chìm ở trong trạng thái kỳ diệu, có một giọng nữ kinh ngạc truyền ra.

Sáng sớm, ban công lâu các, đình viện san sát.

- Phụ hoàng, ngài tìm ta?

Một thiếu nữ nhẹ nhàng đi vào đại điện hùng vĩ, trang phục lộng lẫy, phụ trợ hai chân thon dài cùng eo thon không đủ nắm chặt, làm dáng người vốn cao gầy càng thêm lung linh, trong khí chất thanh nhã có một chút mát lạnh, cực kỳ động lòng người.

- Thắng Nam, gần đây Man Thú sơn mạch ra không ít việc lạ, ta được đến tin tức, Thiên Xà Tông, Huyền Minh Tông, Huyền Phù Môn đều đã sớm cường giả tiến vào trong Man Thú sơn mạch, ngươi có ý kiến gì không?

Một trung niên nhìn thiếu nữ nói, thân hình có chút mập mạp, bụng béo phệ, vóc dáng không phải rất cao, nhưng có một cỗ uy nghiêm tuyệt đối, làm người ta nhìn thấy mà sợ.

- Thiên Xà Tông, Huyền Minh Tông, Huyền Phù Môn.

Ánh mắt thiếu nữ ngưng lại, trong mắt có một chút ngoài ý muốn, sau đó ngẩng đầu nhìn trung niên nói:

- Phụ hoàng, để ta đi xem sao, sợ là trong Man Thú sơn mạch xuất hiện bảo vật gì, có danh vọng của sư môn, dù gặp gỡ bọn họ, phỏng chừng bọn họ cũng không dám làm gì ta.

- Thắng Nam, lúc ngươi sinh ra, ta gọi ngươi là Thắng Nam, chính là hi vọng ngươi có thể càng mạnh hơn nam tử, mấy năm nay ngươi quả nhiên mạnh hơn các đệ đệ của mình, chẳng qua lúc này ngươi vất vả từ sư môn trở về một chuyến, trong lòng phụ hoàng thật sự có chút...

- Phụ hoàng, ta không sao, nếu sư môn biết, sợ là cũng sẽ lệnh ta lập tức đi Man Thú sơn mạch, vạn nhất có bảo vật, cũng quyết không thể để Thiên Xà Tông, Huyền Minh Tông cùng Huyền Phù Môn chiếm được.

Thiếu nữ đánh gãy trung niên, mỉm cười nói:

- Nói không chừng lúc này đây đi Man Thú sơn mạch, ta còn có thể được cơ duyên gì a, nghe nói trong Man Thú sơn mạch có không ít Yêu thú, ta đã sớm muốn tới kiến thức một chút.

- Nha đầu ngươi a, nếu đệ đệ muội muội của ngươi có một nửa như ngươi, ta liền thỏa mãn.

Trung niên nhìn thiếu nữ cười, sau đó nghiêm mặt nói:

- Ta sẽ để vài vị cường giả ở trong cung đi theo ngươi, hết thảy cẩn thận.

- Ta minh bạch.

Thiếu nữ gật đầu đáp.

Ngoài Thạch Thành, theo thú triều đi qua ước chừng nửa tháng thời gian, sau hai lần thú triều khủng bố, mọi người lo lắng lần thú triều thứ ba cũng không có phát sinh, có người phát hiện, trong Man Thú sơn mạch hết thảy cũng dần dần bình ổn.

- Nhất định là có bảo vật xuất thế, cho nên mới dẫn phát thú triều.

- Hiện tại bảo vật đã xuất thế, nhanh đi tầm bảo, không thể để mất cơ hội.

- ...

Thú triều mang đến khủng hoảng theo thời gian cũng trôi qua, hơn nữa bảo vật hấp dẫn, rốt cục có Liệp Yêu Giả cố lấy dũng khí đi tìm bảo.

Có người đầu tiên thì có cái thứ hai, liên tiếp có không ít đoàn đội Liệp Yêu Giả lần nữa tiến vào Man Thú sơn mạch, tính toán sưu tầm bảo vật xuất thế trong Man Thú sơn mạch, sau đó là vô số mạo hiểm giả cũng vào trong Man Thú sơn mạch.

- Phanh!

Đỗ gia, trong đình viện, Đỗ Chấn Vũ vỗ bàn, đập bàn đá tứ phân ngũ liệt, ánh mắt nổi giận đùng đùng quát:

- Đến cùng là ai xâm nhập Đỗ gia ta mang đi Thiếu Phủ, để ta tra được, nhất định sẽ không buông tha!

- Đại ca, thật không thể tra, đã qua lâu như vậy, Thiếu Phủ hắn...

Đỗ Chí Hùng thở dài, sắc mặt tái nhợt, thời gian qua hắn mỗi ngày đều điều tra các loại tin tức, đã thật lâu không có nghỉ ngơi qua, hơn nữa lo lắng cháu trai an nguy, nóng vội tâm ưu, cả người gầy đi một vòng.

- Ta tin tưởng Thiếu Phủ cát nhân thiên tướng, lúc trước một đạo Lôi Đình cũng không lấy được mạng của hắn, đại nạn không chết tất có hậu phúc.

Khuôn mặt của Đỗ Chấn Vũ nghiêm lại, sau đó nhìn Đỗ Chí Hùng nói:

- Nói cho lão Tam chưa?

Đỗ Chí Hùng gật đầu, thở dài:

- Đã nói, lão Tam không có phản ứng gì, vẫn mỗi ngày say khướt như cũ.

Đỗ Chấn Vũ không nói gì, thần sắc không ngừng biến hóa, sau đó nói:

- Trong Man Thú sơn mạch thế nào?

- Diệp gia, Ngạn gia, Tần gia đều phái người vào Man Thú sơn mạch, đồn đãi trong Man Thú sơn mạch có bảo vật xuất thế.

Đỗ Chí Hùng ngẩng đầu nói:

- Đại ca, Đỗ gia chúng ta cũng không thể lạc hậu a, có cần phái người đi vào tham gia náo nhiệt hay không.

- Ngươi tự mình đi một chuyến, thuận tiện mang vài hậu bối đi tôi luyện, chỉ tiếc Thiếu Phủ không có mặt, nếu không, mang theo hắn đi tôi luyện một phen, tất nhiên có thể tiến bộ nhanh hơn.

Đỗ Chấn Vũ thở dài...



Trong sơn động thần bí, oanh ầm ầm rung động, hình như có vạn mã bôn đằng, quanh thân Đỗ Thiếu Phủ, quang mang kim sắc không ngừng lóe ra, huyền khí chấn động, phù văn lóe sáng, giống như có thụy hà, chấn cả sơn động.

Ở trong kim quang, làn da cả người Đỗ Thiếu Phủ sáng lên, như mỗi một tấc huyết nhục đều có thể hiện ra phù văn, quang mang càng ngày càng chói mắt, như một đoàn thái dương nho nhỏ.

- Tâm tình thanh tĩnh dương vi tông, thí bỉ trung thiên bảo Nguyệt đồng, tịnh tảo mê vân vô điểm ế, nhất luân quang mãn thái hư không, thượng kim đỉnh hoàng nha nhật sinh, Hậu Thiên viên mãn tới, Tiên Thiên Thần Khuyết mở!

Rốt cục, Đỗ Thiếu Phủ hét lớn một tiếng, quang mang cả người run run, huyền khí trong cơ thể vọt vào Thần Khuyết.

- Kỉ!

Trong nháy mắt, phù văn thần dị ở sau lưng Đỗ Thiếu Phủ lại ngưng tụ thành một hư ảnh Kim Sí Đại Bằng Điểu, trong miệng rít gào tê minh, phảng phất như có Lôi Đình nổ vang, phù văn thần bí phụt lên, uy thế bá đạo, vô cùng hung hãn.

- Phanh!

Trong Thần Khuyết truyền ra tiếng trầm đục, thân thể của Đỗ Thiếu Phủ run lên kịch liệt, sau đó Thần Khuyết mở ra, một cỗ huyền khí bàng bạc hội tụ ở Thần Khuyết, khí tức giống như đại dương mênh mông, quanh thân phù văn chớp động.

Thần Khuyết mở ra, huyền khí quán chú, phù văn lóe ra, như trong Thần Khuyết cũng hình thành Kim Sí Đại Bằng Điểu, uy thế kinh thiên!

Trên ngực, kim mang tràn ngập, trong vô hình có khí tức bá đạo kinh khủng tràn ngập, bá đạo hung hãn, phảng phất như có khí thế trấn áp hết thảy!

Hậu Thiên cảnh và Tiên Thiên cảnh khác nhau, trừ bỏ cảnh giới khác biệt, hai người ở trên cảnh giới liền là khác biệt to lớn, hơn nữa chính yếu nhất là Võ giả Hậu Thiên chỉ có thể dựa vào tu luyện công pháp chậm rãi tích lũy huyền khí đến đột phá, mà Võ giả Tiên Thiên đã có thể phun nạp hấp thu linh khí cùng năng lượng thiên địa đến tu luyện, cái này cần Thần Khuyết mở ra, hội tụ thiên địa linh khí cùng năng lượng đến vì mình sử dụng, mở ra Thần Khuyết trong cơ thể, cũng là chứng minh cùng đại biểu của Tiên Thiên cảnh.

- A!

Lớn tiếng quát lớn, cảm xúc phập phồng, quanh thân phù văn lóe ra, huyền khí trong Thần Khuyết dạo qua, giống như đại dương mênh mông, Đỗ Thiếu Phủ cảm giác được một cổ lực lượng cường đại ở trong cơ thể mình bắt đầu khởi động, loại cường đại này, so với lúc trước cường đại hơn nhiều, cường đại không biết bao nhiêu lần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.