Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 56: Chương 56: Phụ tử uống rượu (2)




- Đến, hỗ trợ đi.

Vài người Đỗ gia nhất thời tiến lên, hỗ trợ khiêng thi thể Thiểm Điện Yêu Báo xuống.

- Mau, cẩn thận máu huyết của Thiểm Điện Yêu Báo, mau thu hồi, đến lúc đó tinh luyện ra, cho bọn hậu bối rèn thể sẽ cực kỳ tốt.

- Cẩn thận móng vuốt của Thiểm Điện Yêu Báo, đây chính là vật giá trị xa xỉ a.

- Thiếu Phủ, Thiểm Điện Yêu Báo này là ngươi giết sao?

Người Đỗ gia xúm lại, bảy miệng tám lời bắt đầu xử lý Thiểm Điện Yêu Báo. Cũng có người nhìn Đỗ Thiếu Phủ lộ ra ánh mắt khiếp sợ, nếu Thiểm Điện Yêu Báo Tiên Thiên cảnh là Đỗ Thiếu Phủ đánh chết, như vậy hiện tại thực lực của Đỗ Thiếu Phủ, sẽ đến loại tình trạng nào a.

Về phần người Đỗ gia ở đây, tự nhiên sẽ không có người cho rằng Đỗ Thiếu Phủ vẫn là ngốc tử thiếu gia, có sự tình lúc trước, đám người Đỗ Hạo liên thủ cũng không phải đối thủ, ai còn tin tưởng Đỗ Thiếu Phủ sẽ là ngốc tử thiếu gia chân chính.

Nhìn người Đỗ gia bảy miệng tám lời, trong lòng Đỗ Thiếu Phủ lại hiện ra ấm áp, mấy năm nay ở Đỗ gia, tất cả mọi người cho rằng mình trong suốt, nhưng ít ra cũng còn có ít người, cho rằng mình là một phần tử của Đỗ gia, tỷ như nhóm người trước mắt này, chân chính vì Đỗ gia mà tranh đấu.

- Không phải ta giết, ta đi ngang qua, cũng không biết là ai đánh chết Thiểm Điện Yêu Báo này, nghĩ thi thể Thiểm Điện Yêu Báo này giá trị xa xỉ, nên tính toán khiêng trở về, nói không chừng có thể bán một ít Huyền tệ.

Đỗ Thiếu Phủ cười trả lời, kỳ thực trong lòng vốn định nướng Thiểm Điện Yêu Báo. Tu luyện công pháp của Kim Sí Đại Bằng Điểu, có thể ở trong huyết nhục Yêu thú lấy ra năng lượng vì mình sử dụng. Tuy trong huyết nhục tươi ẩn chứa năng lượng mới nồng đậm cùng tinh thuần nhất, nhưng Đỗ Thiếu Phủ không dám ăn sống, chỉ có thể nướng chín ăn, nhưng không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp gỡ Nhị bá cùng người Đỗ gia.

- Còn có loại vận khí này sao, thi thể Thiểm Điện Yêu Báo giá trị xa xỉ a, bán ra ít nhất giá trị thiên kim, nếu có thể bắt sống, vậy thì càng thêm đáng giá.

Nghe nói thi thể Thiểm Điện Yêu Báo là nhặt được, cũng không có người hoài nghi Đỗ Thiếu Phủ, đánh chết một Thiểm Điện Yêu Báo Tiên Thiên cảnh, kia cần loại thực lực nào, trong những người ở đây, trừ nhị gia có thể, những người khác sợ là cần liên thủ mới được.

Mỉm cười nhìn đám người Đỗ gia xử lý thi thể Thiểm Điện Yêu Báo, thủ pháp cực kỳ thuần thục, không nói Thiểm Điện Yêu Báo này là mình đánh chết, Đỗ Thiếu Phủ cũng không nghĩ giải thích, sau đó ngẩng đầu nhìn Đỗ Chí Hùng hỏi:

- Nhị bá, cha ta có khỏe không?

- Cha ngươi vẫn là bộ dáng như trước.

Đỗ Chí Hùng cười khổ, vỗ vai Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Chúng ta sớm một chút trở về, cha ngươi hẳn là rất lo lắng ngươi.

...

Mấy ngày sau, hoàng hôn buông xuống, trong thiên địa biến thành màu xám bạc.

Ngoài Thạch Thành, trong Man Thú sơn mạch bao phủ một màu vàng yên tĩnh, dãy núi xa xa sừng sững ở dưới ánh nắng chiều, chân trời một màu ráng đỏ.

Ngoài cửa lớn Đỗ gia, một đội ngũ mấy chục người hạo hạo đãng đãng trở lại, lúc này đây thu hoạch không nhỏ, vì hậu bối Đỗ gia mang đến không ít Linh Dược cùng máu huyết Yêu thú, cũng đủ bồi dưỡng hậu bối Đỗ gia một đoạn thời gian rồi.

- Nhị gia đã trở lại.

- Kia không phải Đỗ Thiếu Phủ sao, sao hắn cùng nhị gia chung một chỗ trở lại.

- Đỗ Thiếu Phủ còn mang về một con mèo hoang.

- ...

Ngoài cửa lớn Đỗ gia, đã sớm tràn ra không ít đệ tử Đỗ gia nghênh đón, nhìn Đỗ nhị gia mang về thu hoạch, trong mắt đều tràn đầy cao hứng, mà nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ ở trong đám người, cũng gây ra rất nhiều phức tạp ánh mắt.

Không để ý đến các loại ánh mắt phức tạp, Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp trở về tiểu viện của mình.

Thời điểm Đỗ Thiếu Phủ vào tiểu viện, lão cha tửu quỷ đang uống rượu.

Ngồi ở trong tiểu viện, nắm bầu rượu uống ừng ực.

Không có đồ nhắm, một người lẳng lặng uống rượu.

- Thầm thì!

Đây là thanh âm uống rượu độc hữu của lão cha tửu quỷ, người khác uống rượu đều là một ngụm một ngụm, nhưng Đỗ Thiếu Phủ biết lão cha tửu quỷ của mình uống rượu là trực tiếp nốc cả bầu.

Nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ trở về, hắn chỉ ngẩn đầu, buông bầu rượu xuống nói:

- Đã trở về.

- Ân.

Đỗ Thiếu Phủ nói, sau đó bỏ thêm một câu:

- Uống ít chút rượu, ta đi lấy cho ngài chút đồ nhắm?

- Được, lát nữa uống với ta mấy ly.

Hắn bình tĩnh nói.

Đỗ Thiếu Phủ hơi có chút kinh ngạc, sau đó gật đầu ly khai, bình thường cũng bồi lão cha tửu quỷ uống rượu, nhưng mỗi lần đều là ngày mười lăm tháng tám hàng năm.

Hồi còn nhỏ Đỗ Thiếu Phủ không biết ngày mười lăm tháng tám là ngày gì, sau mới biết được, ngày mười lăm tháng tám là ngày người một nhà đoàn tụ, tên là tết Trung thu, mỗi năm ngày này, lão cha tửu quỷ đều kéo hắn uống rượu chung.

Sau khi Đỗ Thiếu Phủ ly khai, hai mắt toát ra tửu khí của Đỗ Đình Hiên liếc nhìn Vương Lân Yêu Hổ một cái.

Không biết vì sao, loại ánh mắt này làm Vương Lân Yêu Hổ bỗng dưng run lên, thân hình thu nhỏ lại không kiềm được lui ra phía sau vài bước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.