Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 97: Chương 97: Nữ nhân thông minh. (1)




Bất quá thời điểm ngũ đại gia tộc tuổi trẻ đại tái sắp bắt đầu, trong Thạch Thành cũng bộc phát ra một tin tức làm không ít người kinh ngạc, đầu tiên là Đỗ gia chỉ có một người tham gia tuổi trẻ đại tái, tên là Đỗ Thiếu Phủ, thiếu niên ngốc tử kia sớm đã danh chấn Thạch Thành.

Tin tức thứ hai làm người ta kinh ngạc là Tần gia đính hôn, Tần gia tiểu thư Tần Tiểu Lộ, cùng một thanh niên tên là Tào Khải Thái đính hôn.

Nghe nói ngày đính hôn, có không ít Kỵ Sĩ đế quốc tụ tập thủ hộ ở ngoài Tần gia, gia chủ các đại gia tộc cùng thành chủ cũng đích thân tới Tần gia, ngoại nhân cũng không khó biết, sợ là thanh niên tên Tào Khải Thái kia lai lịch tuyệt đối không bình thường.

Càng làm người ta không ngờ là, có tin tức truyền ra, Tào Khải Thái này cùng Tần Tiểu Lộ đính hôn, tính lên cũng là nửa người Tần gia, bởi vậy ngũ đại gia tộc tuổi trẻ đại tái, Tào Khải Thái cũng sẽ đại biểu Tần gia tham gia.

Đứng ở trên lầu các nhìn ra xa, núi cao mông lung bao phủ một tầng lụa mỏng, lờ mờ, ở trong mây phiêu miểu như gần như xa, giống như là vài nét bút ở chân trời màu lam.

Tần Tiểu Lộ đứng ở trên lầu các, lẳng lặng nhìn ra xa, trên khuôn mặt có chút mỹ mạo, trong mắt chảy ra nước mắt, như thực như ảo, ánh mắt ướt át.

- Ta hận!

Thật lâu sau, khóe môi của Tần Tiểu Lộ khẽ nhếch, trong miệng phun ra hai chữ ngắn gọn, dùng ống tay áo lau đi nước mắt, hết thảy sự tình, nàng biết nàng không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể nhận.

- Một người đứng ở đây làm gì vậy?

Một giọng nam có chút tươi mát, làm cho người ta mê muội truyền đến, sau đó một thanh niên xuất hiện ở phía sau Tần Tiểu Lộ, thân hình thon dài, lại phối hợp khuôn mặt tuấn lãng, làm cho người ta nhìn cực kì thoải mái.

- Tào Khải Thái, ngươi tới làm gì?

Tần Tiểu Lộ xoay người, nhìn thanh niên phía sau, trong mắt có một chút không vui, thậm chí mang theo vẻ oán hận.

Tào Khải Thái nhìn Tần Tiểu Lộ, khuôn mặt vẫn mang ý cười, loại ý cười này đủ để vô số thiếu nữ thất thần, nói:

- Ngươi là vị hôn thê của ta, ta đến xem ngươi, chẳng lẽ không thể sao?

- Ngươi hẳn nên biết, ta là thân bất do kỷ.

Tần Tiểu Lộ cắn răng, không biết vì sao, ở trước mặt thanh niên này, nàng cảm giác được một cổ áp lực vô hình, loại áp lực này làm trong lòng nàng không thoải mái.

- Ta đương nhiên biết ngươi thân bất do kỷ, nhưng ta cũng biết, hiện tại ngươi là vị hôn thê của Tào Khải Thái ta, không phải sao?

Tào Khải Thái mỉm cười nói.

- Này không phải là lựa chọn của ta, ta đi trước, không cần tiễn.

Tần Tiểu Lộ cắn răng, muốn vượt qua Tào Khải Thái rời đi.

- Vị hôn phu vừa đến, ngươi muốn đi, chẳng lẽ có ý kiến đối với ta?

Trên khuôn mặt Tào Khải Thái vẫn mang nụ cười mê người, bước chân khẽ dời, cố ý chắn ở phía trước Tần Tiểu Lộ.

- Tào Khải Thái, ngươi cho rằng là vị hôn phu của ta, có thể hạn chế ta sao, ngươi còn chưa đủ!

Khuôn mặt của Tần Tiểu Lộ nhất thời trầm xuống, ngọc thủ cấp tốc biến ảo ra các độ cong làm người ta hoa mắt, tựa như hai linh xà, chỉ nháy mắt, liền ngưng tụ ra một đạo chưởng ấn trực tiếp phách về phía Tào Khải Thái.

- Tiên Thiên Huyền Diệu cảnh, thiên phú không tệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.