Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 88: Chương 88: Linh căn phong ấn (2)




- Không có.

Chân Thanh Thuần lắc đầu, sau đó nói:

- Bất quá có hai tin tức tốt muốn nói cho ngươi.

- Tin tức tốt gì?

Đỗ Thiếu Phủ hỏi.

- Tin tức tốt thứ nhất, từ Võ mạch cùng linh căn bị phong ấn trên người ngươi đến xem, ngươi hẳn không phải người bình thường, người bình thường là không có khả năng có loại Võ mạch cùng linh căn này.

Chân Thanh Thuần nhìn Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt híp lại, tiếp tục nói:

- Bởi vì trong cơ thể ngươi xuất hiện một ít biến cố, hơn nữa vừa rồi ta luyện chế Linh Dược kích thích, phong ấn đã buông lỏng.

- Có ý tứ gì?

Đỗ Thiếu Phủ hơi có chút khó hiểu.

- Nói cách khác, ngươi đã có thể thành Linh Phù Sư, linh căn của ngươi thật quá mạnh, tinh thần lực cũng cực kỳ cường đại, đủ để ở trên Linh Phù Sư có tiền đồ không tệ, nhưng linh căn của ngươi vẫn bị phong ấn, sẽ ở trên đường Linh Phù Sư của ngươi có áp chế cùng ảnh hưởng, nếu chờ ta khôi phục đến thời kì toàn thịnh, có năm thành hi vọng giúp ngươi phá phong ấn, nhưng hiện tại ta lại bất lực.

Chân Thanh Thuần nói.

Đỗ Thiếu Phủ đứng dậy, trên khuôn mặt cương nghị, trong mắt không ngừng chấn động.

Chân Thanh Thuần nhìn Đỗ Thiếu Phủ, hỏi:

- Ngươi có tính toán gì không?

Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu, nhìn Chân Thanh Thuần nói:

- Ta muốn biết là ai cùng ta có thâm cừu đại hận, cũng sẽ giúp ngươi mau chóng khôi phục?

- Ngươi không phải nói ta là kẻ lừa đảo sao, khắp nơi đề phòng ta sao, sau khi ta khôi phục, không sợ ta hại ngươi sao.

Chân Thanh Thuần cười nhẹ.

- Ta đã sớm tin tưởng ngươi không phải lừa đảo, còn muốn hại ta mà nói, vừa rồi thời điểm ta hôn mê ngươi có thể động thủ.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Chân Thanh Thuần, có chút bình tĩnh nói:

- Ta biết ngươi chỉ là muốn mau chóng khôi phục, mà ta cần ngươi mau chóng khôi phục cởi bỏ phong ấn linh căn trên người ta.

Trong lòng Chân Thanh Thuần âm thầm rung động, người bình thường nếu biết tình huống này, sợ là không biết bao lâu mới có thể bình phục, cũng có khả năng trước tiên đi tìm trưởng bối. Mà tiểu tử biến thái trước mắt này, dĩ nhiên trong thời gian ngắn, có kế hoạch của mình, thậm chí không có ý tứ kinh động trưởng bối cùng người khác.

Chân Thanh Thuần nghĩ không sai, Đỗ Thiếu Phủ thật không có ý tứ kinh động trưởng bối, chuyện tình mình bị phong ấn linh căn, trưởng bối trong tộc căn bản là không biết chuyện, dựa theo Chân Thanh Thuần nói, phong ấn linh căn của mình là một cường giả cực kỳ lợi hại, sợ là người Đỗ gia cũng không thể làm gì, nói cho Đỗ gia căn bản vô dụng, thậm chí có khả năng đả thảo kinh xà. Biện pháp duy nhất, là để mình mạnh lên, trở nên thật cường đại, mới có thể biết đến cùng là người nào cùng mình có đại hận như thế.

- Ngươi bái ta làm thầy đi, dựa theo lúc trước chúng ta nói, ta để ngươi trở thành Linh Phù Sư, ngươi liền bái ta làm thầy.

Chân Thanh Thuần nói với Đỗ Thiếu Phủ.

- Ta nói là ngươi để ta trước trở thành Linh Phù Sư lại nói, cũng không có nói nhất định phải bái ngươi làm sư.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Chân Thanh Thuần, nghiêm túc nói.

Chân Thanh Thuần nhất thời khó coi lên, cả giận nói:

- Tiểu tử ngươi muốn chơi xấu!

- Ta không có ý tứ chơi xấu, là chính ngươi nghĩ nhiều lắm.

Đỗ Thiếu Phủ nghiêm túc nói, nếu bái Chân Thanh Thuần làm thầy, về sau thật sẽ luôn nghe tên đáng khinh kia nói, không nghe mà nói, tránh không được mang thanh danh không tôn sư trọng đạo, Đỗ Thiếu Phủ thật không cách nào chấp nhận được.

- Hảo tiểu tử, ngươi cho là hiện tại học được Thái Nhất Hồn Quyết của ta, có thể dựa vào sao, ta nói cho ngươi, từ giờ trở đi, một thân sở học của ta không cần trông cậy vào sẽ dạy ngươi, linh căn phong ấn của ngươi cũng đừng nghĩ giải khai.

Chân Thanh Thuần hung hăng nói, lúc trước không biết bao nhiêu cường giả quỳ gối ở trước mặt hắn muốn bái nhập môn hạ, hắn cũng không liếc nhìn, mà tiểu tử trước mắt lại khinh thường nhìn nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.